Lục Hành Chi giúp Kiều Khả Nam lau khô tóc, còn matxa da đầu cho hắn, Kiều Khả Nam rầm rì hưởng thụ, thỏa mãn ngoảnh lại nâng cằm Lục Hành Chi, hôn anh một cái: “Phục vụ rất tốt ~”

Lục Hành Chi đơ người, không ngờ cậu có thể chủ động hôn mình.

Cậu thanh niên nhếch môi, đứng dậy, Lục Hành Chi đang ngồi trên ghế salon, phải ngửa đầu mới thấy mặt cậu.

Khó có được một lần trở thành người cầm trịch, Kiều Khả Nam bỗng nhiên rất phấn khích, hắn nghiêng đầu suy nghĩ một lát, nhặt chiếc caravat bị ném trên salon lúc về nhà, mở vạt áo choàng, cơ thể trơn tuột mới tắm rửa bốc lên hơi nước và khí nóng, trần trụi phơi bày trước mắt Lục Hành Chi.

Dáng người Kiều Khả Nam rất đẹp, cân đối, cứng cáp, trắng trẻo mịn màng, làn da co dãn. đầu v* màu trà phơi bày trong không khí lạnh lẽo, cứng ngắc dựng đứng lên, dụ người tới hái.

Lục Hành Chi chiêm ngưỡng cảnh hot ngay trước mặt mình, cổ họng khô khốc, anh nuốt một ngụm nước miếng, lửa nóng phừng phừng từ cổ họng chuyển xuống bụng dưới, anh cương.

Kiều Khả Nam cho anh nhìn đủ, bỗng nhiên rướn người lên, giống như sắp hôn anh, Lục Hành Chi ngửa đầu, không ngờ lại bị một thứ che mắt, là caravat.

Kiều Khả Nam: “Đừng lộn xộn.”

Lục Hành Chi: “…”

Kiều Khả Nam dùng caravat bịt mắt Lục Hành Chi, cột một nút chết sau đầu anh.

Điều này làm thế giới xung quanh Lục Hành Chi hoàn toàn bí mật, anh chỉ có thể cảm nhận một chút ánh sáng, nhưng vì thế, các giác quan còn lại trở nên cực kì minh mẫn, anh có thể “Ngửi” thấy làn da của Kiều Khả Nam, nơi đó tỏa ra mùi hương ẩm ướt sau tắm rửa, là mùi cỏ tươi thơm mát.

Anh vươn lưỡi liếm, ngậm đầu v* trên ngực cậu, mùi vị ấm áp tốt đẹp này là khát vọng bấy lâu của anh, không nhìn thấy, muốn càng nhiều, muốn dùng hết tất cả kiểu chơi tục tĩu mạnh mẽ nhất, bù đắp thiếu hụt mắt thường không nhìn thấy.

Lục Hành Chi bị trói mắt, hình ảnh hơi hướm BDSM làm Kiều Khả Nam rất phấn khích, tim đập thình thịch. Hắn nâng khuôn mặt anh, cúi đầu ngấu nghiến đôi môi kia, trong miệng anh có mùi thuốc lá nhạt, rất nhẹ, không quá khó chịu.

Lục Hành Chi đảo khách thành chủ, há miệng, muốn làm nụ hôn này càng đắm đuối, nhưng Kiều Khả Nam tách người ra. “Từ bây giờ, anh không được cựa quậy, tất cả phải nghe theo em … Hiểu không?”

Cả người Lục Hành Chi cứng đờ, hai tay nắm chặt, cổ họng bị nghẹn, trở thành vai bị động, không phải phong cách của anh.

Nhưng mà, anh sẽ không chống cự.

Vì đó là yêu cầu của Kiều Khả Nam, nên anh sẽ chiều lòng cậu.

Kiều Khả Nam biết mình đã thắng, tiếp tục nụ hôn đang còn dang dở. Đầu tiên, hắn cắn mút viền môi trơn mỏng của anh, sau đó vươn đầu lưỡi, tách hai cánh môi mím chặt, thăm dò vào miệng anh, càn quét một hồi trong cổ họng, nuốt bao nhiêu nước bọt của người kia.

Khi hai người tách ra, còn kéo theo một đường chất lỏng trong suốt. Kiều Khả Nam từ từ hôn xuống, từ xương quai hàm hấp dẫn, đến hầu kết no đủ, may cho hắn, hôm nay Lục Hành Chi mặc áo sơ mi, cho hắn cơ hội được trải nghiệm cảm giác từ từ “bóc tem” người khác.

“Shttt … ” Không biết ai mới là người rên rỉ, Kiều Khả Nam vừa hôn, vừa cởi từng cúc áo của Lục Hành Chi, bàn tay cuống cuồng trườn từ xương quai xanh xuống cơ ngực nóng bừng.

Anh xã của mình đẹp quá, không biết mấy năm nay tập luyện ra sao, giữ dáng – nói chung là điều đồng chí nào cũng quan tâm, bọn họ rất chú trọng tới bề ngoài của mình, ngay cả Kiều Khả Nam, cũng nỗ lực ngăn ngừa thân hình xuống cấp.

Hàng nút áo của Lục Hành Chi bị cởi, vạt áo màu xanh dương phanh rộng, để trần nửa người trên, Lục Hành Chi cơ bắp vừa phải, làn da săn chắc, tinh tế hữu lực, từng múi cơ bụng rõ ràng, đến cả hình dạng cái rốn cũng rất đẹp.

Kiều Khả Nam nhìn thật no mắt, hôn một cái lên cơ bụng của anh, nhéo hai hạt đậu cứng cáp, so với Lục Hành Chi, đầu v* của hắn lớn hơn một tí, hơn nữa … màu sắc còn rất hồng hào.

Kiều Khả Nam đỏ bừng, căm hận cắn Lục Hành Chi, người đàn ông ăn đau, hừ một tiếng, lúc này hắn mới hả giận, liếm liếm an ủi anh.

Thằng con bự của Lục Hành Chi có vẻ không còn nhịn được, ngang bướng căng phồng như sắp đâm thủng quần áo, đầu tiên Kiều Khả Nam xoa bóp phần gồ bên ngoài, nhìn bụng dưới của Lục Hành Chi khó chịu thít chặt, hắn kéo mép quần của anh, mở khóa.

Hôm nay anh mặc một chiếc tam giác đen bó sát, bộ lông đen rậm lộ một ít ra ngoài, rất ngợi cảm.

Phần dưới của Lục Hành Chi không quá um tùm, là kiểu bình thường của đàn ông nói chung, còn hắn thì có vẻ hơi ít, giữa hai đùi lúc nào cũng thấy trống. Tô Phái hình như cũng vậy, bình thường vốn chẳng để ý, hôm nay … Ai, thôi ngừng.

Hắn dùng tay xoa bóp bên ngoài lớp vải đen, sau đó kéo cả quần jean lẫn quần lót của anh xuống, vắt trên đầu gối, dương v*t cứng rắn được giải thoát, bật ra rung rinh, ngạo nghễ chào cờ trên lớp cỏ đen.

Khúc thịt lớn đã cương hoàn toàn, sức nặng mười phần khả quan, quy đầu tròn trịa hồng hào, dương v*t giăng đầy gân guốc, cầm như một củ khoai nóng bỏng tay, dường như có thể cảm nhận cả nhịp đập bên trong.

Đã lâu rồi hắn chưa khẩu giao giúp anh. Đầu tiên, hắn vươn lưỡi liếm, nếm lại vị tanh nồng quen thuộc, dương v*t Lục Hành Chi bị kích thích run tẩy, lỗ niệu đạo tràn ra một ít chất lỏng, được Kiều Khả Nam liếm đi sạch sẽ, một tay hắn cầm cây thịt, tay còn lại nâng hai quả trứng phồng to, ngậm đầu bấc, liếm lên từng đường gân nhạy cảm.

Tay Lục Hành Chi siết thành nắm đấm, cực lực kiềm chế cỗ bạo động trong cơ thể. Bị bịt mắt, cảm xúc càng nhạy cảm hơn, anh nghi ngờ mình có thể tan chảy trong chiếc lưỡi của Kiều Khả Nam. Khúc thịt nở căng như đang bị một lớp lông thiên nga mềm mại bao phủ, cưc kì sung sướng. Lục Hành Chi thở hổn hển, đôi mắt dưới caravat gần như trống rỗng.

Thằng nhỏ thực sự quá lớn, Kiều Khả Nam không thể nuốt trọn một lần, nhưng hắn vẫn muốn thử, hắn nắm dương v*t, cố gắng thả lỏng hàm dưới, phối hợp cơ thể, ngửa thẳng cổ họng.

Phải nuốt một vật dài rất đau, mới được hai phần ba, đã chạm vào giới hạn, bao quy đầu đụng vào cuống họng của hắn, phản ứng sinh lý làm bụng Kiều Khả Nam co thắt, thiếu chút nữa nôn ọe.

Lục Hành Chi: “Em … Đừng cố quá.”

Bị nói như thế, hắn càng muốn thử, Kiều Khả Nam nhả một phần dương v*t ra, một phần vẫn để trong miệng, để hắn dần quen với cảm giác chướng bụng, rồi chầm chậm nuốt vào.

Để vào được càng sâu phải biết điều chỉnh góc độ, thả lỏng cổ họng, sau vài lần thử, cuối cùng hắn cũng nắm được bí kíp, hoàn toàn nuốt trọn dương v*t dài hai mươi cm của anh vào.

Chóp mũi của hắn chạm vào bộ lông rậm rạp, mặt hơi ngứa, cậu thanh niên khiến Lục Hành Chi vừa sung sướng vừa đau nhức, dương v*t của anh được cậu nuốt trọn, cảm giác thỏa mãn không thể nói thành lời, anh rất muốn sờ mặt Kiều Khả Nam, hoặc tóc của cậu, nhưng nhớ lại lời cảnh cáo, anh không nhúc nhích nữa, chỉ mở miệng nói: “Được rồi …”

Kiều Khả Nam không trả lời, cũng không thể trả lời. Nuốt được cả cây đã hết sức, hắn không thể thở được, phun dương v*t ra, thở dốc mãnh liệt.

Hự, suýt rách cả miệng, nhưng nói thực, hắn rất có cảm giác thành công, hắn muốn mỗi một tấc trên người Lục Hành Chi đều thuộc về mình, khắc sâu trong cơ thể, đến nỗi hắn thực sự sa vào cảm giác được giam cầm anh trong tay, mặc dù không nhìn thấy ánh mắt của anh, nhưng hắn cảm nhận được, anh rất thỏa mãn vì mình.

Nuốt xong lần một, hắn tiếp tục dùng phương pháp cũ khẩu giao giúp Lục Hành Chi. Ngậm một nửa, một nửa dùng tay giúp đỡ, giúp anh tuốt giáo. Hắn dùng đầu lưỡi tỉ mỉ liếm từng tấc trên cây gậy, không bỏ qua chỉ một đường gân, ngay cả hai túi trứng bên dưới, cũng được hắn chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ.

Nhìn Lục Hành Chi gần đến cực hạn, hắn dồn sức tấn công đầu bấc, vừa ngậm vừa mút, dịch thể tràn ra thấm ướt khoang miệng của hắn, vị hơi mặn chát, Kiều Khả Nam vuốt phần da bên ngoài dương v*t xuống, để chỗ lõm trên bao quy đầu hiện ra hoàn toàn, liếm sạch sẽ.

Lục Hành Chi sướng phát điên, anh hận không thể tháo trói buộc trên mắt mình, chiêm ngưỡng vẻ mặt lúc này của Kiều Khả Nam, đang làm cho anh … Nhưng nhìn được thì sao, bây giờ anh đã hoàn toàn say đắm cậu, nếu nhìn hình ảnh như vậy, coi chừng cả đời này, anh sẽ hoàn toàn mất trí vì cậu.

“Em … Tha cho anh đi.”

Lục Hành Chi khó khăn nói ra cảm giác, Kiều Khả Nam đương nhiên không thể biết, sóng tình trong lòng anh đang cuồn cuộn thế nào. Hắn hỏi: “Muốn bắn à?”

“…Ừ.”

Kiều Khả Nam liếm môi, hôn đầu tam giác no đủ ửng đỏ của anh một cái: “Em cho anh bắn trên mặt em đó.”

Lục Hành Chi: “…”

Kiều Khả Nam ma mãnh nói: “Nhưng không cho anh nhìn.”

Lục Hành Chi: “…” Nhìn hay không nhìn anh cũng không khỏe được không? May mắn không tưởng rớt ừ trên trời xuống, Lục Hành Chi lại không nhìn thấy, trong lòng anh cực kì buồn bực, nhưng phần dưới đang truyền đến khoái cảm không đỡ được, sau một lần Kiều Khả Nam xoa hút liền bắn tinh, một nửa bắn trong miệng Kiều Khả Nam, một nửa phun trên mặt hắn.

Lục Hành Chi ” Hừ hừ ” thở gấp, dương v*t đã bắn một lần, nhưng không hề có dấu hiệu mềm nhũn, mà vẫn ngạo nghễ vươn thẳng, hai túi trứng vẫn còn nặng trịch. Kiều Khả Nam nắm dương v*t anh, chùi sạch tinh dịch, lại bôi trên dương v*t, sau đó giống như mút kẹo que mút bằng sạch, thưởng thức mùi vị ngon lành của chất lỏng phía trên, nuốt vào bụng.

“Ừng ực.” Lục Hành Chi biết, Kiều Khả Nam là cố ý.

Cố ý trong lúc anh không nhìn thấy, phô bày tất cả vẻ dâm loạn đáng yêu của mình.

Quả thực, chính vì anh không được nhìn, nên Kiều Khả Nam mới dám chơi liều, dám làm những chuyện khác người như thế. Tinh dịch đàn ông đương nhiên không ngon lành, nghe có người đồn nó còn rất bổ, một giọt tinh, mười giọt máu, máu thịt Lục Hành Chi đã hoàn toàn nằm trong bụng mình.

Hắn liếm toàn bộ tinh dịch còn sót lại trên dương v*t và túi tinh của anh, thằng con phía dưới đã có dấu hiệu ngẩng đầu.

Mặt Kiều Khả Nam đỏ bừng, khẩu giao cho người ta cũng có thể cương, hình như rất dâm đãng, nhưng không thể phủ nhận hắn cũng có cảm giác.

Tinh dịch Lục Hành Chi như pha xuân dược, làm cơ thể của hắn nóng cháy, nhiệt nóng lan một đường xuống miệng huyệt, nơi đó đang căng ra có rút, rất muốn được anh đâm thẳng vào, tiến vào trong hắn, nhồi nhét toàn bộ …

Hắn hỏi Lục Hành Chi: “Anh từng làm 0 chưa?”

Cơ mặt Lục Hành Chi co giật, nín một hơi lâu mới phun ra: “Chưa từng.”

“Nhìn anh trầm ngâm như thế, em còn tưởng có chứ.” Kiều Khả Nam nói lầm bầm, nâng dương v*t anh lên, đáng tiếc chưa cởi hẳn quần, không thể tách chân, không thấy được cảnh đẹp bên trong: “Như vậy, anh là thuần 1?”

Lục Hành Chi: “Đúng.”

Kiều Khả Nam: “Trước đây em cũng nghĩ thế.”

Lục Hành Chi: “…” Nói lòng vòng nãy giờ, anh không muốn cũng phải hiểu “ám chỉ” của Kiều Khả Nam.

Trong giới gay, thực sự rất ít người chỉ đóng một vai, nói như thế, người yêu của mình chắc là đang muốn thay đổi, Kiều Khả Nam ở dưới anh đã lâu, có ý đồ đảo chính là bình thường. Thường, những người đóng cả hai vai rất không thích hẹn hò với thuần 1, lâu lâu sẽ tìm một 0 để thay đổi khẩu vị, nhưng Lục Hành Chi tuyệt không cho phép.

Cho dù đi đè hay bị đè, anh còn lâu mới để Kiều Khả Nam đi tìm người khác.

Anh thở dài: “Anh không có kinh nghiệm đâu, có thể sẽ rất khó chịu, nếu em chịu, phải thiệt một chút … làm anh”

“Gì?” Kiều Khả Nam không hiểu gì cả. “Làm? Làm cái gì?”

“Không phải em muốn nằm trên à?”

Kiều Khả Nam há hốc miệng, ngẫm lại cuộc đối thoại vừa rồi, sau đó phá ra cười: “Em không muốn làm 1, như bây giờ … rất tốt.” Dứt lời, hắn dùng mặt cà cà quy đầu của Lục Hành Chi.

Vì chọn sai vai dẫn đến kết quả thảm hại, trời sanh hắn không có tố chất nằm trên, tuy phải nằm dưới, nhưng mà … rất thích, ít nhất làm tình với Lục Hành Chi rất thích, không cần ép buộc đổi số làm gì, vị trí bây giờ phù hợp với bọn họ, hắn đã thông suốt từ lâu, đời này mình chỉ thích hợp làm 0, làm số 0 duy nhất của Lục Hành Chi, mở ra cơ thể vì anh, cũng rất tốt.

Hắn nghĩ, hắn chỉ có thể cho phép duy nhất Lục Hành Chi bắn tinh trong mình, những người khác, thì không bao giờ.

Kiều Khả Nam đứng dậy, luồn tay sau gáy Lục Hành Chi, tháo bỏ caravat.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện