Liên Phương căn bản không có tiếp tục tham gia thi lại, động tác tương đối gọn gàng, làm cho Đoạn Ngọc Giác nghĩ đến Khung Mặc Hoa bị Liên Phương dọa sợ lúc nãy, Đoạn Ngọc Giác lần thứ nhất nghi ngờ quyết định của chính mình. Tuy rằng để cho Liên Phương cả ngày giao thiệp với đan dược Liên Phương nhất định sẽ không chịu được, thế nhưng muốn Liên Phương cả ngày cùng Linh Hoa linh thảo cùng một chỗ, Linh Hoa linh thảo cũng có chịu được hay không đây?!
Đoạn Ngọc Giác nhếch khóe môi, bắt đầu nghiêm túc cân nhắc khả năng để cho Liên Phương trở về đan dược hệ, ít nhất ở bên trong đan dược hệ Liên Phương có thể ít độc hại Linh Hoa Linh Thảo hơn.
Bên này Đoạn Ngọc Giác cùng Liên Phương đang tiến hành ‘Yêu’ giao lưu; phía bên kia Dịch Khanh Văn lại triệt triệt để để mất thể diện.
Tình cảnh Dịch Khanh Văn bị Liên Phương vứt ra có rất nhiều người trông thấy, bên trong học viện không có thú nhân, nhưng là ngoài học viện có rất nhiều thú nhân lẻn đến a, Dịch Khanh Văn mặt mày xám xịt bị ném ra, tóc rối như tơ vò, trên người đều là mùi mồ hôi, trên mặt vốn chảy xuống nước mắt, kết quả nằm trên mặt đất, cát trên đất liền dính vào trên mặt, cả người hôi hám bẩn thỉu, không hề có một chút bộ dáng bạch liên hoa mỹ lệ hàng ngày.
Bởi vì chuyện xảy ra ở lễ đính hôn không truyền ra ngoài, cho nên các thú nhân không không đi tham gia lễ đính hôn vẫn là rất thương tiếc Dịch Khanh Văn. Có người cẩn thận đem Dịch Khanh Văn đỡ lên, cầm khăn mùi soa đưa cho Dịch Khanh Văn, ra hiệu hắn lău mặt một chút, còn có mấy thú nhân đi gọi Diệp Vụ Hoa.
Dịch Khanh Văn vừa nhìn thấy nhiều người vây quanh hắn như vậy, những oan ức trong lòng ngay lập tức bùng lên, bộ dáng ủy khuất làm người không thể không đau lòng, mấy thú nhân chưa đính hôn làm sao chịu được hình ảnh á giống cái vừa nhỏ nhẹ kể lể vừa rơi lệ? Nhất thời liền ba chân bốn cẳng an ủi hắn, Dịch Khanh Văn trong lòng tự nhiên đắc ý.
Thế nhưng hắn lại phạm vào điều kiêng kỵ nhất của Diệp Vụ Hoa, người nào có thể chịu được vị hôn thê của mình cùng những người khác ám muội? Huống chi là thú nhân có dục vọng chiếm hữu kinh người! Diệp Vụ Hoa vừa thấy có thú nhân tới tìm hắn trong lòng liền có chút không thoải mái, thông tin của hôn thê của hắn còn cần người khác tới nói cho hắn sao? Còn không đợi hắn có ý tưởng gì khác, liền nhìn thấy hôn thêcủa mình đang được vây xung quanh một đám thú nhân, hết chọc cười lại là lau mồ hôi, thân mật không nói ra được, nhất thời sắc mặt đều đen kịt lại, lại nhìn tới Dịch Khanh Văn ngồi sập xuống đất ánh mắt ngượng ngùng, Diệp Vụ Hoa trong lòng đều sắp tức giận nổ!
Khí thế trên người Diệp Vụ Hoa phát tiết ra, những thú nhân kia tự nhiên chú ý tới, lại phát hiện mình bất tri bất giác ở cùng Dịch Khanh Văn với khoảng cách gần như vậy, lập tức lùi lại mấy bước, chính bọn hắn cũng là thú nhân, tự nhiên biết dục vọng chiếm hữu của thú nhân mạnh đến mức nào, không đi chẳng lẽ ở lại để bị Diệp Vụ Hoa đánh một trận sao?
“Vụ Hoa, ” Dịch Khanh Văn kêu một tiếng, trong con ngươi ngập hơi nước, thoạt nhìn rất nhu nhược đáng thương. Bình thường Diệp Vụ Hoa sẽ thương tiếc bộ dáng này của Dịch Khanh Văn, ngày hôm nay cũng không biết có phải khí không thuận hay không, không những không có thương tiếc hắn, ngay cả dìu đều không có dìu hắn. Dịch Khanh Văn trong lòng mơ hồ có chút cảm giác không ổn.
“Vụ Hoa, anh rốt cuộc đã tới, em…” Dịch Khanh Văn cắn xuống môi dưới, tự mình đứng lên đến, liền ngã ngồi tại nơi đó, giơ lên con mắt đầy nước nhìn Diệp Vụ Hoa.
Diệp Vụ Hoa tựa hồ còn chưa nhẫn tâm, nhanh tay đỡ Dịch Khanh Văn, hắn và Dịch Khanh Văn dù sao đã xảy ra quan hệ, “Vừa nãy không phải trò chuyện rất vui vẻ với bọn hắn hay sao? Nhìn thấy tôi liền có cái bộ mặt này? Không ưa tôi như vậy?”
Dịch Khanh Văn vừa nghe, trong lòng hoảng hốt, nước mắt đều rơi xuống, đánh khóc thút thít nghẹn một câu nói cũng không nói được, Diệp Vụ Hoa cuối cùng là đau lòng, nhẹ nhàng hôn lên những hạt châu trên khóe mắt hắn, bất đắc dĩ nói: “Đừng khóc, ngoan, các em còn có một tiết nữa, đi lên lớp trước, tí nữa đi bái phỏng Hạ gia với anh.”
Cũng không phải Diệp Vụ Hoa thực sự không tâm tình ứng phó Dịch Khanh Văn, mà là bản thân mình từ sau buổi lễ đính hôn hôm qua, Đường gia phu đã nhận lời làm người làm chứng hôn lễ cho bọn họ bỗng nhiên không làm nữa, nói với bọn họ là thân thể không thoải mái cần an dưỡng. Thế nhưng mọi người có thể nghe ra ý vị sâu xa trong này, ngay sau đó một người làm chứng hôn khác cũng đến bày tỏ hoàn cảnh, sau đó người làm chủ hôn cũng bỏ gánh không làm!
Ba vị này vừa đi, trực tiếp đánh vỡ phần lớn công việc chuẩn bị cho hôn lễ này, nhưng là thiệp mời đều phát ra ngoài, muốn là lùi lại lễ cưới toàn bộ Diệp gia liền thành một chuyện cười! Giang Ngọc Tuyền là người sĩ diện làm sao có thể để chuyện ấy xảy ra?
Vì vậy bắt đầu từ trưa hôm nay, Giang Ngọc Tuyền vẫn liên hệ những người khác. Nhà mẹ đẻ của hắn cũng không phải là một gia tộc hiển hách, mời người của gia tộc mình đến thì có chút không được tốt, vì vậy Giang Ngọc Tuyền giữa trưa liền liên hệ mấy người của đại gia tộc, hỏi dò có người nào đến làm chứng hôn không.
Nhưng là không có! Mấy người đều dùng thân thể không khỏe các loại lý do mà từ chối, tức giận đến Giang Ngọc Tuyền suýt chút nữa quăng ngã quang não, ngay cả Dịch Khanh Văn đều bị hắn hận lây. Chuyện ngày hôm qua tự nhiên không thể giấu được hắn, nhìn cái bộ dáng phong tao kia của Dịch Khanh Văn, Giang Ngọc Tuyền trong lòng liền không thoải mái. Ngày hôm nay liền xảy ra chuyện như vậy, Giang Ngọc Tuyền không thể không khó chịu, lễ cưới con trai mình cần phải làm cho rực rỡ, mà Dịch Khanh Văn làm ra cái chuyện hồ đồ kia càng làm cho hắn phiền chán.
Dịch Khanh Văn: “Bái phỏng Hạ gia, tại sao?”
Hắn nói chưa dứt lời, Diệp Vụ Hoa lại thêm buồn bực trong lòng, hắn sinh ra chính là thiên chi kiêu tử, gia thế được thiên phú tốt năng lực cao dễ được người hoan nghênh, đi tới chỗ nào đều là vạn chúng chúc mục. Vừa nghĩ tới tí nữa đến Hạ gia còn phải cười nói lấy lòng hắn liền khó chịu, Dịch Khanh Văn là người khởi xướng vừa mới cất tiếng hỏi, trong lòng hắn liền ngập lửa, “Em còn hỏi tại sao? Em có biết ngày hôm qua là ở một nơi như thế nào không mà lại làm ra cái chuyện vô sỉ như vậy?! Hai người làm chứng và một người chủ hôn bây giờ không làm nữa rồi!”
Dịch Khanh Văn vừa nghe, không thể che giấu được hoảng loạn trong lòng, người chủ trì hôn lễ cùng với người làm chứng là vai trò không thể thiếu được trong một buổi lễ kết hôn! Thân phận cao thấp của người làm chủ cùng người làm chứng cũng ảnh hưởng đến địa vị của Dịch Khanh Văn trước mặt mọi người a! Người chủ hôn và người đính hôn có thân phận cao, đó là hai nhà đều coi trọng Dịch Khanh Văn, những nếu hai người đó là tùy tùy tiện tiện chọn ra, Dịch Khanh Văn quả thực không dám tưởng tượng cái cục diện kia!
“Tại sao lại như vậy?” Dịch Khanh Văn tay chân phát lạnh.
“Còn không đều là bởi vì chuyện tốt ngày hôm qua em làm!” Diệp Vụ Hoa gầm nhẹ, Dịch Khanh Văn sắc mặt trắng bệch, Diệp Vụ Hoa buồn bực nhu nhu huyệt thái dương, nói, “Em đi vào trước đi, không nên gấp, đều sẽ có người làm, lễ cưới cũng sẽ được tổ chức tốt.”
“Ân, ” Dịch Khanh Văn rưng rưng gật gật đầu, lại đi về phía học viện, nhưng là ai biết, hắn vừa bước vào một chân, một cánh cửa vô hình liền đem hắn bắn ra ngoài!
Một thanh âm máy móc lạnh như băng vang lên, “Nhắc nhở, nhắc nhở, ngài không có quyền tiến vào học viện, thỉnh mau mau rời đi, mau mau rời đi.”
Chuyện gì thế này?! Diệp Vụ Hoa không dám tin nhìn Dịch Khanh Văn, Dịch Khanh Văn giống như bị điên muốn xông vào, lại bị văng ra!
Tình cảnh này tự nhiên hấp dẫn rất nhiều người! Chỉ nghe cái thanh âm kia lại một lần nói ‘Nhắc nhở, nhắc nhở, ngài không có quyền tiến vào học viện…’
“Dịch Khanh Văn! Em đã làm những cái gì?!” Diệp Vụ Hoa gầm nhẹ lên tiếng, cả người đều có mấy phần dữ tợn.
Đoạn Ngọc Giác nhếch khóe môi, bắt đầu nghiêm túc cân nhắc khả năng để cho Liên Phương trở về đan dược hệ, ít nhất ở bên trong đan dược hệ Liên Phương có thể ít độc hại Linh Hoa Linh Thảo hơn.
Bên này Đoạn Ngọc Giác cùng Liên Phương đang tiến hành ‘Yêu’ giao lưu; phía bên kia Dịch Khanh Văn lại triệt triệt để để mất thể diện.
Tình cảnh Dịch Khanh Văn bị Liên Phương vứt ra có rất nhiều người trông thấy, bên trong học viện không có thú nhân, nhưng là ngoài học viện có rất nhiều thú nhân lẻn đến a, Dịch Khanh Văn mặt mày xám xịt bị ném ra, tóc rối như tơ vò, trên người đều là mùi mồ hôi, trên mặt vốn chảy xuống nước mắt, kết quả nằm trên mặt đất, cát trên đất liền dính vào trên mặt, cả người hôi hám bẩn thỉu, không hề có một chút bộ dáng bạch liên hoa mỹ lệ hàng ngày.
Bởi vì chuyện xảy ra ở lễ đính hôn không truyền ra ngoài, cho nên các thú nhân không không đi tham gia lễ đính hôn vẫn là rất thương tiếc Dịch Khanh Văn. Có người cẩn thận đem Dịch Khanh Văn đỡ lên, cầm khăn mùi soa đưa cho Dịch Khanh Văn, ra hiệu hắn lău mặt một chút, còn có mấy thú nhân đi gọi Diệp Vụ Hoa.
Dịch Khanh Văn vừa nhìn thấy nhiều người vây quanh hắn như vậy, những oan ức trong lòng ngay lập tức bùng lên, bộ dáng ủy khuất làm người không thể không đau lòng, mấy thú nhân chưa đính hôn làm sao chịu được hình ảnh á giống cái vừa nhỏ nhẹ kể lể vừa rơi lệ? Nhất thời liền ba chân bốn cẳng an ủi hắn, Dịch Khanh Văn trong lòng tự nhiên đắc ý.
Thế nhưng hắn lại phạm vào điều kiêng kỵ nhất của Diệp Vụ Hoa, người nào có thể chịu được vị hôn thê của mình cùng những người khác ám muội? Huống chi là thú nhân có dục vọng chiếm hữu kinh người! Diệp Vụ Hoa vừa thấy có thú nhân tới tìm hắn trong lòng liền có chút không thoải mái, thông tin của hôn thê của hắn còn cần người khác tới nói cho hắn sao? Còn không đợi hắn có ý tưởng gì khác, liền nhìn thấy hôn thêcủa mình đang được vây xung quanh một đám thú nhân, hết chọc cười lại là lau mồ hôi, thân mật không nói ra được, nhất thời sắc mặt đều đen kịt lại, lại nhìn tới Dịch Khanh Văn ngồi sập xuống đất ánh mắt ngượng ngùng, Diệp Vụ Hoa trong lòng đều sắp tức giận nổ!
Khí thế trên người Diệp Vụ Hoa phát tiết ra, những thú nhân kia tự nhiên chú ý tới, lại phát hiện mình bất tri bất giác ở cùng Dịch Khanh Văn với khoảng cách gần như vậy, lập tức lùi lại mấy bước, chính bọn hắn cũng là thú nhân, tự nhiên biết dục vọng chiếm hữu của thú nhân mạnh đến mức nào, không đi chẳng lẽ ở lại để bị Diệp Vụ Hoa đánh một trận sao?
“Vụ Hoa, ” Dịch Khanh Văn kêu một tiếng, trong con ngươi ngập hơi nước, thoạt nhìn rất nhu nhược đáng thương. Bình thường Diệp Vụ Hoa sẽ thương tiếc bộ dáng này của Dịch Khanh Văn, ngày hôm nay cũng không biết có phải khí không thuận hay không, không những không có thương tiếc hắn, ngay cả dìu đều không có dìu hắn. Dịch Khanh Văn trong lòng mơ hồ có chút cảm giác không ổn.
“Vụ Hoa, anh rốt cuộc đã tới, em…” Dịch Khanh Văn cắn xuống môi dưới, tự mình đứng lên đến, liền ngã ngồi tại nơi đó, giơ lên con mắt đầy nước nhìn Diệp Vụ Hoa.
Diệp Vụ Hoa tựa hồ còn chưa nhẫn tâm, nhanh tay đỡ Dịch Khanh Văn, hắn và Dịch Khanh Văn dù sao đã xảy ra quan hệ, “Vừa nãy không phải trò chuyện rất vui vẻ với bọn hắn hay sao? Nhìn thấy tôi liền có cái bộ mặt này? Không ưa tôi như vậy?”
Dịch Khanh Văn vừa nghe, trong lòng hoảng hốt, nước mắt đều rơi xuống, đánh khóc thút thít nghẹn một câu nói cũng không nói được, Diệp Vụ Hoa cuối cùng là đau lòng, nhẹ nhàng hôn lên những hạt châu trên khóe mắt hắn, bất đắc dĩ nói: “Đừng khóc, ngoan, các em còn có một tiết nữa, đi lên lớp trước, tí nữa đi bái phỏng Hạ gia với anh.”
Cũng không phải Diệp Vụ Hoa thực sự không tâm tình ứng phó Dịch Khanh Văn, mà là bản thân mình từ sau buổi lễ đính hôn hôm qua, Đường gia phu đã nhận lời làm người làm chứng hôn lễ cho bọn họ bỗng nhiên không làm nữa, nói với bọn họ là thân thể không thoải mái cần an dưỡng. Thế nhưng mọi người có thể nghe ra ý vị sâu xa trong này, ngay sau đó một người làm chứng hôn khác cũng đến bày tỏ hoàn cảnh, sau đó người làm chủ hôn cũng bỏ gánh không làm!
Ba vị này vừa đi, trực tiếp đánh vỡ phần lớn công việc chuẩn bị cho hôn lễ này, nhưng là thiệp mời đều phát ra ngoài, muốn là lùi lại lễ cưới toàn bộ Diệp gia liền thành một chuyện cười! Giang Ngọc Tuyền là người sĩ diện làm sao có thể để chuyện ấy xảy ra?
Vì vậy bắt đầu từ trưa hôm nay, Giang Ngọc Tuyền vẫn liên hệ những người khác. Nhà mẹ đẻ của hắn cũng không phải là một gia tộc hiển hách, mời người của gia tộc mình đến thì có chút không được tốt, vì vậy Giang Ngọc Tuyền giữa trưa liền liên hệ mấy người của đại gia tộc, hỏi dò có người nào đến làm chứng hôn không.
Nhưng là không có! Mấy người đều dùng thân thể không khỏe các loại lý do mà từ chối, tức giận đến Giang Ngọc Tuyền suýt chút nữa quăng ngã quang não, ngay cả Dịch Khanh Văn đều bị hắn hận lây. Chuyện ngày hôm qua tự nhiên không thể giấu được hắn, nhìn cái bộ dáng phong tao kia của Dịch Khanh Văn, Giang Ngọc Tuyền trong lòng liền không thoải mái. Ngày hôm nay liền xảy ra chuyện như vậy, Giang Ngọc Tuyền không thể không khó chịu, lễ cưới con trai mình cần phải làm cho rực rỡ, mà Dịch Khanh Văn làm ra cái chuyện hồ đồ kia càng làm cho hắn phiền chán.
Dịch Khanh Văn: “Bái phỏng Hạ gia, tại sao?”
Hắn nói chưa dứt lời, Diệp Vụ Hoa lại thêm buồn bực trong lòng, hắn sinh ra chính là thiên chi kiêu tử, gia thế được thiên phú tốt năng lực cao dễ được người hoan nghênh, đi tới chỗ nào đều là vạn chúng chúc mục. Vừa nghĩ tới tí nữa đến Hạ gia còn phải cười nói lấy lòng hắn liền khó chịu, Dịch Khanh Văn là người khởi xướng vừa mới cất tiếng hỏi, trong lòng hắn liền ngập lửa, “Em còn hỏi tại sao? Em có biết ngày hôm qua là ở một nơi như thế nào không mà lại làm ra cái chuyện vô sỉ như vậy?! Hai người làm chứng và một người chủ hôn bây giờ không làm nữa rồi!”
Dịch Khanh Văn vừa nghe, không thể che giấu được hoảng loạn trong lòng, người chủ trì hôn lễ cùng với người làm chứng là vai trò không thể thiếu được trong một buổi lễ kết hôn! Thân phận cao thấp của người làm chủ cùng người làm chứng cũng ảnh hưởng đến địa vị của Dịch Khanh Văn trước mặt mọi người a! Người chủ hôn và người đính hôn có thân phận cao, đó là hai nhà đều coi trọng Dịch Khanh Văn, những nếu hai người đó là tùy tùy tiện tiện chọn ra, Dịch Khanh Văn quả thực không dám tưởng tượng cái cục diện kia!
“Tại sao lại như vậy?” Dịch Khanh Văn tay chân phát lạnh.
“Còn không đều là bởi vì chuyện tốt ngày hôm qua em làm!” Diệp Vụ Hoa gầm nhẹ, Dịch Khanh Văn sắc mặt trắng bệch, Diệp Vụ Hoa buồn bực nhu nhu huyệt thái dương, nói, “Em đi vào trước đi, không nên gấp, đều sẽ có người làm, lễ cưới cũng sẽ được tổ chức tốt.”
“Ân, ” Dịch Khanh Văn rưng rưng gật gật đầu, lại đi về phía học viện, nhưng là ai biết, hắn vừa bước vào một chân, một cánh cửa vô hình liền đem hắn bắn ra ngoài!
Một thanh âm máy móc lạnh như băng vang lên, “Nhắc nhở, nhắc nhở, ngài không có quyền tiến vào học viện, thỉnh mau mau rời đi, mau mau rời đi.”
Chuyện gì thế này?! Diệp Vụ Hoa không dám tin nhìn Dịch Khanh Văn, Dịch Khanh Văn giống như bị điên muốn xông vào, lại bị văng ra!
Tình cảnh này tự nhiên hấp dẫn rất nhiều người! Chỉ nghe cái thanh âm kia lại một lần nói ‘Nhắc nhở, nhắc nhở, ngài không có quyền tiến vào học viện…’
“Dịch Khanh Văn! Em đã làm những cái gì?!” Diệp Vụ Hoa gầm nhẹ lên tiếng, cả người đều có mấy phần dữ tợn.
Danh sách chương