- Các ngươi làm gì? Một trung niên nhân vẻ mặt dữ tợn vọt ra:
- Có còn vương pháp hay không sao?
Các huynh đệ của hắn phân công hợp tác, bốn người ngăn chặn đường vào nhà, hai người đứng trên tường cao nhìn xuống, một người theo sát phía sau trung niên nhân, rõ ràng trung niên nhân chính là đại ca.
- Hôm nay tới, nói không phải vương pháp, là lễ hỏi.
Lý Đại rốt cục lợi hại lên, bởi vì rất nhiều lão huynh đệ đến trợ oai cho hắn, nếu hắn còn tiếp tục làm mì nắm thật dọa người.
- Lý đại thúc, sự tình đã qua, tiểu muội nhà chúng ta đích xác không xứng với tiểu Nhị nhà ngươi, lễ hỏi không phải đều trả lại cho ngươi sao?
Đối phương ngửa đầu dùng lỗ mũi nói chuyện.
- Ngươi đưa hai con bố trắng, phái xin ăn sao?
Lý Đại cao giọng nói:
- Lý gia chúng ta đưa lễ hỏi cho Vương gia các ngươi, chỉ riêng tiền còn có hai kim, mười con bố, hiện giờ đều mặc trên người bà nương của ngươi, ngươi còn không thừa nhận? Ngươi lui lễ hỏi căn bản không đúng!
Bởi vì lúc này động tĩnh của bọn họ không nhỏ, đã có không ít người đi ra xem náo nhiệt, chứng kiến đám người ô mênh mông, Lý Quý Dương không khỏi cảm thán: Từ xưa mặt đất Trung Nguyên người nào cũng thích vô giúp vui!
Nghe được tin Vương gia nữ lại một lần thân cận thành công, lại một lần chiếm được một số lớn lễ hỏi, ánh mắt những người này nhìn Vương gia đều không đúng – sớm nhất từ trăm đao tệ lừa gạt, càng về sau là mấy trăm đao tệ, tiền không nói, mấu chốt là đồ vật, thịt trệ, dê bò, vải vóc, lương thực, thứ nào không gạt tới?
Lần này càng quá mức, còn muốn vàng của người ta!
Bình dân ở đâu kiếm được vàng a? Rõ ràng là xem người ta thành thật dễ khi dễ, được, lần này người ta tìm tới cửa!
Có một đứa con gái giỏi lắm sao?
Nếu còn tiếp tục như vậy, Vương gia rất nhanh có thể làm giàu!
Kiếm tiền dễ dàng như vậy, bọn hắn còn mệt chết việc cực làm gì?
- Tiểu muội nhà ta còn nói mấy câu với ngươi, còn kéo tay, danh dự nhận lấy làm bẩn, đương nhiên cần bồi thường một chút!
Đối phương chậm rãi nói:
- Hơn nữa ngươi không thành thật, còn chưa thành thân đã động tay động chân, muốn làm gì? Người như ngươi thành thân rồi cũng thành kẻ dối trá bên ngoài, muội tử của ta ở nhà nuôi tốt như vậy, sao có thể xứng với người thô kệch như ngươi?
- Đúng rồi, ngươi nhìn vết sẹo trên mặt ngươi đi, muội tử của ta buổi tối đều làm ác mộng!
Trên mặt Lý Á đúng là có sẹo, nhưng chỉ nhợt nhạt, nhìn kỹ mới thấy.
- Còn nữa, nhà ngươi ngay cả chỗ ở cũng không có, làm cho muội tử của ta theo ngươi đi Lý gia trang gì đó? Ai biết ở nơi nào a? Vạn nhất ngươi đem muội tử của ta bán, chúng ta cũng không biết!
- Lúc đó các ngươi cũng không nói như vậy!
Lý Đại kêu to:
- Lúc đó các ngươi còn cho cô nương các ngươi đi ra gặp cha con chúng ta, theo sau bắt đầu đòi lễ hỏi, cần vàng, cần đao tệ, cần thịt trệ, cần dê bò, cần vải vóc, chúng ta đều cho, thậm chí còn dùng đồ vật mà hai cha con chúng ta để dành đều dùng danh nghĩa lễ hỏi cho, trái lại bây giờ nói không thích hợp? Lúc các ngươi đòi lễ hỏi sao không nói là không thích hợp?
Đây đều là lấy cớ, người nhà này chính là không muốn trả lại lễ hỏi, nhiều đồ vật như vậy đã ăn vào trong bụng, làm sao phun ra ngoài?
Ngẫm lại đều đau lòng a!
- Đừng theo chân bọn họ vô nghĩa!
Lý Quý Dương đã nghe được xong xuôi, nhà người này đích thật là có hiềm nghi lừa đảo, vả lại đồ vật chỉ sợ bị bọn hắn chia cắt xong rồi, bằng không vợ của lão đại cũng không mặc quần áo tốt như vậy đi ra mở cửa.
Nguyên liệu vải trong cung bình dân làm sao có thể so sánh, bằng không nhà ai dệt vải bông còn muốn sảm tơ tằm đâu?
- Ngươi muốn thế nào?
Xem ra đối phương cứng mềm kiêng, trung niên thầm nói chẳng lẽ muốn động thủ?
Tuy huynh đệ hắn không đủ, nhưng bên ngoài xem náo nhiệt còn có không ít dòng họ của bọn hắn, nhiều lắm đoàn người cùng nhau tiến lên, trước tiên đem người dọa đi rồi nói sau.
Trước kia cũng từng phát sinh qua loại chuyện này, nhưng bên mình nhiều người, không sợ đến nháo sự.
Nhiều nhất phân cho bọn hắn chút lễ hỏi, cũng không có gì lớn.
Nhưng hắn không biết nhà mình ở trong mắt dòng họ đã nên trừ tộc!
- Ta muốn thế nào?
Lý Quý Dương cười:
- Ta muốn đòi về lễ hỏi, chúng ta sau này đường ai nấy đi, nếu không trả lại lễ hỏi, đừng trách chúng ta tự mình động thủ!
- Ta xem ai dám!
Trung niên hét lớn một tiếng:
- Vương gia chúng ta cũng không phải dễ khi dễ như vậy!
- Rốt cục là ai khi dễ ai?
Lý Quý Dương cười lạnh:
- Tân thắng!
- Dạ!
Tân Thắng lên tiếng, rút cung nỏ:
- Động thủ!
Bên bọn họ có hơn bốn mươi người, trong đó hai mươi người vây quanh Lý Quý Dương, bảo hộ hắn, những người còn lại lập tức phân tán ra hai đội, một đội trực tiếp đem cung nỏ chỉ tám huynh đệ, một đội khác lập tức lên nóc nhà khiêng túi lương thực mang xuống, bởi vì lương thực cũng là lễ hỏi.
Có người xông vào nhà kho đem thịt trệ, thịt dê bò còn chưa phân chia xong mang ra, cũng có người đi khiêng trâu buộc vào xe kéo ra đặt đồ vật đi lên.
Bên ngoài các nam nhân bị chế phục không dám nhúc nhích, trong phầm rầm chạy ra sáu bảy nữ nhân, một đám khóc thiên dập đất, người không biết còn tưởng nhóm người Lý Quý Dương làm ra chuyện gì thương thiên hại lý!
- Vải vóc đây?
Các nàng khóc cũng vô dụng, Tân Thắng rút đao đặt lên cổ nữ nhân:
- Nói!
Bình dân làm sao gặp qua vũ khí, thường ngày người đến đòi lễ hỏi nhiều lắm cầm theo cuốc xẻng, đều làm bằng gỗ, thời kỳ này nông dân dùng thiết khí rất ít, càng nhiều là dùng chế tạo vũ khí.
Bọn hắn cũng chưa thấy qua cung nỏ, cho nên có hai người giãy kiềm chế xông lên muốn ngăn cản khiêng đồ vật.
Nhóm lão tốt nâng tay bắn ra!
Bởi vì đều là bình dân còn tay không tấc sắt, một mũi tên trực tiếp dán sát qua bên tai bọn họ, ghim lên cây cột phía trước!
Đó là mộc hiến tế của nhà bọn hắn!
- Còn dám lộn xộn, liền bắn trên người các ngươi!
Tân Thắng hung hăng lớn tiếng uy hiếp:
- Muốn trở thành con nhím, cứ việc ngăn đón!
Ai dám?
Hiện tại trong lòng Vương gia nhân đều rùng mình!
Cho dù có thân thích quan lớn chống đỡ, cũng phải có mạng đi hưởng a!
- Vương gia chúng ta cũng không phải dễ khi dễ, dòng họ Vương gia cũng là quan thân!
Vương gia lão thái thái chạy ra, vừa khóc vừa gào, còn muốn vô lại giãy đành đạch dưới đất.
- Vậy cũng phải phân rõ phải trái!
Lý Quý Dương chẹn họng bà ta một câu.
Lão thái thái két một tiếng lập tức không thanh âm!
Nhà mình làm không đạo lý, bà ta cũng biết!
Hai cha con Lý Đại cùng Lý Á bởi vì thành tâm cầu hôn, cấp cho lễ hỏi kỳ thật chính là một ít da lông, là lúc đánh giặc vơ vét tới, còn có chút hồng mã não cùng lục tùng thạch, đều là tàn thứ phẩm, nhưng loại châu báu này đối với bình dân mà nói đã là đồ vật rất không tệ.
Còn có dê bò, may mắn còn sống, trực tiếp mang ra.
- Thiếu ba con dê!
Người kéo dê hội báo.
- Qua bên kia lấy, đuổi ra hai con cho ta, không lấy đủ lễ hỏi thì không thu tay lại!
Tân Thắng là người có thù tất báo, không chịu bỏ qua.
Thiếu một miếng thịt cũng không được!
Lão tốt đi vào chuồng dê cũng thú vị, hắn tìm hai dê cái đều có thai, chẳng khác gì mang đi bốn con!
Bên này bọn hắn gióng trống khua chiêng thu thập tài liệu, bên kia đã có người chạy ra Vương gia thôn, nhưng nhìn bên ngoài còn có người coi chừng dùm, cũng không dám đi ra ngoài!
- Có còn vương pháp hay không sao?
Các huynh đệ của hắn phân công hợp tác, bốn người ngăn chặn đường vào nhà, hai người đứng trên tường cao nhìn xuống, một người theo sát phía sau trung niên nhân, rõ ràng trung niên nhân chính là đại ca.
- Hôm nay tới, nói không phải vương pháp, là lễ hỏi.
Lý Đại rốt cục lợi hại lên, bởi vì rất nhiều lão huynh đệ đến trợ oai cho hắn, nếu hắn còn tiếp tục làm mì nắm thật dọa người.
- Lý đại thúc, sự tình đã qua, tiểu muội nhà chúng ta đích xác không xứng với tiểu Nhị nhà ngươi, lễ hỏi không phải đều trả lại cho ngươi sao?
Đối phương ngửa đầu dùng lỗ mũi nói chuyện.
- Ngươi đưa hai con bố trắng, phái xin ăn sao?
Lý Đại cao giọng nói:
- Lý gia chúng ta đưa lễ hỏi cho Vương gia các ngươi, chỉ riêng tiền còn có hai kim, mười con bố, hiện giờ đều mặc trên người bà nương của ngươi, ngươi còn không thừa nhận? Ngươi lui lễ hỏi căn bản không đúng!
Bởi vì lúc này động tĩnh của bọn họ không nhỏ, đã có không ít người đi ra xem náo nhiệt, chứng kiến đám người ô mênh mông, Lý Quý Dương không khỏi cảm thán: Từ xưa mặt đất Trung Nguyên người nào cũng thích vô giúp vui!
Nghe được tin Vương gia nữ lại một lần thân cận thành công, lại một lần chiếm được một số lớn lễ hỏi, ánh mắt những người này nhìn Vương gia đều không đúng – sớm nhất từ trăm đao tệ lừa gạt, càng về sau là mấy trăm đao tệ, tiền không nói, mấu chốt là đồ vật, thịt trệ, dê bò, vải vóc, lương thực, thứ nào không gạt tới?
Lần này càng quá mức, còn muốn vàng của người ta!
Bình dân ở đâu kiếm được vàng a? Rõ ràng là xem người ta thành thật dễ khi dễ, được, lần này người ta tìm tới cửa!
Có một đứa con gái giỏi lắm sao?
Nếu còn tiếp tục như vậy, Vương gia rất nhanh có thể làm giàu!
Kiếm tiền dễ dàng như vậy, bọn hắn còn mệt chết việc cực làm gì?
- Tiểu muội nhà ta còn nói mấy câu với ngươi, còn kéo tay, danh dự nhận lấy làm bẩn, đương nhiên cần bồi thường một chút!
Đối phương chậm rãi nói:
- Hơn nữa ngươi không thành thật, còn chưa thành thân đã động tay động chân, muốn làm gì? Người như ngươi thành thân rồi cũng thành kẻ dối trá bên ngoài, muội tử của ta ở nhà nuôi tốt như vậy, sao có thể xứng với người thô kệch như ngươi?
- Đúng rồi, ngươi nhìn vết sẹo trên mặt ngươi đi, muội tử của ta buổi tối đều làm ác mộng!
Trên mặt Lý Á đúng là có sẹo, nhưng chỉ nhợt nhạt, nhìn kỹ mới thấy.
- Còn nữa, nhà ngươi ngay cả chỗ ở cũng không có, làm cho muội tử của ta theo ngươi đi Lý gia trang gì đó? Ai biết ở nơi nào a? Vạn nhất ngươi đem muội tử của ta bán, chúng ta cũng không biết!
- Lúc đó các ngươi cũng không nói như vậy!
Lý Đại kêu to:
- Lúc đó các ngươi còn cho cô nương các ngươi đi ra gặp cha con chúng ta, theo sau bắt đầu đòi lễ hỏi, cần vàng, cần đao tệ, cần thịt trệ, cần dê bò, cần vải vóc, chúng ta đều cho, thậm chí còn dùng đồ vật mà hai cha con chúng ta để dành đều dùng danh nghĩa lễ hỏi cho, trái lại bây giờ nói không thích hợp? Lúc các ngươi đòi lễ hỏi sao không nói là không thích hợp?
Đây đều là lấy cớ, người nhà này chính là không muốn trả lại lễ hỏi, nhiều đồ vật như vậy đã ăn vào trong bụng, làm sao phun ra ngoài?
Ngẫm lại đều đau lòng a!
- Đừng theo chân bọn họ vô nghĩa!
Lý Quý Dương đã nghe được xong xuôi, nhà người này đích thật là có hiềm nghi lừa đảo, vả lại đồ vật chỉ sợ bị bọn hắn chia cắt xong rồi, bằng không vợ của lão đại cũng không mặc quần áo tốt như vậy đi ra mở cửa.
Nguyên liệu vải trong cung bình dân làm sao có thể so sánh, bằng không nhà ai dệt vải bông còn muốn sảm tơ tằm đâu?
- Ngươi muốn thế nào?
Xem ra đối phương cứng mềm kiêng, trung niên thầm nói chẳng lẽ muốn động thủ?
Tuy huynh đệ hắn không đủ, nhưng bên ngoài xem náo nhiệt còn có không ít dòng họ của bọn hắn, nhiều lắm đoàn người cùng nhau tiến lên, trước tiên đem người dọa đi rồi nói sau.
Trước kia cũng từng phát sinh qua loại chuyện này, nhưng bên mình nhiều người, không sợ đến nháo sự.
Nhiều nhất phân cho bọn hắn chút lễ hỏi, cũng không có gì lớn.
Nhưng hắn không biết nhà mình ở trong mắt dòng họ đã nên trừ tộc!
- Ta muốn thế nào?
Lý Quý Dương cười:
- Ta muốn đòi về lễ hỏi, chúng ta sau này đường ai nấy đi, nếu không trả lại lễ hỏi, đừng trách chúng ta tự mình động thủ!
- Ta xem ai dám!
Trung niên hét lớn một tiếng:
- Vương gia chúng ta cũng không phải dễ khi dễ như vậy!
- Rốt cục là ai khi dễ ai?
Lý Quý Dương cười lạnh:
- Tân thắng!
- Dạ!
Tân Thắng lên tiếng, rút cung nỏ:
- Động thủ!
Bên bọn họ có hơn bốn mươi người, trong đó hai mươi người vây quanh Lý Quý Dương, bảo hộ hắn, những người còn lại lập tức phân tán ra hai đội, một đội trực tiếp đem cung nỏ chỉ tám huynh đệ, một đội khác lập tức lên nóc nhà khiêng túi lương thực mang xuống, bởi vì lương thực cũng là lễ hỏi.
Có người xông vào nhà kho đem thịt trệ, thịt dê bò còn chưa phân chia xong mang ra, cũng có người đi khiêng trâu buộc vào xe kéo ra đặt đồ vật đi lên.
Bên ngoài các nam nhân bị chế phục không dám nhúc nhích, trong phầm rầm chạy ra sáu bảy nữ nhân, một đám khóc thiên dập đất, người không biết còn tưởng nhóm người Lý Quý Dương làm ra chuyện gì thương thiên hại lý!
- Vải vóc đây?
Các nàng khóc cũng vô dụng, Tân Thắng rút đao đặt lên cổ nữ nhân:
- Nói!
Bình dân làm sao gặp qua vũ khí, thường ngày người đến đòi lễ hỏi nhiều lắm cầm theo cuốc xẻng, đều làm bằng gỗ, thời kỳ này nông dân dùng thiết khí rất ít, càng nhiều là dùng chế tạo vũ khí.
Bọn hắn cũng chưa thấy qua cung nỏ, cho nên có hai người giãy kiềm chế xông lên muốn ngăn cản khiêng đồ vật.
Nhóm lão tốt nâng tay bắn ra!
Bởi vì đều là bình dân còn tay không tấc sắt, một mũi tên trực tiếp dán sát qua bên tai bọn họ, ghim lên cây cột phía trước!
Đó là mộc hiến tế của nhà bọn hắn!
- Còn dám lộn xộn, liền bắn trên người các ngươi!
Tân Thắng hung hăng lớn tiếng uy hiếp:
- Muốn trở thành con nhím, cứ việc ngăn đón!
Ai dám?
Hiện tại trong lòng Vương gia nhân đều rùng mình!
Cho dù có thân thích quan lớn chống đỡ, cũng phải có mạng đi hưởng a!
- Vương gia chúng ta cũng không phải dễ khi dễ, dòng họ Vương gia cũng là quan thân!
Vương gia lão thái thái chạy ra, vừa khóc vừa gào, còn muốn vô lại giãy đành đạch dưới đất.
- Vậy cũng phải phân rõ phải trái!
Lý Quý Dương chẹn họng bà ta một câu.
Lão thái thái két một tiếng lập tức không thanh âm!
Nhà mình làm không đạo lý, bà ta cũng biết!
Hai cha con Lý Đại cùng Lý Á bởi vì thành tâm cầu hôn, cấp cho lễ hỏi kỳ thật chính là một ít da lông, là lúc đánh giặc vơ vét tới, còn có chút hồng mã não cùng lục tùng thạch, đều là tàn thứ phẩm, nhưng loại châu báu này đối với bình dân mà nói đã là đồ vật rất không tệ.
Còn có dê bò, may mắn còn sống, trực tiếp mang ra.
- Thiếu ba con dê!
Người kéo dê hội báo.
- Qua bên kia lấy, đuổi ra hai con cho ta, không lấy đủ lễ hỏi thì không thu tay lại!
Tân Thắng là người có thù tất báo, không chịu bỏ qua.
Thiếu một miếng thịt cũng không được!
Lão tốt đi vào chuồng dê cũng thú vị, hắn tìm hai dê cái đều có thai, chẳng khác gì mang đi bốn con!
Bên này bọn hắn gióng trống khua chiêng thu thập tài liệu, bên kia đã có người chạy ra Vương gia thôn, nhưng nhìn bên ngoài còn có người coi chừng dùm, cũng không dám đi ra ngoài!
Danh sách chương