Gã lập tức xụi lơ ngã ngồi trên mặt đất, trong lúc nhất thời bị dọa đến mức trợn to đôi mắt: "Ta biết sai rồi, ta biết sai rồi, ta không dám nữa, cầu xin ngài buông tha cho ta."

"Muốn ta buông tha cho ngươi cũng được thôi, qua bên kia, tùy tiện mua một đồ vật là được." Phong Nguyên Ninh chỉ máy bán hàng tự động bên cạnh cổng khách sạn, bất kỳ kẻ nào muốn được cô tha thứ thì phải góp sức hoàn thành nhiệm vụ cho cô.

Ngay tức thì, sắc mặt của người đàn ông trẻ tuổi càng trắng hơn, cả người run rẩy như cầy sấy, nói năng lộn xộn chỉ biết lặp lại những từ vừa nói: "Bà cô ơi, nữ quỷ đại nhân, ta biết sai rồi, xin ngài buông tha cho ta đi."

Bỗng nhiên một mùi khai khai khó ngửi truyền đến, Phong Nguyên Ninh chăm chú nhìn xuống, nhìn thấy trên sàn nhà bắt đầu xuất hiện vệt nước.

Phong Nguyên Ninh: "!"

Móa! Người này thế mà lại tè dầm ở trước cổng khách sạn của cô.

Cô đáng sợ như vậy sao? Chẳng lẽ thần thuật trang điểm thời hiện đại đã mất hiệu lực rồi?

Rõ ràng cô đã trang điểm cẩn thận rồi mà, quần áo tóc tai đều tốn không ít công sức, cô không chỉ trang điểm rất đẹp, mà còn là trang điểm như không trang điểm, rốt cuộc cô giống nữ quỷ chỗ nào chứ?

Cho dù đoán cô là tiên nữ hạ phàm cũng sẽ không làm thất vọng kỹ thuật trang điểm thời hiện đại của cô.

Thật ra ngày thường sắc mặt của cô rất kém, đặc biệt là có quầng thâm mắt làm bạn quanh năm, nếu cô không trang điểm thì bị nhận lầm thành nữ quỷ cũng không oan.

Nhưng rõ ràng cô có trang điểm cẩn thận mà, sao có thể oan uổng cô là nữ quỷ chứ?

Dưới ánh mắt mang theo sát khí của Phong Nguyên Ninh, người đàn ông trẻ tuổi càng run rẩy hơn.

Gã run rẩy muốn bò dậy khỏi mặt đất, kết quả "Bùm" một tiếng, gã lại lần nữa ngã vào vũng nước do chính gã tạo ra.

Phong Nguyên Ninh chán ghét lui về phía sau một bước, lại lần nữa chỉ về hướng máy bán hàng tự động: "Qua bên kia mua một món đồ thì ta sẽ buông tha ngươi, sẽ không lấy mạng của ngươi."

Người đàn ông trẻ tuổi nghe được lời này, cuối cùng cũng có sức lực bò dậy, cuống cuồng chạy đến trước mặt máy bán hàng tự động, run rẩy ra tay bắt đầu mua sắm: "Ngài muốn mua cái gì?"

"Gì cũng được."

Vậy nên người đàn ông trẻ tuổi mua bảy hộp mì bò kho.

Sau khi mua sắm xong, gã cũng không dám cầm đồ vật, cứ thế hai tay trống trơn chuẩn bị rời đi.



Nhưng mà lúc gã vừa rời đi thì phía sau lại truyền đến giọng nói của nữ quỷ đòi mạng kia: "Khoan đã. Ngươi làm dơ sàn nhà của ta rồi, tự mình nghĩ cách lau khô đi."

Người đàn ông trẻ tuổi lập tức cứng đờ người.

Nghĩ nữ quỷ này có khả năng có chút thủ đoạn, ví dụ như âm hồn không tan cách không lấy mạng gì đó, lập tức cảm thấy làm người vẫn nên thành thật một chút mới tốt.

Gã lập tức ngoan ngoãn quay trở lại, xé một mảnh vải từ quần áo, nhận mệnh ngồi xổm xuống lau sàn nhà.

Phong Nguyên Ninh đi đến trước mặt máy bán hàng tự động, nhìn sản phẩm trưng bày trong ngăn tủ, trầm tư suy nghĩ.

Lẩu tự sôi có vài loại, bữa trưa hôm nay cô nên ăn loại nào đây?

Một lát sau, tiếng nói cẩn thận của người đàn ông trẻ tuổi ở phía sau vang lên: "Đã lau khô, bây giờ ngài có thể thả ta rời đi được chưa?"

Phong Nguyên Ninh mở giao diện giả thuyết của hệ thống ra xem.

Điều kiện thăng cấp khách sạn: Chiêu đãi khách hàng 15/50, hoàn thành nhiệm vụ 1/3.

Nhiệm vụ: Chiêu đãi 15 vị khách (12/15), mở khóa đặc hiệu khách sạn: Tự động làm sạch.

Rất tốt, lại hoàn thành thêm một chỉ tiêu nhiệm vụ, hiện tại chỉ còn thiếu ba người.

Phong Nguyên Ninh không quay đầu lại nhìn gã ta, vẫn cứ nhìn chằm chằm hàng hóa trong máy bán hàng tự động, chỉ vừa lòng gật đầu nói: "Được, ngươi có thể đi rồi."

Không ngờ biến cố đột nhiên xảy ra thêm một lần nữa.

"Đứng lại!" Cô nghe phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn.

Cô ngạc nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi kia đã biến mất không thấy, ở trên đường lớn cách đó không xa có hai bóng người bắt đầu chạy đua với nhau.

Cô hoàn toàn không thấy rõ gương mặt của đối phương, chỉ phát hiện người đuổi theo có tốc độ nhanh hơn, thật sự trông rất giống dịch chuyển thời không.

Rất nhanh, người truy đuổi đã thành công bắt được mục tiêu, người này cũng giống như người đàn ông trẻ tuổi lúc vừa rồi, năm ngón tay tạo thành trảo chụp bả vai người chạy trốn.

Phong Nguyên Ninh cảm thấy quá kích thích, hiển nhiên xét theo tốc độ của hai người này, người chạy trốn chính là người đàn ông trẻ tuổi lúc vừa rồi, nhưng hiện tại là đến lượt gã bị người khác bắt.

Thật sự là phong thủy luân chuyển, báo ứng tới thật nhanh.

Vừa rồi người đàn ông trẻ tuổi này dọa cô sợ hết hồn, thật sự cho rằng cô không muốn dạy dỗ người này một chút hay sao? Nhưng mà cô không làm được, cô chỉ là có được vầng sáng vô địch mà thôi, hoàn toàn không có bản lĩnh dạy dỗ người này.



Hiện tại cô tạm thời không có phương thức học võ, gặp phải loại chuyện này cũng chỉ có thể giả vờ giả vịt, tỏ vẻ cao thâm rộng lượng.

Cho nên cái người muốn hại cô đã bị người ta bắt được sao?

À, bắt được.

Người đuổi theo thế mà lại chụp một phát là bắt được ngay!

"Chuyện này không có khả năng? Sao ngươi lại đột nhiên thăng lên Tiên Thiên? Ta không tin! Ta không tin!"

Người đàn ông trẻ tuổi bị bắt hoàn toàn nổi điên, lặp đi lặp lại lẩm bẩm câu đó, trên gương mặt là biểu cảm hoài nghi nhân sinh.

Vừa rồi gã đã bị "Nữ quỷ" Phong Nguyên Ninh này dọa một lần rồi, đang lúc cho rằng mình có thể may mắn chạy thoát, ai ngờ đột nhiên có người quen cũ xuất hiện, bắt được gã dễ dàng như trở bàn tay.

Rõ ràng xét về khinh công, những người cùng cấp bậc hoàn toàn không có ai thắng được gã, cũng không biết cái người vẫn luôn đuổi bắt gã lên cảnh giới Tiên Thiên từ bao giờ, như vậy có công bằng không?

Thật không công bằng!

Người đuổi theo điểm huyệt của gã, dẫn theo gã xoay người lại.

Chỉ thấy người này mặc một bộ quần áo màu xám, thoạt nhìn dáng vẻ là bình thường không có gì dặc biệt, người này đúng là đao khách áo xám, Vạn Thiên Tinh.

Vạn Thiên Tinh chợt chuyển động, nhanh chóng xuất hiện ở cổng khách sạn.

Hắn ném người đàn ông trẻ tuổi xuống, cung kính ôm quyền với Phong Nguyên Ninh: "Bà chủ, người này là hái hoa tặc đang bị quan phủ truy nã, ta có thể dẫn hắn đi không?"

Vừa rồi ở nơi xa hắn nhìn thấy Phong Nguyên Ninh có nói chuyện cùng người này, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mình cần phải lại đây làm sáng tỏ một chút.

"Đương nhiên có thể."

Mặt ngoài Phong Nguyên Ninh tỏ vẻ thong dong, trên thực tế trong lòng lại là sóng to gió lớn.

Người này thế mà lại là hái hoa tặc? Chẳng trách khí chất đáng khinh như vậy, còn bỗng nhiên chạy tới muốn bắt cô.

Sau khi hiểu rõ nguyên do, trong lòng cô càng giận dữ hơn, thiếu điều lập tức băm người này thành trăm mảnh.

May mắn vầng sáng vô địch của cô có hiệu lực, nếu không một khi bị người này bắt đi thì cô còn có thể có kết cục tốt hay sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện