Mắt thấy cơn mưa phùn còn rơi không ngừng, mà người được cứu sống thì ngày càng nhiều, lều trại không đủ dùng, may mắn là ông Dư mắt sắc, lúc ở trong đống đổ nát tìm người, phát hiện ở trong một tiệm tạp hoá có rất nhiều vải bố nhiều màu, bình thường vải bố này có thể dùng để dựng lều che mưa chắn gió, lúc sống ở trong thôn cũng sẽ dùng để che chắn thùng, để phòng ngừa lúc hạt cây cải dầu bay ra ngoài, dù sao thì không phải mỗi nhà mỗi hộ đều dùng máy móc, phần lớn đều là th hoạch thủ công. Thứ này một mét cũng chỉ có 10 tệ, rất đáng giá.

Lúc này vải bố nhiều màu này rất có tác dụng, đúng lúc có thể dựng một chiếc lều che mưa che gió, hiện giờ nhà đều sụp đổ, có được nơi che mưa che gió đã rất không tệ rồi.

Ông vội vàng ôm đồ vật trở về, bảo bọn họ dựng lều lên, chỉ sợ lát nữa trời mưa to rồi sẽ không có chỗ để trú mưa, vết thương sẽ nặng thêm, vậy thì thực sự bi thảm.

Bên kia Cố Phi Âm đã tới cửa bệnh viện cửa, bệnh viện có tổng cộng có năm tầng, bây giờ đã sập nghiêng qua một bên, có không ít người chạy ra ngoài, đương nhiên cũng có người bị đè ở bên trong.

Cố Phi Âm ném những cô hồn dã quỷ đã mang theo, một đợt sóng lớn đi qua khiêng tảng đá cứu người, ngoài ra mấy con khác đi tới đống đổ nát tìm thuốc, bận bịu các thứ, không ảnh hưởng lẫn nhau.

Chân Độ cũng ở trong tổ chức giúp đỡ tổ chc cứu người, đi tới không cẩn thận ngã nhào một cái, hắn giãy giụa bò lên, bất đắc dĩ vỗ vỗ phủi bụi ở trên người, vận đen cũng không nhìn xem lúc nào lại đến, khiến cho anh ta thêm phiền.

Đảo mắt nhìn thấy Cố thí chủ đang bay lơ lửng bên cạnh, cô an tĩnh đứng ở đó, trong tay ôm những chai lọ mà tiểu quỷ đã tìm kiếm trong đống phế tích, một đôi mắt không có tiêu không biết đang nhìn về hướng nào, trước mắt cô ấy là cảnh tượng gì……

Chân Độ nhìn cô, cảm thấy trong mắt cô có lẽ là một cảnh đẹp.


Anh ta nhẫn nhịn sự đau đớn ở đầu gối, lại tiếp tục đi giúp đỡ cứu người.

Lúc này nhìn thấy túi nilon trên đỉnh đầu cô gái tóc dài không chỉ có một mình Chân Độ, bởi vì bên ngoài bệnh viện có ít nhất đứng mấy chục người, phần lớn bọn họ đều bị thương, quần áo đều dính không ít máu, nước mắt và bùn đất, cả người bẩn thỉu, nhưng bởi vì còn người nhà ở trong bệnh viện chưa ra ngoài, bọn họ đang liều mạng nghĩ cách cứu người.

Ngay lúc bọn họ đang tuyệt vọng, một cô gái tóc dài bay qua, mà trong tay còn nắm một chuỗi bóng quỷ rất quỷ dị, đôi mắt không hề tiêu cự nhìn chằm chằm bọn họ, nhìn có vẻ âm u lạnh lẽo cực kỳ khủng bố, dọa bọn họ sợ đến mức chân đều mềm nhũn, trong lòng vốn đã sợ hãi càng trở nên khủng bố, xong rồi, đây là yêu ma quỷ quái ở nơi nào muốn lấy mạng bọn họ!

Đặc biệt là khuôn mặt u ám tàn nhẫn hỏi bọn họ: “Mọi người không sao chứ?”

…… Đương nhiên là không thể nào ổn rồi, vĩnh viễn không thể nào ổn.

Bọn họ sợ tới mức run bần bật, còn cho rằng mình chết chắc rồi, trong lòng cực kỳ bi thương nhưng không dám phản kháng, sau đó bọn họ nhìn thấy cô gái tóc dài vung tay lên, những bóng quỷ đó tranh nhau tiến về đống đổ nát, khiêng từng tảng đá, tìm những viên thuốc, thật sự rất lợi hại! Thấy vậy cằm của bọn họ cằm đều rơi xuống đất.

…… Đây, đây là xảy ra chuyện gì?!

Khủng bố nhất chính là, những tảng đá to mà bọn họ nhìn thôi đã thấy vô cùng nặng nề, đến khi đặt lên tay bọn họ, liền trở nên nhẹ như mây. Nâng đá lên vác đi thật xa, ném xuống chỗ đất trống, còn bốc lên cả đống tro bụi. Ném xong chạy quay lại, còn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng bọn nó đang nói chuyện.

“Đậu má, nhẹ chút xem nào, bên dưới còn đè người đó, ngươi không biết sao hả?”

“Ta đã vứt nhẹ lắm rồi ngươi còn muốn thế nào nữa. Ngươi cũng ra sức một tí đi chứ, đá rơi xuống ngươi không biết đường khiêng nó lên à?”

“Lão tử chả còn cái tay nào, ngươi nghĩ ta khiêng dễ lắm sao? Ta toàn phải dùng đầu đội lên thôi đó, ngươi còn muốn ta làm thế nào hả!”

“Được rồi bớt tranh cãi đi. Người này nếu như bị các ngươi làm cho tắt thở, để cô gái tóc dài cho rằng hai người các ngươi ngu thật sự, không còn giá trị lợi dụng nữa, liền đem hai ngươi phân cho chúng ta ăn một bữa ngon lành. Vừa đúng lúc, chúng ta bận rộn lâu như vậy cũng đói rồi. Ta không ngại ăn mấy miếng đâu, hê hê.”

“……”

“……”

Được rồi, vẫn nên an tâm mà làm việc đi thôi. Chờ bọn họ tìm được cơ hội, tẩn cho cô gái tóc dài kia một trận đến mức phải quỳ xuống xin tha mới được ha ha ha.

Đương nhiên một vài con quỷ tâm cơ, lúc này liền nghĩ lấy lòng cô gái tóc dài, hy vọng cô có thể nể tình bọn họ nghiêm túc nỗ lực cứu người như vậy, mà thả bọn họ ra. Cố Phi Âm cũng đúng là rất nể tình, mỗi lần có con quỷ nào vác mặt đi tới, cô cũng sẽ rất là khẳng định mà nói một câu “làm tốt lắm, tiếp tục nỗ lực”.


“Vậy có thể thả tôi sao? Tôi có thể lập công chuộc tội!”

“Lập công chuộc tội?”

“Đúng vậy.”

“Vậy phải xem biểu hiện của ngươi.”

Có những lời này, vậy còn không mau mau biểu hiện cho tốt ư? Đám quỷ bên cạnh thấy vậy tức đến mức nghiến răng ken két, đương nhiên chỉ là tức ở trong lòng, trên mặt còn không dám biểu hiện ra, cũng âm mưu giành lấy “giải biểu hiện” này, tranh thủ tìm kiếm cơ hội tự do cho chính mình.

Mấy nhân loại ở cạnh đó nghe tiếng bên này thì thầm trò chuyện mà thấy không hiểu ra sao, lại tràn đầy kinh ngạc. Đặc biệt là những cái bóng hình thù kỳ quái kia thoạt nhìn rất đáng sợ, không dễ trêu chọc. Trong lúc nhất thời họ cũng không biết là nên vui mừng hay là nên sợ hãi nữa.

“Đây là loại người gì thế? Bọn nó là tinh quái sao? Hay là quỷ nhỉ? Không phải nói sau khi lập nước không được thành tinh sao?”

“Trên đời này thật sự có quỷ? Tôi ngất, sao lại thế này? Không phải bọn nó tới ăn chúng ta, mà là tới cứu chúng ta sao?”

“Hình như là thế đó, hình như lúc trước tôi nghe nói có mấy tiểu hòa thượng dẫn theo một nữ thí chủ kỳ quái tới cứu chúng ta, còn nói nữ thí chủ kia rất là lợi hại, có thể ra lệnh đàn quỷ làm việc cho cô ấy nữa cơ. Tôi còn tưởng là giả, hiện tại xem chừng chính là thật rồi.”

“Mặc kệ cô ấy là ai, những thứ bay lượn trên trời kia lại là thứ gì, lúc này có thể tới cứu chúng ta, đều là người…… tốt!”

“Tôi thấy cô ấy không giống người, nói không chừng là yêu quái thì sao? Tuy rằng tôi nhìn cô ấy hình như càng giống quỷ hơn……”

Vậy, vậy cũng là quỷ tốt.

……

Mà giờ phút này, người bên ngoài cũng đều nổ tung. Nói cho cùng thì trận động đất lần này rất lớn, không ít thành thị xung quanh đều bị chấn động, lại thêm dư chấn không ngừng, ngay cả điện thoại đều không gọi được vào mấy khu vực như trấn Bạch Ngọc, thành phố Lạc Hà,… Việc này trực tiếp gây chấn động toàn bộ Hoa Quốc.

Không lâu sau khi động đất xảy ra, trời lại đổ mưa, từ mưa bụi đến mưa nhỏ tí tách. Nghe nói bởi vì động đất làm đá vụn rơi xuống chặn kín đường, ngay cả xe cũng không thể nào vào được, muốn đi vào còn phải mở đường trước. Cứu người là việc cấp bách,qua bảy mươi hai giờ cứu viện hoàng kim, chỉ sợ sẽ có càng nhiều người chết.

Ông chủ thần tiên cũng lo lắng. Ông nghe Cố Phi Âm nói qua cô muốn tới trấn Bạch Ngọc tìm nhà của cô, cho nên còn đặc biệt cho cô thư thả thêm một ngày nghỉ. Vốn tưởng có thể giúp cô, nói cho cùng thì thân con gái một mình ở bên ngoài cũng không dễ dàng gì, có thể tìm được nhà không phải càng tốt sao?


Nhưng ông nào ngờ sẽ có động đất chứ, sớm biết như vậy ông liền không thư thả, bắt cô nhanh chóng trở về đi làm!

Giờ thì tốt rồi, cũng không biết cô sống hay chết……

Ông ở đây lo lắng sốt ruột, điện thoại lại không gọi được, chỉ có thể triệu tập nhân viên quyên góp chút tiền cho nhân dân vùng thiên tai, gửi chút vật tư đi qua, góp chút sức vậy.

Mà trên mạng cũng đã nổ tung rồi, đồng loạt tỏ ra lo lắng và quan tâm sâu sắc về trận động đất lần này.

“Tôi ở thành phố A, lúc động đất xảy ra tôi đang ở tầng hai mươi hai, bị lắc đến suýt chút nữa nhảy lầu! Nếu không phải nghĩ nhảy lầu cũng chết mà sụp nhà cũng chết, tôi chắc cũng nhảy thật rồi!”

“Thật sự là rất đáng sợ. Hàng xóm cách vách nhà tôi không kịp mặc gì đã chạy ra. Ngày mùa đông, quần áo cũng không mặc, vẫn là xuống dưới lầu mượn người ta vài món quần áo, bằng không không bị động đất chết, cũng bị đông lạnh mà chết. Còn có, nghe nói tiểu khu bên cạnh chỗ tôi có người nhảy từ tầng ba xuống, bị ngã gãy chân rồi!”

“Tôi cũng vậy, lúc có động đất tôi còn đang học bù, lúc ấy cũng chưa phản ứng lại là động đất, sau đó thầy giáo kêu chạy mới bò dậy chạy nhanh đi…… hù chết tôi!”

“Haiz, công ty chúng tôi đã nghỉ rồi, hy vọng người dân khu vực thiên tai được bình an.”

“Cầu nguyện.”

Bên phía Trương đạo trưởng cũng nhận được tin tức, nói là người đặc bộ bọn họ phải nhanh chóng tới đó. Động đất lần này không biết có bao nhiêu người uổng mạng. Bọn họ đi qua, một là siêu độ, hai là phòng ngừa có ác quỷ nhân cơ hội làm loạn. Nếu thật sự xảy ra, vậy thì hỏng.

Mấy người Trương đạo trưởng và Lý bộ trưởng ngồi trực thăng đi qua. Đường quốc lộ bị đá rơi xuống chặn lại, còn chưa thông, lúc này xe cũng vào không được, chỉ có thể ngồi trực thăng. Mặt khác còn không vận một chút vật tư mang vào.

Bọn họ tưởng rằng chính mình sẽ nhìn thấy vô số u hồn uổng mạng, hoặc là sẽ thấy lệ quỷ tới đây hoành hành làm loạn, lại không nghĩ rằng sẽ thấy người, hòm quần áo, bánh mì, mì ăn liền, nước khoáng, linh tinh đồ vật bay vèo vèo ở trên trời, còn bay một cách đặc biệt có tiết tấu và đội ngũ, thẳng từ trên đường bay đi tới cửa trấn, khiến bọn họ trợn mắt há mồm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện