Hai thân thể đàng siết chắt và hoà tan vào nhau, đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi. Luồn khí lạnh chạy khắp toàn thân Dận Không, hắn liền quay đầu nhìn liền thấy cung nữ của Tinh hậu là Như nhi mặt trắng bệch đang vô cùng sợ hãi nhìn hai người. Vừa rồi hắn cùng Tinh hậu chìm đắm trong dục vọng đã quên mất còn một cung nữ đang ở bên trong. Chắc nghe được động tĩnh tưởng xảy ra chuyện, cung nữ chạy vào xem xét, nàng không ngờ lại thấy cảnh tượng trước mặt
Dận Không nhanh chóng rời khỏi thân thể Tinh hậu đứng dậy, cung nữ Như Nhi lúc này đã sợ đến kinh hồn thất phách, chỉ biết đứng im tại chổ
Dận Không nhanh chóng quyết đoán, áp sát vươn tay siết cổ họng nàng
Ánh mắt Tinh hậu hiện lên nét không đành lòng, những vẫn gật đầu, Dận Không dùng sức bóp cổ ả cung nữ. Sau một hồi lâu, cung nữ Như Nhi liền tắt hơi thở, hai chân buông thỏng, hắn liền dò xét kỹ xem nàng đã chết hay chưa, đến khi biết chắc nàng đã tuyệt mệnh mới đứng dậy
Tinh hậu yên lặng mặc lại Tang phục. chậm rãi đi đến trước thân thể Nhu Nhi, đôi mắt thoáng chút lệ nóng, Nhu Nhi dù sao cũng đã theo nàng nhiều năm, tình cảm chủ tớ thập phần thâm sâu, nếu không phải nàng trong lúc vô ý phát hiện ra chuyện hai người, thì sẽ không có kết quả như thế
Cái chết của Nhu Nhi làm cho nội tâm hai người như cảm thấy có cái gì đè nặng, Tinh hậu lạnh lùng nói :
- Chuyện đêm này coi như không có cái gì phát sinh… .
Dận Không gật đầu, mặc tang phục vào, Tần đế linh thiên nếu chứng kiến hắn trước quan tài của mình lại cùng với lão bà của hắn làm chuyện loại này… ., không biết Tần đế sẽ nghĩ gì? Dận Không biết rõ, Tinh hậu khác với những nữ tử kia, cho dù nàng cùng hắn đã xảy ra chuyện, nhưng tốt nhất là vẫn bảo trì quan hệ một khoảng cách nhất định
Tinh hậu thở dài, ánh mắt có chút dịu lại, khuôn mặt có chút ửng đỏ, xúc cảm vì chuyện vừa rồi cùng hắn vẫn chưa hoàn toàn biến mất trong nàng, nàng nhẹ giọng nói :
- Dận Không, người vừa rồi muốn cầu ta buông tha cho Hoàn thị nhất tộc?
- Nếu mẫu hậu cảm thấy khó khăn, thì coi như Dận Không chưa từng nói qua
Bây giơ hắn gọi nàng hai tiếng mẫu hậu, trong nội tâm có cảm giác là lạ
Tinh hậu nói :
- Ta sẽ ra một đạo ý chỉ, Hứa công công tự mình đi đại lao, đem Hoàn thị nhất tộc thả ra…
Nàng ngừng lại một chút rồi nói :
- Thi thể của Hoàn Mật cho người nhà đem đi hậu táng .
- Đa tạ mẫu hậu!
Dận Không cúi đầu thật sâu, trước khi tới đây, hắn muốn bàn với Tinh hậu chuyện phân chia quyền lực, không hề nghĩ tới lại phát sinh cái chuyện kia, trong lòng đành phải tìm cơ hội khác, liếc nhìn thức ăn đã nguội lạnh, ân cần nói :
- Mẫu hậu vẫn còn nhiều việc phải làm, ngày an táng bệ hạ đã gần đến, nếu mẫu hậu không chịu ăn uống như vậy, sợ rằng sẽ ngã bệnh
Tinh hậu gật đầu :
- Ta đã biết!
Rời khỏi Dục Đức cung, bầu trời phía xa đã lộ ra sắc màu sam xám, một bầy quạ đen kêu "quan quát" bay trên hoàng cung làm tăng thêm phần lạnh lẻo thê lương
Hứa công công cùng hai tiểu thái giám đứng tại ngự hoa viên, nhìn đám quạ bay trên không trung lẩm bẩm nói :
- Chắc chúng đến từ biệt hoàng thượng
Quạ đen mặc dù trong nhân gian được coi là điềm xấu, nhưng trong hoàng cung lại được xem là biểu tượng của chuyện đau buồn
Hứa công công vừa thấy Dận Không, liền đi gấp lại nói :
- Tiết Vô Kị đã trốn thoát. !
- Cái gì?
Dận Không trừng lớn hai mắt, Tiết Vô Kị rõ ràng là uống một lượng lớn "thất nhật tuý" làm thế nào mà tĩnh dậy chạy trốn?
Hứa công công thấp giọng nói :
- Biến mất cùng hắn còn có Nguỵ Ngọc Sơn, vài tên thị vệ đã bị chém chết trong hầm băng .
Hít một ngụm lãnh khí, Dận Không thầm nghĩ, xem ra Nguỵ Ngọc Sơn cùng Tiết Vô Kị có quan hệ không bình thường
Hứa công công nói :
- Tiết Vô Kị là vệ uý của Tần quốc, đương nhiên có quan hệ với thị vệ trong cung, nhưng không nghĩ đến lại là Nguỵ Ngọc Sơn
Dận Không thầm nghĩ, Tiết Vô Kị trốn thoát đối với hắn mà nói chính là mối nguy hiểm sau này, hắn cùng Yên Lâm lập mưu bắt Tiết Vô Kị, nên đối với Dận Không, Tiết Vô Kị sẽ có mối cừu hận thấu xương, sau này chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ trả thù, nghĩ tới đây, Dận Không cảm thấy hơi rét run trong lòng, nếu biết sớm chuyện xảy ra như vậy, lúc đầu một đao diệt gọn tên Tiết Vô Kị, hôm nay đâu cần phài lo lắng
Hứa công công nói :
- Chuyện này, lão nô vẫn chưa bẩm báo với hoàng hậu .
Dận Không thấp giọng nói :
- Chuyện này tạm thời không nên nói cho người, mẫu hậu biết chuyện chỉ thêm lo lắng
Hứa công công thở dài một hơi nói :
- Hai ngày nay, hoàng hậu đích thực chịu áp lực rất lớn…
Rời khỏi hoàng cung, Dận Không liền gặp đám ngự lâm quân, đang áp giải phạm nhân, hắn nhận ra trong đó có mấy vị đại thần, xem ra trường cung đình biến loạn vẫn chưa chấm dứt. Tinh hậu dù một tay khơi dậy tràng phong ba, nhưng chính Bạch Quỹ đã lợi dụng cơn phong ba này chuyển hoá thành một tràng thanh trừng đẩm máu, nhằm nắm lấy quyền lực trong tay mình
Trở về Phong Lâm các, Dận Không liền thấy có một vị khách đang đợi trong đại sảnh, người này tới từ Đại Khang, chính là sứ thần Chu Nhược Thuỷ, tại Khang quốc Dận Không đã từng tiếp xúc qua, khi đó Chu Nhược Thuỷ chỉ là một vị quan phụ trách nghi lễ trong triều, không ngờ trong thời gian ngắn, hắn đã leo lên tới chức này
Chu Nhược Thuỷ thấy Dận Không trở về, liền quỳ rạp xuống đất, cung kính nói :
- Bái kiến Bình vương điện hạ!
Dận Không cười nói :
- Nơi này không phải Đại Khang, ta cũng không phải là cái gì Bình vương, ngươi đứng lên đi
Dận Không cùng Chu Nhược Thuỷ phân chủ khách cùng nhau ngồi cuông, Chu Nhược Thuỷ nói :
- Hạ quan đến Tần lần này chính là tham dự tang lễ của Tần đế
Dận Không không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, từ Khang đô đến Tần đô, nếu đi suốt đêm ngày không nghĩ, cũng phải mất tới năm ngày năm đêm, không biết làm sao Chu Nhược Thuỷ này làm sao có thể tới đây sớm như vậy
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Hoàng thượng nửa tháng trước đã đoán ra, Tần đế sắp chết, cho nên lệnh hạ quan xuất phát đến Tần mười ngày trước
Dận Không ngẫn ra, hắn nhớ tới Mộ Dung Yên Yên từng hỏi qua bệnh tình của Tần đế Yên Uyên, chẳng lẻ nàng có thể đoán ra được?
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Hoàng thượng phái hạ quan đem cho Bình vương một phong thơ
Từ trong tay áo hắn lấy ra một phong thơ cung kính đem đến trước mặt Dận Không .
Dận Không mở thư ra, nội dung trong thư đơn giản chỉ là một chút ý tứ trấn an, nét bút cũng không phải chính tay hoàng thượng đề bút, xem ra vị phụ hoàng này ngay một chút công phu viết thư cho hài nhi của mình vẫn không có, sự thất vọng của Dận Không đối với vị phụ hoàng này gia tăng thêm vài phần
Dận Không buông thư ra nói :
- Thân thề phụ hoàng dạo này ra sao?
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Bệ hạ thân thể cường tráng, tinh thần vô cùng minh mẫn
Ầm thầm cười khổ, phụ hoàng nếu thân thề suy nhược, chẳng phải là hắn phải nhìn một vị hoàng huynh lên ngôi hay sao, đối với hăn tin tức này dù sao cũng là một tin tốt, phụ hoàng khoẻ mạnh, hắn sẽ còn thời gian tích súc lực lượng của mình
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Ung vương biết hạ quan đến đây, liền đặt biệt nhờ hạ quan mang đến cho điện hạ một lễ vật .
Chu Nhược Thuỷ ra lệnh cho tuỳ tùng mang một cái lễ hạp đặt trên bàn
Dận Không gật đầu, không nghĩ ra một vị hoàng thúc như vậy còn nhớ tới mình, Chu Nhược Thuỷ nói rõ tình hình trong triều tại Đại Khang cho Dận Không biết rõ, sau đó lưu lại tại Phong lâm các, ăn trưa rồi mới rời đi
Ba ngày sau, sắc trời còn chưa sáng, Nguyên Tông cùng Tinh hậu chủ trì tang lễ. Hoàng thân quốc thích, văn võ bá quán, cùng với sứ thần các nước tại lăng miếu Đại Tần cử hành long trọng tang lễ, đem thi thể của Tần đế Yên Uyên an táng vào Viên Tẩm, nơi chôn cất các vị quốc quân Đại Tần
Ngự Lâm quân thống lĩnh Chu Siêu thống lĩnh đám thủ hạ đi trước mở đường, quân Long Tướng hộ vệ hai bên, Hổ Dực quân đi sau áp trận, đoàn người xe hơn ngàn người cùng với vật phầm xa hoa kéo dài liên miên hơn một dặm
Dân chúng Tần đô đều khoát lên tang phục trên mình, quỳ gối hai bên đường khóc cho vị minh quân, một tay đem Đại Tần phát triển lớn mạnh như ngày này
Tinh hậu cùng Nguyên Tông khóc như chết đi sống lại, ai thấy đều cảm thấy chua xót
Mặc bộ tang phục, Dận Không đi chung với đám hoàng tử công chúa phía sau, Yên Lâm được hai cung nữ đở, khuôn mặt đẩm lệ, hai mắt sung vù, Tần đế mất đi, nàng bây giờ là kẻ mồ côi cả phụ lẫn mẫu
Bạch Quỹ cởi ngựa đi đầu trong đám quần thần, vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt toát ra vẻ bi thống, Dận Không biết chắc rằng bộ dáng đau khổ của hắn chỉ là đang diễn trò
Bầu trời mưa phùn bắt đầu rơi nhẹ, làm cho không khí tang thương càng đậm thêm vẻ bi ai, đội ngũ tang lễ di suốt mấy canh giờ, mãi tới giờ ngọ mới đến Viên Tẩm
Lăng mộ của Tần đế kết cấu tương tự như Tần cung hoàng thành, bốn phía đều có giác lâu, thủ vệ nghiêm ngặt, các cửa đều có một quan thủ mộ trông nom
Kị binh xem thành hai hàng bao quanh đường tới lăng mộ, vị quan mới nhậm chức bộ lễ thay cho Hoàn Mật, Khúc Tĩnh, đi tới trước mộ, ra lệnh mang quan tài của Tần đế đặt vào, lấy ra bài vị Tần đế đặt lên trong miếu, Bạch Quỹ tuyên đọc điếu tang, sau đó mới cử hành tang lễ. Việc đọc điếu tế chính là công việc của tướng quốc, Dận Không không biết lúc này Tiết An Triệu đang ở nơi nào
Linh cửu của Tần đế đã được quàn trong hoàng lăng, Tinh hậu khóc đến hôn mê, Dận Không không thể biết được đến tột cùng nổi đau đớn này có phải xuất ra từ thật tâm của nàng hay không nữa
Quyển 1 : Tiềm Long
Dận Không nhanh chóng rời khỏi thân thể Tinh hậu đứng dậy, cung nữ Như Nhi lúc này đã sợ đến kinh hồn thất phách, chỉ biết đứng im tại chổ
Dận Không nhanh chóng quyết đoán, áp sát vươn tay siết cổ họng nàng
Ánh mắt Tinh hậu hiện lên nét không đành lòng, những vẫn gật đầu, Dận Không dùng sức bóp cổ ả cung nữ. Sau một hồi lâu, cung nữ Như Nhi liền tắt hơi thở, hai chân buông thỏng, hắn liền dò xét kỹ xem nàng đã chết hay chưa, đến khi biết chắc nàng đã tuyệt mệnh mới đứng dậy
Tinh hậu yên lặng mặc lại Tang phục. chậm rãi đi đến trước thân thể Nhu Nhi, đôi mắt thoáng chút lệ nóng, Nhu Nhi dù sao cũng đã theo nàng nhiều năm, tình cảm chủ tớ thập phần thâm sâu, nếu không phải nàng trong lúc vô ý phát hiện ra chuyện hai người, thì sẽ không có kết quả như thế
Cái chết của Nhu Nhi làm cho nội tâm hai người như cảm thấy có cái gì đè nặng, Tinh hậu lạnh lùng nói :
- Chuyện đêm này coi như không có cái gì phát sinh… .
Dận Không gật đầu, mặc tang phục vào, Tần đế linh thiên nếu chứng kiến hắn trước quan tài của mình lại cùng với lão bà của hắn làm chuyện loại này… ., không biết Tần đế sẽ nghĩ gì? Dận Không biết rõ, Tinh hậu khác với những nữ tử kia, cho dù nàng cùng hắn đã xảy ra chuyện, nhưng tốt nhất là vẫn bảo trì quan hệ một khoảng cách nhất định
Tinh hậu thở dài, ánh mắt có chút dịu lại, khuôn mặt có chút ửng đỏ, xúc cảm vì chuyện vừa rồi cùng hắn vẫn chưa hoàn toàn biến mất trong nàng, nàng nhẹ giọng nói :
- Dận Không, người vừa rồi muốn cầu ta buông tha cho Hoàn thị nhất tộc?
- Nếu mẫu hậu cảm thấy khó khăn, thì coi như Dận Không chưa từng nói qua
Bây giơ hắn gọi nàng hai tiếng mẫu hậu, trong nội tâm có cảm giác là lạ
Tinh hậu nói :
- Ta sẽ ra một đạo ý chỉ, Hứa công công tự mình đi đại lao, đem Hoàn thị nhất tộc thả ra…
Nàng ngừng lại một chút rồi nói :
- Thi thể của Hoàn Mật cho người nhà đem đi hậu táng .
- Đa tạ mẫu hậu!
Dận Không cúi đầu thật sâu, trước khi tới đây, hắn muốn bàn với Tinh hậu chuyện phân chia quyền lực, không hề nghĩ tới lại phát sinh cái chuyện kia, trong lòng đành phải tìm cơ hội khác, liếc nhìn thức ăn đã nguội lạnh, ân cần nói :
- Mẫu hậu vẫn còn nhiều việc phải làm, ngày an táng bệ hạ đã gần đến, nếu mẫu hậu không chịu ăn uống như vậy, sợ rằng sẽ ngã bệnh
Tinh hậu gật đầu :
- Ta đã biết!
Rời khỏi Dục Đức cung, bầu trời phía xa đã lộ ra sắc màu sam xám, một bầy quạ đen kêu "quan quát" bay trên hoàng cung làm tăng thêm phần lạnh lẻo thê lương
Hứa công công cùng hai tiểu thái giám đứng tại ngự hoa viên, nhìn đám quạ bay trên không trung lẩm bẩm nói :
- Chắc chúng đến từ biệt hoàng thượng
Quạ đen mặc dù trong nhân gian được coi là điềm xấu, nhưng trong hoàng cung lại được xem là biểu tượng của chuyện đau buồn
Hứa công công vừa thấy Dận Không, liền đi gấp lại nói :
- Tiết Vô Kị đã trốn thoát. !
- Cái gì?
Dận Không trừng lớn hai mắt, Tiết Vô Kị rõ ràng là uống một lượng lớn "thất nhật tuý" làm thế nào mà tĩnh dậy chạy trốn?
Hứa công công thấp giọng nói :
- Biến mất cùng hắn còn có Nguỵ Ngọc Sơn, vài tên thị vệ đã bị chém chết trong hầm băng .
Hít một ngụm lãnh khí, Dận Không thầm nghĩ, xem ra Nguỵ Ngọc Sơn cùng Tiết Vô Kị có quan hệ không bình thường
Hứa công công nói :
- Tiết Vô Kị là vệ uý của Tần quốc, đương nhiên có quan hệ với thị vệ trong cung, nhưng không nghĩ đến lại là Nguỵ Ngọc Sơn
Dận Không thầm nghĩ, Tiết Vô Kị trốn thoát đối với hắn mà nói chính là mối nguy hiểm sau này, hắn cùng Yên Lâm lập mưu bắt Tiết Vô Kị, nên đối với Dận Không, Tiết Vô Kị sẽ có mối cừu hận thấu xương, sau này chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ trả thù, nghĩ tới đây, Dận Không cảm thấy hơi rét run trong lòng, nếu biết sớm chuyện xảy ra như vậy, lúc đầu một đao diệt gọn tên Tiết Vô Kị, hôm nay đâu cần phài lo lắng
Hứa công công nói :
- Chuyện này, lão nô vẫn chưa bẩm báo với hoàng hậu .
Dận Không thấp giọng nói :
- Chuyện này tạm thời không nên nói cho người, mẫu hậu biết chuyện chỉ thêm lo lắng
Hứa công công thở dài một hơi nói :
- Hai ngày nay, hoàng hậu đích thực chịu áp lực rất lớn…
Rời khỏi hoàng cung, Dận Không liền gặp đám ngự lâm quân, đang áp giải phạm nhân, hắn nhận ra trong đó có mấy vị đại thần, xem ra trường cung đình biến loạn vẫn chưa chấm dứt. Tinh hậu dù một tay khơi dậy tràng phong ba, nhưng chính Bạch Quỹ đã lợi dụng cơn phong ba này chuyển hoá thành một tràng thanh trừng đẩm máu, nhằm nắm lấy quyền lực trong tay mình
Trở về Phong Lâm các, Dận Không liền thấy có một vị khách đang đợi trong đại sảnh, người này tới từ Đại Khang, chính là sứ thần Chu Nhược Thuỷ, tại Khang quốc Dận Không đã từng tiếp xúc qua, khi đó Chu Nhược Thuỷ chỉ là một vị quan phụ trách nghi lễ trong triều, không ngờ trong thời gian ngắn, hắn đã leo lên tới chức này
Chu Nhược Thuỷ thấy Dận Không trở về, liền quỳ rạp xuống đất, cung kính nói :
- Bái kiến Bình vương điện hạ!
Dận Không cười nói :
- Nơi này không phải Đại Khang, ta cũng không phải là cái gì Bình vương, ngươi đứng lên đi
Dận Không cùng Chu Nhược Thuỷ phân chủ khách cùng nhau ngồi cuông, Chu Nhược Thuỷ nói :
- Hạ quan đến Tần lần này chính là tham dự tang lễ của Tần đế
Dận Không không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, từ Khang đô đến Tần đô, nếu đi suốt đêm ngày không nghĩ, cũng phải mất tới năm ngày năm đêm, không biết làm sao Chu Nhược Thuỷ này làm sao có thể tới đây sớm như vậy
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Hoàng thượng nửa tháng trước đã đoán ra, Tần đế sắp chết, cho nên lệnh hạ quan xuất phát đến Tần mười ngày trước
Dận Không ngẫn ra, hắn nhớ tới Mộ Dung Yên Yên từng hỏi qua bệnh tình của Tần đế Yên Uyên, chẳng lẻ nàng có thể đoán ra được?
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Hoàng thượng phái hạ quan đem cho Bình vương một phong thơ
Từ trong tay áo hắn lấy ra một phong thơ cung kính đem đến trước mặt Dận Không .
Dận Không mở thư ra, nội dung trong thư đơn giản chỉ là một chút ý tứ trấn an, nét bút cũng không phải chính tay hoàng thượng đề bút, xem ra vị phụ hoàng này ngay một chút công phu viết thư cho hài nhi của mình vẫn không có, sự thất vọng của Dận Không đối với vị phụ hoàng này gia tăng thêm vài phần
Dận Không buông thư ra nói :
- Thân thề phụ hoàng dạo này ra sao?
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Bệ hạ thân thể cường tráng, tinh thần vô cùng minh mẫn
Ầm thầm cười khổ, phụ hoàng nếu thân thề suy nhược, chẳng phải là hắn phải nhìn một vị hoàng huynh lên ngôi hay sao, đối với hăn tin tức này dù sao cũng là một tin tốt, phụ hoàng khoẻ mạnh, hắn sẽ còn thời gian tích súc lực lượng của mình
Chu Nhược Thuỷ nói :
- Ung vương biết hạ quan đến đây, liền đặt biệt nhờ hạ quan mang đến cho điện hạ một lễ vật .
Chu Nhược Thuỷ ra lệnh cho tuỳ tùng mang một cái lễ hạp đặt trên bàn
Dận Không gật đầu, không nghĩ ra một vị hoàng thúc như vậy còn nhớ tới mình, Chu Nhược Thuỷ nói rõ tình hình trong triều tại Đại Khang cho Dận Không biết rõ, sau đó lưu lại tại Phong lâm các, ăn trưa rồi mới rời đi
Ba ngày sau, sắc trời còn chưa sáng, Nguyên Tông cùng Tinh hậu chủ trì tang lễ. Hoàng thân quốc thích, văn võ bá quán, cùng với sứ thần các nước tại lăng miếu Đại Tần cử hành long trọng tang lễ, đem thi thể của Tần đế Yên Uyên an táng vào Viên Tẩm, nơi chôn cất các vị quốc quân Đại Tần
Ngự Lâm quân thống lĩnh Chu Siêu thống lĩnh đám thủ hạ đi trước mở đường, quân Long Tướng hộ vệ hai bên, Hổ Dực quân đi sau áp trận, đoàn người xe hơn ngàn người cùng với vật phầm xa hoa kéo dài liên miên hơn một dặm
Dân chúng Tần đô đều khoát lên tang phục trên mình, quỳ gối hai bên đường khóc cho vị minh quân, một tay đem Đại Tần phát triển lớn mạnh như ngày này
Tinh hậu cùng Nguyên Tông khóc như chết đi sống lại, ai thấy đều cảm thấy chua xót
Mặc bộ tang phục, Dận Không đi chung với đám hoàng tử công chúa phía sau, Yên Lâm được hai cung nữ đở, khuôn mặt đẩm lệ, hai mắt sung vù, Tần đế mất đi, nàng bây giờ là kẻ mồ côi cả phụ lẫn mẫu
Bạch Quỹ cởi ngựa đi đầu trong đám quần thần, vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt toát ra vẻ bi thống, Dận Không biết chắc rằng bộ dáng đau khổ của hắn chỉ là đang diễn trò
Bầu trời mưa phùn bắt đầu rơi nhẹ, làm cho không khí tang thương càng đậm thêm vẻ bi ai, đội ngũ tang lễ di suốt mấy canh giờ, mãi tới giờ ngọ mới đến Viên Tẩm
Lăng mộ của Tần đế kết cấu tương tự như Tần cung hoàng thành, bốn phía đều có giác lâu, thủ vệ nghiêm ngặt, các cửa đều có một quan thủ mộ trông nom
Kị binh xem thành hai hàng bao quanh đường tới lăng mộ, vị quan mới nhậm chức bộ lễ thay cho Hoàn Mật, Khúc Tĩnh, đi tới trước mộ, ra lệnh mang quan tài của Tần đế đặt vào, lấy ra bài vị Tần đế đặt lên trong miếu, Bạch Quỹ tuyên đọc điếu tang, sau đó mới cử hành tang lễ. Việc đọc điếu tế chính là công việc của tướng quốc, Dận Không không biết lúc này Tiết An Triệu đang ở nơi nào
Linh cửu của Tần đế đã được quàn trong hoàng lăng, Tinh hậu khóc đến hôn mê, Dận Không không thể biết được đến tột cùng nổi đau đớn này có phải xuất ra từ thật tâm của nàng hay không nữa
Quyển 1 : Tiềm Long
Danh sách chương