Quay về nhà của Trang Duy, Quý Sâm gọi điện kêu thức ăn bên ngoài, Trang Duy lấy hai chai soda từ trong tủ lạnh ra, ném một chai cho Quý Sâm.

“Cậu cảm thấy Lâm Tân sau này còn có thể tiếp tục sự nghiệp không?” Trang Duy ngồi lên ghế sopha, giữa đôi mày lộ ra chút uể oải.

“Khó nói lắm” Quý Sâm phân tích khách quan “Sự cố lần này không phải do Lâm Tân cho nên mọi người đa số sẽ càng thông cảm cho cậu ta hơn. Nhưng là một người theo phái thần tượng, coi như nhận được đồng tình nhưng một thời gian dài không xuất hiện, liệu có bao nhiêu người sẽ nhớ đến cậu ta? Bây giờ minh tinh diện mạo đẹp trai ưa nhìn đếm không xuể, nếu Lâm Tân vẫn không thể duy trì ánh hào quang, chẳng mấy chốc sẽ bị đào thải. Nhưng dù sao cứ mãi lợi dụng lòng thương cảm của người khác, fan cũng sẽ chán ngán”

Lời của Quý Sâm nói đúng trọng tâm. Đây chính là nghệ sĩ, nếu như không có đủ thực lực cuối cùng cũng sẽ bị người mới đè bẹp. Một lần sơ sẩy, muốn trở lại đỉnh vinh quang đúng là còn khó hơn lên trời.

“Tổng giám đốc Du muốn đem đại diện phát ngôn của nước hoa FI trả lại cho tôi, xem ra cũng là muốn kéo dài thời gian hợp đồng. Nếu tôi nhận, trước tiên không nói tới vấn đề hợp đồng, fan của Lâm Tân nhất định sẽ có ác cảm với tôi. Lỡ như mọi chuyện lùm xùm lên, những công ty khác không muốn chuốc phiền phức không chịu ký hợp đồng với tôi, tôi sẽ không thể không tiếp tục kí tiếp hợp đồng với Thiên Ảnh” Trang Duy cười lạnh. Du Tung không ngu ngốc, ông ta cũng biết nước hoa FI là một cơ hội tốt, muốn dùng nó để nhử mồi cậu. Nếu cậu thay thế Lâm Tân, mặc dù gần hết hạn hợp đồng nhưng chỉ cần trong thời hạn hợp đồng mà chưa hoàn thành công việc, tiền lương của cậu ước chừng phải kéo dài đến khi hoàn thành công việc mới được nhận. Đây cũng là lý do tại sao cậu lại quyết định không tiếp tục nhận công việc trước khi rời khỏi Thiên Ảnh, nếu như bởi vì chưa hoàn thành công việc, tiếp tục hợp đồng ở lại Thiên Ảnh, Thiên Ảnh liền có thời gian để kéo dài hợp đồng với cậu, tới khi đó liệu Thiên Ảnh có động tay động chân gì không cũng chưa nói chắc được.

“FI đúng là một thương hiệu tốt, nhưng nếu có thể rời khỏi Thiên Ảnh, đại diện phát ngôn lần này không cần cũng được” Quý Sâm thở dài “Nói đi nói lại, thái độ của tổng giám đốc Du đối với Lâm Tân hôm nay làm tôi cảm thấy lạnh cả người. Ngay cả nhìn một cái cũng không thèm, cứ bàn với cậu chuyện đại diện phát ngôn, đúng là đủ vô tình”

Theo lý mà nói, cho dù xuất phát từ mặt nào thì Du Tung cũng phải thăm Lâm Tân trước, hỏi tình hình này nọ. Dù sao quan hệ giữa Du Tung và Lâm Tân đâu phải là bí mật ở công ty, thái độ đối xử như người xa lạ thế này thật sự khiến người ta cảm thấy khó chịu. Du Tung có thể đối xử với Lâm Tân như vậy, đương nhiên cũng sẽ đối xử với người khác như vậy, nếu gặp chuyện thì còn được mấy ai trung thành với ông chủ đây? “Ừ” Trang Duy mở chai soda uống vài hớp “Nói cho cậu một chuyện”

“Chuyện gì?” Quý Sâm hỏi.

“Tổng giám đốc Cố cho tôi một cơ hội đến YC phỏng vấn, cậu giúp tôi chuẩn bị một ít tài liệu” Trang Duy còn chưa kịp nói với Quý Sâm chuyện này, hôm nay nhìn thấy hành động của Du Tung làm cậu chỉ hận sao không thể kết thúc hợp đồng ngay và luôn.

“Chuyện khi nào?” Quý Sâm ngạc nhiên nhìn cậu, ánh mắt đầy kinh hỉ không lời nào tả xiết.

“Lúc đến phòng anh ta ngày hôm qua, cậu đang ở bên chỗ của trợ lý Ứng” Trang Duy trả lời.

“Vậy à” Quý Sâm gật đầu, giọng nói tràn ngập chờ mong “Chừng nào đi?”

“Đợi thông báo đã, chắc là vài ngày nữa” Nụ cười trên môi Trang Duy càng tươi hơn. Nếu có thể vào được YC, với thực lực của YC, công việc sau này của cậu chắc chắn sẽ không bị Thiên Ảnh gây ảnh hưởng.

“Được lắm, lát nữa ăn cơm xong tôi về sắp xếp tài liệu liền” Quý Sâm có cảm giác tràn đầy sức sống trong nháy mắt.

“Ừ, tự cậu cũng phải chuẩn bị kỹ càng. Tổng giám đốc Cố nói cậu cũng có thể cùng đi với tôi luôn, chắc phần phỏng vấn của cậu cũng không sót được đâu” Trang Duy nhắc nhở, với tiêu chuẩn tuyển dụng của YC chắc không chỉ sơ sơ là qua được đâu.

Quý Sâm gật đầu “Tôi biết, cậu không cần lo lắng”

“Ừ” Với năng lực của Quý Sâm, Trang Duy cảm thấy không thành vấn đề, cũng không cần lo lắng quá.

Sau khi ăn cơm xong, Quý Sâm đi về trước. Thiên Ảnh vẫn chưa đưa ra bất kỳ tuyên bố nào về tai nạn giao thông của Lâm Tân, fan chỉ có thể lo lắng chờ đợi, âm thầm cầu nguyện hi vọng Lâm Tân bình an vô sự.

Tối hôm sau, Trang Duy nhận được điện thoại của Cố Diễm, sáng mai 9h30 đến công ty YC phỏng vấn.

“Cám ơn, làm phiền anh rồi” Trang Duy lịch sự trả lời, xác định được cuộc phỏng vấn, trong lòng cậu cũng nhẹ nhõm một chút.

“Không có gì, có qua được hay không đều là do cậu” Giọng nói của Cố Diễm ẩn chứa ý cười nhàn nhạt.

“Ừ” Ý cười của Trang Duy càng thêm sâu hơn, giọng của Cố Diễm rất êm tai, dù là lạnh lùng hay dịu dàng, Trang Duy đều cảm thấy rất thích nghe.

“Hôm nay anh tăng ca sao?” Hiếm khi thấy Trang Duy quan tâm đến sinh hoạt của Cố Diễm.

“Không có, vừa về tới nhà, gọi cho cậu xong thì xuống lầu ăn cơm” Cố Diễm trả lời.

Trang Duy cười nhẹ “Vậy anh mau đi ăn đi, không quấy rầy anh nữa”

“Được, cậu nghỉ ngơi sớm đi”

“Ừ” Sau khi Trang Duy đáp lại thì hai người đều không nói thêm gì nữa, từng người lần lượt cúp điện thoại.

Tán gẫu những chuyện không liên quan tới công việc khiến Trang Duy cảm thấy rất thoải mái, cũng làm cho cậu phát hiện một mặt khác của Cố Diễm lúc ở nhà không đi làm việc.

Đến ngày phỏng vấn, Quý Sâm đã đến đón Trang Duy từ rất sớm. Hai người ra ngoài ăn sáng, vừa để Trang Duy có thời gian xem tài liệu cậu ta đã chuẩn bị trước, đến lúc phỏng vấn cũng có bài bản một chút.

Tối hôm qua Trang Duy ngủ rất sớm cũng rất ngon, sắc trời buổi sáng cũng rất đẹp, trạng thái tinh thần sảng khoái như vậy đối với buổi phỏng vấn cũng càng có lợi.

YC cách tòa cao ốc của Cố thị không xa lắm, cũng nằm giữa khu phố sầm uất, công ty cũng một mình chiếm trọn một building, chỉ là tầng lầu không lên cao lắm, chỉ có bảy tầng nhưng thiết kế vô cùng đặc biệt, tòa nhà màu trắng phối hợp với cửa kính màu xám bạc làm người ta có cảm giác vừa thời thượng vừa trang nhã.

Nhân viên tiếp tân đã biết tin Trang Duy sẽ đến đây cho nên sau khi hai người vào cửa liền mỉm cười bước ra nghênh đón, sau khi đơn giản chào hỏi liền đưa cả hai đến phòng hội nghị trên lầu ba – nơi tiến hành cuộc phỏng vấn.

“Mời hai anh ngồi trước, tổng giám đốc Kiều sẽ đến ngay” Nhân viên tiếp tân sau khi bưng trà lên liền đi ra ngoài.

Trang Duy quan sát phòng hội nghị một vòng, đường nét tổng thể có nét tương tự với Cố thị, nhưng lấy màu trắng làm chủ đạo ngược lại khiến mọi người không cảm thấy quá mức sắc lạnh.

Không lâu sau, cửa phòng hội nghị lại mở ra, có năm người đi vào. Người đàn ông bước vào trước tiên là con lai, dáng vẻ vô cùng anh tuấn, đôi mắt màu xanh lam càng thêm xinh đẹp khiến người ta không thể dời mắt đi trong giây lát. Đi sau người đó là một nam một nữ, có lẽ cũng là cấp cao trong công ty, sau cùng là hai cô gái mang theo cặp táp và laptop, nhìn thái độ và trang phục có lẽ là thư ký.

Người đàn ông mang dòng máu lai đi tới trước người Trang Duy, đưa tay về phía cậu “Tôi là Kiều Sở Khâm, một trong hai ông chủ của YC. Hoan nghênh Trang tiên sinh đã đến”

“Xin chào tổng giám đốc Kiều, có thể có cơ hội được phỏng vấn lần này, tôi rất vinh hạnh” Trang Duy cũng bắt tay lại.

Kiều Sở Khâm nhìn qua cũng không phải kiểu người dễ dàng thân thiết nhưng thái độ lịch sự vẫn làm người khác cảm thấy người này hẳn là cũng không khó gần lắm. Mặc dù nhìn có chút kiêu ngạo nhưng không hề có ý khinh thường người khác.

Sau khi bắt tay với Trang Duy, Kiều Sở Khâm nhìn về phía Quý Sâm, cũng đưa tay ra “Hoan nghênh Quý tiên sinh”

“Xin chào tổng giám đốc Kiều, rất hân hạnh được gặp ngài” Quý Sâm mỉm cười bắt tay đáp lễ.

Sau đó, một nam một nữ đi sau Kiều Sở Khâm cũng lần lượt từng người chào hỏi Trang Duy và Quý Sâm, một người là phó giám đốc phụ trách mảng quảng bá nghệ nhân của công ty, một người là phụ trách quản lý những người đại diện của công ty. Hai người nhìn có vẻ ôn hòa nhưng từ cách nói chuyện cũng có thể nhận ra thái độ làm việc rất nghiêm cẩn.

Sau khi chào hỏi xong, Kiều Sở Khâm ngồi xuống bàn họp trung tâm, phó giám đốc và quản lý ngồi ở hai bên Kiều Sở Khâm, cạnh họ là hai người thư ký.

Trang Duy và Quý Sâm ngồi đối diện với họ, phỏng vấn chính thức bắt đầu.

Quý Sâm đầu tiên đưa ra tư liệu của Trang Duy, bên trong có tài liệu về thành quả công việc, sản phẩm đại diện phát ngôn, cùng với ảnh chụp trang bìa cho các tạp chí…

Những điều này YC cũng đã sớm tìm hiểu cho nên cũng không mất quá nhiều thời gian.

Sau khi xem qua tư liệu một lần, phó giám đốc hỏi trước “Trang tiên sinh chỉ định phát triển ở lĩnh vực quảng cáo hay sao? Có dự định chuyển sang những lĩnh vực khác hay không?”

Trang Duy mỉm cười trả lời “Trước mắt là vậy, tôi chỉ muốn tập trung vào quảng cáo và chụp ảnh. Dù sao tôi cũng không được đào tạo chính quy, ca hát, đóng phim cũng không thành thạo, hơn nữa điều kiện bên ngoài của tôi lại càng thích hợp với quảng cáo hơn, cho nên tạm thời vẫn chưa thử ở lĩnh vực khác. Cá nhân tôi cảm thấy, nếu không được đào tạo và huấn luyện, chỉ với sự nổi tiếng mà chuyển sang ca hát hoặc đóng phim hiệu quả sẽ không tốt, rất có thể sẽ bị phê bình, cho nên tôi cũng không định lấn sân”

Phó giám đốc gật đầu “Trang tiên sinh có định hướng gì đối với sự phát triển tương lai của mình chưa?”

“Tôi có rất ít quảng cáo trong nước, phổ biến nhất chỉ có đại diện phát ngôn cho Vọng Tinh Uyển. Khi còn ở nước ngoài, tôi nhận quảng cáo cơ bản là nhắm vào các đối tượng từ 20 đến 25 tuổi, đương nhiên, cũng có một số ít từ 25 đến 30 tuổi. Tôi thấy chụp ảnh quảng cáo nhằm vào các đối tượng từ 25 đến 30 tuổi trở xuống cũng không phải không thể nhưng sau khi cân nhắc đến chuyện lâu dài, tôi nghĩ tôi nên bắt đầu chuyển sang khuynh hướng khoảng 30 tuổi” Trang Duy phân tích “Nếu như chọn khuynh hướng thành thục ổn trọng, phương hướng phát triển sau này sẽ đa dạng hơn”

Gương mặt của cậu tuy nhìn trẻ hơn tuổi thật nhưng khí chất và độ thành thục cùng với kinh nghiệm từng trải của mình cũng đủ cho cậu đi theo con đường phát triển này. Cứ giả nai mãi cũng không phải cách sáng suốt, chỉ có chậm rãi đi con đường thành thục, để tất cả tự nhiên thay đổi mới có thể đảm bảo sự phát triển của cậu trong tương lai.

Phó giám đốc nghe xong cũng không hỏi thêm gì nữa, chỉ tiếp tục lật xem tài liệu của Trang Duy.

Quản lý nhân sự hỏi cậu “Trang tiên sinh, nếu vì sự nghiệp của cậu, công ty yêu cầu cậu đổi người đại diện, cậu có đồng ý nghe theo sự sắp xếp của công ty hay không?”

Trang Duy khẽ nhíu mày trả lời “Từ khi tôi bắt đầu sự nghiệp Quý Sâm vẫn luôn theo bên cạnh tôi. Tôi biết năng lực của cậu ấy, đồng thời cũng tin tưởng cậu ấy, chúng tôi hợp tác rất ăn ý. Tôi nghĩ chị cũng hiểu, sự tin tưởng giữa nghệ nhân và người đại diện quan trọng đến mức nào. Cho nên tôi sẽ không đồng ý thay đổi người đại diện, đối với tôi, Quý Sâm là người thích hợp nhất”

Người quản lý gật đầu, cúi đầu không biết ghi gì vào quyển sổ.

Kiều Sở Khâm đánh giá Trang Duy, một lát sau mới hỏi “Với lý lịch của cậu, Trang tiên sinh đã đủ chuẩn, nhưng YC có yêu cầu đối với nghệ nhân nhiều hơn so với các công ty khác một chút, đặc biệt là nhân phẩm, chúng tôi yêu cầu nghệ nhân nhất định phải tự trọng, không thể làm chuyện trái phát luật và đạo đức. Công ty cũng không cho phép dùng quy tắc ngầm trong giới, một khi bị phát hiện coi như vi phạm hợp đồng, tự động hủy hợp đồng. Không biết Trang tiên sinh có ý kiến gì về mặt này không?”

Quy định của YC nghiêm khắc như vậy đúng là khiến Trang Duy có chút bất ngờ, mà Kiều Sở Khâm nói tới vi phạm hợp đồng chắc là muốn thanh toán tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.

“Tôi rất tán thành những quy định này của công ty, nhân phẩm đạo đức của nghệ nhân có quan hệ trực tiếp sự nghiệp của người đó” Trang Duy nói “Thật ra, tôi muốn ký hợp đồng với quý công ty ngoại trừ thực lực, tôi cũng đánh giá cao yêu cầu của quý công ty về mọi mặt đối với nghệ nhân. Quy định như vậy chứng tỏ cấp cao trong công ty vô cùng xem trọng họ, có thể ký kết hợp đồng với công ty có cùng quan điểm như vậy, tôi cũng yên tâm”

Kiều Sở Khâm cười cười “Như vậy, hoan nghênh Trang tiên sinh gia nhập YC”

Hết chương 16.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện