– Tiểu Hàn tử, Đinh Thụ chết! Tiểu Thanh Long nói.. Lăng Hàn cau mày: – Làm sao có thể? Hắn nghĩ tới thanh kiếm mà lão Thần thú đâm tới, thanh kiếm tỏa ra khí tức tử vong rất mạnh. Đúng rồi, lão Thần thú vẫn đào Tử Vong động, cho dù không đào thông nhưng tiếp xúc yếu tố Tử Vong vượt xa bất cứ người nào khác. Đinh Thụ!

Trong đầu Lăng Hàn xuất hiện hình ảnh từng quen biết Đinh Thụ, đây cũng là người duy nhất trong các bá chủ Nguyên thế giới bị hắn thu làm tiểu đệ. Mặc dù đây chỉ là lời nói đùa, nhưng không thể phủ nhận, trong các bá chủ Nguyên thế giới, Lăng Hàn có quan hệ tốt nhất với Đinh Thụ. Chết! Lăng Hàn hít sâu một hơi, sát khí của hắn bộc phát. Hắn muốn lão Thần thú đền mạng. – Cẩn thận! Nữ Hoàng vội vàng nói. – Kiếm của hắn có thể giết ngươi! Lăng Hàn gật đầu: – Yên tâm, ta sẽ không để cho hắn đâm trúng ta. Không cần người nào trợ giúp, hắn đã bước vào cấp thứ hai, đủ để trấn áp lão Thần thú.

Mọi người phấn chấn, bọn họ vừa mới cảm thấy tuyệt vọng, hiện tại sắp nghênh đón kết cục thắng lợi, chuyện này đổi thành ai cũng kích thích, trái tim của bọn họ cũng đập mạnh hơn trước. Lăng Hàn đi lên phía trước, các Đại Đế đi theo. Nơi này không có phân biệt đối xử, đều là chiến hữu. Rất nhanh, bọn họ đi tới trước Tử Vong động. Lăng Hàn đi đầu tiến vào, các Đại Đế thì theo sau. Đi một hồi, bọn họ nhìn thấy lão Thần thú đang liều mạng đào ở phía trước, yếu tố Hủy Diệt oanh kích, tầng nham thạch chậm rãi tan rã, tốc độ cũng nhanh hơn trước rất nhiều. Đây chính là Đế đảo, cho dù Đại Đế chiến đấu cũng không tạo ra phá hư tại nơi này, đương nhiên chất liệu đá vô cùng cứng rắn. – Lão già, mau tới nhận lấy cái chết! Đại Hắc Cẩu gào lên, nó chưa bao giờ ngại cáo mượn oai hùm. Lão Thần thú không để ý tới, hắn chỉ tiếp tục đào. – Móa, không nể mặt Cẩu gia, Tiểu Hàn tử, lên cho Cẩu gia! Đại Hắc Cẩu phất phất móng vuốt. Lăng Hàn cười một tiếng:

– Tốt! Hắn bước nhanh lên phía trước, oanh, khí thế cấp thứ hai bộc phát hoàn toàn. Lão Thần thú lúc này không thể không quay người trở lại, hắn cũng không dám không nhìn Lăng Hàn, bởi vì đối phương có năng lực giết Đại Đế, mà hắn sau khi thôn phệ Đinh Thụ cũng biết vì cái gì. Dù sao, mặc dù Đinh Thụ chết rồi, mạnh như Đại Đế cũng bảo tồn một ít ký ức. Đáng tiếc là, Đinh Thụ cũng không thể sáng tạo ra thiên địa của bản thân, nếu không, hắn có thể không cần tốn nhiều sức đã chiếm thành của mình. Cho nên, lão Thần thú tuyệt không dám bị Lăng Hàn đánh thành trọng thương, mất đi sức phản kháng sẽ bị thu vào thiên địa trong cơ thể của đối phương, đến lúc đó, muốn chém giết muốn róc thịt chỉ có thể mặc đối phương làm chủ. – Sau trận chiến này, thế giới không có ngươi! Lăng Hàn từ tốn nói, hắn nói một câu rất bình thường nhưng lại tràn ngập lòng tin.

– Ha ha! Lão Thần thú chỉ cười lạnh, giống như chẳng thèm ngó tới, nhưng trong lòng lại không thể không thừa nhận, Lăng Hàn thật sự có khả năng làm được như thế. Hắn cảm thấy yếu đi khí thế bản thân là không nên, hắn cầm Tử Vong kiếm và thu trở về. Chuyện này hắn cho thấy, hắn cũng có năng lực giết chết Lăng Hàn. Nhưng chỉ lấy ra thì đây là một loại chấn nhiếp, ngươi mơ tưởng bức bách quá mức, bởi vì ngươi không biết ta sẽ dùng nó vào lúc nào. Lăng Hàn lại không nói nhảm, giết tới. Oanh! Oanh! Oanh! Hai Đại Đế kịch chiến, Lăng Hàn đã chiếm thượng phong trong nháy mắt, nhưng Tử Vong kiếm uy hiếp lại không thể bỏ qua, trong khi Lăng Hàn xuất thủ cũng có bảo tồn. Nếu như lão Thần thú lâm vào hạ phong, nhưng hắn cách bị thua, thậm chí bị trọng thương lại cần thời gian rất dài.

Hơn nữa, dù lão Thần thú thật bị trọng thương, Lăng Hàn dám thu hắn vào trong cơ thể hay sao? Không sợ đối phương lấy ra Tử Vong kiếm sao? Nếu bị đâm một kiếm trong cơ thể, chuyện này là chuyện đùa hay sao? Lực lượng vô tận bộc phát, hai tên Đại Đế mạnh nhất tự nhiên cũng dùng toàn lực ứng phó, ba yếu tố va chạm tạo thành xung kích đáng sợ. Mắt trần có thể thấy, vách động đang từ từ tróc ra, tốc độ này còn nhanh hơn lão Thần thú đào móc nhiều. Cái này! Lão Thần thú cũng không nghĩ tới, ba yếu tố va chạm lại tạo thành hiệu quả như thế. Sau khi sững sờ, hắn mừng rỡ như điên. Cứ tiếp tục đánh nữa, Tử Vong động sẽ bị đả thông trong mấy vạn năm, đến lúc đó, tất cả mọi người đều có thể tiếp xúc với yếu tố Tử Vong, như vậy, hắn khẳng định sẽ nắm giữ yếu tố Tử Vong trước Lăng Hàn. Đến lúc đó, Lăng Hàn tính là cái gì?

Nắm giữ bốn yếu tố, hắn chính là thiên hạ đệ nhất nhân! Lão Thần thú có thể nghĩ đến, Lăng Hàn cũng sẽ nghĩ tới. Nhưng mà, Lăng Hàn có thể dừng tay sao? Hắn không xuất thủ, lão Thần thú cũng đào hang, nhưng chỉ chậm hơn một chút mà thôi. Mặc dù thực lực của Lăng Hàn chiếm ưu thế nhưng còn chưa mạnh tới mức ép lão Thần thú phải rời đi. Đúng như lúc hắn còn ở cấp thứ ba, rõ ràng thực lực của hắn không bằng lão Thần thú, nhưng mà lão Thần thú cũng không cách nào ép hắn nhảy vào biển tử vong. Cho nên, Lăng Hàn cần duy trì công kích kinh khủng. Khi đó thời gian đả thông Tử Vong động cũng cần thời gian, hắn có đủ thời gian diệt lão Thần thú thì sao? Lui một bước mà nói, Lăng Hàn còn có ngạo khí. Mọi người đồng thời lĩnh ngộ yếu tố Tử Vong, hắn không tin bản thân mình sẽ chậm hơn lão Thần thú. Đương nhiên, đây là biện pháp cuối cùng, đương nhiên hắn cần sớm giải quyết lão Thần thú mới là biện pháp tốt nhất.

Hai Đại Đế kịch chiến, mặc dù các Đại Đế khác cùng lao tới, cho dù là Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng cũng không thể trợ giúp quá lớn, bọn họ cũng dễ dàng bị chấn động đẩy ra xa. Khi bọn họ đại chiến, Tử Vong động không ngừng rung động, từng mảng lớn nham thạch bị hòa tan. Một trăm năm, năm trăm năm, một ngàn năm, chiến đấu vẫn còn tiếp tục, mặc dù vẫn là Lăng Hàn chiếm thượng phong, lão Thần thú cố ý dẫn dắt Lăng Hàn tiến vào sâu trong động. Cho dù biết đốip hương cố ý nhưng Lăng Hàn không thể không tiếp. Hắn truy kích lão Thần thú, chiến đấu tiếp tục. Có mấy lần, lão Thần thú suýt không chịu nổi, thế là hắn lấy Tử Vong kiếm ra, thành công bức lui Lăng Hàn và tranh thủ cơ hội thở dốc.. Phải biết, đối với cường giả như bọn họ, chỉ cần trôi qua một giây cũng có thể sinh long hoạt hổ. Dù sao cũng là Đại Đế cấp thứ hai, khoảng cách viên còn kém một bước mà thôi. Năm ngàn năm, một vạn năm, hai vạn năm!

Lão Thần thú vui mừng, hiện tại yếu tố Tử Vong tỏa ra tăng nhiều, cho nên, hắn có thể khẳng định, hắn còn cách Tử Vong trì không xa. Ha ha, mặc dù hắn bị đánh mấy vạn năm, nhưng mà, chỉ cần nắm giữ yếu tố Tử Vong, hắn chính là đệ nhất nhân trong thiên địa, hủy thiên diệt địa, tùy ý thao túng sinh tử, không gì làm không được. Từ ba đến bốn, đây là biến chất! Đến lúc này, Lăng Hàn cũng buông ra. Lúc này so tài xem ai nắm giữ yếu tố Tử Vong trước. Oanh! Oanh! Oanh! Vách động lung lay sắp đổ, trong chiến đấu kinh khủng của hai người, oanh, cuối cùng một khối nham thạch cuối cùng rơi xuống, một cái động lớn và một ao nhỏ xuất hiện. Tử Vong động, mở ra!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện