Sau khi tiến vào trạng thái Vô Ngã, Hoàng Việt cũng giống như lần trước, mọi suy nghĩ rõ ràng thông suốt, nghĩ ra được những ý tưởng mới lạ mà khi bình thường không thể nghĩ ra được, giống như con người ta khi đang mơ, chỉ khác là những suy nghĩ này có thể nhớ kỹ rõ ràng chi tiết mà thôi.

Sáng sớm hôm sau, chuông báo thức điện thoại vang lên, hắn như thường thoát khỏi trạng thái nhập định, nhưng trong lòng vẫn có một điều khiến hắn trong lúc tiến vào trạng thái này cứ suy nghĩ mãi, không nhịn được liền lập tức hỏi hệ thống:

“Hệ thống, làm cách nào ta có thể rời đi khỏi Địa Cầu, đến một thế giới mới?”

“Bây giờ thì không thể!” Hệ thống cũng khá bất ngờ với câu hỏi của Hoàng Việt.

“Vậy phải làm sao mới có thể!?” Hoàng Việt dường như rất quan tâm đến điều này.

“Ngươi đừng tưởng đơn giản như vậy, điều kiện rất khắc nghiệt, ta nghĩ ngươi ít nhất phải 100 năm mới có thể làm được!” Hệ thống chém đinh chặt sắt nói.

“Vậy sao... nhưng 100 năm sau chẳng phải ngươi sẽ mạt sát ta sao?” Hoàng Việt nghe thế thì hoảng rồi.

“Dĩ nhiên là chuyện đó cũng có thể xảy ra, nếu ngươi quá kém cỏi, thì không xứng đáng sở hữu bản hệ thống đâu!”

“Vậy phải làm sao mới có thể rời đi Địa Cầu?” Quên điều đó đi, Hoàng Việt sẽ chứng minh cho nó sau, bây giờ quan trọng là hắn muốn biết làm sao mới có thể rời đi Địa Cầu.

“Ha ha, ngươi không cần biết quá nhiều, nói tóm lại, cho dù ngươi có tăng lên hai đại cảnh giới nữa thì cũng chưa được đâu, vì vậy tốt nhất là quên nó đi, ngươi nên nghĩ làm sao để sớm đột phá đến tiểu cảnh giới Ám Kình đi kìa.”

Hoàng Việt nghe vậy, lúc này cũng phải lo lắng, phải biết với tốc độ bây giờ, nếu cứ phục dụng nhân sâm, nhanh nhất cũng phải mất 2 năm mình mới có thể đột phá tới cảnh giới Ám Kình, chớ nói chi là tiểu cảnh giới sau, chắc chắn sẽ phải mất thời gian gấp bội, dĩ nhiên là nếu mình có thể hối đoái Minh Ngọc Sâm, thời gian này sẽ rút ngắn lại rất nhiều, nhưng nếu muốn đột phá hai đại cảnh giới, 5 năm cũng đã là rất nhanh, mà cho dù như vậy vẫn chưa thể rời đi Địa Cầu, đủ để biết được muốn rời đi nơi này độ khó sẽ lớn đến thế nào.

“Chẳng lẽ không có cách khác sao?” Hoàng Việt không muốn chấp nhận sự thật.

“Đúng vậy, mà cho dù ngươi có đi tới được thế giới mới, bằng chút võ lực mèo cào này của ngươi, cho dù là một con kiến cũng có thể cắn ngươi tan xương nát thịt, hắc hắc hắc!”

“Hừ, đừng khinh thường ta như vậy chứ, ta không tin, để rồi xem, một ngày nào đó ta sẽ cho ngươi thấy, Hoàng Việt ta không hề kém như ngươi nghĩ!”

Lúc này, Hoàng Việt đành phải tạm ném suy nghĩ rời khỏi Địa Cầu đi, mình đã nghĩ quá xa xôi rồi, quan trọng vẫn là hiện tại hắn yếu như một con ốc sên, ở Địa Cầu còn không thể tác oai tác quái, chớ nói chi là thế giới khác, có mục tiêu là một chuyện tốt, nhưng nếu đặt mục tiêu quá mức xa vời lại là chuyện rất ngu ngốc, nếu hôm nay ngươi còn là học sinh, muốn ngay lập tức ngày hôm sau học lên bậc Giáo Sư, chẳng phải điên quá hóa rồ sao, dĩ nhiên, lòng hướng tới vẫn phải có, nhưng tất cả phải leo dần từng bước, cổ nhân đã có câu: “Dục tốc bất đạt, đúng, chính là dục tốc bất đạt!”

Nhưng nghĩ mãi, hắn vẫn là không buông bỏ nổi, liền hỏi: “Nếu ta thật sự là người giỏi như ngươi nghĩ, thậm chí là rất giỏi, tầm bao nhiêu năm ta có thể rời khỏi Địa Cầu?”

Hoàng Việt nghĩ mãi, quyết định vẫn là không chịu buông tha, hắn đã đọc rất nhiều truyện tiên hiệp huyền huyễn, cũng tất tò mò không biết dị giới theo lời hệ thống nói có giống như vậy không, dĩ nhiên không phải là hắn không yêu Địa Cầu, nhưng đã đi rồi tức là có thể trở lại được, hắn vốn là một người rất ham thích những thứ mới lạ, hiển nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội được thưởng lãm những địa phương kỳ quái.

“Ừm... Nhanh nhất ư.... Cũng phải 30 năm, thôi, ta không nói nhiều về chuyện này với ngươi nữa, ngươi tận mắt đến đó rồi sẽ biết, nếu muốn ta huyễn hóa cho ngươi nhìn xem, ta không thể nào đủ năng lượng làm điều đó, mà nếu nói ra thì ta lại không biết dùng ngôn ngữ diễn đạt, nên ngươi quên đi thôi, ha ha ha!” Đứa bé trai cười khoái trá.

“Nhưng nếu ta làm tốt, cực kỳ tốt, rất rất tốt thì sao, thậm chí vượt quá tưởng tượng của ngươi?”

“Ta không biết, nói chung là từ 3 năm trở lên, vì ít nhất 3 năm sau hệ thống mới có thể sửa chữa được xong, ngươi nên biết, hệ thống đang trong tình trạng hư hỏng, vì thế mới cần ngươi đi thu thập cảm xúc của con người để tu bổ lại, mà cho dù có ngàn ngàn tỷ tỷ tỷ tích phân, nói chung là bất kể có bao nhiêu tích phân, vẫn là cần ít nhất 3 năm để hoàn thành tự sửa chữa, đến khi đó mới có thể mở ra Thời Không thông đạo đi thông thế giới mới, ngươi rất may vì đã sở hữu bản hệ thống, chứ thật ra cho dù là ai, ở thời đại này muốn rời khỏi Địa Cầu đều là chuyện hoang đường, hắc hắc!”

“Haiz, đành phải chờ đợi vậy, đồ nhóc con đáng ghét!” Hoàng Việt thở dài, sau đó mắng to, bây giờ quan hệ giữa hắn và hệ thống đã nói là quen tính cách của nhau, hệ thống cũng không dám hù Hoàng Việt là sẽ cho sét đánh đánh hắn nữa, phải nói là cả hai đã thân mật hơn xưa rất nhiều.

3 năm, tuy không dài nhưng cũng không ngắn, đủ để cho Hoàng Việt làm rất nhiều chuyện, dù gì thời gian đó cũng không đủ để Hoàng Việt hoàn toàn sẵn sàng rời đi, nếu rời đi quá nhanh, hắn sẽ không được ở bên cạnh bố mẹ, bé Na, Kiều Linh, hắn còn muốn đám cưới với Kiều Linh, sinh con, dự lễ cưới của bé Na, muốn ẵm bồng cháu của mình, vả lại, đi rồi ai biết được lúc nào mới có thể trở về, khi trở về rồi, người thân không còn nữa liệu mình sẽ thế nào, liệu có thể chịu đựng nổi cảm giác không còn bất kỳ người thân nào trên đời này nữa không.

