Thấy Hoàng Việt có vẻ cứng đầu, Hải Đường công tử suy nghĩ một lát, cười hắc hắc, sau đó nói: ”À, anh thấy chú mày có vẻ quen với anh Vinh, anh thấy tính tình chú Vinh rất được, đạo bất đồng bất tương vi mưu, anh nghĩ nếu anh Vinh ở đây chắc sẽ không muốn chú em từ chối đấy!”

Hoàng Việt nghe vậy, cũng phải nhức óc, cái tên này chẳng lẽ ý là nói anh Vinh chỉ giả bộ kính trọng hắn ở mặt ngoài sao, thôi được rồi, nếu hôm nay mình mà không đi anh Vinh cũng sẽ khó xử, binh tới tướng chắn, nước tới đất ngăn, dù có kinh biến gì đi nữa có lẽ mình cũng có đủ khả năng giải quyết, bèn nói:

“Dạ, thật ra là, em ở phương diện đó hơi yếu, tuy rằng chưa thử, nhưng sợ mấy em đó cười chê ạ!”

“Đ-t cụ, haha, thì ra là thế, yên tâm, anh cho chú một viên vigara, bảo đảm phiêu hồn đến sáng, hahaha!”

Đám đàn em xung quanh cũng cười rộ lên, thì ra thằng này trông ngon lành mà lại yếu sinh lý, thảo nào cứ từ chối Hải Đường công tử mãi, cũng coi là có lý do có thể chấp nhận được.

“Được thế thì tốt quá, cảm ơn anh Đường!” Hoàng Việt bèn giả vờ lộ ra vẻ hèn mọn, làm Hải Đường công tử càng cao hứng hơn.

Thỏa thuận xong, Hải Đường công tử ra hiệu cho Hoàng Việt ra ngoài chờ trước, còn hắn thì lấy con Vertu ra gọi vào một số lưu trong danh bạ.

Đầu kia rất nhanh thì có người hồi âm, là một bà chị, trong giọng nói mang đầy vẻ hưng phấn: “Anh Đường, lại có khách sao?”

“Ừ, lần này điều con Thu cho anh!”

“Vâng, vâng thưa đại thiếu gia, gì chứ em Thu thì anh cứ yên tâm, ha ha!”

Hải Đường hèn mọn cười, sau đó nghênh ngang bước ra ngoài cửa, lúc này chiếc Ferrrari trắng đã đậu sẵn.

“Chú em, lên xe, chiếc này anh mua hơn 15 tỷ, cũng không phải là chiếc đắt nhất, nhưng đi con này đám tiểu thư thích lắm, hắc hắc!” Hải Đường công tử, cười nói, Hoàng Việt cũng phải tấm tắc, bây giờ hắn mới nhìn kỹ hơn về tổng thể chiếc xe này, làm hắn thay đổi quyết định, thầm nhủ sau này có tiền phải mua một chiếc.

“Vâng, thưa công tử, xe quá đẹp luôn ấy ạ!” Hoàng Việt cười hì, Hải Đường công tử cũng cao hứng hơn, hắn đi trước mở cửa xe, chờ Hoàng Việt lên, xe bắt đầu lăn bánh.

“Ở Sài Gòn này hiếm ai lái xe tốt hơn anh, chú không biết đấy thôi, anh từng đạt thứ hạng cao ở mấy giải đua xe mỹ!”

“Vâng vâng, em có nghe ba anh nói qua!”

“Ừ, ba anh xem ra rất coi trọng chú, chú cũng khá lắm, anh Vinh anh cũng có thể thắng, nhưng hồi ở bằng tuổi chú anh vẫn còn chưa đột phá Minh Kính đâu!”

“Dạ, may mắn thôi anh ạ, à mà anh, tại sao tên Sơn Rồng Xanh lại đả thương ba anh thế?”

Hải Đường công tử nghe vậy có vẻ không vui, liền nói: “Chuyện rất phức tạp, em biết quá nhiều cũng không tốt, chờ sau này có đủ thực lực, đến lúc đó tự mà tìm hiểu đi!”

“Dạ vâng, em biết rồi ạ!” Hoàng Việt khá tò mò, tự nhủ sau này nhất định phải tìm hiểu cho kỹ.

Tiếp đó, Hoàng Việt chỉ thấy Hải Đường công tử để tay xuống hộp đựng đồ xe hơi, trong đó có mấy vỉ thuốc, lấy ra đưa cho Hoàng Việt, sau đó cười nói: “Tốt nhất là chú em dùng 2 viên, anh mày thì chỉ cần dùng một viên thôi, 1 tiếng sau chú em sẽ thấy khác biệt, hắc hắc hắc!”

“Vâng, thưa anh Đường!” Hoàng Việt cười, tiếp đó lấy ra hai viên thuốc, trên xe có để vài bình nước lọc, rồi uống vào, thật ra cho dù dược lực của thuốc quá mạnh, Hoàng Việt hẳn là cũng có thể kiểm soát được bản thân, vì vậy hắn cũng không mấy e ngại.

“Haha, lần đầu tiên của anh là một bé học cấp hai, lúc đó anh cũng chỉ mới học lớp tám, em đó là hot girl của trường, chắc trong trường chú em cũng có nhiều người thích lắm nhỉ, còn giữ mình được đến giờ thì thật ra anh phục chú em lắm!” Hải Đường công tử buông lời khen, nhưng không ai biết thật tâm hắn đang suy nghĩ gì.

“Dạ, em và bạn gái mới chỉ nắm tay thôi anh ạ, cô ấy muốn đợi cho đêm tân hôn!” Hoàng Việt bèn bịa ra, cố gắng lộ ra vẻ khó xử, hòng mong tên Hải Đường công tử tha cho mình.

“Ừ, chú em nên làm nhiều để lấy kinh nghiệm, rồi đêm đó cho nàng cả đời khó mà quên được, hắc hắc!” Hải Đường công tử ra vẻ kinh nghiệm lắm, Hoàng Việt nghe vậy, cũng cảm thấy có lý, nhưng với kích thước của quý của hắn hiện giờ, dù cho không có kỹ thuật hẳn cũng sẽ để các em chết mê chết mệt đi.

“Anh Đường, thế vào trong đó rồi, mình nên làm gì trước tiên ạ!” Hoàng Việt bèn thuận nước giong thuyền, làm bộ hợp tác với Hải Đường công tử, muốn cho tên này khoái trá một chút.

“Ha ha, cái này anh không nói được, mỗi người có một sở thích riêng, chú em cứ làm những gì mình muốn, em này service tốt lắm!”

“Vâng, thưa anh!”

Xe đi hơn 20 phút thì đến khách sạn Thy Thy, nhìn bề ngoài trông cũng khá xa họa, ngoài biển có để giá phòng 1 giờ đến tận 400 ngàn, hẳn là nội thất trong đó cũng rất mắc tiền.

Dĩ nhiên, khách sạn lớn như vậy hẳn là phải có hầm để xe, Hải Đường công tử ra hiệu Hoàng Việt xuống xe trước, đi đậu xe, sau đó dẫn Hoàng Việt vào trong khách sạn.

“Xin chào anh Đường, hai em đã chờ sẵn rồi ạ!” Tiếp tân khách sạn niềm nở, vui mừng hết ý, hôm nay xem ra lại có tiền bo rồi.

Ở ngoài sảnh đã có hai em gái đang chờ, Hoàng Việt thấy hai bé này khá là xinh, một em thì trông khá xì tin, sảnh điệu, gương mặt chỉ thua cô Phương Trang chút xíu, một em thì già dặn hơn, hắn không biết Hải Đường công tử sẽ chọn ai cho mình đây.

“Sao, chú thích em nào!”

“Dạ, tùy anh ạ!” Nói đến thích, Hoàng Việt tất nhiên là thích em nhỏ tuổi hơn, hắn cũng là một nam nhi, huyết khí phương cương, nói không xao động trước cái đẹp đó là giả, chẳng qua chỉ là tùy vào sự kiềm chế của mỗi người mà sẽ có những hành vi sai khác.

“Ừ, Thu, em lên với em nó đi, nhớ phục vụ anh Việt cho tốt, anh sẽ có thưởng!” Hải Đường công tử hắc hắc cười, sau đó kéo tay cô gái có vẻ già dặn còn lại, có lẽ là hắn thích đám con gái có kinh nghiệm hơn.

Hoàng Việt thấy anh Hải Đường chọn cho mình bé gái trông cute xì tin như vậy thì thầm cười, cũng khá mừng rỡ, bé Thu cũng không nói gì nhiều, thật sự sau khi nhìn thấy gương mặt và dáng người của Hoàng Việt, đã không nhịn nổi, lập tức ôm lấy tay Hoàng Việt, khẽ nói: “Hôm nay anh muốn làm gì em cũng được!”

Hoàng Việt nghe vậy mà cậu nhỏ rục rịch, cảm thấy cực kỳ bị kích thích, chẳng lẽ tác dụng của thuốc nhanh đến thế sao.

Tuy vậy, bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Hải Đường công tử reo, trông vẻ mặt hắn có vẻ rất mừng rỡ: “Tốt tốt, nhanh vậy à, được rồi anh về ngay!”

“Chú em, bé Trang được thả rồi, anh phải về chăm lo cho nó, chú em cứ chơi vui vẻ, tự bắt xe về, tiền ở đây anh trả hết rồi, tốt, thế nhá, Thu, nhớ phục vụ em nó cho tốt, xong việc anh sẽ hỏi!” Hải Đường công tử nói xong, móc ra mấy tờ 100 USD đưa cho hai bé cùng tên tiếp tân, rồi quay nhanh bước ra khỏi khách sạn.

Cô nàng còn lại có vẻ hơi tiếc, tuy nhìn Hoàng Việt rất ngon, cô cũng muốn ăn, nhưng anh Đường sẽ không muốn cô lên giường với người con trai khác, vì vậy cũng bước ra khỏi khách sạn, trước khi đi còn nháy nháy mắt với Hoàng Việt mấy cái! “Đi, mỉnh lên thôi anh, anh đẹp trai quá hà!” Bé Thu cười tíu tít, sau đó dắt Hoàng Việt lên phòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện