Hiện tại, biện pháp an toàn nhất là đưa nàng về thế giới kia.
Đó cũng là điều nàng muốn.
Cho nên, hắn phải làm như vậy.
Triều Ca chậm rãi vươn tay, vuốt ve qua sợi tóc của nàng, ánh mắt dừng lại ở dung nhan của nàng, trở nên dịu dàng. Thật ra, hắn vốn nghĩ là nàng đã chết, thế gian vạn vật, đã không còn sự tồn tại của nàng.
Hiện tại biết được, nàng vẫn còn tồn tại, hắn đã cảm thấy mỹ mãn, không dám có yêu cầu xa vơi khác…
Thật sự luyến tiếc khi để nàng đi…Ngàn năm sau, biết được nữ tử mình từng yêu còn sống, còn việc nào vui sướng ý nghĩa hơn>
Nhưng mà, vừa mới biết được, đổi lại cũng là sự ngăn trở,
Dung nhan trước sau đều bình tĩnh của Triều Ca, lộ ra một sự đau buồn nhàn nhạt, hỗn loạn cùng lưu luyến sâu đậm không rời.
Hắn dừng ở dung nhan của nữ tử, thật lâu sau, mới chậm rãi cúi đầu, môi mỏng hôn lên mi tâm của nàng, in xuống hời hời lại khắc sâu.
Thanh Âm…Tạm biệt…Mong nàng ở thế giới kia, có thể vui vẻ hạnh phúc…Ở đất nước xa xôi đó, ta vĩnh viễn chúc phúc cho nàng…Thanh Âm….
May mắn rằng trong phòng không có ai. Nếu không thấy Hoàng thái tử vốn giống như băng sơn vô tình, vẻ mặt lại dịu dàng đến như vậy với một nữ nhân, sợ là sẽ cảm thấy choáng váng.
Tin tức thứ nhất khi Lâm Hồi Âm tỉnh lại là nàng được biết, đêm nay nàng có thể quay về hiện đại.
Không có gì so với tin tức này, làm nàng kích động không thôi! Thời gan này, nàng ở trong một thời kì hắc ám, cuối cùng cũng hết!
Đây là ngày mà Lâm Hồi Âm từ đến thế giới xa lạ này, cảm thấy tâm tình tốt nhất. Cho nên buổi tối nàng ăn rất nhiều cơm.
Triều Ca nhìn bộ dáng của nàng, hơi hơi rũ mắt xuống, che lấp đáy mắt lo lắng nhàn nhạt.
Lâm Hồi Âm nhìn bộ dáng bất động nhìn đồ ăn của Triều Ca, liền nghĩ nghĩ, cầm đũa, gắp một chút đồ ăn, bỏ vào bát trên bàn: “Ăn rất ngon, huynh ăn đi nha!”
Triều Ca thản nhiên gật đầu với Lâm Hồi Âm, cũng không nói lời nào.
Trong phòng trầm mặc.
Thật lâu sau, Triều Ca hỏi Lâm Hồi Âm đang lột vỏ cam: “Sau khi trở về hiện đại, nàng sẽ làm gì?”
“Ừm…Tắm rửa, lên mạng, xem tin tức bát quái…” Lâm Hồi Âm nhắc tới hiện đại, liền vui mừng vô cùng, nói cũng nhiều hơn: “Sau đó đi đến đường đông ăn bánh ngọt…Thuận tiện xem xem anh hai đã đổi bạn gái gần nhất hay chưa….À, đúng rồi, vấn đề nghiêm trọng nhất, ta thiếu chút nữa quên!”
Triều Ca nhìn vẻ mặt phấn chấn của nữ tử, có chút tinh thần, nghe được thanh âm cao của một nữ tử, liền nhẹ giọng: “Ừ?” một tiếng.
“Ta muốn lên mạng trách cứ tiểu thuyết xuyên không này! Cái gì mà nữ đặc công xuyên qua vô địch, một giây giết cả thiên hạ, rồi nữ chủ xuyên qua nhất định có thể làm tiểu thư nhà giàu, nổi tiếng gì chứ, toàn bộ đều là gạt người! Ta không có gặp tốt như vậy, ngược lại, năm lần bảy lượt ta thiếu chút nữa là chết. Thời khắc mấu chốt, ta cũng không có thần công…Duy nhất một lần, cũng là huynh cho ta uống rồi….”
Đó cũng là điều nàng muốn.
Cho nên, hắn phải làm như vậy.
Triều Ca chậm rãi vươn tay, vuốt ve qua sợi tóc của nàng, ánh mắt dừng lại ở dung nhan của nàng, trở nên dịu dàng. Thật ra, hắn vốn nghĩ là nàng đã chết, thế gian vạn vật, đã không còn sự tồn tại của nàng.
Hiện tại biết được, nàng vẫn còn tồn tại, hắn đã cảm thấy mỹ mãn, không dám có yêu cầu xa vơi khác…
Thật sự luyến tiếc khi để nàng đi…Ngàn năm sau, biết được nữ tử mình từng yêu còn sống, còn việc nào vui sướng ý nghĩa hơn>
Nhưng mà, vừa mới biết được, đổi lại cũng là sự ngăn trở,
Dung nhan trước sau đều bình tĩnh của Triều Ca, lộ ra một sự đau buồn nhàn nhạt, hỗn loạn cùng lưu luyến sâu đậm không rời.
Hắn dừng ở dung nhan của nữ tử, thật lâu sau, mới chậm rãi cúi đầu, môi mỏng hôn lên mi tâm của nàng, in xuống hời hời lại khắc sâu.
Thanh Âm…Tạm biệt…Mong nàng ở thế giới kia, có thể vui vẻ hạnh phúc…Ở đất nước xa xôi đó, ta vĩnh viễn chúc phúc cho nàng…Thanh Âm….
May mắn rằng trong phòng không có ai. Nếu không thấy Hoàng thái tử vốn giống như băng sơn vô tình, vẻ mặt lại dịu dàng đến như vậy với một nữ nhân, sợ là sẽ cảm thấy choáng váng.
Tin tức thứ nhất khi Lâm Hồi Âm tỉnh lại là nàng được biết, đêm nay nàng có thể quay về hiện đại.
Không có gì so với tin tức này, làm nàng kích động không thôi! Thời gan này, nàng ở trong một thời kì hắc ám, cuối cùng cũng hết!
Đây là ngày mà Lâm Hồi Âm từ đến thế giới xa lạ này, cảm thấy tâm tình tốt nhất. Cho nên buổi tối nàng ăn rất nhiều cơm.
Triều Ca nhìn bộ dáng của nàng, hơi hơi rũ mắt xuống, che lấp đáy mắt lo lắng nhàn nhạt.
Lâm Hồi Âm nhìn bộ dáng bất động nhìn đồ ăn của Triều Ca, liền nghĩ nghĩ, cầm đũa, gắp một chút đồ ăn, bỏ vào bát trên bàn: “Ăn rất ngon, huynh ăn đi nha!”
Triều Ca thản nhiên gật đầu với Lâm Hồi Âm, cũng không nói lời nào.
Trong phòng trầm mặc.
Thật lâu sau, Triều Ca hỏi Lâm Hồi Âm đang lột vỏ cam: “Sau khi trở về hiện đại, nàng sẽ làm gì?”
“Ừm…Tắm rửa, lên mạng, xem tin tức bát quái…” Lâm Hồi Âm nhắc tới hiện đại, liền vui mừng vô cùng, nói cũng nhiều hơn: “Sau đó đi đến đường đông ăn bánh ngọt…Thuận tiện xem xem anh hai đã đổi bạn gái gần nhất hay chưa….À, đúng rồi, vấn đề nghiêm trọng nhất, ta thiếu chút nữa quên!”
Triều Ca nhìn vẻ mặt phấn chấn của nữ tử, có chút tinh thần, nghe được thanh âm cao của một nữ tử, liền nhẹ giọng: “Ừ?” một tiếng.
“Ta muốn lên mạng trách cứ tiểu thuyết xuyên không này! Cái gì mà nữ đặc công xuyên qua vô địch, một giây giết cả thiên hạ, rồi nữ chủ xuyên qua nhất định có thể làm tiểu thư nhà giàu, nổi tiếng gì chứ, toàn bộ đều là gạt người! Ta không có gặp tốt như vậy, ngược lại, năm lần bảy lượt ta thiếu chút nữa là chết. Thời khắc mấu chốt, ta cũng không có thần công…Duy nhất một lần, cũng là huynh cho ta uống rồi….”
Danh sách chương