Dịch: BsChien

Nhóm dịch: Vô Sĩ

Ngồi trước màn hình LCD cỡ lớn, Dương Húc Minh toàn thân toát mồ hôi lạnh. Không biết có phải là do nguyên nhân tâm lý hay không, hắn cảm giác lưng của mình thật sự có thứ gì đó đang bám lấy. Tựa hồ như ngay lúc này, trên lưng hắn đang có một bóng đen với gương mặt đầy máu, nụ cười quỷ quyệt.

Nhưng đồng hồ đếm ngược trên màn hình vẫn không ngừng nhảy sổ, lưu lại cho hắn thời gian không nhiều. Dương Húc Minh phải tranh thủ tận dụng từng giây để điều khiển nhân vật thám hiểm căn biệt thự này.

Hắn đưa nhân vật tiến vào phòng đọc sách tối đen, sau đó cầm đèn pin quét một vòng quan sát xung quanh. Phòng đọc sách này trong Game cũng giống hệt bên ngoài, vẫn là những giá trưng bày mô hình nhựa và kệ sách để truyện tranh manga.

Khung chat hiện lên

“Kẻ xâm nhập ẩn danh”: - Phòng đọc sách này thoạt nhìn không có thứ ta muốn tìm. Bị những mô hình búp bê này nhìn chằm chằm, ta cảm thấy bất an, ta phải rời đi ngay tìm kiếm ở những phòng khác thôi.

Dương Húc Minh tắt khung chat, đồng hồ trên góc phải hiện số 07:43.

Hắn điều khiển nhân vật đi xuyên qua phòng đọc sách ra ngoài, cánh cửa sau lưng tự động khép lại, nhân vật chính giờ đang đứng ngoài hành lang tối om, bên trái và bên phải đều có hai cánh cửa phòng.

Trên màn hình game, bên dưới đồng hồ đếm ngược bỗng im lặng hiện lên một dòng chữ nhỏ sáng chói, Dương Húc Minh chưa kịp đọc là chữ gì, hắn định điều khiển nhân vật tiến vào tìm kiếm trong một căn phòng phía đối diện, nhưng khung chat đột nhiên hiện lên:

“Kẻ xâm nhập ẩn danh”: - Ta cảm thấy phía sau tựa hồ có thứ gì đó! Không được quay lưng vào bất cứ nơi nào trống trải. Rất nguy hiểm. Ta phải ép lưng vào tường để di chuyển.

Tắt khung chat, Dương Húc Minh nhìn thấy dòng chữ nhỏ: “Lưng sát tường”, hắn không do dự bấm vào. Nhìn nhân vật của mình lưng dán vào tường chậm rãi di động như cua bò, Dương Húc Minh vô cùng lo lắng vì đồng hồ đã biến thành số 07:22.

Trong giây lát, nhân vật đã tới trước cửa căn phòng gần nhất, hắn đẩy cửa phòng.

Trong ánh đèn pin mờ mịt, hắn thấy đây là một phòng chiếu phim gia đình. Dương Húc Minh không cho nhân vật đi vào mà chỉ đứng ngoài dùng đèn pin quét một vòng.

Quả nhiên, căn phòng này cũng giống hệt căn phòng ngoài đời thực mà hắn đã đi qua lúc nãy, là căn phòng chiếu phim treo một màn ảnh cỡ nhỏ cùng ghế sopha để ngồi xem phim. Ánh đèn pin vừa quét qua một vòng thì khung chat lặng lẽ hiện ra:

“Kẻ xâm nhập ẩn danh”: - Phòng này chỉ có ít đồ vật, không có thứ ta muốn tìm.

Tắt khung chat, Dương Húc Minh mới để ý dòng chữ sáng nhỏ bên dưới đồng hồ, trên đó ghi là “Phòng đọc sách đã thăm dò”, phía dưới có thêm một dòng chữ tương tự “Phòng chiếu phim đã thăm dò”.

Dương Húc Minh điều khiển nhân vật của mình rời khỏi phòng chiếu phim, tiếp tục dán lưng sát tường đi đến căn phòng bên cạnh.

Đồng hồ đếm ngược nhảy số 06:39, nhân vật của hắn đẩy cửa căn phòng trưng bày búp bê. Trong nháy mắt cửa phòng mở ra, khung chat đột ngột hiện lên:

“Kẻ xâm nhập ẩn danh”: - Gian phòng này có vẻ rất lạnh, gây cho ta một cảm giác không an toàn. Tốt nhất là ta đừng đi vào.

Nhìn thấy dòng chữ này,tim Dương Húc Minh giật thót một cái. Đây là trò chơi đang nhắc nhở cảnh cáo hắn? Căn phòng kia thật sự có đồ vật khủng khiếp, cho nên không thể đi vào? Nhân vật của Dương Húc Minh đứng trước cửa, cầm đèn pin soi vào trong. Ở bức tường đối diện vẫn là bức tranh thiếu nữ khỏa thân vẽ theo phong cách Anime, bên dưới là một cái tủ màu trắng chứa mấy con búp bê gợi tình.

Lúc đèn pin lia đến chỗ cái giường lớn thì trên giường xuất hiện ba bóng đen đang ngồi.

Dương Húc Minh giật nảy mình, lúc nãy hắn đi xem phòng này ngoài đời chỉ có bóng đen hai con búp bê, sao giờ này trong Game lại thành ba rồi?

Dưới ánh đèn pin chiếu rọi, hắn thấy rõ ràng trên giường lớn không chỉ có hai con búp bê đang ngồi mà là ba bóng người. Hay nói đúng hơn là sau lưng hai con búp bê có thêm một bóng đen không rõ hình dáng.

Khi ánh đèn pin chiếu qua, bóng đen kia tựa hồ bị kinh động. Nó bỗng nhiên xoay đầu lại. Thân thể nó vẫn giữ nguyên vị trí nhưng cái đầu chuyển động một cách quỷ dị 180 độ xoay ngược ra phía cửa, nhìn chằm chằm vào nhân vật của Dương Húc Minh.

Mà quái lạ là nhân vật trong trò chơi vẫn nhìn nghiêng ngó, không phát giác ra bóng đen này.

Trên màn hình, khung chat hiện ra:

“Kẻ xâm nhập ẩn danh”: - Ta giống như bị thứ gì đó nhìn vào. Mà búp bê trong phòng này thật là kinh dị, giống như đang trừng mắt với ta. Nếu như ta mà đụng vào bọn chúng thì tuyệt đối sẽ chết rất thê thảm.

Dương Húc Minh thở phào ra, cảm thấy may mắn.

Lúc nãy hắn đứng trước cửa phòng nhìn hai con búp bê này, trong lòng có một ý nghĩ thôi thúc khó hiểu, muốn đi vào chạm vào hai con búp bê. Bây giờ nghĩ lại, thật may mắn vì hắn đã không làm như vậy.

Nếu hắn thực sự chạm vào hai con búp bê kia, không chừng lúc này đã hồn lìa khỏi xác rồi.

Cảm giác dạo một vòng qua Quỷ môn quan khiến Dương Húc Minh mặt mày tái nhợt. Hắn tắt khung chat, phát hiện ở góc trên bên phải, bảng tiến độ nhiệm vụ lại đổi mới:

“Phòng ngủ của nàng đã thăm dò”

Dương Húc Minh ngẩn người.

Bởi vì hắn còn chưa kịp quan sát kĩ căn phòng, đèn pin mới chỉ lướt qua vách tường đối diện và giường ngủ, vậy mà đã hoàn thành thăm dò rồi?

Mà “phòng ngủ của nàng” là cái quỷ gì? Trong biệt thự này không phải chỉ chết tổng cộng ba người đàn ông hay sao?

Thấy nhân vật chính chần chừ không có phản ứng, trong trò chơi lại hiện lên khung chat:

“Kẻ xâm nhập ẩn danh”: - Ta thật sự đã bị để mắt tới, nhất định phải rời khỏi căn phòng này. Còn chờ nữa thì sẽ bị chết rất thảm.

Cùng lúc khung chat hiện ra, nhân vật bên trong trò chơi thể hiện sự bồn chồn bất an, thân thể lắc lư tựa hồ gấp gáp muốn rời khỏi nơi đây. Nhìn thấy thế, Dương Húc Minh vội vàng điều khiển nhân vật rời khỏi cửa phòng.

Con lệ quỷ đang khống chế Dương Húc Minh bắt chơi game, khả năng rất lớn chính là cậu chủ biệt thự này. Mà trong phòng trưng bày búp bê tựa hồ còn một con quỷ cái khác rất kinh khủng, khiến cho chính tên quỷ chủ nhà này cũng vô cùng sợ hãi?

Phó bản này có vẻ độ khó càng lúc càng khủng khiếp, lệ quỷ chủ nhà đã bá đạo, giờ lại lòi ra thêm một con hàng khủng khác nữa. Sau lưng Dương Húc Minh mồ hôi đầm đìa ướt lạnh. Hắn đột nhiên cảm giác căn biệt thự này còn náo nhiệt hơn so với trong tưởng tượng.

Dương Húc Minh nhớ rõ lúc hắn từ lầu ba đi trở xuống, thì cửa căn phòng trưng bày búp bê đã bị mở ra. Lúc đầu hắn nghĩ là hai con búp bê đi ra, cũng không lo lắng lắm. Nhưng bây giờ xem lại, khả năng con hàng khủng bố nhất biệt thự này đã tỉnh dậy và đi ra rồi?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện