Chờ đóng màn hình, Lý Quý Dương hướng không khí hỏi:
- Là chuyện gì đây? - Bên kia hình như là có chuyện gì, anh cũng đừng quản.
Thanh âm không muốn thảo luận vấn đề này, đơn giản nói.
Lý Quý Dương lại giao dịch túi trữ vật, lần này đồ vật bên trong thật thú vị, không ngờ là một ít nồi niêu chén bát!
Toàn bộ làm bằng thiết, có tới tám nồi sắt lớn!
Hơn nữa đều là tinh thiết tạo ra, ít nhất có thể sử dụng cả đời!
- Ha ha ha!
Hệ thống cười to vui sướng khi thấy người gặp họa.
Lý Quý Dương ủ rũ cúi đầu:
- Mấy thứ này tốt thì tốt, tôi còn có thể dùng xào rau chẳng hạn, nhưng lại không thể mang ra ngoài!
Những thứ này đều là tinh thiết tạo ra, lời nói không dễ nghe, quốc chủ dùng bảo kiếm đều chưa chắc là dùng tinh thiết tạo ra đâu, đến chỗ hắn lại làm thành nồi niêu xoong chảo, đây không phải lãng phí sao?
Xuất ra dùng, nếu làm cho người ta biết sẽ gây tai họa!
Hắn cũng muốn ăn xào rau, ăn đôn cùng nướng suốt hai năm, hắn cũng muốn ăn đồ xào a!
Cho dù chỉ là cải xào cũng được a!
- Để ở nhà đi, sẽ có lúc dùng tới. Anh không phải nói cần giúp đỡ hoàng đế sao?
Thanh âm rốt cục không cười nữa:
- Bên ngoài luôn sẽ có tinh thiết xuất hiện, đến lúc đó anh làm đại quan, đồ vật này có thể gặp người, chẳng qua anh dùng một mình trong nhà mà thôi!
Lý Quý Dương ngẫm lại cũng phải, đem đồ vật thu lại, bỏ vào trong một cái túi, còn lại hai thùng vàng cùng thùng bạc, còn có tám xuyến đồng tiền.
Bên trên đồng tiền còn dùng chữ tiểu Triện viết "Phú Lệ thông bảo"!
Thật đúng là dị thời không, tuy tiền tương tự nhưng tên lại không giống a!
Thu xong đồ vật, hắn đi vào không gian đem đồng tiền đưa cho 001, 001 bọn họ có một bộ hệ thống luyện chế, đem đồng tiền dung hòa thành đồng, chuẩn bị khi cần đến.
Rạng sáng hôm sau Lý Quý Dương ăn điểm tâm xong liền bắt đầu ngao thuốc, đương nhiên vẫn là Thuần Nhã canh gác, ngao xong tự mình mang tới sân của Cam Lỗi.
Vừa lúc tới giờ đi học.
Đêm qua Cam Lỗi uống thuốc xong đi nằm ngủ, cả đêm lại không hề bị ho khan!
Dĩ vãng mỗi khi tới mùa thu hắn khó qua nhất, bởi vì mùa thu khí hậu khô ráo, hắn rất khó thở, liền dễ dàng hoa khan, đôi khi ho nhiều còn có tơ máu.
Hắn không dám làm cho nhi đồng biết, âm thầm che giấu.
Nhưng từ khi tới Lý gia trang, đã thật lâu hắn không ho ra máu!
Hiện tại ngay cả ho khan suốt đêm cũng không còn!
Mới uống qua một thang thuốc mà thôi a!
Hiện tại nhìn thấy bát thuốc Cam Lỗi không chút do dự trực tiếp uống cạn, toàn thân nóng hầm hập, tay chân cũng ấm áp hơn rất nhiều.
Buổi sáng vẫn giảng Tần luật, giữa trưa nghỉ tạm Lý Quý Dương làm cho Thuần Nhã nói với nhà bếp làm bánh nướng bỏ thêm chút nhân táo tàu vào.
Vật này thật bổ máu.
Ba ngày sau thần sắc Cam Lỗi hồng nhuận, thanh âm lớn hơn rất nhiều, thậm chí buổi sáng thức dậy còn đi ra tản bộ một chút.
Dĩ vãng hắn ngủ sớm, nhưng cả đêm đều ho khan, hoặc là tay chân băng sương đến giật mình tỉnh dậy, trong phòng phải sớm đốt giường sưởi.
Lúc Lý Quý Dương đang ôm cháu nhỏ đút hắn ăn canh trứng, Lý Trung tìm tới báo cáo chuyện này.
- Đại khái là vì cảm thấy thân thể tốt hơn rồi đi?
Lý Quý Dương nghĩ thầm sau đó nói.
- Thiếu gia, Cam tiểu thiếu gia đang khóc!
Lý Phúc chạy vào:
- Hình như là sợ Cam tiên sinh bị thế nào đó?
Lý Quý Dương đút xong canh lau miệng cho Lý Tín:
- Tiểu thúc muốn đi thăm Cam tiên sinh, ngươi ngoan ngoãn cùng Lan nãi mẫu ở yên trong phòng a!
- Nga, đã biết!
Cháu nhỏ thật nghe lời, hơn nữa buổi sáng tiểu thúc đút cho ăn không thoải mái bằng Lan nãi mẫu đút cho ăn.
Lý Quý Dương đi vào sân của Cam Lỗi, nghe Cam La đang khóc:
- Phụ thân! Phụ thân!
- Cha đã nói rồi, cha đây là hết bệnh mà thôi.
Cam Lỗi dở khóc dở cười dỗ hắn:
- Không phải muốn chết!
- Nhưng nhiều người như vậy đều khám bệnh nói khó chữa.. Uống nhiều thuốc như vậy cũng không khỏe lại được.. ô ô.. cha đột nhiên lại khỏe rồi.. con sợ!
Tiểu Cam La khóc không ra hơi.
Lý Quý Dương đi vào phòng:
- Cha của đệ thật sự là tốt rồi, không phải hồi quang phản chiếu.
- Cái gì là hồi quang phản chiếu?
Cam Lỗi khó hiểu hỏi.
- Nga, chính là người trước khi chết, đặc biệt tinh thần, cũng như là trong dĩ vãng nhưng nội bộ đã trống rỗng, chỉ còn lại một ngụm tinh khí thần cuối cùng. Như vậy mới là hồi quang phản chiếu, là ý tứ người muốn chết.
Lý Quý Dương nói xong mới nhớ tới chữ này xuất hiện là thời Tống triều!
Cam Lỗi nghĩ nghĩ:
- Thật đúng là như thế.
Hắn gặp qua không ít người trước khi chết cũng có tình huống như Lý Quý Dương đã nói, chỉ cần không phải đột tử chủ yếu bệnh lâu liền tốt lắm, nhưng toàn bộ đều không ai sống quá ba ngày.
- Thật vậy chăng?
Tiểu Cam La nhìn Lý Quý Dương.
- Đương nhiên là thật sự, đây là sư huynh của ta tự mình bắt mạch viết ra phương thuốc!
Lý Quý Dương vô cùng xác định:
- Đừng nói cha ngươi chỉ là tiểu bệnh, dù là người sắp chết cũng có biện pháp cứu trở về.
Hiện tại hắn đã biết linh tuyền tuy rằng quỷ dị nhưng thật sự có hiệu quả.
- Vậy phụ thân khỏe rồi sao?
Cam La nhìn Lý Quý Dương lại nhìn qua cha mình.
- Đương nhiên là tốt lắm.
Lý Quý Dương ôm lấy hắn:
- Sau này cha ngươi sẽ khôi phục, ta sẽ không mời vũ sư, toàn bộ mọi người đều theo cha ngươi học võ.
- Ân!
Cam La nở nụ cười, mắt to ngập nước.
Buổi sáng học tập, Lý Quý Dương xin phép nghỉ buổi chiều, hắn muốn đi Hàm Dương thành.
- Có thể.
Cam Lỗi thống khoái nói.
Lý Quý Dương phân phó nhà bếp làm thức ăn bổ dưỡng cho tiên sinh, tỷ như cháo táo đỏ, giúp hắn bổ máu.
Quản gia đại thẩm khoát tay:
- Ngài yên tâm, cấp cho sản phụ ăn cái gì, thì cho Cam tiên sinh ăn cái đó!
Lý Quý Dương:
- !
Cảm thấy có chỗ nào không đúng?
Thiếu gia muốn đi Hàm Dương thành, lịch dạy học trong nhà không thể dừng, bọn nhỏ không thể đi theo, Lý Quý Dương cho người mang theo hai mươi xe trâu chứa đầy đồ vật vào thành.
Lý Quý Dương thầm nghĩ mọi việc đều nên có chuẩn bị sẵn, hắn đem đồ vật lưu lại trong Lý trạch trong thành, nếu Doanh Chính có gì cần dùng chỉ cần đi qua lấy sẽ nhanh hơn, dù sao Lý gia trang ở cách Hàm Dương thành hơi xa, ngồi xe trâu cũng cần một ngày rưỡi thời gian mới đến – nhưng hắn giống như quên chuyện gì?
- Là chuyện gì đây? - Bên kia hình như là có chuyện gì, anh cũng đừng quản.
Thanh âm không muốn thảo luận vấn đề này, đơn giản nói.
Lý Quý Dương lại giao dịch túi trữ vật, lần này đồ vật bên trong thật thú vị, không ngờ là một ít nồi niêu chén bát!
Toàn bộ làm bằng thiết, có tới tám nồi sắt lớn!
Hơn nữa đều là tinh thiết tạo ra, ít nhất có thể sử dụng cả đời!
- Ha ha ha!
Hệ thống cười to vui sướng khi thấy người gặp họa.
Lý Quý Dương ủ rũ cúi đầu:
- Mấy thứ này tốt thì tốt, tôi còn có thể dùng xào rau chẳng hạn, nhưng lại không thể mang ra ngoài!
Những thứ này đều là tinh thiết tạo ra, lời nói không dễ nghe, quốc chủ dùng bảo kiếm đều chưa chắc là dùng tinh thiết tạo ra đâu, đến chỗ hắn lại làm thành nồi niêu xoong chảo, đây không phải lãng phí sao?
Xuất ra dùng, nếu làm cho người ta biết sẽ gây tai họa!
Hắn cũng muốn ăn xào rau, ăn đôn cùng nướng suốt hai năm, hắn cũng muốn ăn đồ xào a!
Cho dù chỉ là cải xào cũng được a!
- Để ở nhà đi, sẽ có lúc dùng tới. Anh không phải nói cần giúp đỡ hoàng đế sao?
Thanh âm rốt cục không cười nữa:
- Bên ngoài luôn sẽ có tinh thiết xuất hiện, đến lúc đó anh làm đại quan, đồ vật này có thể gặp người, chẳng qua anh dùng một mình trong nhà mà thôi!
Lý Quý Dương ngẫm lại cũng phải, đem đồ vật thu lại, bỏ vào trong một cái túi, còn lại hai thùng vàng cùng thùng bạc, còn có tám xuyến đồng tiền.
Bên trên đồng tiền còn dùng chữ tiểu Triện viết "Phú Lệ thông bảo"!
Thật đúng là dị thời không, tuy tiền tương tự nhưng tên lại không giống a!
Thu xong đồ vật, hắn đi vào không gian đem đồng tiền đưa cho 001, 001 bọn họ có một bộ hệ thống luyện chế, đem đồng tiền dung hòa thành đồng, chuẩn bị khi cần đến.
Rạng sáng hôm sau Lý Quý Dương ăn điểm tâm xong liền bắt đầu ngao thuốc, đương nhiên vẫn là Thuần Nhã canh gác, ngao xong tự mình mang tới sân của Cam Lỗi.
Vừa lúc tới giờ đi học.
Đêm qua Cam Lỗi uống thuốc xong đi nằm ngủ, cả đêm lại không hề bị ho khan!
Dĩ vãng mỗi khi tới mùa thu hắn khó qua nhất, bởi vì mùa thu khí hậu khô ráo, hắn rất khó thở, liền dễ dàng hoa khan, đôi khi ho nhiều còn có tơ máu.
Hắn không dám làm cho nhi đồng biết, âm thầm che giấu.
Nhưng từ khi tới Lý gia trang, đã thật lâu hắn không ho ra máu!
Hiện tại ngay cả ho khan suốt đêm cũng không còn!
Mới uống qua một thang thuốc mà thôi a!
Hiện tại nhìn thấy bát thuốc Cam Lỗi không chút do dự trực tiếp uống cạn, toàn thân nóng hầm hập, tay chân cũng ấm áp hơn rất nhiều.
Buổi sáng vẫn giảng Tần luật, giữa trưa nghỉ tạm Lý Quý Dương làm cho Thuần Nhã nói với nhà bếp làm bánh nướng bỏ thêm chút nhân táo tàu vào.
Vật này thật bổ máu.
Ba ngày sau thần sắc Cam Lỗi hồng nhuận, thanh âm lớn hơn rất nhiều, thậm chí buổi sáng thức dậy còn đi ra tản bộ một chút.
Dĩ vãng hắn ngủ sớm, nhưng cả đêm đều ho khan, hoặc là tay chân băng sương đến giật mình tỉnh dậy, trong phòng phải sớm đốt giường sưởi.
Lúc Lý Quý Dương đang ôm cháu nhỏ đút hắn ăn canh trứng, Lý Trung tìm tới báo cáo chuyện này.
- Đại khái là vì cảm thấy thân thể tốt hơn rồi đi?
Lý Quý Dương nghĩ thầm sau đó nói.
- Thiếu gia, Cam tiểu thiếu gia đang khóc!
Lý Phúc chạy vào:
- Hình như là sợ Cam tiên sinh bị thế nào đó?
Lý Quý Dương đút xong canh lau miệng cho Lý Tín:
- Tiểu thúc muốn đi thăm Cam tiên sinh, ngươi ngoan ngoãn cùng Lan nãi mẫu ở yên trong phòng a!
- Nga, đã biết!
Cháu nhỏ thật nghe lời, hơn nữa buổi sáng tiểu thúc đút cho ăn không thoải mái bằng Lan nãi mẫu đút cho ăn.
Lý Quý Dương đi vào sân của Cam Lỗi, nghe Cam La đang khóc:
- Phụ thân! Phụ thân!
- Cha đã nói rồi, cha đây là hết bệnh mà thôi.
Cam Lỗi dở khóc dở cười dỗ hắn:
- Không phải muốn chết!
- Nhưng nhiều người như vậy đều khám bệnh nói khó chữa.. Uống nhiều thuốc như vậy cũng không khỏe lại được.. ô ô.. cha đột nhiên lại khỏe rồi.. con sợ!
Tiểu Cam La khóc không ra hơi.
Lý Quý Dương đi vào phòng:
- Cha của đệ thật sự là tốt rồi, không phải hồi quang phản chiếu.
- Cái gì là hồi quang phản chiếu?
Cam Lỗi khó hiểu hỏi.
- Nga, chính là người trước khi chết, đặc biệt tinh thần, cũng như là trong dĩ vãng nhưng nội bộ đã trống rỗng, chỉ còn lại một ngụm tinh khí thần cuối cùng. Như vậy mới là hồi quang phản chiếu, là ý tứ người muốn chết.
Lý Quý Dương nói xong mới nhớ tới chữ này xuất hiện là thời Tống triều!
Cam Lỗi nghĩ nghĩ:
- Thật đúng là như thế.
Hắn gặp qua không ít người trước khi chết cũng có tình huống như Lý Quý Dương đã nói, chỉ cần không phải đột tử chủ yếu bệnh lâu liền tốt lắm, nhưng toàn bộ đều không ai sống quá ba ngày.
- Thật vậy chăng?
Tiểu Cam La nhìn Lý Quý Dương.
- Đương nhiên là thật sự, đây là sư huynh của ta tự mình bắt mạch viết ra phương thuốc!
Lý Quý Dương vô cùng xác định:
- Đừng nói cha ngươi chỉ là tiểu bệnh, dù là người sắp chết cũng có biện pháp cứu trở về.
Hiện tại hắn đã biết linh tuyền tuy rằng quỷ dị nhưng thật sự có hiệu quả.
- Vậy phụ thân khỏe rồi sao?
Cam La nhìn Lý Quý Dương lại nhìn qua cha mình.
- Đương nhiên là tốt lắm.
Lý Quý Dương ôm lấy hắn:
- Sau này cha ngươi sẽ khôi phục, ta sẽ không mời vũ sư, toàn bộ mọi người đều theo cha ngươi học võ.
- Ân!
Cam La nở nụ cười, mắt to ngập nước.
Buổi sáng học tập, Lý Quý Dương xin phép nghỉ buổi chiều, hắn muốn đi Hàm Dương thành.
- Có thể.
Cam Lỗi thống khoái nói.
Lý Quý Dương phân phó nhà bếp làm thức ăn bổ dưỡng cho tiên sinh, tỷ như cháo táo đỏ, giúp hắn bổ máu.
Quản gia đại thẩm khoát tay:
- Ngài yên tâm, cấp cho sản phụ ăn cái gì, thì cho Cam tiên sinh ăn cái đó!
Lý Quý Dương:
- !
Cảm thấy có chỗ nào không đúng?
Thiếu gia muốn đi Hàm Dương thành, lịch dạy học trong nhà không thể dừng, bọn nhỏ không thể đi theo, Lý Quý Dương cho người mang theo hai mươi xe trâu chứa đầy đồ vật vào thành.
Lý Quý Dương thầm nghĩ mọi việc đều nên có chuẩn bị sẵn, hắn đem đồ vật lưu lại trong Lý trạch trong thành, nếu Doanh Chính có gì cần dùng chỉ cần đi qua lấy sẽ nhanh hơn, dù sao Lý gia trang ở cách Hàm Dương thành hơi xa, ngồi xe trâu cũng cần một ngày rưỡi thời gian mới đến – nhưng hắn giống như quên chuyện gì?
Danh sách chương