Edit & Beta: Nguyệt Bạch

Sau đó tình huống chuyển tiếp đột ngột, sứ giả của đế quốc Kanding mới vừa còn tranh chấp mặt đỏ tới mang tai lộ ra nụ cười hữu hảo, thịnh tình lời mời sứ giả Shamanlier đến đế quốc Kanding làm khách. Shamanlier sứ giả không có lập tức đồng ý, còn đang suy nghĩ.

Harvey nói: “Sứ giả của Shamanlier là ai?”

Feta nói: “Ngũ hoàng tử.”

Harvey khẽ cười một tiếng nói: “Thực sự là ý đồ rất không tồi.”

Lời mời của đế quốc Kanding với Ngũ hoàng tử tất nhiên là vì chuyện Đông Côi Mạc. Thời điểm đó biết trước chuyện này là Đế quốc Kanding, trù tính ngăn địch trước tiên chính là đế quốc Kanding, như vậy liên minh vai chính đương nhiên cũng chính là đế quốc Kanding.

Feta nói: “Có thiết phá hoại không?” Làm giáo hoàng mới nhậm chức của Quang Minh thần hội, hắn đương nhiên không hy vọng hai đại đế quốc biến chiến tranh thành tơ lụa.

Harvey nói: “Không cần, làm cho bọn họ dùng hết khả năng mà cố gắng.” Chỉ có nỗ lực, mới hiểu được năng lực của chính mình có cỡ nào nhỏ yếu.”Nếu thời điểm có yêu cầu, ngươi cũng có thể thích hợp mà giúp bọn họ một cái.”

Feta tuy rằng không hiểu dụng ý của hắn, cũng không bị vướng bởi chấp hành.

Sứ giả của đế quốc Kanding cùng có cảm giác trong lòng với Harvey, sau khi Ngũ hoàng tử đồng ý lời hẹn, vậy mà còn hướng Feta đưa ra lời mời. Feta dùng lý do vừa mới lên, sự vụ quấn thân, không thích hợp đi xa uyển chuyển từ chối. Thời điểm sứ giả của đế quốc Kanding cho rằng tay không trở về, Feta chủ động đưa ra để cho Kleist đi thay một chuyến.

Kleist là trung đoàn trưởng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn, dưới tình huống trống vị trí cấp tám Tế tự, nghiễm nhiên là nhân vật đứng thứ hai của Quang Minh thần hội, có thể nói là thành ý mười phần.

Sứ giả đế quốc Kanding vui vô cùng.

Trước khi đi, Harvey tiếp kiến Kleist: “Ở ngoài mặt phải tích cực phối hợp.”

Kleist không nghi ngờ chút nào đồng ý. Suy nghĩ, phán đoán, vấn đề đều là dưới tình huống khi hắn có đủ thực lực ác chiến với đối phương, nếu như không có, an phận mới là lựa chọn tốt.

Hắn đi rồi, Harvey đưa Ningya tới, ôm cậu vaò trong ngực: “Ngộp sao? Có muốn đi ra ngoài một chút hay không?”

Ningya nói: “Em muốn về xem Langzan.”

Tay Harvey vuốt ve cánh tay Ningya hơi dừng lại một chút: “Một mình?”

Ningya quay đầu nhìn hắn: “Anh muốn cùng em trở về không?”

“Ta nói không đi, thì em còn muốn đi không?”

Ningya cúi đầu: “Anh không muốn em đi, vậy em sẽ không đi.”

Harvey nói: “Vấn đề vừa rồi của ta không phải như thế.”

Ningya mím mím môi lắc đầu.

“Bé ngoan.” Harvey xoa xoa cổ của cậu, tại tóc mai hôn một cái, “Sau này sẽ có rất nhiều cơ hội đi Langzan, hiện tại, chúng ta trước tiên đi khắp nơi đã, coi như là tuần trăng mật. Em biết cái gì gọi là tuần trăng mật không?”

Ningya nghiêng liếc mắt nhìn hắn.

Tướng mạo của cậu tuy rằng bình thường, thế nhưng đôi mắt đen lại hữu thần, lúc liếc mắt nhìn người khác, tràn đầy linh khí, cùng bộ dáng dịu ngoan lúc bình thường tuyệt nhiên không giống, khiến cho Harvey một trận nóng lòng, nắm cằm của cậu hôn một lúc mới nói: “Đồ hư hỏng.”



Trước mặt Thần Hắc Ám, còn có ai dám tự xưng hư hỏng? Ningya tại nói thầm trong lòng.

Kleist mang theo Taiya cùng một bộ phận Thần Thánh kỵ sĩ cùng sứ giả của đế quốc Kanding đi tới đế quốc Kanding, Ngũ hoàng tử biểu thị trước phải về Shamanlier phục mệnh, sau khi song phương ước định thời gian, từng người ra đi.

Ningya cùng Harvey lẫn trong đội ngũ của Kleist. Kleist cũng là thời điểm xuất phát mới phát hiện, đối mặt Goblyde ngang ngửa kèm dò hỏi, hắn mặt không đổi sắc nói dối: “Là nhân viên kiến tập thần chức, giáo hoàng muốn cho bọn họ va chạm xã hội.”

Thật sự là cái cớ rất vụng về, Harvey nghĩ thầm.

Nhưng là người bề ngoài khôn khéo Goblyde không nghi ngờ chút nào mà tiếp nhận, ngược lại là Taiya nháo lên.

“Em mang theo người xa lạ đi cùng thế mà không có thương lượng với ta!”

Kleist nói: “Anh đồng ý không?”

“Không đồng ý!” Taiya lớn tiếng kháng nghị. Trước khi xuất phát nó đã xem trọng chiếc xe ngựa kia, bên trong rất rộng rãi, có thể ngồi hai người, một người là no, một là Kleist, vừa vặn. Muốn là không có việc gì, còn có thể làm điểm những chuyện khác. Nhưng mà bây giờ, bị hai tên gia hỏa nửa đường chạy tới không biết điều làm hỏng rồi!

—— đương nhiên, đại soái long tuyệt đối sẽ không nghĩ, nếu như Harvey cùng Ningya không đi, nơi này cũng sẽ không hiện ra một chiếc xe ngựa.

Kleist nói: “Tôi biết rồi.” Sau đó hạ lệnh ra đi.

Taiya không thể tin nhìn sau gáy của hắn, xông lên nói: “Em đây là thái độ gì?”

Kleist nói: “Tôi đã thương lượng qua với anh.”

“Thế nhưng ta không có đồng ý.”

Kleist nói: “Ừ, thế nhưng tôi đã quyết định.”

“…”

Taiya tức giận nhằm về phía Harvey ở trong xe ngựa, Harvey từ trong cửa sổ nhô đầu ra, hướng về phía Kleist khẽ mỉm cười.

Tình cảnh này vừa vặn xông tới trong mắt Taiya, càng ngày càng phẫn nộ: “Em thế mà còn dám đào góc tường bản soái long!” Nói còn chưa dứt lời, đã bị Kleist chặn ngang ôm lấy.

Taiya muốn giãy giụa lại sợ động tác quá mạnh, thương tổn tới người phía sau, không thể làm gì khác hơn là gào thét: “Em buông ta ra.”

Kleist lạnh nhạt nói: “Tôi bắt đầu thấy mệt mỏi, mệt đến mức khả năng đến tối một chút sức lực cũng không có, chỉ muốn ngủ.”

“…” Taiya tàn nhẫn mà liếc mắt trừng Harvey một cái, quay đầu ôm Kleist lên ngựa, sau đó sờ sờ chân của hắn, “Dưỡng tinh thần cho tốt.”

Thần Thánh kỵ sĩ khác: “…” Cưỡi ngựa có thể dưỡng cái tinh thần méo gì?

Bất kể nói thế nào, đoàn ngựa thồ vẫn lên đường. Trong lúc đó, sứ giả của đế quốc Kanding đến đây nhiều lần, mặt ngoài xem là quan tâm bọn họ, mà ánh mắt của hắn vẫn luôn len lén lưu luyến ở trên người Taiya cùng Kleist, hiển nhiên là có ý đồ khác.

Từ thành Niel đi tới Fariel đương nhiên mất rất nhiều thời gian, thế nhưng cưỡi ma pháp truyền tống trận thì bất quá là một cái chớp mắt.

Ningya cùng Harvey không thể không từ trong xe ngựa đi ra, Taiya thấy bọn họ ngồi xe ngựa thời gian ngắn như vậy, lại có chút cao hứng.

Dù cho Ningya cùng Harvey ở đế quốc Kanding đi lại không nhiều, nhưng mà người thấy qua bọn họ  vừa vặn bao gồm Ciro cùng Soso, cho nên bọn họ lần này xuất hành, cố ý đội một cái mũ đấu bồng, che lại mặt mũi của mình.

Goblyde tuy rằng cảm thấy kỳ quái, thế nhưng Kleist không nói, bọn họ chắc chắn sẽ không hỏi.

Thông qua ma pháp truyền tống trận, đi ra chính là Fariel. Tại cửa Công hội Ma pháp, xe ngựa cùng ngựa đã được chuẩn bị thỏa đáng, tới đón tiếp chính là tộc trưởng của một trong ba gia tộc lớn nhất đế quốc Murdoch · Dana cùng một trong những người sắp thừa kế Gregerly · Dana.

Điều này thật sự là ứng cử viên rất khéo, khiến người khác đoán không ra thái độ của Ciro đối với nhóm của Kleist rốt cuộc là gì.

Murdoch không nhiều lời, lại cho người ta cảm  giác trầm ổn hiếu khách, Gregerly thao thao bất tuyệt, đầy nhiệt tình, nói hồi lâu cũng chẳng có bao nhiêu tin tức hữu dụng.

Thời điểm như thế này, Kleist không thể không cảm tạ chính mình dự kiến trước, dẫn theo Linton đến đây.

Quả nhiên, sau khi phái ra Linton cùng Gregerly trò chuyện, hai người kỳ phùng địch thủ, nói tới lửa nóng.

Xe ngựa cũng không có lưu lại thêm ở trên đường làm, trực tiếp đi vào hoàng cung, Frank cùng Audis tại cửa nghênh tiếp. Mỗi lần nhìn thấy Audis, Murdoch đều mang tâm tình phức tạp. Đây là tôn tử kiêu ngạo nhất của ông, nếu như không bị tiêu hao tinh thần lực rơi vào hôn mê, nếu như không phải biện pháp giải cứu duy nhất là làm cho hắn biến thành vu yêu, e rằng, ông căn bản không cần thiết phải cân nhắc lại người thừa kế.

Ông tiếc nuối nhưng là Gregerly may mắn, nhưng ông không có đem phần này may mắn hiện ra mặt, mà là như dĩ vãng giống nhau, bình thản ung dung cùng Audis và Frank chào hỏi.

Theo sát bọn họ đoàn Thần Thánh kỵ sĩ lúc này sắc mặt lại rất khó nhìn.

Làm tín đồ của Nữ thần Quang Minh, bọn họ đối hơi thở của vong linh trên người Audis lại mẫn cảm vô cùng, Đế quốc Kanding vậy mà phái một tên kỵ sĩ vong linh tới đón tiếp bọn họ?

Linton tư duy, liên tưởng đến đêm trước nghi thức thừa kế giáo hoàng trong thần điện vô duyên vô cớ xuất hiện vong linh kỵ sĩ cùng cúng tế của Thần Hắc Ám, có phải là Đế quốc Kanding chỉ điểm hay không? Mà lần này mời căn bản là một cái âm mưu?

Hắn nhìn về phía Kleist.

Không chỉ mỗi hắn đang nhìn, Thần Thánh kỵ sĩ khác cũng đang nhìn.

Thời điểm mỗi khi gặp phải nan đề mà trung đoàn trưởng có ở đó, nhóm Thần Thánh kỵ sĩ sẽ không tự chủ được đưa mắt nhìn hắn.

Kleist mặt không cảm xúc.

Nhóm Thần Thánh kỵ sĩ cũng cùng mặt không hề cảm xúc.

Murdoch vốn còn lo lắng bọn họ không thể nào tiếp nhận được Audis, sẽ có một phen thần thương khẩu chiến, thấy gió êm sóng lặng, trong lòng thầm kêu may mắn.

Gregerly đem người nghênh đón tiến vào hoàng cung.

Hắn mặc dù là một trong những người sắp kế thừa nhà Dana, thế nhưng số lần đến hoàng cung có thể đếm được trên đầu ngón tay, vì vậy không bao lâu, dẫn đường ở phía trước đã đổi thành Frank cùng Audis. Hắn theo ở phía sau, tâm lý có chút cảm giác khó chịu. Khoảng cách của hắn và Audis hắn cố gắng thế nào cũng không thể rút ngắn, dường như, Audis là thiếu gia trời sinh, mà hắn là liều mạng muốn thành người hầu thiếu gia. Cái ý niệm này tại trong đầu của hắn chợt lóe lên. Dù sao, Audis có ưu tú cũng chỉ là một vu yêu, Murdoch tuyệt đối không thể đem Dana gia tộc giao cho hắn. Dù ông có muốn, thì người trong tộc cũng sẽ không đồng ý.

Bọn họ được đón vào một phòng nghị sự.

Ningya cùng Harvey không xa lạ gì, bọn họ từng ngồi một đêm ở trong phòng nghị sự này.

Cửa rất nhanh mở ra, đi vào không phải Ciro, mà là Soso. Hayden cùng Mundra đi theo bên cạnh cậu.

Nhìn thấy Hayden cùng Mundra, sắc mặt của nhóm Thần Thánh kỵ sĩ lại không thể nào tốt.

Lại một pháp sư vong linh ——vong linh khí trên người Audis quá nồng, làm cho bọn họ sau khi đi vào phòng nghị sự mới phát hiện Frank, cùng Audis đứng chung một chỗ là một pháp sư vong linh.

Mà Hayden… Một người chạy đến thành Niel, ở trước mặt mọi người trên đài trường của Quang Minh thần hội, đã ở trên chiến trường đánh bại Chiến Thần của Quang Minh thần hội. Đối với hắn, Goblyde tâm tình phức tạp, một bên là thưởng thức, một bên lại có chút lúng túng.

Cũng may Hayden cực có thể điều động bầu không khí, lại có Gregerly giúp đỡ, rất nhanh xua đi không khí lúng túng.

Tuy rằng bên trong gian phòng chỉ có Hayden, Gregerly cùng Linton nhiệt hỏa trò chuyện, nhưng ngược lại thoạt nhìn là bộ dáng vui vẻ hòa thuận.

Hàn huyên một buổi trưa, không có chủ đề gì, lại nói chuyện tào lao.

Kleist không biết bọn họ trong hồ lô bán thuốc gì, lại biết Harvey lệnh cho hắn phối hợp, tất nhiên đối phương có điều cầu, cũng không vội vã, để bọn họ trở về phòng nghỉ ngơi rồi trở về phòng nghỉ ngơi. Trước khi đi, có một thị vệ hướng Soso nhẹ giọng báo cáo tin tức. Hắn mơ hồ nghe được ba chữ “Hydeine”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện