Thư Yến sau nhiều ngày quan sát David, cô cảm thấy anh ta không hề giống như những gì mà cô đã biết trong nguyên tác.
Hắn không phải một bạo quân chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, cũng không phải kẻ không hiểu đạo lí, chỉ là tư tưởng của một vị vua cổ đại có có chút khác biệt so với tư tưởng của cô, nhưng những điều này không phải là lí do đủ lớn để lật đổ ngôi vị của anh ta.
David gần đây bận bịu việc triều chính, lại thêm việc bị cô từ chối cho anh ta chạm vào người, vì vậy gần đây cũng không đến cung của cô, thỉnh thoảng khi cô đang đi dạo, sẽ nhìn thấy hắn đi ngang qua ở phía xa, cũng không có liếc nhìn hỏi thăm cô lấy một lời.
Bất quá cô cảm thấy cuộc sống như vậy lại rất tự do, cô thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi, sẽ không có ai làm phiền đến cô giống như Đường Chính Lâm trước đây từng luôn đi theo cô như hình với bóng.
Phải, đúng là như vậy...
Thư Yến thẩn thờ suy nghĩ một lúc lâu, cho đến khi thị nữ Ali bên cạnh cô chạy đến, biểu cảm giống như có chuyện gì lớn vừa mới xảy ra vậy.
"Hoàng phi, không xong rồi ạ..."
Vừa nói Ali vừa khóc nức nở.
Thư Yến dìu cô ấy ngồi xuống, hỏi han:
"Có chuyện gì vậy? Bình tĩnh kể cho ta nghe nào."
Thư Yến vừa hỏi xong thì Ali khóc òa lên, bù lu bù loa thuật lại:
"Người không biết đâu, đám quan lại cận thần trong cung điện gần đây cho rằng người mệnh số không tốt cho nên hoàng thượng sau khi tổ chức hôn lễ với người xong thì liên tiếp nhiều tai ương xảy ra."
Ali khổ sở kể tiếp:
"Bọn họ đề nghị hoàng thượng thành thân với thánh nữ Marie, người có khả năng kết nối với thần linh để giải quyết tình trạng trên."
Thư Yến suýt bật ngửa, chỉ vào mặt mình:
"Bọn họ nói ta là nguyên nhân gây ra những tai ương đó sao?"
"Trời ạ, cái mà người cần quan tâm bây giờ không phải là chuyện đó, mà là hoàng thượng có thể sẽ cưới thánh nữ Marie kia kìa."
Thư Yến vẫn nhàn nhã lấy một chiếc bánh trên bàn bỏ vào miệng vừa nhai vừa nói:
"Hoàng đế của một đất nước, tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình, có gì đâu mà phải quan tâm chứ?"
Vả lại, tên Shira đó thích thánh nữ Marie như vậy, để nàng ta lấy David ắt hẳn là một vố rất đau dành cho hắn ta.
Mà câu nói này vừa hay lọt trọn vào tai của David khi đang định đến thăm cô.
Ali nhìn thấy bộ dáng giận dữ của David đang tiến về phía của Thư Yến, sợ hãi cúi đầu xuống không dám động đậy.
Giọng của hắn trở nên lạnh lùng hơn:
"Ý của nàng là, cho dù ta có cưới thêm bao nhiêu tiểu thiếp đi chăng nửa, nàng cũng không quan tâm có đúng không?"
Thư Yến định trả lời "Đúng", thế nhưng nhìn bộ dạng đáng sợ của hắn nên đành cười dịu dàng giải thích.
"Ý ta là, mặc dù ta có quan tâm, nhưng chuyện quốc gia đại sự quan trọng hơn vì vậy ta không thể oán trách được."
David trong lòng như được thở phào trước câu trả lời của cô, hắn xoa đầu cô một cách ôn nhu nói:
"Những chuyện mà đám quan lại kia nói, ta đương nhiên không tin, mà cho dù là sự thật đi chăng nữa, ta cũng sẽ không khiến nàng thất vọng."
Cơn gió thổi nhè nhẹ qua, không rõ có phải vì gió đêm lạnh hay vì sao mà trái tim cô lại rung lên một nhịp, cảm giác người đàn ông tuấn tú trước mặt cô vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc, giống như đã quen biết trước đây, chỉ là chưa nhận ra nhau.
Thư Yến chuyển ánh nhìn đi nơi khác.
"Thật ra... Anh có thể lấy thánh nữ Marie, ta cảm thấy cô ấy là thật lòng yêu thương anh..."
Cô cũng không rõ bản thân nghĩ gì, chỉ là mỗi khi trái tim cô rung động, cô lại nhớ về kết cục cuối cùng sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở một thế giới, cô sẽ phải rời đi, bỏ lại hắn giống như lần trước cô rời đi bỏ rơi Đường Chính Lâm vậy.
Chẳng thà bây giờ cô cứ để hắn ghét bỏ, chí ít kết cục vẫn sẽ tốt hơn.
"Nàng không ghen sao?"- David nhìn thẳng vào mắt cô hỏi.
"Không."
Cô dứt khoát trả lời.
Giọng hắn bắt đầu lạnh lẽo hơn.
"Nàng tránh né ta những ngày qua, ta cũng có lòng tự tôn của một quân vương vì vậy ta vẫn chờ đợi nàng mở lòng hơn, cuối cùng hôm nay không đợi được nữa nên đã đến đây tìm nàng, nhưng dường như đối với nàng ta giống như một trò cười vậy."
Thư Yến đứng dậy, bộ y phục màu trắng thanh khiết toát lên vẻ tao nhã, thuần khiết, quay lưng về phía tẩm cung của mình.
"Ta không xem ai là trò cười cả, anh cũng không ngoại lệ, ta chỉ nói lên suy nghĩ của mình thôi, thánh nữ Marie đối với anh cũng là có tình ý, một người xinh đẹp giỏi giang như vậy thì không nên bỏ lỡ."
David hơi cúi đầu, tóc mái phủ qua đuôi mắt, nam nhân có sóng mũi cao vút, chân mày dần nhướng lên, lạnh lùng hỏi nữ nhân đang quay lưng về phía hắn.
"Vậy nên... Nàng muốn ta thành thân với Marie có phải không?"
Im lặng một lúc, không thấy cô trả lời, hắn nghiến răng:
"Được, nếu nàng đã muốn như vậy, ta sẽ đáp ứng nàng."
Nói rồi hắn rời đi, giống như chưa từng có mặt ở nơi đó.
Hắn không phải một bạo quân chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, cũng không phải kẻ không hiểu đạo lí, chỉ là tư tưởng của một vị vua cổ đại có có chút khác biệt so với tư tưởng của cô, nhưng những điều này không phải là lí do đủ lớn để lật đổ ngôi vị của anh ta.
David gần đây bận bịu việc triều chính, lại thêm việc bị cô từ chối cho anh ta chạm vào người, vì vậy gần đây cũng không đến cung của cô, thỉnh thoảng khi cô đang đi dạo, sẽ nhìn thấy hắn đi ngang qua ở phía xa, cũng không có liếc nhìn hỏi thăm cô lấy một lời.
Bất quá cô cảm thấy cuộc sống như vậy lại rất tự do, cô thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi, sẽ không có ai làm phiền đến cô giống như Đường Chính Lâm trước đây từng luôn đi theo cô như hình với bóng.
Phải, đúng là như vậy...
Thư Yến thẩn thờ suy nghĩ một lúc lâu, cho đến khi thị nữ Ali bên cạnh cô chạy đến, biểu cảm giống như có chuyện gì lớn vừa mới xảy ra vậy.
"Hoàng phi, không xong rồi ạ..."
Vừa nói Ali vừa khóc nức nở.
Thư Yến dìu cô ấy ngồi xuống, hỏi han:
"Có chuyện gì vậy? Bình tĩnh kể cho ta nghe nào."
Thư Yến vừa hỏi xong thì Ali khóc òa lên, bù lu bù loa thuật lại:
"Người không biết đâu, đám quan lại cận thần trong cung điện gần đây cho rằng người mệnh số không tốt cho nên hoàng thượng sau khi tổ chức hôn lễ với người xong thì liên tiếp nhiều tai ương xảy ra."
Ali khổ sở kể tiếp:
"Bọn họ đề nghị hoàng thượng thành thân với thánh nữ Marie, người có khả năng kết nối với thần linh để giải quyết tình trạng trên."
Thư Yến suýt bật ngửa, chỉ vào mặt mình:
"Bọn họ nói ta là nguyên nhân gây ra những tai ương đó sao?"
"Trời ạ, cái mà người cần quan tâm bây giờ không phải là chuyện đó, mà là hoàng thượng có thể sẽ cưới thánh nữ Marie kia kìa."
Thư Yến vẫn nhàn nhã lấy một chiếc bánh trên bàn bỏ vào miệng vừa nhai vừa nói:
"Hoàng đế của một đất nước, tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình, có gì đâu mà phải quan tâm chứ?"
Vả lại, tên Shira đó thích thánh nữ Marie như vậy, để nàng ta lấy David ắt hẳn là một vố rất đau dành cho hắn ta.
Mà câu nói này vừa hay lọt trọn vào tai của David khi đang định đến thăm cô.
Ali nhìn thấy bộ dáng giận dữ của David đang tiến về phía của Thư Yến, sợ hãi cúi đầu xuống không dám động đậy.
Giọng của hắn trở nên lạnh lùng hơn:
"Ý của nàng là, cho dù ta có cưới thêm bao nhiêu tiểu thiếp đi chăng nửa, nàng cũng không quan tâm có đúng không?"
Thư Yến định trả lời "Đúng", thế nhưng nhìn bộ dạng đáng sợ của hắn nên đành cười dịu dàng giải thích.
"Ý ta là, mặc dù ta có quan tâm, nhưng chuyện quốc gia đại sự quan trọng hơn vì vậy ta không thể oán trách được."
David trong lòng như được thở phào trước câu trả lời của cô, hắn xoa đầu cô một cách ôn nhu nói:
"Những chuyện mà đám quan lại kia nói, ta đương nhiên không tin, mà cho dù là sự thật đi chăng nữa, ta cũng sẽ không khiến nàng thất vọng."
Cơn gió thổi nhè nhẹ qua, không rõ có phải vì gió đêm lạnh hay vì sao mà trái tim cô lại rung lên một nhịp, cảm giác người đàn ông tuấn tú trước mặt cô vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc, giống như đã quen biết trước đây, chỉ là chưa nhận ra nhau.
Thư Yến chuyển ánh nhìn đi nơi khác.
"Thật ra... Anh có thể lấy thánh nữ Marie, ta cảm thấy cô ấy là thật lòng yêu thương anh..."
Cô cũng không rõ bản thân nghĩ gì, chỉ là mỗi khi trái tim cô rung động, cô lại nhớ về kết cục cuối cùng sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở một thế giới, cô sẽ phải rời đi, bỏ lại hắn giống như lần trước cô rời đi bỏ rơi Đường Chính Lâm vậy.
Chẳng thà bây giờ cô cứ để hắn ghét bỏ, chí ít kết cục vẫn sẽ tốt hơn.
"Nàng không ghen sao?"- David nhìn thẳng vào mắt cô hỏi.
"Không."
Cô dứt khoát trả lời.
Giọng hắn bắt đầu lạnh lẽo hơn.
"Nàng tránh né ta những ngày qua, ta cũng có lòng tự tôn của một quân vương vì vậy ta vẫn chờ đợi nàng mở lòng hơn, cuối cùng hôm nay không đợi được nữa nên đã đến đây tìm nàng, nhưng dường như đối với nàng ta giống như một trò cười vậy."
Thư Yến đứng dậy, bộ y phục màu trắng thanh khiết toát lên vẻ tao nhã, thuần khiết, quay lưng về phía tẩm cung của mình.
"Ta không xem ai là trò cười cả, anh cũng không ngoại lệ, ta chỉ nói lên suy nghĩ của mình thôi, thánh nữ Marie đối với anh cũng là có tình ý, một người xinh đẹp giỏi giang như vậy thì không nên bỏ lỡ."
David hơi cúi đầu, tóc mái phủ qua đuôi mắt, nam nhân có sóng mũi cao vút, chân mày dần nhướng lên, lạnh lùng hỏi nữ nhân đang quay lưng về phía hắn.
"Vậy nên... Nàng muốn ta thành thân với Marie có phải không?"
Im lặng một lúc, không thấy cô trả lời, hắn nghiến răng:
"Được, nếu nàng đã muốn như vậy, ta sẽ đáp ứng nàng."
Nói rồi hắn rời đi, giống như chưa từng có mặt ở nơi đó.
Danh sách chương