Thanh Thanh cậu uống rượu đi cậu ko uống là ko coi tớ là bạn đúng không? (Thanh Thanh mày hãy mau uống đi để tao xem mày lm mất mặt trc mặt mọi người dù mày xinh đẹp hơn tao thì sao chứ Thẩm tổng sẽ ly hôn với mày và kết hôn với tao thôi ha ha...)
*giải thích: (.....):độc thoại nội tâm
Ý Mộng à tôi nghĩ à từ giờ chúng ta đừng lên lm bạn gì nữa và tôi cũng ko giám có một người bạn thân như cô (người bạn độc ác như cô chỉ có mỗi nữ chủ ngu ngốc mới coi cô là bạn thân thôi còn tôi thì ko)
Thanh Thanh cậu nói vậy là có ý gì? Có ý gì thì trong lòng cô tự biết tôi ko có thời gian rảnh để nói chuyện với cô tôi còn có việc tôi đi trc
Cô đang định rời đi thì có tên đàn ông và một đám đàn em của anh ta chặn cô lại.Giọng nói của anh ta vang lên cô em xinh đẹp đi đâu mà vội vàng thế đến đây chơi một vài ván với tôi nào? Tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Hoắc Lâm rất vui khi lm quen với cô.Hoắc Lâm người này mình nhớ ko nhầm ở trong truyện anh ta sở hữu một lực lượng sát thủ nhỏ anh ta nổi tiếng là người rất xải quyệt,đào hoa đã hại biết bao phụ nữ và thích sưu tập súng anh ta có khẩu súng M110A1con súng đc mệnh danh là hắc ưng.Nó chỉ có một cái trên đời con súng đó như là có linh tính khi nó nhận chủ thì chỉ có chủ nhân của nó mới có thể dùng còn những người khác ko thể sử dụng được nó con súng đó có thể ngắm bắn từ xa và cự ly gần rất hợp cho sát thủ về sau cây súng này về sau sẽ thuộc về nam chính và chỉ có nam chính. Khi mình xem truyện đã rất thích con súng đó rồi mình ko đi tìm hắn thì hắn đã tự dâng đến cửa ko nhận thì lãng phí (hết thúc hồi tưởng).
Được anh muốn cược như thế nào? Chúng ta chơi 3 ván cô thua thì cô sẽ đi chơi với tôi một đêm,cô thắng thì tôi sẽ cho cô 100 triệu cô thấy thế nào? Thanh Thanh cậu đừng đồng ý với anh ta nếu Thẩm tổng biết sẽ ko tha thứ cho cậu đâu (hứ kế hoạch kia của tao ko thành công thì cũng ko sao mày cứ đồng ý với anh ta đi để xem mày chết trên giường anh ta như thế nào ha ha.....Rồi mày sẽ trở thành von đàn bà lăng loàn bị trên dưới nhà họ Hoắc kinh bỉ và buộc mày phải ly hôn anh Thẩm của tao thôi ).
Cô im mồm vào đi rồi cút.Thanh Thanh à tớ chỉ muốn tốt cho cậu thôi mà cậu đừng nói thế tớ rất đau lòng lúc trước cậu có thế đâu hu hu. Nói xong cô ta bỏ đi nhưng thực chất cô ta đang lẩn trốn ở đằng sau những người nhảy nhót ở quán ba để xem cô mất mặt. Anh Hoắc tôi ko thiếu tiền hay đổi một thứ đồ khác đi.Cô muốn thứ đồ ở tôi.Tôi muốn khẩu súng hắc ưng đang đc anh cất chữ.(Sao cô ta lại biết trong tay mình đang giữ nó mà thôi cho cô ta cũng đc khẩu súng kia cũng chỉ là sắt vụn mình giữ nó cũng chẳng có ích j nếu có người biết mình đang giữ nó thì chắc chắn mình sẽ bị trừ khử).Đc tôi đồng ý với cô chúng ta chơi.Anh thua rồi thật ko ngờ một cô nương xinh đẹp có dáng vẻ đơn thuần như thế này lại biết chơi xúc sắc.Đừng nói nhiều đưa đồ đây cho tôi còn về,anh ta mang khẩu súng ra cô cầm lấy khẩu súng anh ta ko buông khẩu súng ra mà cố ý men theo khẩu súng để sờ mó đôi bàn tay cô.
*giải thích: (.....):độc thoại nội tâm
Ý Mộng à tôi nghĩ à từ giờ chúng ta đừng lên lm bạn gì nữa và tôi cũng ko giám có một người bạn thân như cô (người bạn độc ác như cô chỉ có mỗi nữ chủ ngu ngốc mới coi cô là bạn thân thôi còn tôi thì ko)
Thanh Thanh cậu nói vậy là có ý gì? Có ý gì thì trong lòng cô tự biết tôi ko có thời gian rảnh để nói chuyện với cô tôi còn có việc tôi đi trc
Cô đang định rời đi thì có tên đàn ông và một đám đàn em của anh ta chặn cô lại.Giọng nói của anh ta vang lên cô em xinh đẹp đi đâu mà vội vàng thế đến đây chơi một vài ván với tôi nào? Tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Hoắc Lâm rất vui khi lm quen với cô.Hoắc Lâm người này mình nhớ ko nhầm ở trong truyện anh ta sở hữu một lực lượng sát thủ nhỏ anh ta nổi tiếng là người rất xải quyệt,đào hoa đã hại biết bao phụ nữ và thích sưu tập súng anh ta có khẩu súng M110A1con súng đc mệnh danh là hắc ưng.Nó chỉ có một cái trên đời con súng đó như là có linh tính khi nó nhận chủ thì chỉ có chủ nhân của nó mới có thể dùng còn những người khác ko thể sử dụng được nó con súng đó có thể ngắm bắn từ xa và cự ly gần rất hợp cho sát thủ về sau cây súng này về sau sẽ thuộc về nam chính và chỉ có nam chính. Khi mình xem truyện đã rất thích con súng đó rồi mình ko đi tìm hắn thì hắn đã tự dâng đến cửa ko nhận thì lãng phí (hết thúc hồi tưởng).
Được anh muốn cược như thế nào? Chúng ta chơi 3 ván cô thua thì cô sẽ đi chơi với tôi một đêm,cô thắng thì tôi sẽ cho cô 100 triệu cô thấy thế nào? Thanh Thanh cậu đừng đồng ý với anh ta nếu Thẩm tổng biết sẽ ko tha thứ cho cậu đâu (hứ kế hoạch kia của tao ko thành công thì cũng ko sao mày cứ đồng ý với anh ta đi để xem mày chết trên giường anh ta như thế nào ha ha.....Rồi mày sẽ trở thành von đàn bà lăng loàn bị trên dưới nhà họ Hoắc kinh bỉ và buộc mày phải ly hôn anh Thẩm của tao thôi ).
Cô im mồm vào đi rồi cút.Thanh Thanh à tớ chỉ muốn tốt cho cậu thôi mà cậu đừng nói thế tớ rất đau lòng lúc trước cậu có thế đâu hu hu. Nói xong cô ta bỏ đi nhưng thực chất cô ta đang lẩn trốn ở đằng sau những người nhảy nhót ở quán ba để xem cô mất mặt. Anh Hoắc tôi ko thiếu tiền hay đổi một thứ đồ khác đi.Cô muốn thứ đồ ở tôi.Tôi muốn khẩu súng hắc ưng đang đc anh cất chữ.(Sao cô ta lại biết trong tay mình đang giữ nó mà thôi cho cô ta cũng đc khẩu súng kia cũng chỉ là sắt vụn mình giữ nó cũng chẳng có ích j nếu có người biết mình đang giữ nó thì chắc chắn mình sẽ bị trừ khử).Đc tôi đồng ý với cô chúng ta chơi.Anh thua rồi thật ko ngờ một cô nương xinh đẹp có dáng vẻ đơn thuần như thế này lại biết chơi xúc sắc.Đừng nói nhiều đưa đồ đây cho tôi còn về,anh ta mang khẩu súng ra cô cầm lấy khẩu súng anh ta ko buông khẩu súng ra mà cố ý men theo khẩu súng để sờ mó đôi bàn tay cô.
Danh sách chương