“Vậy sao hôm qua cô không nói?”

“…”

Cố Phi Âm hơi đỏ mặt, nhiều tiền như vậy còn không cho cô cất làm của riêng, trốn thuế một tí à? Cô là con quỷ tham lam, đã bao giờ thấy nhiều tiền như vậy đâu, đương nhiên muốn cất tất cả vào túi mình!

Ai biết ông trời ghê gớm như vậy chứ, ngày hôm sau đã bị phát hiện, muốn chạy khỏi lưới trời sao mà khó thế không biết.

Nữ quỷ áo đỏ không hiểu vẻ tham lam trên mặt cô gái tóc đen dài, cũng vì mặt cô thực sự rất trắng, khí chất lại âm trầm, lúc nằm trong quan tài thì cả người như bọc bởi một lớp khí đen, nhìn chẳng khác gì người chết, còn là một người chết nguy hiểm.

Cô ta giới thiệu cho cô vài tổ chức từ thiện, đều là những tổ chức cô từng tiếp xúc qua, còn làm việc khá ổn.

Lúc tan tầm Cố Phi Âm liền đem tiền đi quyên, quyên ba nghìn tệ, tuy rằng có hơi đau người nhưng tốt xấu gì vẫn còn thừa một vạn tệ, trừ đi hai tăm tệ hôm qua mua đồ, thêm với hơn một ngàn tệ cô gửi ngân hàng lúc trước và một ngàn tiền lương mà ông chủ thần tiên trả thì cũng có tổng cộng một vạn tệ, nói tóm lại thì gửi ngân hàng cũng có lãi, ngẫm ra thì cũng không tồi.

Dù sao đây cũng là số tiền từ trên trời rơi xuống.

Tuy rằng có một vạn tệ nhưng cô vẫn không bỏ ra được một ít để đi trồng răng cửa, bây giờ cô dùng răng giả đến thuần thục rồi, lãnh đạo cũng không biết cô đeo răng giả, hơn nữa cái răng giả này cũng mất đến ba trăm tệ, mới dùng được mấy ngày vẫn chưa hỏng, vẫn dùng tiếp được. Kế hoạch của cô là mỗi tháng ăn ba quả trứng luộc nước trà, uống hai cốc trà sữa, chỉ sợ là không được.


Xem ra cô càng phải làm việc chăm chỉ, và cố gắng hết sức cho buổi ghi hình ngày mai, cũng không thể làm qua loa, phải giúp nhà ma của bọn họ phát đạt rực rỡ!

Nghĩ vậy, cô thực sự hơi khẩn trương.



Vào ngày ghi hình chương trình , cái áo bông bà cụ phơi mấy ngày cuối cùng cũng khô, mặc vào quả nhiên rất ấm áp, cô còn đặc biệt đi đôi giày bông mới mua, răng giả cũng đeo cẩn thận, đảm bảo sẽ không mắc lỗi.

Nữ quỷ áo đỏ cũng rất kích động, bởi vì lúc còn sống cô rất thích chương trình này, nhưng chưa từng đến trường quay, không ngờ sau khi chết lại có thể theo dõi toàn bộ hiện trường quay như thế này!

Cô đã bỏ lỡ một cơ hội bát quái rồi, lần này kiểu gì cũng không bỏ lỡ được.

Chuyện tổ chương trình muốn tới công viên giải trí ghi hình được truyền đi rất xa, phần lớn quỷ ở quanh công viên giải trí đều nghe nói đến, ngay cả nữ quỷ trung niên chưa kịp giữ con cũng chạy đến, còn rất hưng phấn: “Con trai tôi rất thích chương trình này, nó đặc biệt thích mấy MC đó, thứ sáu hằng tuần đều phải giành xem, nếu tôi có thể xin chữ ký cho nó thì tốt quá.”

Ma không đầu nói: “Tôi cũng chưa gặp minh tinh bao giờ, muốn đi xem.”

Quỷ cụt tay nói: “Chúng ta cùng đi xem náo nhiệt đi.”

Cô gái hàng xóm và bà cụ liếc nhau, cùng nhảy ra khỏi toà nhà bỏ hoang.

Sáng sớm Cố Phi Âm đến công viên giải trí đã thấy rất nhiều quỷ, trên tàu lượn siêu tốc, trên bánh xe quay khổng lồ, cả trong nhà ma cũng có không ít quỷ bay lượn, mấy người quen biết còn đến chào hỏi cô, động viên cô cố lên, nhắc cô buổi tối nhớ thể hiện tốt, cô khá bất ngờ: “Sao mọi người đều đến đây cả thế?”

Nữ quỷ áo đỏ lắc lắc mái tóc được chải chuốt kỹ càng: “Chúng tôi đương nhiên là tới xem náo nhiệt rồi, đến sớm tí còn tranh được chỗ tốt.”

Cố Phi Âm có thể lý giải, náo nhiệt thì ai chẳng thích xem, cô cũng thích: “A, dù sao con người cũng không nhìn thấy các người, chắc không ảnh hưởng gì đâu, các người đừng doạ người là được.”

Nữ quỷ áo đỏ, cô gái hàng xóm và bà cụ đều đồng loạt nghiêng đầu nhìn cô:…..



Nếu Tô Địch không bị bắt cóc thì cũng định tham gia , nhưng sau khi bắt cóc sức khoẻ anh còn chưa hồi phục, phỏng vấn đơn giản còn được chứ những trò cạnh tranh vận động thì không ổn, tổ chương trình chỉ có thể tạm thời đổi người, Tô Địch đề cử bạn tốt Hà Khang của anh với chương trình.

Hà Khang cũng đang là nam nghệ sĩ khá được hoan nghênh, nhưng vẫn kém hơn Tô Địch một chút, tổ chương trình có hơi do dự, bọn họ vốn muốn mời một nam minh tinh khác có danh tiếng hơn.

Tô Địch nói: “Kỹ nghệ của Hà Khang thật ra rất tốt, cũng có nhiều fans, mấy năm nay cũng có vài tác phẩm danh tiếng, tham gia rất thích hợp. Tôi cũng có thể vì chương trình của các bạn mà thu một cái VCR cổ vũ, ít nhất trước khi kỳ này phát sóng tôi sẽ không xuất hiện trước mặt công chúng.”

Đây chính là VCR độc nhất vô nhị đó nha!

Tổ chương trình lập tức đồng ý, gần đây Tô Địch rất nổi, đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện bắt cóc, anh vẫn không hề xuất hiện trước công chúng, ai có thể giành được cuộc phỏng vấn đầu tiên với anh tuyệt đối sẽ đứng đầu các báo. Tổ chương trình đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn vàng này.




Rất nhanh đã tới buổi tối, thời gian ghi hình cũng chỉ còn chưa đến hai tiếng nữa, công viên giải trí đã đóng cửa, chỉ có một trăm người hâm mộ được tổ chương trình tuyển chọn chỉ định vào các khu vực đóng vai NPC.

Người của tổ chương trình cũng đã tới, cùng lãnh đạo bố trí sân chơi, phân công nhiệm vụ.

Cố Phi Âm cũng nhận được nhiệm vụ đầu tiên, đó chính là cô không thể nằm mãi trong quan tài mà phải ra ngoài một lát rồi mới vào lại, bởi vì bọn họ muốn giấu chìa khoá trong quan tài của cô, nhiệm vụ của cô chính là bảo vệ chìa khoa.

Cố Phi Âm vốn hơi khẩn trương, dù sao đây cũng là thử thách lớn trong sự nghiệp của cô nhưng nghe ông chủ thần tiên nói xong cô lại càng vô cùng lo lắng, vì cô không đi ra ngoài được, hơn nữa chân cẳng cô còn không tiện, trèo ra ngoài không ổn, bây giờ bảo cô ra ngoài thực sự là khảo nghiệm lớn nhất, nhưng nếu lỡ làm rối tung lên thì sao?

Điểm mạnh của cô chính là nằm trong quan tài cười một cái, bây giờ phải ra ngoài…

“Tôi sợ mình không làm tốt…”

“Yên tâm đi tiểu Cố, ngoài cô ra không ai làm tốt cả! Cô phải có lòng tin ở bản thân chứ.”

Cố Phi Âm nghiêm túc nhận được nhiệm vụ quan trọng này, cô cảm thấy gánh nặng trên vai rất lớn, nhưng mà không sao, cô tin là đầu óc cô có thể xử lý tốt chuyện này, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của lãnh đạo.

Cái chân này của cô đúng là không biết cố gắng, hư không đúng lúc gì cả.

Cô muốn đi tìm cô gái hàng xóm và nữ quỷ áo đỏ bàn bạc xem nên làm gì nhưng thấy người chủ trì và khách quý tới rồi bọn họ bay vài vòng đã chẳng thấy bóng dáng đâu, bây giờ nhà ma chẳng có ai cả, chắc là đi xem náo nhiệt cả rồi.

Đúng rồi, cô có thể mượn cây chổi của bà lão, con người chắc cũng không thấy cây chổi của bà đâu, đến lúc đó đi ra ngoài cô chỉ cần nắm chắc cây chổi của bà lão thì chắc sẽ dễ đi lại hơn một chút nhỉ?

Nghĩ vậy, cô quả nhiên yên tâm hơn một chút, ít nhất có cây chổi này sẽ không sợ ngã.

Thật làm người ta quá lo lắng.



Đây là lần thứ ba Mã Áo tới công viên giải trí thành phố A, nghĩ lại hai lần trước mà vẫn kinh, đến lần thứ ba…

Anh ta nhìn công viên giải trí ngày càng gần, đứng sừng sững trong đêm đen, tuy rằng có ánh đèn lập loè, tiếng người ồn ào nhưng anh ta vẫn không nhịn được rùng mình một cái, trong lòng nổi lên một loại dự cảm không tốt, hơn nữa dù sao anh ta cũng thấy công viên giải trí này rất u ám, đặc biệt về đêm càng có vẻ đáng sợ.

Bây giờ chưa bắt đầu ghi hình chương trình anh ta đã cảm thấy trống ngực đánh thình thịch. Chuyện này không thể trách anh ta, dù sao anh ta cũng là người đã thấy sáu con mắt đó, cuối cùng phải đi vào chùa xin một lá bùa bình an mới làm giảm tần suất gặp ác mộng.

Hà Khang nói với Mã Áo: “Nghe nói anh đã đến công viên giải trí này hai lần, chắc cũng khá quen thuộc với chỗ này, anh cảm thấy chìa khoá có thể được giấu ở đâu?”

Quan tài!


Thứ đầu tiên Mã Áo nghi tới chính là cỗ quan tài kia, anh ta cứng nhắc nói: “Tôi cũng không biết, có thể ở bánh xe quay hoặc là mấy chỗ vòng xoay ngựa gỗ linh tinh gì đó?”

Hà Khang cười hehe, ý vị sâu xa.

Mã Áo sờ mũi: “Nếu không anh có thể đi nhà mà xem sao, nhà ma cũng là chỗ giấu đồ rất tốt, lại không dễ tìm.”

Hà Khang nói: “Đợi tí nữa có cơ hội thì chúng ta cùng đi.”

Mã Áo: “…” Anh ta có thể nói không sao?

Các nghệ sĩ bắt đầu lục tục xuống xe, fans hâm mộ chờ ở công viên giải trí vội vàng la hét, gọi tên ai đó, xong gào lên nói em yêu anh, âm thanh đó rung trời, lại chen nhau muốn đi lên trước, đủ thấy sự nhiệt tình của người hâm mộ.

Nữ quỷ áo đỏ ngồi xếp bằng giữa không trung, nhìn cả một đoạn đường toàn người chen chúc nhau, đôi mắt đỏ như máu như càng sáng hơn, cô nhích lại gần cô gái hàng xóm, nói: “Cô thích ai nhất? Tôi rất thích Hà Khang, vừa đẹp trai vừa diễn hay, anh ấy diễn mà tôi phải xem đi xem lại mấy lần đấy.”

Cô gái hàng xóm kín đáo nhìn cô một cái, im lặng không nói gì. Nữ quỷ áo đỏ cũng không thêm để ý, nhìn về phía bà lão: “Bà ơi, bà đã lớn tuổi như vậy rồi còn theo đuổi thần tượng ạ? Bà thích ai nhất?”

Bà lão ôm cây chổi nhìn cô ta: “…”

Nữ quỷ áo đỏ: “…”

Bà lão: “…”

Nữ quỷ áo đỏ bị đánh bại, dời ánh mắt, nghĩ thầm không biết sao cô gái tóc đen dài có thể sống chung với hai người này? Cô đương nhiên không ngờ, trước mặt bà lão, cô gái tóc đen dài chưa bao giờ chịu thua.

Đột nhiên cô ta thấy trong đám nghệ sĩ có một người rất quen mắt, hình như trước kia đã từng gặp: “Người kia hình như là Mã Áo, là người đàn ông lúc trước đến nhà ma livetreams mà bị ánh mắt của hai người doạ sợ bỏ chạy đó, hai người có nhớ không? Không ngờ anh ta cũng tới, lúc trước còn chả thấy tin tức gì.”

Cô gái hàng xóm và bà lão vốn đang xem gì đó cũng kín đáo chuyển ánh mắt, tất cả cùng nhìn về phía Mã Áo.

Mã Áo chỉ cảm thấy sau lưng tự nhiên lạnh toát, rùng mình một cái, anh ta run bần bật ôm người đứng trong gió lạnh.

Không biết vì sao dự cảm không tốt lại càng thêm mãnh liệt, anh ta nhìn trái nhìn phải, giống như mình lại bị sáu con mắt kia nhìn chằm chằm…



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện