Edit: Huyên + Beta: Mộc
Bởi vì kỹ năng cá nhân của Bạch Liễu đã được kích hoạt, cho dù Trương Khôi có gϊếŧ cậu hay không thì nó vẫn sẽ không dừng lại, hơn nữa gϊếŧ Bạch Liễu thì Trương Khôi sẽ tổn thất một con rối thông minh mà vất vả lắm gã mới thu về tay được.
Bây giờ việc khẩn cấp nhất là lấy được bùa hộ mệnh người cá gì đó, và vô hiệu hoá kỹ năng cá nhân của Bạch Liễu, sau khi xong việc Trương Khôi có thể dùng hàng trăm thủ đoạn để ngược đãi chết cái thằng Bạch Liễu này, trút hết tức giận khi bị đùa giỡn.
Nhưng cái giá phải trả cho việc gϊếŧ Bạch Liễu vẫn còn quá cao, gã mất rất nhiều công sức mới bắt được một con rối có giá trị trí lực cao như vậy, nếu bây giờ chưa lợi dụng được tý nào mà đã gϊếŧ thì không phù hợp với tác phong tối đa hoá lợi ích của Trương Khôi.
Bạch Liễu mềm nhũn nằm trên mặt đất, che cái cổ chồng chất vết thương của mình, ho khan thở dốc, hai vành mắt đẫm nước mắt sinh lý, nhưng cậu vẫn còn cười tủm tỉm được: "Cảm ơn chủ nhân đã tha cho tôi một mạng."
Cười đểu đến nỗi làm Trương Khôi muốn đổi ý bóp chết cậu ngay lập tức.
Trương Khôi cố gắng đè nén sự mình không được mất khống chế, gã hít sâu một hơi để đầu óc tỉnh táo rồi bắt đầu suy ngẫm —— hệ thống nhắc nhở điểm mấu chốt của giao dịch là cho đến khi đoàn tàu khởi hành, gã nhìn thoáng qua bảng đèn LED trên toa tàu, bên trên đang đếm ngược.
—— Hiện tại còn hơn bốn mươi giây, không phải gã không thể thắng, giải quyết Bạch Liễu cũng chỉ cần mười giây, chờ đến khi thanh đếm ngược còn mười giây thì gϊếŧ thằng khốn này cũng không muộn.
Lưu Hoài đáp: "Vâng!"
Thu hút quái vật là sở trường của Lưu Hoài, kỹ năng của đạo tặc và thích khách đều được phán định là rất mạnh.
Năm đó hắn ta và Mục Tứ Thành hợp tác theo kiểu Mục Tứ Thành trộm đồ, hắn thu hút ám sát quái vật, quả thật là một đôi bạn ăn ý.
Hai thanh tụ kiếm của Lưu Hoài không ngừng di chuyển giữa các hành khách, đám hành khách này nhanh chóng bị Lưu Hoài lôi kéo giá trị thù hận, đi theo phía sau Lưu Hoài, Lưu Hoài chổng ngược treo ở cửa toa tàu còn đang không ngừng bốc lửa, trong quá trình đám hành khách tìm Lưu Hoài đã đi theo vào toa tàu, sau khi vào toa tàu, dường như đám hành khách này bị thứ gì đó hấp dẫn lực chú ý, leo lên lăn tới chỗ của Mục Tứ Thành.
Ngọn lửa trong toa tàu nơi có Trộm em dần yếu đi, người toa tàu bên cạnh có thể miễn cưỡng thấy rõ cảnh tượng qua mặt kính của toa.
Hai mắt Mục Tứ Thành vô hồn, nghiến răng nghiến lợi cưỡi trên cổ quái vật lớn, lắc lưu như thế nào cũng không chịu xuống.
Mà dường như hành khách nổ tung bị mảnh gương vỡ trên người quái vật lớn hấp dẫn, bọn nó không ngừng tràn vào toa tàu, rồi leo lên trên người quái vật lớn gào rống, lửa và xác chết cháy chồng lên nhau, quái vật lớn vặn vẹo người, trở tay ném Mục Tứ Thành xuống dưới.
Có lẽ cuối cùng Mục Tứ Thành cũng kiệt sức, hắn ho khan hai tiếng, buông lỏng vuốt khỉ ra, ngửa ra sau ngã xuống đám hành khách nổ tung đang chồng lên thành một ngọn núi trên người người khổng lồ nhỏ Trộm em.
Đám hành khách bị thiêu cháy đen giương nanh múa vuốt bắt lấy tay chân Mục Tứ Thành, năm ngón tay đen nhánh cào ra một đường trên gương mặt trắng bệch của hắn. Hành khách không ngừng tràn vào, bao quanh Mục Tứ Thành như một ngọn núi, Mục Tứ Thành bất lực lộ ra vẻ kiệt sức dưới sự bao phủ của đống xác chết cháy, hắn ngửa đầu nhìn biển xác, sắp thở không nổi nữa nên ngóc đầu dậy hổn hển, nhưng rất nhanh miệng hắn cũng bị xác phía dưới bịt kín.
Cả người Mục Tứ Thành bị kéo vào núi thây biển lửa, bốc cháy hừng hực, cuối cùng bị lấp kín.
Trộm em ngửa đầu hét lớn một tiếng, nắm tay bùng lên một ngọn lửa, nó hét lớn rồi giơ tay lên, thoạt nhìn có vẻ như chuẩn bị cho Mục Tứ Thành đang bị hành khách bao quanh một cú dứt điểm.
Hai mắt Mục Tứ Thành thất thần nằm ngửa trên đống xác chết cháy, tựa như đã mất đi cảm giác với xung quanh, chỉ có lồng ngực hơi hơi phập phồng chứng tỏ vẫn còn sống.
Nhưng dường như sự sống này cũng không thể kéo dài được lâu.
Nắm đấm của quái vật rơi xuống.
Đỗ Tam Anh thấy tình hình của Mục Tứ Thành thì hét lên thảm thiết, vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, âm thanh ấy làm Mục Tứ Thành khó khăn chớp chớp đôi mắt như đã tỉnh lại, hắn cố gắng nghiêng đầu tránh nắm đấm sắp rơi xuống của Trộm em, nhưng quyền phong vẫn làm Mục Tứ Thành nôn ra một ngụm máu tươi, mí mắt hắn không chống đỡ nổi nữa rũ xuống, cả người chìm sâu hơn vào trong đống xác chết cháy.
【Hệ thống cảnh cáo: Xin người chơi Mục Tứ Thành nhanh chóng trốn thoát! Giá trị tinh thần của bạn đang bị đe doạ! Bạn đang ở gần ranh giới của cái chết!】
Rõ ràng Mục Tứ Thành không thể chống cự được bao lâu nữa.
"Mục Tứ Thành nhất định phải chết." Trương Khôi nheo đôi mắt lại, "Cho dù con quái vật này là mày, Bạch Liễu, bảng thuộc tính trong trạng thái điên cuồng của mày cũng không thể ngăn cản được, Lưu Hoài, khi Mục Tứ Thành chết thì lập tức ném Bùa hộ mệnh người cá rơi xuống từ trên người hắn cho tao!"
"Thuộc tính trong trạng thái điên cuồng của tôi cũng không thể chịu nổi?" Giọng nói như suy tư của Bạch Liễu bỗng nhiên vang lên, "Vậy nếu nhân đôi nó thì sao?"
"Nhân đôi bằng cách nào?" Trương Khôi cười nhạo, "Có vẻ như Mục Tứ Thành đã nói với mày kỹ năng cá nhân của tao là cường hoá con rối."
"Để tao nói thẳng cho mày biết, Bạch Liễu, trên lý thuyết không thể nhân đôi thuộc tính trong trạng thái điên cuồng được, đầu tiên khi mày tiến vào trạng thái điên cuồng, giá trị tinh thần phải giảm xuống dưới 20, sau đó kỹ năng cá nhân (Cường hóa con rối) của tao cần phải hiến tế 50 điểm giá trị tinh thần của mày thì mới có thể thành công, nhưng mày chỉ có không đến 20 điểm giá trị tinh thần, không thể nào sử dụng【Cường hóa con rối】được."
"Nếu tôi vẫn muốn thì sao?" Bạch Liễu nhẹ giọng hỏi.
Trương Khôi cười nhạo: "Mặc dù không chết, nhưng giá trị tinh thần của mày sẽ đứt ngay lập tức, tiến vào trạng thái sống không bằng chết."
Hiện tại Trương Khôi vẫn còn có lòng trò chuyện với Bạch Liễu, gã nhếch mép nhìn Bạch Liễu, vẻ mặt mang cảm giác thành tựu như sau khi đấu trí thắng với một người thông minh: "Số đếm ngược đến lúc đoàn tàu khởi hành trên bảng đèn LED hiện tại còn có 36 giây, Mục Tứ Thành không thể chịu đựng đến 36 giây, lần này mày thua rồi, nhất định tao có thể lấy được——" bùa hộ mệnh người cá.
【Hệ thống nhắc nhở: Đoàn tàu đã khởi hành, người chơi Trương Khôi thất tín với người chơi Bạch Liễu, không hoàn thành giao dịch về (Bùa hộ mệnh người cá) với người chơi Bạch Liễu, người chơi Trương Khôi nhận trừng phạt từ hệ thống trở thành một đồng tiền linh hồn trong Ví tiền cũ của người chơi Bạch Liễu】
Trương Khôi mở to hai mắt, gã theo bản năng nhìn đếm ngược trên thanh đèn LED, kinh ngạc phản bác: "Sao đoàn tàu có thể khởi hành được, rõ ràng còn đến 36 giây ——"
Đoàn tàu bắt đầu rung chuyển khởi động, Lưu Hoài cũng kinh ngạc ngừng đuổi theo Đỗ Tan Anh.
Đỗ Tam Anh chạy khắp toa tàu cuối cùng thở ra một hơi ngồi sụp xuống trong góc, tay chân cậu ta rã rời, mặt mũi tèm nhem vừa vén tấm vải nửa trong suốt trên màn hình thanh đèn LED, nước mắt lưng tròng dựa vào cửa nức nở: "Bạch Liễu, lần sau tôi sẽ không hợp tác với anh nữa, sợ quá, tôi còn cho tưởng tôi sắp chết rồi huhuhuhu."
Tấm vải chậm rãi rơi xuống đất, lộ ra dòng chữ thật sự trên màn hình【Đếm ngược: 0 giây, đoàn tàu sắp khởi hành, các hành khách vui lòng chuẩn bị】
Sắc mặt Trương Khôi đen thui, ném đạo cụ do thám lên tấm vải vừa rơi xuống đó.
【Kết quả do thám: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng đạo cụ (Tấm vải ngụy trang) bóp méo thời gian trên màn hình đèn LED】
"Đỗ Tam Anh!!" Trương Khôi mất bình tĩnh, gã như phát điên chất vấn Đỗ Tam Anh: "Mày sử dụng đạo cụ này khi nào hả! Sao tao không nhớ——"
Gã chợt dừng chất vấn.
Trương Khôi nhớ ra lúc Đỗ Tam Anh bị bọn họ đuổi theo thì điên cuồng ném đạo cụ ra ngoài kéo dài thời gian, lúc ấy đúng là có một tấm vải bị ném phủ lên màn hình.
Nhưng khi ấy Trương Khôi hoàn toàn đã bị niềm vui sắp chiến thắng làm mụ mị đầu óc, kế hoạch của gã tiến hành quá thuận lợi từ đầu đến cuối, gã không ngờ tới biểu hiện bị dọa khóc lóc thảm thiết của thằng Đỗ Tam Anh này là giả vờ!!! Thật ra cũng không hẳn là giả vờ, Đỗ Tam Anh đúng là bị Bạch Liễu dọa khóc thảm thiết, Bạch Liễu diễn vai ác giống quá, cậu ta và Mục Tứ Thành xém chút bị bán thẳng rồi! Lúc Đỗ Tam Anh mắng Bạch Liễu không phải người đang thật sự rất sợ.
Sau khi Trương Khôi nhận ra tất cả, gã hoảng hốt lui về sau hai bước, vẻ mặt không thể tin được nhìn Bạch Liễu : "Sao có thể, giá trị trí lực của mày là 89, tao là 93, sao mày có thể thông minh hơn tao, đoán trước được tao muốn làm gì..."
"Có lẽ tôi là thiên phú trời ban" Bạch Liễu nhún vai, thản nhiên nói, vẻ mặt bình tĩnh nhanh tay lấy ra một đồng tiền linh hồn mới tinh từ trong ví tiền cũ —— Đồng tiền linh hồn của Trương Khôi, sau đó ấn lên giao diện thống của mình.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu sử dụng đồng tiền linh hồn của người chơi Trương Khôi, xâm nhập vào hệ thống của Trương Khôi, đang cắt giao diện hệ thống của Trương Khôi...】
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu chính thức cắt giao diện hệ thống của người chơi Trương Khôi, tiến hành thao tác】
Giao diện hệ thống của Bạch Liễu nháy mắt cắt thành giao diện của Trương Khôi, sau khi Trương Khôi nhìn thấy thì nhận ra được bản thân đã hoàn toàn bị khống chế, gã bất lực cười hừ hai tiếng, quay đầu nhắm hai mắt lại không nhìn thất bại của mình.
Đi đêm lắm có ngày gặp ma, gã khống chế nhiều người như vậy, nhưng chưa từng bị người khác khống chế.
Bạch Liễu, Bạch Liễu.
Người này hẳn đã sớm biết mình muốn bắt cậu ta để hấp thụ trí lực nên mới không hề sợ hãi, đoán rằng bản thân mình sẽ không gϊếŧ cậu ta dễ dàng như thế.
Kết quả đúng là như vậy, nên Trương Khôi mới bị Bạch Liễu bắt được sơ hở.
Người thông minh luôn tham lam, Trương Khôi không cảm thấy bản thân tham lam là sai, gã chỉ thua một tên tham lam hơn gã gấp trăm lần mà thôi.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu sử dụng đồng tiền linh hồn xâm nhập giao diện hệ thống của người chơi Trương Khôi, người chơi Bạch Liễu sử dụng kỹ năng cá nhân (Thú bông múa rối) của người chơi Trương Khôi, người chơi Bạch Liễu khống chế người chơi Trương Khôi khống chế người chơi Lưu Hoài tấn công mình】
Ngón tay Trương Khôi bỗng nhiên mất kiểm soát di chuyển lên, gã chuyển động tay kéo chặt trái tim Lưu Hoài, trái tim Lưu Hoài thắt lại.
Lưu Hoài và Trương Khôi cùng ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Bạch Liễu, Bạch Liễu bình tĩnh ra lệnh với gã: "Tấn công tôi, Lưu Hoài, dùng phương thức tiêu hao giá trị tinh thần lớn nhất tấn công tôi."
Trương Khôi kinh ngạc: "Bạch Liễu, mày đã thắng rồi, mày còn muốn làm gì nữa?! Cửa xe sắp đóng kìa!"
Không sai, đoàn tàu đã khởi hành,【Hành khách nổ tung】và【Trộm em】đều chuẩn bị rời khỏi đoàn tàu, đám quái vật bị thiêu cháy túm chiến lợi phẩm trong tay —— Mục Tứ Thành đang giãy giụa cực khẽ, chuẩn bị ra cửa xe.
Có vẻ Mục Tứ Thành đã hoàn toàn mất ý thức, đôi mắt không có nhãn cầu như tỉnh như mơ mở to, máu chảy ra từ khoé miệng và mắt, thứ để Bạch Liễu xác định tên này chưa chết là ——
—— Từ đầu đến cuối Mục Tứ Thành không hề sử dụng đạo cụ (Bùa hộ mệnh người cá) để chạy trốn.
【Bạch Liễu, tôi không chắc tôi sẽ không sử dụng Bùa hộ mệnh người cá trong tình huống giá trị tinh thần nhỏ hơn 10, du͙ƈ vọиɠ cầu sinh của con người sẽ khiến người đó làm ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, kể cả vi phạm hợp tác và phản bội đồng đội】
【Nhưng nếu... thật sự từ đầu tới cuối tôi vẫn chưa sử dụng đạo cụ này, có nghĩa là tôi đã duy trì được sự tỉnh táo của mình khi giá trị tinh thần nhỏ hơn 10 theo yêu cầu của tên điên anh】
【Mục Tứ Thành, nếu cậu không sử dụng (Bùa hộ mệnh người cá), tôi bảo đảm chỉ cần tôi còn sống, tôi nhất định sẽ cứu cậu】
【Hy vọng đi Bạch Liễu, đã từng cũng có người nói với tôi những lời như vậy, tôi đồng ý hợp tác với anh không phải bởi vì tin tưởng anh mà là bởi vì tôi đã không còn đường lui nào khác, tôi không muốn bị Trương Khôi điều khiển, tôi thà chết còn hơn, nhưng việc bị anh khống chế thì cho đến hiện tại tôi vẫn có thể tiếp nhận được】
【Cậu là con át chủ bài của tôi, Mục Tứ Thành, tôi sẽ không để cậu chết đâu】
"Tôi muốn cứu Mục Tứ Thành." Bạch Liễu bình thản lặp lại một lần nữa, "Lưu Hoài, dùng vũ khí có thể nhanh chóng làm giảm giá trị tinh thần của cậu tấn công tôi."
Bàn tay Lưu Hoài mất khống chế di chuyển về phía trước, hai thanh tụ kiếm đâm vào ngực và bụng Bạch Liễu, nhưng Bạch Liễu chỉ nhíu mày rất nhẹ, Lưu Hoài run rẩy buông lỏng tay ra.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu đã chịu công kích (Kiếm ẩn trong đêm) của người chơi Lưu Hoài, giá trị tinh thần bị ăn mòn, giảm xuống -30, giá trị tinh thần hiện tại là 39, cảnh báo! Cảnh báo! Đã rơi vào khu vực giá trị nguy hiểm!!】
Bạch Liễu thở ra một hơi, cậu che lại máu tràn ra ở ngực mình, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mục Tứ Thành còn đang miễn cưỡng giãy giụa, bất mãn phun ra mấy chữ với Lưu Hoài: "Không đủ, đâm tiếp đi."
Lưu Hoài cầm thanh tụ kiếm không chịu khống chế đâm từng nhát từng nhát vào ngực Bạch Liễu, hắn ta đâm xong thì run bần bật, Lưu Hoài đưa ánh mắt không hiểu nổi, vô cùng hoảng hốt nhìn khóe miệng chảy máu của Bạch Liễu: "Tại sao phải vì Mục Tứ Thành mà làm đến mức này..."
Bạch Liễu không thèm để ý lau máu nơi khóe miệng, cậu lạnh nhạt nhìn Lưu Hoài: "Tôi đã đồng ý với cậu ấy, tôi nhất định sẽ cứu cậu ấy."
"Đây là giao dịch và hợp tác giữa tôi và cậu ấy, mà tuân thủ giao dịch là đạo đức cơ bản của một kẻ lang thang như tôi."
-------------
611: Hi mn, nay mình lên thông báo chút chuyện. Sau khi đọc cmt góp ý của một bạn, bên team mình đã thảo luận lại về tên Hắc Đào và Hồng Đào hoàng hậu.
_黑桃 (phiên âm chữ hán: Hắc Đào): Quân Bích ♠♠♠
_红桃 (phiên âm chữ hán: Hồng Đào): Quân cơ ♥♥♥
Tụi mình quyết định sẽ xài tên tiếng anh, Spade thay cho Hắc Đào, và Queen of Hearts thay cho Hồng Đào hoàng hậu.
Cảm ơn cmt góp ý của bạn @_acorn218_ . Nếu mn thấy sai ở đâu thì cứ cmt thoải mái để tụi mình có thể sửa nhé. Cảm ơn mn rất nhiều :3
_Cuối chương thả một tấm ảnh của 4 nè^^
Artist: 翛只会咕 (https://shengshu492.lofter.com/)