“Hệ thống, có thể mang theo gia đình ta sao?” Hoàng Việt trong lòng hồi hộp, rất lo lắng là không thể làm được điều này, nếu hắn bơ vơ nơi đất khách thật sự là sẽ rất buồn chán.

“Lần đầu thì không được đâu, chỉ có thể đi một mình, nếu ngươi qua thế giới khác rồi, nếu đủ điểm tích phân vẫn có thể mở lại Thời Không Thông Đạo, nhưng không gian ở thế giới đó rất vững chắc, muốn đánh vỡ không gian ở đó mà mở ra Thời Không Thông Đạo phải nói là cực kỳ gian nan, nhưng nếu ngươi có thể nghịch thiên mà đi, ta nghĩ là vẫn có cơ hội gặp lại cha mẹ mình, vì ngươi nên biết, thế giới đẳng cấp cao thời gian chảy của nó cũng chậm hơn rất nhiều, nói cách khác, ở đó một tháng có khi chỉ bằng một ngày ở đây thôi!”

Hoàng Việt nghe vậy mà lòng đầy hướng tới, ở thế giới khác một tháng bằng một ngày, tức một tháng ở dị giới thì ở nhà mình mới chỉ trôi qua một ngày, vậy nếu ở thế giới này 100 năm, tức mình có 3000 năm ở dị giới, đến lúc đó còn sợ không đánh nổi vách ngăn thông đạo sao, đến lúc đó nếu không thể thì mình đập đầu vào gối đi chết là được rồi.

Nhưng mà Hoàng Việt không thấy, đứa bé trai trong hệ thống lúc này đang nở nụ cười lạnh, không ai biết nó đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này, Hoàng Việt đã hoàn toàn an tâm rồi, vậy thì trước hết mình phải an thân ở Địa Cầu đã, quan trọng là phải sống sót thật tốt, cố gắng có thể leo lên chức trưởng lão của Lý Bang, dù gì tên Phong cùi đó chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn, nếu mình lơ là một chút, có khi hắn sẽ đối phó ba mẹ của mình, anh Nhân cá chép cũng không phải là đối thủ của hắn vào lúc này, mình phải cẩn thận hơn mới được, đúng vậy, mình phải hối đoái cho ba mẹ, bé Na mỗi người một cây súng, và một bộ áo giáp chống đạn, cho dù có phải phạm pháp, nhưng chỉ cần giữ được mạng sống, có lý do chính đáng, vậy thì hoàn toàn có thể có đường lui.

Nếu trong vòng từ giờ đến hè, mình có thể đột phá tới Ám Kình vậy thì càng tốt hơn, đến khi đó có thể xử lý tên Phong cùi, có thể kháng cự Sơn Rồng Xanh, đến lúc đó rồi an toàn của gia đình mình ít nhất mới có thể được bảo đảm.

Quyết định như vậy, Hoàng Việt không chút do dự, liên hệ với hệ thống: “Hệ thống, ta muốn hối đoái 4 cây súng lục chất lượng tốt nhất, bắn nhanh nhất, an toàn nhất, không cần gạt cần, nhỏ gọn, nói chung có thể ngụy trang càng đơn giản càng tốt."

“Đinh! Hệ thống có súng ngắn đặc chế phù hợp với yêu cầu của kí chủ, giá một khẩu 100 ngàn tích phân, có vẻ ngoài giống như một chiếc smart phone, nhưng uy lực rất mạnh, kí chủ xác định hối đoái chứ!”

“Xác định!” Hoàng Việt không chút do dự.

Lập tức, trên tay Hoàng Việt xuất hiện 4 chiếc điện thoại cỡ lớn, nói cách khác đây chính là khẩu súng ngụy trang thành điện thoại, điện thoại này rất to, gần giống như cục gạch, dường như được bắn bằng một cái nút nhỏ, Hoàng Việt sau khi hỏi hệ thống thì đã biết cách sử dụng, hắn không chút chần chờ đi xuống dưới nhà, chuẩn bị giao nó cho gia đình mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện