1 tuần lễ trôi qua nhưng đối với con Cừu là 1 thế kỷ. Cuộc sống của nhỏ luôn luôn bị những ánh mắt rình mò theo. Giờ trông con Cừu xơ xác xác xơ y như cái xác chết:3. Điều này làm cho Hoành khoái chí lắm.

Chuẩn bị bước vào lớp thì…

-Nguyệt Thy – Giang gọi Cừu lại

-Cứ gọi mình là Cừu. Có gì không?- Cừu dừng lại

-Cuối giờ học hôm nay cậu lên sân thượng gặp tớ được không – Giang nói, mặt hơi cuối xuống

-Ừmk… việc đó có liên quan tới Hoành đúng ko?- Cừu hơi trầm ngâm rồi nhếch mép cười

-Ơ…Ơ- Giang bị đoán trúng

-Ha, vậy hẹn cuối giờ tại sân thượng. Không gặp không về - Cừu quay lưng đi, 1 tay đút vào túi quần, 1 tay thì vẫy vẫy

-Hẹn cuối giờ … sân thượng… không gặp không về - Giang tự lầm nhầm rồi cũng bước vào lớp

Ngó bộ ra về có chuyện rồi

-Cừu / Hoành ơi- Vừa gặp đã đồng thanh

-Nói trước đi – Cừunói

-Ừmk, hôm nay có khách tới nhà mình- Hoành kề môi sát tai Cừu thầm thì

-Đông ko?- Cừu

-Khá đông đó, cỡ mười mấy người.- Hoành

-Ừmk, vậy để hai đi mua đồ ăn ha-Cừu- Lát nửa có chuyện, hai cần phải ở lại giải quyết một chút nên nóc về trước đi- Cừu nó, tuy nghe bình thường nhưng hật ra rất nguy hiểm

-Được. Mà hai bận việc gì vậy- Hoành tò ò hỏi

- Việc gì từ từ sẽ biết – Cừu kết thúc đoạn đối thoại.

-Nãy giờ hai chijem nói chuyện với nhau mà ko hề nhận ra rằng, tư thế nói chuyện của 2 người rất…kỳ cục, ất dễ khiến cho người ta hiểu lầm là đang từ tính hay đang hun nhau. Mọi người xung quanh nhìn thấy không khỏi bàn tán xôn xao

-Nhất định phải làm rõ việc này - Giang nói, lòng bàn tay siết chặt

RENG RENG RENG. Tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên, Hoành chóng bước lên chuyết xe ô tô chuyên ddwa đón các thành viên TF gia tộc cũng như TFBoys.

-Hello Nhị Văn – vừa thấy Hoành bước lên,cả xe đã ồ lên chào

-Chào mọi người- Hoành tươi cười chào lại

Cậu ngồi xuống vị trí thân thuộc, vị trí kế bên Thiên Tỷ

-Này, cho hỏi nhớ, thiệt ra cái mục đích mọi người đỏ bộ vào nhà em là gì – Hoành nhìn mặt cái đám này hình như là đang mưu tính cái gì đó thì phải, ắt hẳn cá lý do ghé nhà mình sẽ rất củ chuối và không phải là do an hem nhớ Hoành rồi

-Nhớ em – Nguyên quay xuống trêu

-Ừm, bọn anh nhớ em – Thiên phán 1 câu làm nhóc con nhà Cừu nghe xong hồng hồng cái mặt

-Còn lý do gì nửa ddungs không. La Đình Tín, khai thật đi, sao cậu cứ hết nhìn điện thoại rồi lại nhìn tớ vậy hả - Hoành nhìn Tín, Tín nhìn Hoành, 2 2 đứa nhìn nhau * chớp chớp*

-Thôi đừng có đồ sát mấy đứa nhỏ nửa, để anh nói. Hôm nay bọn anh tới 1 là để thăm e, 2 là để thăm Honey của em, nghe em nói là 2 đứa ở chung 1 nhà mà - Khải quay xuống

-Hả hả hả, Honey em thì có gì đáng để thăm đau chứ- Hoành

-Nếu vậy thì em cũng đâu có gi để thăm, tới lúc em mà có gì thì anh hứa anh sẽ chăm sóc Honey giùm em khuyến mãi nhổ cỏ cho em nửa Há há há- Khải tự nói tự cười hơi bị dô diên a~~

Soẹt, Rầm. Sét đánh cháy Hoành đen thui. 1 đoàn quạ bay qua…

Cuối cùng thì chiếc xe cũng dừng lại trước nhà Hoành.

-Mọi người, mọi người, vô nào- Hoành dẫn đầu

Cậu vào mở cửa thì khi vừa vặn nắm đấm, kéo ra thì

Vút. Bốp. Bịch. Binh. Rầm

Ừm 1 chuỗi âm thanh nghe hơi bị vi diệu vang lên. Kết quả là Hoành nằm bẹp dưới đất

Xin được kể lại từ từ cho quý vị nghe nhá

Lúc đàu, khi mở cửa ra thì từ nơi đâu 1 bịch bột bay đi với vận tốc bàn thờ và đập thẳng vào mặt Hoành. Qúa bất ngờ Hoành đứng bất động, tạo cơ hội cho bịch bột trở lại “ôm mặt em thật chặt”. Và đấu sĩ bột mì đã hoàn toàn đo ván đối thủ

-Gãy mũi thằng nhỏ mất thôi – Thiên thiên cuối xuống, chọt chọt tay vào cái sống mũi của Hoành, còn bọ kia thì cười rũ rượi

Loạng choạng đứng lên, Hoành tự trách mình sơ suất, sang nay có việc nên quá giang con heo với con Sứa đi trước, để con Cừu ở nhà bày trò là cái chắc

-Nguy hiểm thật đấy. – Nhất Lân lè lưỡi

-Còn phải nói. Này nhé, dưới tấm thảm này nhất định rãi bi cho nên chúng ta phải … nhảy qua – Nói rồi Hoành nhảy qua như con thiên nga múa điệu múa con quạ

Nhưng người ta có câu: Thế sự khó lường, nhân sinh như mộng. Cho nên…

Bạch. Bẹp

Tiếp đất hoàn hảo. ngóc đầu khỏi tô nước lã, đầu Hoành ướt chèm nhẹp

-Không lẽ dưới nãy không rãi bi- Hoành nói và lật tấm thảm lên

Tạch. Có tiếng đó khẽ vang lên

Hoành nhìn thấy phía dưới có 1 tờ giấy. cậu cầm lên đọc

“ Đồ ngốc!!!Nhìn lên đi”. Hoành ngước lên thật và

BỊCH

Bich bột từ trên rơi xuống,vỡ ra và nhuộm trắng sinh linh phía dưới

-……….. LƯU NGUYỆT THY. CON CỪU CHẾT BẦM – từ căn nhafxinh xắn, 1 giọng ca Opera vang lên đau cả tai
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện