"Ba, mẹ ơi! Ở đây có con cú. Nó mang đến chó chúng ta hai lá thư này!"

Hermione cất giọng gọi to khi cô bé bước vào nhà.

"Ồ,Cú? Con gái, mắt con không phải bị hoa đấy chứ?"

Ông Granger ngạc nhiên đáp, nhìn về phía Hermione.

"Thật mà! Mẹ, con nói đúng mà ba không chịu tin."

Hermione vội quay sang bà Granger tìm kiếm viện binh, nhưng lần này, thật đúng là không ai giúp cả.

Bà Granger tỏ vẻ bình tĩnh, nhìn con gái nói:

“ Hermione, con phải suy nghĩ trước khi trả lời một vấn đề chứ. Cú là động vật chuyên ăn đêm, làm sao có thể xuất hiện ở ban ngày được. Mà lại …”-

Bà liếc nhìn về phía ti vi, lúc nãy cái kia thông tin viên có bình luận về vụ thay đổi thói quen thất thường của cú. Do đó, bà hơi ngập ngừng, nhưng vẫn tiếp tục:

“ Con thấy đấy, nhà mình không hề đặt bưu kiện bằng cú, và nó cũng không phải loài động vật có đủ trí thông minh để làm vậy.”

"Nhưng ở đây, con còn có hai lá thư nè!"

Hermione tức giận, hơi chu cái miệng nhỏ trả lời. Tay cô bé cũng giơ lên hai lá thư đang cầm.

"Để ba xem thử. "

Ông Granger đứng dậy, bước tới. Nếu con gái đã nói chắc như thế, xem ra việc này thật sự có điều kì quặc. Bởi vì, lá thư này, cũng không hề có bà con xa báo là sẽ nhắn gì đó.

Đưa tay tiếp từ Hermione, ông xé nhẹ tờ giấy, và rồi …. Cái miệng ông há hốc ra, nhìn trân trân vào bức thư.

"Anh! Có chuyện gì thế?"

Bà Granger lo lắng nhìn chồng, không lẽ bức thư ấy, mang lại tin tức vô cùng xấu khiến chồng phải thất thố đến như vậy.

- Ba?- Hermione ánh mắt cũng đầy lo âu, nhỏ giọng dò hỏi.

"Cái này, anh nghĩ là hai mẹ con phải tự xem thôi!"

Ông Granger thở hắt ra một chút nói – Anh cần một chút … để bình tĩnh lại.

Cái này bức thư, có gì mà khiến người ta phải điêu đứng như vậy. Hermione hơi rướn người, cố nhìn vào những dòng chữ trong tay Bà Granger đang cầm. Và cô bé cũng chết lặng.

Trong thư viết:

Gởi Hermione Granger

Phòng khách,

Ghế sô pha,

Đường 14, Private Street.

Người giữ khóa

Học Viện Pháp Thuật Và Ma Thuật Hogwarts

Hiệu Trưởng: Albus Dumbledore.

(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, Đại Phù Thủy,Tổng Warlock, Trọng nhân Tối cao, Liên đoàn Phù thủy Quốc tế.)

Kính gởi cô Hermione Granger,

Chúng tôi thật hân hạnh thông báo cho cô biết rằng cô đã trúng tuyển vào Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts.Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.

Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cô, chậm nhất là ngày 31 tháng 7

Kính thư,

Giáo sư McGonagall

Phó Hiệu trưởng.

Hermione há hốc, mặt đơ ra nhìn mẹ mình. Đằng sau, ông Granger ho nhẹ một tiếng, dời đi sự chú ý của họ.

"Anh, đây có phải là một trò lừa bịp không?"

Bà Granger khuôn mặt lo lắng nói.

"Điều đố thì anh không rõ em à."

ông Granger đáp, lại chỉ chỉ vào bức thư:

"Em nhìn đằng sau nó đi, vẫn còn một phần bút kí nữa."

Hai mẹ con vội lật lại xem, quả thật, nơi đây còn một dòng chú thích.

Gởi thưa ông bà Granger.

Vì nhà quý ông bà là một gia đình Muggle, nên việc tiếp nhập vào trường sẽ có giáo sư đến giúp đỡ.

Kính mong hai ông bà tạo điều kiện cho cô Granger được quyền theo học.

Nếu gia đình có bất cứ khó khăn gì về kinh tế, trường sẽ ra một phần kinh phí giúp sức.

Thân ái,

Albus Dumbledore,

Hiệu Trưởng Hogwarts.

- "ậy là, những cái kia người, sẽ tới hả?"

Bà Granger lắp bắp, nhìn con gái cùng chồng.

"Anh cũng không biết!"- Ông Granger nặng nề đáp lại -" Mà nếu đây là sự thật, Ôi Chúa ơi! Thế giới của anh sắp bị vỡ nát rồi."

"Ba, mẹ."

Hermione nhỏ giọng:

"Cái này, thật ra con có hiểu chút chút!"

"Hửm, con biết?"

Ông Granger nghi ngờ nhìn cô con gái:

"Con nói biết là biết điều gì, chẳng lẽ, con nhận ra mình là một phù thủy?"

"Đúng vậy!"

Hermione gật gật đầu:

"Mà không chỉ con, anh Jack cũng là. Ba mẹ, nhìn xem, vẫn còn một phong thư nữa. Con dám cá, đó chính là của anh ấy."

Vừa nói, cô bé vừa chỉ chỉ vào lá thư còn lại trên tay bà Granger.

Hai ông bà vội mở nhanh nó ra.

Và, lạy chúa, đúng thế thật.

Trong bức thư, ngoại trừ thay đổi cái tên Hermione Granger thành Jack Andrew ra, mọi thứ đều giống y chang.

Điều này,thật khó tin hết sức.

Phía trên phòng, Triệu Thiên Dương nãy giờ nằm nghe cả nhà đối thoại, ung dung vắt tay lên trán nghĩ ngợi. Học ở Hogwarts, sẽ gia tăng cho hắn rất nhiều thủ đoạn đấy.

Bất cứ thứ gì, bùa chú, ma dược hay các câu nguyền, đều vô cùng thực dụng. Mà trên hết là, hồn thể của hắn tấn chức, cần một ít tài nguyên nữa. Chỉ sợ rằng ở nước Anh này, Hogwarts mới sở hữu thôi.

Từ lúc đến thế giới này, hắn đều không ngừng tu luyện “Thôn Thiên Quyết “. Trong đan điền bây giờ, đã ngưng tụ ra hơn hai mươi vòng xoáy. Chính thức đi vào tầng thứ hai của bước đầu.

Cái này công pháp, phân làm chín cái giai đoạn. Mỗi đoạn lại chia làm năm bước nhỏ. Và mỗi bước, cần tu luyện mười tầng.

Giai đoạn thứ nhất, chính là ngưng tụ thành công phôi thai Thôn Phệ chi thể.

Mà việc hắn cần làm chính là trải qua tu luyện ra Tụ Linh Thân.Chính là bước đầu của giai đoạn một.

Tụ Linh Thân, như tên gọi, gia tốc nhanh hấp thu linh khí, tự chủ tu luyện mọi thời khắc, đồng thời phong ngự cũng gia tăng rất khủng bố. Bản thân Triệu Thiên Dương đã trải qua vài lần tẩy lễ, cường độ thân thể đã tiếp cận sắt thép. Nhưng chỉ cần ra được Cái này Tụ Linh Thân.

Chỉ sợ đạn xuyên giáp cũng không nhất định tổn thương được. Mà cái này thân thể còn có biến thái đặc tính. Đó là, hấp thụ một phần công kích lực, chuyển thành năng lượng cho bản thân.

Mặc dù công dụng này bây giờ còn rất thấp, nhưng chỉ cần hắn tu luyện lên bước thứ hai Chỉ sợ là vô cùng kinh khủng.

Mà lại, muốn tu cái này thân.Yêu cầu trong cơ thể hắn ra được một cái ao linh khí đan điền. Tất nhiên, uy lực thân thể còn dựa vào cái kia phẩm chất đan điền. Của hắn hỗn độn chi khí tuy ít, nhưng là nhất đẳng đấy.

Nhìn lại thể nội, hắn cười cười. Nếu tính ra, hắn đã trải qua tần thứ hai viên mãn rồi, sắp đạt tầng thứ 3. Bởi vì, bản thân hắn, đã ngưng tụ được 29 đầu hỗn độn chi khí. Mỗi một tầng,chính là yêu cầu ngưng tụ thêm mười đầu linh khí.

Tuy nhiên, điều đó, không hề dễ dàng. Mà là cực kì khó khăn. Vô lẽ, càng tạo ra nhiều, thì càng khó ổn định. Mà tầng cuối cùng của hắn. Chính là dung hợp toàn bộ lại, tạo ra một cái ao linh dịch trong cơ thể.

Nếu bấn cẩn một chút, chỉ sợ hậu quả khôn lường.

"Xem ra... cuộc hành trình của ta còn rất dài!"

Lắc lắc đầu, Triệu Thiên Dương nhảy phóc ra khỏi giường, chuẩn bị xuống dưới lầu giải thích một chút với ông bà Granger!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện