Đáp xuống mặt đất, Long Hạo Thần hơi thở dốc, nội linh lực không đủ khiến hắn có cảm giác yếu nhược.
Nếu như là đấu tranh sống chết, hắn sẽ không hề do dự dùng Hồi Linh Đan. Nhưng đây là thi đấu, hắn không muốn lãng phí đan dược, càng hy vọng dựa vào thi đấu kích thích tiềm năng của bản thân.
Không tạm dừng quá lâu, lại phóng ra Vòng Tín Niệm, đột ngột rơi trên đất, lần nữa xông lên. Lúc này hắn chỉ cách Hoàng Nghị khoảng hai mươi mét. Chỉ cần trong khoảnh khắc tiếp cận gần chút nữa là hắn thắng chắc.
Nhưng ngay lúc đó, trên mặt Hoàng Nghị xuất hiện nụ cười nhạt.
Pháp trượng chĩa đằng trước, miệng không ngừng niệm chú ngữ, một quang hoàn hình tròn nháy mắt rơi trên mặt đất. Quang hoàng kia tự dưng di chuyển, giây lát đã xuất hiện dưới chân Long Hạo Thần. Ngay sau đó, đột nhiên mặt đất nhô ra mười mũi nhọn tựa như cá kiếm, nhốt Long Hạo Thần bên trong.
Thổ nguyên tố tinh linh vừa lúc đã ngâm xướng xong, nó phối hợp với Hoàng Nghị có thể nói là hoàn mỹ. Giữa không trung bỗng xuất hiện một luồng sáng vàng. Sau đó xuất hiện vô số tảng đá lớn nhỏ khác nhau rơi xuống trên đầu Long Hạo Thần.
Nếu trong tay Long Hạo Thần còn có Thuẫn Bài, như vậy hắn có lẽ không khó khăn ngăn cản Lạc Thạch Thuật này. Nhưng mà Quang Diệu Thuẫn Bài đã mất, hắn còn có Thuẫn Bài nào để phòng ngự?
Hít sâu một hơi, mắt Long Hạo Thần chợt lạnh lẽo. Khi mũi nhọn hình thành cái cũi nhốt hắn bên trong, hắn liền biết chỉ sợ chiến thắng hôm nay rất gian nan. Nhưng mà không đến giây phút cuối cùng, hắn tuyệt không dễ dàng bỏ cuộc.
Hai tay đồng thời nắm chuôi thanh hỏa kiếm, chân trái bước ngang nửa bước, hai chân vị trí song song bả vai, thẳng sống lưng, nhảy lên. Ánh mắt kiên định và cố chấp nhìn chăm chú trên không trung rơi xuống vô số hòn đá, gạt trái chém phải.
Trong lúc này, kỹ xảo chiến đấu và tinh thần lực cường đại của Long Hạo Thần biểu thị rõ ràng. Hắn không hề sử dụng linh lực, hoàn toàn dựa vào lực lượng đánh rớt hòn đá từ trên cao trăm mét rơi xuống.
Hỏa kiếm luôn có thể đập vào mé tảng đá gây nguy hiểm tính mệnh, tá lực đả lực, đánh bay nó mà không phải lung tung đánh. Đây là cách tốt nhất tiết kiệm linh lực.
Mà bên kia, Hoàng Nghị và Thổ nguyên tố tinh linh lại bắt đầu dài dòng ngâm xướng. Lần ngâm xướng này thời gian dài hơn cả khi triệu hoán Thổ Cự Nhân.
Càng quái dị là y và Thổ nguyên tố tinh linh tiết tấu ngâm nga rất chậm. Y ngâm ra một âm tiết thì Thổ nguyên tố tinh linh sẽ lập tức ngâm tiếp một âm. Đây là phương pháp liên hợp ngâm xướng tinh túy nhất của ma pháp sư. Là ma pháp bí kỹ dùng để vượt cấp, đối với người thi pháp yêu cầu cao độ phối hợp. Cùng với nguyên tố tinh linh tâm ý tương thông cùng nhau ngâm xướng, hiển nhiên là dễ dàng nhất sử dụng liên hợp thi pháp.
Tám người dự thi khác trong tổ thứ ba lúc này đều nhận ra, kết cuộc đã định. Mặc kệ Hoàng Nghị và Thổ nguyên tố tinh linh của y ngâm xướng ma pháp gì, lúc này Long Hạo Thần không khả năng cắt ngang bọn họ. Mà ma pháp tốc độ ngâm xướng càng dài, đương nhiên uy lực càng lớn. Huống chi còn là ma pháp vượt cấp.
Một khối lại một khối tảng đá rớt xuống bị Long Hạo Thần đánh bay. Hắn vui sướng phát hiện, lực lượng quả nhiên tăng vọt. Liên tục phá hỏng Lạc Thạch Thuật tuy rằng khiến hai tay hắn tê dại, nhưng cũng đỡ hao phí nội linh lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại
*Oành!!!*
Hào quang đỏ vàng lần nữa sáng ngời, như cũ là Diệu Nhật Trảm. Long Hạo Thần liên tiếp dùng hai Diệu Nhật Trảm đem trước mặt cũi nhọn phá một lỗ hổng, từ bên trong xông ra ngoài.
"Không kịp rồi, ngươi nhận thua đi." Hoàng Nghị thanh âm nhàn nhạt vang lên, trên mặt hiện ra nụ cười tự tin. Ánh mắt y ôn hòa nhưng mờ nhạt mấy phần kiêu ngạo.
Long Hạo Thần không xông lên hướng y, hắn phát hiện mặt đất dưới chân biến đổi. Nguyên bản đất màu nâu lúc này lóe sáng hào quang vàng. Tuy quang mang không chói mắt, nhưng nó đúng thật tồn tại.
Hoàng Nghị mỉm cười.
"Không tin ư? Mời xem."
Pháp trượng trong tay y khẽ vung, tình cảnh quỷ dị xuất hiện.
Đất dưới chân y đột nhiên nhô lên nâng thân thể y lên cao ít nhất ba mét. Ngay sau đó, mô đất kia mang theo y mau chóng lùi ra sau, thậm chí so với tốc độ xung phong của Long Hạo Thần còn nhanh. Hầu như là trong khoảnh khắc đã kéo xa khoảng cách trăm mét với Long Hạo Thần.
Mặc kệ chiến sĩ vẫn là kỵ sĩ, đối diện với ma pháp sư thì trọng yếu nhất là cự ly. Bỗng nhiên cự ly biến xa khiến Long Hạo Thần có chút mờ mịt. Ngay sau đó hắn cảm giác đất dưới chân bỗng nhiên chấn động. Một khối đất nhô lên đột nhiên rung động, ném hắn bay ra xa.
Long Hạo Thần vội vàng ở trên không trung cuộn người lại một vòng rơi xuống đất. Nhưng lại một khối đất khác mạnh đụng hướng hắn.
Vung kiếm. Chém xuống.
*Rầm!*
Lực chấn quá mạnh lần nữa làm Long Hạo Thần văng ra. Làm hắn tuyệt vọng là, hắn rõ ràng thấy toàn bộ sân đấu dường như sống lại. Vô số khối đất tựa như sóng gợn cuồn cuộn. Hoàng Nghị đứng trên chỗ cao, mặt mỉm cười thậm chí có chút giễu cợt nhìn hắn.
Thổ hệ ma pháp lục giai, Thổ Lãng Thuật.
Đây là cấp cao nhất thổ hệ ma pháp sư dùng để tự bảo vệ mình. Chẳng những trợ giúp bản thân mau chóng chuyển hoán chỗ đứng, còn có thể ngăn địch, tấn công, nó chính là kỹ năng khống chế công phòng mạnh vô cùng. Chỉ cần ở trên mặt đất, hầu như không cách nào thoát khỏi ma pháp khống chế này. Trừ phi thực lực của đối thủ có thể mạnh đến mức trực tiếp chấn vỡ ma pháp.
Long Hạo Thần chưa kịp rơi xuống đất lại lần nữa bị đánh bay lên. Tựa như con thuyền nhỏ trong sóng lớn, bốn phương tám hướng vô số sóng đất không ngừng đập vào thân thể hắn. Mặc dù Long Hạo Thần thân thể cứng rắn cỡ nào, cũng nhịn không được máu dâng lên ngực.
Trọng tài đứng ở phương xa, lặng lẽ nhìn tình cảnh. Hiện tại trọng tài đang chờ đợi Long Hạo Thần nhận thua.
Nhìn Long Hạo Thần giãy dụa trong sóng đất của mình, Hoàng Nghị không thể không bội phục. Vị kỵ sĩ trẻ tuổi này nhất định nhỏ hơn mình, nhưng tu vi đã tới ngũ giai. Hơn nữa ý chí lực của hắn rất kiên định. Đáng tiếc, hắn thủy chung là kỵ sĩ, mà sở trường của mình là khống chế trận đấu. Kỵ sĩ thì sao chứ? Loại cảm giác nắm tất cả trong tay thật tốt đẹp.
Đúng lúc này, đột nhiên Long Hạo Thần bị đánh bay trên không trung hơi tạm dừng. Hoàng Nghị mơ hồ thấy không biết chỗ nào trên thân thể Long Hạo Thần lóe tia sáng tím. Ngay sau đó, luồng sáng tím không ngừng xuất hiện nâng cả người hắn, không để hắn lại rơi xuống.
"Gàooo!!!!"
Phẫn nộ tiếng rống đột nhiên vang lên. Hơi thở hồng hoang khiến toàn trường chấn kinh bỗng nhiên từ luồng sáng tím kia khuếch tán ra ngoài.
Chín quang mang tím trên không trung quay quanh hình thành ký hiệu kỳ lạ mà mỹ lệ. Một thân thể khổng lồ bỗng xuất hiện dưới thân Long Hạo Thần, đỡ được hắn.
"Hạo Nguyệt." Long Hạo Thần hơi vui sướng kêu lên. Nằm trên tấm lưng rộng lớn của Hạo Nguyệt, hắn thở dồn dập. Cảm giác nội linh lực gần như khô kiệt thật không tốt. Nếu lại bị Thổ Lãng Thuật quăng lên mấy lần, chỉ sợ hắn thật sự bị thương.
Đúng vậy, Hạo Nguyệt đã đến. Cảm giác được Long Hạo Thần gặp nguy, nó tự động truyền tống đến bên cạnh hắn.
Một luồng sáng xanh đậm xuất hiện dưới thân Hạo Nguyệt, chịu tải thân thể dài hơn bốn mét của nó. Khi bên cạnh Long Hạo Thần, trong mắt nó là thân thiết, làm nũng, trìu mến. Nhưng giờ khắc này, ba đầu sáu con mắt của Hạo Nguyệt chỉ có cảm xúc lạnh lùng. Nó bay trên không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng Nghị đứng phía xa.
"Tọa kỵ? Rốt cuộc cũng chịu lấy ra tọa kỵ. Đây là loại ma thú gì? Phiêu Phù Thuật?"
Hoàng Nghị khi trông thấy Hạo Nguyệt thì cả kinh. Thằn lằn ba đầu? Còn lớn như vậy, loại ma thú này không có trong ấn tượng của y. Nhưng y có biết Phiêu Phù Thuật của phong hệ. Trong lòng thầm cười nhạt. Phiêu Phù Thuật không phải Phi Tường Thuật. Thân thể khổng lồ như vậy, ngươi có thể bay trên không trung bao lâu? Chỉ cần rơi xuống, đồng dạng chịu ảnh hưởng Thổ Lãng Thuật của ta. Thổ Lãng Thuật còn có thể duy trì hơn mười phút.
Hoàng Nghị không có kiêu ngạo, khoảnh khắc Hạo Nguyệt xuất hiện, y và Thổ nguyên tố tinh linh liền ngâm xướng chú ngữ mới. Chính y ngâm xướng là Thiên Thạch Thuật, Thổ nguyên tố tinh linh ngâm xướng là Lạc Thạch Thuật. Thiên Thạch Thuật đặc điểm là lực công kích khá mạnh, nhưng chỉ có một một viên thiên thạch dựa theo ý chí của ma pháp sư khống chế. Hợp với Lạc Thạch Thuật phạm vi công kích rộng, lực công kích toàn thể tự nhiên tăng lên rất nhiều.
Bên phía Hoàng Nghị là hai người ngâm xướng chú ngữ, nhưng bên Hạo Nguyệt có tới ba cái, hơn nữa còn là ba thuộc tính khác nhau.
Thanh âm trầm thấp đồng thời từ miệng Tiểu Quang, Tiểu Hỏa, Tiểu Thanh vang lên. Chúng nó ngâm nga ngay cả Long Hạo Thần đều nghe không hiểu. Khác với nhân loại, thanh âm ngắn ngủi, hữu lực.
Trước tiên hoàn thành ma pháp là Tiểu Quang. Một vòng sáng màu vàng xuất hiện trên cái đầu to của nó. Tiểu Quang ngửa đầu hướng không trung phun ra một luồng quang mang vàng chói mắt. Bầu trời bỗng chốc xuất hiện đám mây sáng. Ngay sau đó, một quang trụ vàng kim từ trên bầu trời chiếu xuống thân thể Long Hạo Thần.
Dòng nước ấm áp nháy mắt lan truyền khắp toàn thân. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy linh lực trong cơ thể tựa như sôi trào, tốc độ kinh người dâng lên rồi lại khôi phục như cũ.
Quang Diệu Thiên Địa, kỹ năng ngũ giai của Thủ Hộ kỵ sĩ, lại xưng là Tục Linh Thuật. Kỹ năng này hạn chế rất lớn, chỉ có người có năng lực quang hệ mới sử dụng được. Là một loại pháp thuật chuyển hoán linh lực. Trong bí kỹ của kỵ sĩ, so với Súc Thế càng hiếm hoi. Vô luận là Thủ Hộ kỵ sĩ hay Trừng Giới kỵ sĩ đều rất ít học kỹ năng này. Thử hỏi ai rảnh rỗi muốn đem linh lực của mình đưa cho người khác?
Nhưng mà Tiểu Quang biết ma pháp này, hơn nữa trực tiếp chuyển tới trên người Long Hạo Thần. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy hầu như trong chớp mắt, nội linh lực của mình liền phục hồi hơn năm phần. Hắn ngồi ngay ngắn trên lưng Hạo Nguyệt.
Bởi vì Hoàng Nghị và Thổ nguyên tố tinh linh trước tiên thi pháp, lúc này Lạc Thạch Thuật và Thiên Thạch Thuật đồng thời hoàn thành. Trên trời vô số hòn đá kích cỡ khác nhau rơi xuống. Cùng lúc phía trên một viên đá tròn lấp lánh sắc vàng hỗn loạn tiếng rít thẳng hướng Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần ngồi trên lưng Hạo Nguyệt không hề dao động. Hắn và Hạo Nguyệt tâm ý tương thông, đương nhiên biết ba cái đầu của Hạo Nguyệt định làm gì. Trong tay hỏa kiếm chỉa xéo xuống dưới, vầng sáng vàng kim dâng lên, Súc Thế!
Tiểu Hỏa ngửa đầu lên trời rống gầm, trên đầu nó bắn ra ngôi sao sáu cánh màu lửa đỏ. Con mắt đỏ ngầu cũng lóe tia sáng hồng.
*Oành--*
Một cột trụ lửa từ thân thể Hạo Nguyệt bỗng phóng lên cao, tất cả hòn đá hầu như trong nháy mắt biến thành tro tàn. Ngay cả thiên thạch cùng nó va chạm cũng là tám lạng nửa cân. Khi thiên thạch tới trước mặt Long Hạo Thần thì, Tiểu Hỏa đầu to vung, đem thiên thạch đã không có nhiều sung lực văng ra ngoài.
Tiểu Thanh trong giờ phút này đã hoàn thành. Quang mang xanh đậm tỏa ra từ cơ thể, sao sáu cánh màu vàng nháy mắt thành hình. Ngay sau đó, gió lốc từ lưng Hạo Nguyệt bắn ra.
Tuy như vậy hơi có chút chướng mắt, như là đang thả cái gì, nhưng mà hiệu quả tuyệt đối to lớn.
Thân thể khổng lồ của Hạo Nguyệt dựa vào Phong Trụ Thuật đẩy, tốc độ cực nhanh bay hướng Hoàng Nghị.
Không sai, Phiêu Phù Thuật không thể bay, nhưng nếu thêm vào Phong Trụ Thuật hỗ trợ, trong thời gian ngắn vẫn là có thể bay lượn.
Ba đầu Hạo Nguyệt phối hợp ăn ý. Tiểu Quang vì Long Hạo Thần hồi phục linh lực, Tiểu Hỏa phòng ngự, Tiểu Thanh phụ trách bay. Nói đến thì dài nhưng thực tế hoàn thành trong thời gian ngắn ngủi.
Ma thú ba thuộc tính? Hoàng Nghị xem ngây ngốc. Thiên Thạch Thuật của y vừa bị phá giải thì thân thể Hạo Nguyệt đã phóng đại trước mắt y.
Không tốt. Hoàng Nghị vội vàng khống chế Thổ Lãng Thuật muốn chạy. Duy trì thuật này cũng cần tiêu hao linh lực, hơn nữa lúc trước chiến đấu với Long Hạo Thần, làm y tiêu hao lượng linh lực khá lớn. Lúc này y không cách nào tấn công nữa. Y muốn trước tiên kéo xa khoảng cách, đợi Long Hạo Thần rơi xuống mặt đất lại tính tiếp.
Nhưng Long Hạo Thần làm sao sẽ cho y có cơ hội đó?
Long Hạo Thần nhún chân trên lưng Hạo Nguyệt, cả thân thể tựa như tên bắn. Tiểu Thanh phun Phong Trụ loại nhỏ đưa tới dưới chân Long Hạo Thần, khiến tốc độ của hắn nháy mắt với cực hạn.
Thổ Lãng Thuật quả thật xảo diệu, Hoàng Nghị vội vàng khống chế sóng đất dưới chân muốn chuyển phương hướng.
Quang mang lóe lên, Hoàng Nghị kinh hô bị cường đại lực lôi kéo. Ngay lúc đó, hỏa kiếm nóng cháy của Long Hạo Thần đã kề mặt y.
Thánh Dẫn Linh Lô, Khiên Dẫn.
Phía trước khi Long Hạo Thần tiếp cận y khoảng cách hai mươi mét thì đã muốn dùng kỹ năng này, nhưng bị cũi nhọn cản trở. Lúc này cho hắn một cơ hội.
Hạo Nguyệt chạm mặt đất, tứ chi to khỏe đột nhiên nhún một cái xông hướng Long Hạo Thần rơi xuống. Tiểu Thanh mở miệng hút một cái, hấp lực kéo thân thể hắn, sau đó thổi ra một luồng gió đỡ Long Hạo Thần từ từ rơi xuống đất.
Khi Hoàng Nghị phục hồi tinh thần, ba cái đầu dữ tợn từ ba hướng khác nhau để sát mặt y, thở phì phò. Tiểu Hỏa dùng đầu lưỡi liếm miệng, dường như cảm thấy y ăn ngon.
"Đừng! Ta nhận thua…"