Triệu Thụy thay toàn bộ camera trong ngoài biệt thự, sau đó cẩn thận kiểm tra một phen, khẳng đinh không có bất cứ vấn đề gì, sau đó chuẩn bị rời khỏi biệt thự của Lương Gia Tuệ đi về.
Lương Gia Tuệ vẫn đứng ở phòng mình trên lầu ba, do mới lên phòng, cho nên cũng không xuống, dường như không hề muốn gặp lại Triệu Thụy.
Chu tiên sinh tiễn Triệu Thụy ra về, nhưng hắn chau mày, trên mặt không dấu vẻ bất mãn.
“Tiểu Triệu, vừa rồi người có hơi nói quá đấy! Lại đắc tội với hai vị kỹ sư cao cấp mà Lương Tiểu thư mời về.
Hai vị đó đều là kỹ sư cao cấp cấp của công ty Vũ Sang, là nhất lưu trong quốc nội a!”
Lời này nói ra chẳng khác nào nói rằng, tiểu Triệu ngươi so với bọn họ còn thua xa lắm.
Triệu Thụy dừng lại, quay đầu, nhìn thẳng vào hai mắt hắn, nói: “Chu tiên sinh, ngươi đã mời ta đến đây, nên tin tưởng tuyệt đối ta, nếu không ngươi không nên mời ta đến đây.”
Chu tiên sinh nao nao, hắn là người quản lý của Lương Gia Tuệ, thân phận tôn quý, khôn gnghix tới một nhân viên kỹ thuật của một công ty nhỏ bé dám chống đối với mình!
Nếu như là người khác, hắn chỉ sợ đã nổi trận lôi đình, sắc mặt bắt đầu lộ vẻ nóng nảy.
Nhưng bị hai mắt Triệu Thụy nhìn vào chằm chằm, hắn không biết như thế nào đem lửa giận nuốt vào bụng, hơi tức dồn đến tận lông ngực, nhưng cuối cùng cũng không dám phát tác.
“Chi mong ngươi có thể giải quyết mọi chuyện, không nên mạnh mồm khẳng định!” Hắn buồn bực hừ một tiếng, xoay người lại không tiễn.
Triệu Thụy cũng chẳng muốn so đo với hắn, tự lái xe về công ty.
Đến tối, hắn mới quay trở lại tiểu uyển Ngân hải một lần nữa.
Do Triệu Thụy tự mình lắp đặt các camera, nên nắm rất rõ vị trí của chúng cũng như các góc chết, do vậy rất dễ tránh được sự giám sát của camera.
Hắn tiềm nhập vào biệt thự của Lương Gia Tuệ không một tiến động.
Tìm khắp ngõ ngách để ẩn nấp thân hình, hắn bắt đầu lẳng lặng chờ đợi tên yêu vật không biết tên kia đến.
Thời gian chầm chậm trôi qua, đêm càng về khuya, Lương Gia Tuệ cùng đám người làm thuê trong biệt thự đều chìm vào mộng đẹp.
Cũng khoảng hai ba giờ sáng, bỗng một bóng đen ẩn ẩn hiện hiện, mang theo một cỗ yêu khí nồng nặc, xuất hiện bên ngoài biệt thự.
Triệu Thụy đặc biệt nhạy cảm, khi bóng đen này vừa xuất hiện trong biệt thự, trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra.
Hắn đi tới phía cửa sổ, con ngươi híp lại, ánh mắt sắc lẹm xuyên thấu đêm đen, nhìn rõ hình dạng của bóng đen này.
Bóng đen này cả người phủ đầy lông đen rậm rạp, thân thể lúc hành tẩu rất nhanh nhẹn, dường như hoàn toàn không phát ra bất cứ tiếng động gì, khiến cho người ta không cách nào phát hiện được.
Một đôi mắt xanh biếc lóe lên, trong đêm đen càng thấy rõ ràng.
“Miêu yêu!”
Triệu Thụy lập tức nhận ra thân phận đối phương, đồng thời lại hơi nghi hoặc, một tên miêu yêu sao lại muốn đột nhập vào biệt thự của Lương Gia Tuệ, phá hỏng camera.
Tên miêu yêu kia đứng ngoài biệt thự, quay đầu nhìn xung quanh, hình như nhận ra các camera đã được thay mới.
Trong cổ họng nó phát ra âm thanh lầm bẩm.
Hình như là chán ghét hay cười nhạo gì gì đó.
Sau đó nó nhún chân trên mặt đất, thân thể nhẹ nhàng, mau le nhảy lên cao.
Nhanh chóng tiến sát đến một cái camera bên ngoài biệt thự, vươn móng vuốt sắc nhọn bên trong bàn chân đầy lông, phóng thẳng vào chiếc camera.
Đúng lúc này, Triệu Thụy ra tay.
Hắn đột nhiên xuất hiện trong bóng tối, sau đó dùng chỉ thay đao, ngưng tụ chân khí lên bàn tay, hóa thành khí nhận, cắt mạnh xuống.
Miêu yêu căn bản không ngờ tới lại có người núp trong bóng tối đánh lén nó.
Nó bối rối trở tay không kịp, bị luồng khí nhận hung hăng cắt lên móng trái.
Miêu yêu rên lên một tiếng đau đớn, một tảng lông đen lớn cùng máu tươi từ trên móng vuốt của nó rơi xuống.
Một chưởng này của Triệu Thụy khiến cho nó chịu một thương tổn không nhỏ.
Miêu yêu nhanh chóng rút móng trái lái, xoay người trên không trung, trảo phải phóng thẳng vào Triệu Thụy.
Móng vuốt của nó vừa dài lại cong cong, giống như một lưỡi câu sắc bén, có thể cắt nát cả sắt thép.
Triệu Thụy không hề tránh né lợi trảo đang quét tới, coi như không thấy lợi trảo đó.
Hắn lao nhanh tới, ngay khi lợi trảo đó lao vào mình, hắn bắt lấy, sau đó xuất một quyền vào ngực miêu yêu.
Chân khí cuồng mãnh trọng kích vào lồng ngực miêu yêu, chấn nó bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi phịch xuống đất.
Vừa là sợ hãi lực lượng của Triệu Thụy, lại vừa sợ thiết bị giám sát chụp được hình ảnh của mình.
Ngay lúc rơi xuống đất, miêu yêu đột nhiên bắn người lên, không hề dừng lại, phóng ra bên ngoài muốn trốn thoát.
Triệu Thụy bám sát nó, hắn phải xử lý phiền toái này triệt để, nói cách khác miêu yêu này lần sau có thể tiếp tục trở lại đây phá hoại
Hắn không có nhiều thời gian và tinh lực để đối phó với chuyện này.
Một người một yêu đánh nhau mặc dù kịch liệt nhưng xảy ra cực kì ngắn ngủi, dường như chỉ chấm dứt trong nháy mắt, đến khi hai người rời khỏi Ngân Hải tiểu uyển cũng không kinh động bất cứ kẻ nào.
Thân thủ miêu yêu nhanh nhẹn, tốc độ cực nhanh, dốc toàn lực lao đi băng băng trên đường quốc lộ.
Nhưng Triệu Thụy tu luyện Bát hoang lục tiên quyết, thân thể lại được trải qua quá trình cải tọa của yêu ma viễn cổ, cũng bộc phát sức lực sung mãn, bám sát miêu yêu, không hề giảm tốc độ.
Gió vù vù thổi qua bên tai, cảnh vật hai bên đường lùi lại phía sau rất nhanh, một người một yêu xuyên qua đường cái, chuyển vào một hẻm nhỏ, vẫn tiếp tục truy đuổi.
Trong ngõ nhỏ tối như mực, rốt cuộc miêu yêu cũng dừng lại.
Nó phát hiện bất luận mình dốc toàn lực chạy trốn thế nào cũng không thể thoát khỏi sự truy lùng của Triệu Thụy.
Hai con mắt xanh biếc hung tợn nhìn chằm chằm Triệu THụy, miêu yêu cắn răng, tràn đầy sát khí hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại ra tay với ta?”
Triệu Thụy vừa chậm rãi đến gần vừa đáp: “Ta chỉ là một công nhân viên chức của một công ty an phòng nhỏ mà thôi.
Hiện đang phụ trách hệ thống an phòng của Lương Gia Tuệ, ngươi làm hỏng camera của biệt thự, chính là đập bể chén cơm của ta, ta đương nhiên phải ra tay với ngươi.”
“Công nhân viên chức của công ty an phòng.”
Miêu yêu kinh nghi, nhìn hắn, không thể ngờ rằng một tu chân giả cường đại lại là một công nhân viên chức nhỏ bé.
Triệu Thụy cười, nói tiếp: “Ta có chuyện muốn biết, tại sao ngươi lại phá hỏng hệ thống an phòng trong tòa biệt thự của Lương Gia Tuệ.
Rốt cục ngươi có mục đích gì?”
Miêu yêu chậm rãi lùi về phía sau, uy hiếp nói: “Vấn đề này ngươi liên quan gì đến ngươi, ngươi tốt nhất không nên can thiệp vào.”
Triệu Thụy từ từ thu hồi nét cười cười, thản nhiên nói: “Xem ra ngươi không biết tình thế hiện nay của ngươi a!”
Ngươi căn bản không phải là đối thử của ta, tất nhiên cũng không nói nhảm như vậy”
“Không phải đối thủ của ngươi.” Miêu yêu hung hăng cười: “Cũng không chắc.”
Vừa dứt lời, nó đột nhiên lùi về sau hai bước, đạp trên vách tường một cái, cả người bay vọt thẳng lên, lướt xa hơn mười thước, lao thẳng đến phía Triệu Thụy.
“Tuyệt địa phản kích? Không cần dùng cái này với ta!” Triệu Thụy miễn cưỡng nói, bắt đầu ngưng tụ chân khí, chuyển bị tung một trọng kích vào tên miêu yêu kia.
Mắt thấy miêu yêu kia chuẩn bị lao đến, đột nhiên thân hình kia chớp lên trong không trung, biến thành ba, chia nhau lao thẳng xuống phía Triệu Thụy.
Ba đạo miêu yêu này giống nhau như đúc, càng lúc càng tới gần Triệu Thụy, khiến người ta không cách nào nhận ra, cũng không có thời gian nhận ra, không biết cái nào là bản thể, cái nào là ảo ảnh.
Triệu THụy cũng thấy kinh hãi, không ngờ miêu yêu này còn có tuyệt chiêu như vậy.
Nhưng hắn cũng không hoảng hốt lo sợ.
Nhanh chóng lùi ra sau, dãn khoảng cách, đồng thời càn không giới ở tay phải lóe lên một cái, thị huyết ma đao hồng sắc xuất hiện trên tay hắn.
Rót chân khí vào ma đao, Triệu Thụy quát to một tiếng, vung mạnh lên, đao mang huyết hồng tựa như loan nguyệt tử vong, mang theo tiếng gào thét, quét ngang qua, chém thẳng vào eo của ba đạo miêu yêu kia mà không có bất cứ trở ngại nào.
Miêu yêu phát ra một tiếng kêu thê thảm, rơi từ trong không trung uống, ngã lăn ra trên mặt đất, hư ảnh tiêu tán, lộ ra bản thể, máu tươi từ eo chảy ra rào rào.
“Nghe nói mèo có chín mạng, không biết có phải thật không?” Triệu Thụy dùng lưỡi đao sắc bén ép miêu yêu dựng sát vào tường, thản nhiên nói, “Nói cho ta biết, mục đích của ngươi là gì.
Nêu không thỏa mãn lòng hiếu kì của ta, ta cũng muốn tự mình làm thí nghiệm một chút.”
Vừa nói hắn vừa dùng sức, lôi nhẹ thị huyết ma đao, một tia máu tươi từ trên cổ miêu yêu chảy ra.
Tia máu này bị thị huyết ma đao hấp thụ, nhất thời cả thân đao sáng ngời lên, tản phát sự khao khát vô tận với máu tươi.
Miêu yêu chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo vô cùng quỷ dị đang phát ra từ ma đao, không ngừng hút máu tươi từ vết thương của nó, khiến cho nó sinh lòng sợ hãi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, không nghi ngờ gì nữa, máu của mình sẽ bị thanh ma đạo kinh khủng kia hút cạn.
Nếu như nói nguyên nhân ra, có thể tạm thời lưu lại tính mạng, nhưng nó dám khẳng đinh kẻ đứng sau lưng mình tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó.
Nhớ lại người sau lưng kia kinh khủng thế nào, cả người miêu yêu mỗi phần cơ thể đều co rút lại.
Nội tâm tranh đấu kịch liệt một hồi lâu, miêu yêu cuối cùng cũng quyết định.
“Được, được, ta nói cho ngươi.”
Triệu Thụy hài lòng cười cười, kình lực hơi buông lỏng, để cho thị huyết ma đao rời khỏi cổ miêu yêu một chút, để nó nói tình hình thực ra.
Đúng lúc này, miêu yêu đột nhiên cười một cách quỷ dị, ngay sau đó phun một ngụm máy tươi, cả người nhanh chóng phồng lên như một cái bóng hơi.
“huyết bạo!”
Triệu Thụy biến sắc, nhanh chóng lùi về phía sau, huyết bạo này là chiêu cuối cùng của yêu ma, lầy máu làm vật dẫn, kích nổ nội đan, là chiêu thức đồng quy vu tận với địch nhân, uy lực kinh khủng!
Nhưng thi triển chiêu này, đồng nghĩa với việc thần hồn đều diệt, vĩnh viễn biến mất.
Nếu như không phải lâm vào bước đường cùng, cho dù là yêu ma không sợ chết cũng không nguyện ý làm như vậy.
“Ầm” một tiếng thật lớn, kinh thiên động địa, vang vọng khắp trời đêm.
Thân thể miêu yêu nổ tung, khí lưu hỗn loạn của huyết nhục và máu tươi bị cuốn lại, giống như một cơn lốc, cuộn sạch tất cả những thứ xung quanh mang đi.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng rất lớn đánh tới, giống như một cái thiết chùy lớn đánh hắn, cả người bật ra phía sau thật xa, nặng nề ngã lên mặt đất.
Một lúc sau, Triệu Thụy mới bò dậy từ trên mặt đất, vỗ vỗ người, phủi bụi đất bám trên quần áo, cả người đều cảm thấy đau nhức, bên mép rỉ ra một dòng máu.
Nếu như không phải có thị huyết ma đao bảo vệ trước ngực, chỉ sợ còn bị thương nặng hơn.
Huyết bạo lúc cùng đường này quả thật đáng sợ.
Chỉ là không hiểu miêu yêu kia huyết bạo chả lẽ đứng đằng sau nó lại có một nhân vật thần bí đáng sợ hơn sao?
Kẻ đó là ai? Kim mao ưng vương chăng? Hay là Công Tôn gia tộc? Hay là một yêu vật khác?
Bọn chúng có mục đích gì?
Tại sao lại ra tay với một ngôi sao như Lương Gia Tuệ.
Triệu Thụy suy nghĩ một hồi, đột nhiên cười, lắc đầu, việc này đâu có quan hệ gì với hắn, dù sao mình cũng hoàn thành công việc công ty giao cho, mà thân phận của hắn cũng không bị bại lộ, ngày mai hắn có thể đến biệt thự của Lương Gia Tuệ nhân tiền thù lao.
“Chậc, camera không vấn đề gì, chắc vẻ mặt của hai gã kỹ sư cao cấp công ty Vũ Sang rất thú vị đây.” Triệu Thụy nhíu mày, trong lòng nghĩ vậy lẩm bẩm một câu.
Lương Gia Tuệ vẫn đứng ở phòng mình trên lầu ba, do mới lên phòng, cho nên cũng không xuống, dường như không hề muốn gặp lại Triệu Thụy.
Chu tiên sinh tiễn Triệu Thụy ra về, nhưng hắn chau mày, trên mặt không dấu vẻ bất mãn.
“Tiểu Triệu, vừa rồi người có hơi nói quá đấy! Lại đắc tội với hai vị kỹ sư cao cấp mà Lương Tiểu thư mời về.
Hai vị đó đều là kỹ sư cao cấp cấp của công ty Vũ Sang, là nhất lưu trong quốc nội a!”
Lời này nói ra chẳng khác nào nói rằng, tiểu Triệu ngươi so với bọn họ còn thua xa lắm.
Triệu Thụy dừng lại, quay đầu, nhìn thẳng vào hai mắt hắn, nói: “Chu tiên sinh, ngươi đã mời ta đến đây, nên tin tưởng tuyệt đối ta, nếu không ngươi không nên mời ta đến đây.”
Chu tiên sinh nao nao, hắn là người quản lý của Lương Gia Tuệ, thân phận tôn quý, khôn gnghix tới một nhân viên kỹ thuật của một công ty nhỏ bé dám chống đối với mình!
Nếu như là người khác, hắn chỉ sợ đã nổi trận lôi đình, sắc mặt bắt đầu lộ vẻ nóng nảy.
Nhưng bị hai mắt Triệu Thụy nhìn vào chằm chằm, hắn không biết như thế nào đem lửa giận nuốt vào bụng, hơi tức dồn đến tận lông ngực, nhưng cuối cùng cũng không dám phát tác.
“Chi mong ngươi có thể giải quyết mọi chuyện, không nên mạnh mồm khẳng định!” Hắn buồn bực hừ một tiếng, xoay người lại không tiễn.
Triệu Thụy cũng chẳng muốn so đo với hắn, tự lái xe về công ty.
Đến tối, hắn mới quay trở lại tiểu uyển Ngân hải một lần nữa.
Do Triệu Thụy tự mình lắp đặt các camera, nên nắm rất rõ vị trí của chúng cũng như các góc chết, do vậy rất dễ tránh được sự giám sát của camera.
Hắn tiềm nhập vào biệt thự của Lương Gia Tuệ không một tiến động.
Tìm khắp ngõ ngách để ẩn nấp thân hình, hắn bắt đầu lẳng lặng chờ đợi tên yêu vật không biết tên kia đến.
Thời gian chầm chậm trôi qua, đêm càng về khuya, Lương Gia Tuệ cùng đám người làm thuê trong biệt thự đều chìm vào mộng đẹp.
Cũng khoảng hai ba giờ sáng, bỗng một bóng đen ẩn ẩn hiện hiện, mang theo một cỗ yêu khí nồng nặc, xuất hiện bên ngoài biệt thự.
Triệu Thụy đặc biệt nhạy cảm, khi bóng đen này vừa xuất hiện trong biệt thự, trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra.
Hắn đi tới phía cửa sổ, con ngươi híp lại, ánh mắt sắc lẹm xuyên thấu đêm đen, nhìn rõ hình dạng của bóng đen này.
Bóng đen này cả người phủ đầy lông đen rậm rạp, thân thể lúc hành tẩu rất nhanh nhẹn, dường như hoàn toàn không phát ra bất cứ tiếng động gì, khiến cho người ta không cách nào phát hiện được.
Một đôi mắt xanh biếc lóe lên, trong đêm đen càng thấy rõ ràng.
“Miêu yêu!”
Triệu Thụy lập tức nhận ra thân phận đối phương, đồng thời lại hơi nghi hoặc, một tên miêu yêu sao lại muốn đột nhập vào biệt thự của Lương Gia Tuệ, phá hỏng camera.
Tên miêu yêu kia đứng ngoài biệt thự, quay đầu nhìn xung quanh, hình như nhận ra các camera đã được thay mới.
Trong cổ họng nó phát ra âm thanh lầm bẩm.
Hình như là chán ghét hay cười nhạo gì gì đó.
Sau đó nó nhún chân trên mặt đất, thân thể nhẹ nhàng, mau le nhảy lên cao.
Nhanh chóng tiến sát đến một cái camera bên ngoài biệt thự, vươn móng vuốt sắc nhọn bên trong bàn chân đầy lông, phóng thẳng vào chiếc camera.
Đúng lúc này, Triệu Thụy ra tay.
Hắn đột nhiên xuất hiện trong bóng tối, sau đó dùng chỉ thay đao, ngưng tụ chân khí lên bàn tay, hóa thành khí nhận, cắt mạnh xuống.
Miêu yêu căn bản không ngờ tới lại có người núp trong bóng tối đánh lén nó.
Nó bối rối trở tay không kịp, bị luồng khí nhận hung hăng cắt lên móng trái.
Miêu yêu rên lên một tiếng đau đớn, một tảng lông đen lớn cùng máu tươi từ trên móng vuốt của nó rơi xuống.
Một chưởng này của Triệu Thụy khiến cho nó chịu một thương tổn không nhỏ.
Miêu yêu nhanh chóng rút móng trái lái, xoay người trên không trung, trảo phải phóng thẳng vào Triệu Thụy.
Móng vuốt của nó vừa dài lại cong cong, giống như một lưỡi câu sắc bén, có thể cắt nát cả sắt thép.
Triệu Thụy không hề tránh né lợi trảo đang quét tới, coi như không thấy lợi trảo đó.
Hắn lao nhanh tới, ngay khi lợi trảo đó lao vào mình, hắn bắt lấy, sau đó xuất một quyền vào ngực miêu yêu.
Chân khí cuồng mãnh trọng kích vào lồng ngực miêu yêu, chấn nó bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi phịch xuống đất.
Vừa là sợ hãi lực lượng của Triệu Thụy, lại vừa sợ thiết bị giám sát chụp được hình ảnh của mình.
Ngay lúc rơi xuống đất, miêu yêu đột nhiên bắn người lên, không hề dừng lại, phóng ra bên ngoài muốn trốn thoát.
Triệu Thụy bám sát nó, hắn phải xử lý phiền toái này triệt để, nói cách khác miêu yêu này lần sau có thể tiếp tục trở lại đây phá hoại
Hắn không có nhiều thời gian và tinh lực để đối phó với chuyện này.
Một người một yêu đánh nhau mặc dù kịch liệt nhưng xảy ra cực kì ngắn ngủi, dường như chỉ chấm dứt trong nháy mắt, đến khi hai người rời khỏi Ngân Hải tiểu uyển cũng không kinh động bất cứ kẻ nào.
Thân thủ miêu yêu nhanh nhẹn, tốc độ cực nhanh, dốc toàn lực lao đi băng băng trên đường quốc lộ.
Nhưng Triệu Thụy tu luyện Bát hoang lục tiên quyết, thân thể lại được trải qua quá trình cải tọa của yêu ma viễn cổ, cũng bộc phát sức lực sung mãn, bám sát miêu yêu, không hề giảm tốc độ.
Gió vù vù thổi qua bên tai, cảnh vật hai bên đường lùi lại phía sau rất nhanh, một người một yêu xuyên qua đường cái, chuyển vào một hẻm nhỏ, vẫn tiếp tục truy đuổi.
Trong ngõ nhỏ tối như mực, rốt cuộc miêu yêu cũng dừng lại.
Nó phát hiện bất luận mình dốc toàn lực chạy trốn thế nào cũng không thể thoát khỏi sự truy lùng của Triệu Thụy.
Hai con mắt xanh biếc hung tợn nhìn chằm chằm Triệu THụy, miêu yêu cắn răng, tràn đầy sát khí hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại ra tay với ta?”
Triệu Thụy vừa chậm rãi đến gần vừa đáp: “Ta chỉ là một công nhân viên chức của một công ty an phòng nhỏ mà thôi.
Hiện đang phụ trách hệ thống an phòng của Lương Gia Tuệ, ngươi làm hỏng camera của biệt thự, chính là đập bể chén cơm của ta, ta đương nhiên phải ra tay với ngươi.”
“Công nhân viên chức của công ty an phòng.”
Miêu yêu kinh nghi, nhìn hắn, không thể ngờ rằng một tu chân giả cường đại lại là một công nhân viên chức nhỏ bé.
Triệu Thụy cười, nói tiếp: “Ta có chuyện muốn biết, tại sao ngươi lại phá hỏng hệ thống an phòng trong tòa biệt thự của Lương Gia Tuệ.
Rốt cục ngươi có mục đích gì?”
Miêu yêu chậm rãi lùi về phía sau, uy hiếp nói: “Vấn đề này ngươi liên quan gì đến ngươi, ngươi tốt nhất không nên can thiệp vào.”
Triệu Thụy từ từ thu hồi nét cười cười, thản nhiên nói: “Xem ra ngươi không biết tình thế hiện nay của ngươi a!”
Ngươi căn bản không phải là đối thử của ta, tất nhiên cũng không nói nhảm như vậy”
“Không phải đối thủ của ngươi.” Miêu yêu hung hăng cười: “Cũng không chắc.”
Vừa dứt lời, nó đột nhiên lùi về sau hai bước, đạp trên vách tường một cái, cả người bay vọt thẳng lên, lướt xa hơn mười thước, lao thẳng đến phía Triệu Thụy.
“Tuyệt địa phản kích? Không cần dùng cái này với ta!” Triệu Thụy miễn cưỡng nói, bắt đầu ngưng tụ chân khí, chuyển bị tung một trọng kích vào tên miêu yêu kia.
Mắt thấy miêu yêu kia chuẩn bị lao đến, đột nhiên thân hình kia chớp lên trong không trung, biến thành ba, chia nhau lao thẳng xuống phía Triệu Thụy.
Ba đạo miêu yêu này giống nhau như đúc, càng lúc càng tới gần Triệu Thụy, khiến người ta không cách nào nhận ra, cũng không có thời gian nhận ra, không biết cái nào là bản thể, cái nào là ảo ảnh.
Triệu THụy cũng thấy kinh hãi, không ngờ miêu yêu này còn có tuyệt chiêu như vậy.
Nhưng hắn cũng không hoảng hốt lo sợ.
Nhanh chóng lùi ra sau, dãn khoảng cách, đồng thời càn không giới ở tay phải lóe lên một cái, thị huyết ma đao hồng sắc xuất hiện trên tay hắn.
Rót chân khí vào ma đao, Triệu Thụy quát to một tiếng, vung mạnh lên, đao mang huyết hồng tựa như loan nguyệt tử vong, mang theo tiếng gào thét, quét ngang qua, chém thẳng vào eo của ba đạo miêu yêu kia mà không có bất cứ trở ngại nào.
Miêu yêu phát ra một tiếng kêu thê thảm, rơi từ trong không trung uống, ngã lăn ra trên mặt đất, hư ảnh tiêu tán, lộ ra bản thể, máu tươi từ eo chảy ra rào rào.
“Nghe nói mèo có chín mạng, không biết có phải thật không?” Triệu Thụy dùng lưỡi đao sắc bén ép miêu yêu dựng sát vào tường, thản nhiên nói, “Nói cho ta biết, mục đích của ngươi là gì.
Nêu không thỏa mãn lòng hiếu kì của ta, ta cũng muốn tự mình làm thí nghiệm một chút.”
Vừa nói hắn vừa dùng sức, lôi nhẹ thị huyết ma đao, một tia máu tươi từ trên cổ miêu yêu chảy ra.
Tia máu này bị thị huyết ma đao hấp thụ, nhất thời cả thân đao sáng ngời lên, tản phát sự khao khát vô tận với máu tươi.
Miêu yêu chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo vô cùng quỷ dị đang phát ra từ ma đao, không ngừng hút máu tươi từ vết thương của nó, khiến cho nó sinh lòng sợ hãi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, không nghi ngờ gì nữa, máu của mình sẽ bị thanh ma đạo kinh khủng kia hút cạn.
Nếu như nói nguyên nhân ra, có thể tạm thời lưu lại tính mạng, nhưng nó dám khẳng đinh kẻ đứng sau lưng mình tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó.
Nhớ lại người sau lưng kia kinh khủng thế nào, cả người miêu yêu mỗi phần cơ thể đều co rút lại.
Nội tâm tranh đấu kịch liệt một hồi lâu, miêu yêu cuối cùng cũng quyết định.
“Được, được, ta nói cho ngươi.”
Triệu Thụy hài lòng cười cười, kình lực hơi buông lỏng, để cho thị huyết ma đao rời khỏi cổ miêu yêu một chút, để nó nói tình hình thực ra.
Đúng lúc này, miêu yêu đột nhiên cười một cách quỷ dị, ngay sau đó phun một ngụm máy tươi, cả người nhanh chóng phồng lên như một cái bóng hơi.
“huyết bạo!”
Triệu Thụy biến sắc, nhanh chóng lùi về phía sau, huyết bạo này là chiêu cuối cùng của yêu ma, lầy máu làm vật dẫn, kích nổ nội đan, là chiêu thức đồng quy vu tận với địch nhân, uy lực kinh khủng!
Nhưng thi triển chiêu này, đồng nghĩa với việc thần hồn đều diệt, vĩnh viễn biến mất.
Nếu như không phải lâm vào bước đường cùng, cho dù là yêu ma không sợ chết cũng không nguyện ý làm như vậy.
“Ầm” một tiếng thật lớn, kinh thiên động địa, vang vọng khắp trời đêm.
Thân thể miêu yêu nổ tung, khí lưu hỗn loạn của huyết nhục và máu tươi bị cuốn lại, giống như một cơn lốc, cuộn sạch tất cả những thứ xung quanh mang đi.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng rất lớn đánh tới, giống như một cái thiết chùy lớn đánh hắn, cả người bật ra phía sau thật xa, nặng nề ngã lên mặt đất.
Một lúc sau, Triệu Thụy mới bò dậy từ trên mặt đất, vỗ vỗ người, phủi bụi đất bám trên quần áo, cả người đều cảm thấy đau nhức, bên mép rỉ ra một dòng máu.
Nếu như không phải có thị huyết ma đao bảo vệ trước ngực, chỉ sợ còn bị thương nặng hơn.
Huyết bạo lúc cùng đường này quả thật đáng sợ.
Chỉ là không hiểu miêu yêu kia huyết bạo chả lẽ đứng đằng sau nó lại có một nhân vật thần bí đáng sợ hơn sao?
Kẻ đó là ai? Kim mao ưng vương chăng? Hay là Công Tôn gia tộc? Hay là một yêu vật khác?
Bọn chúng có mục đích gì?
Tại sao lại ra tay với một ngôi sao như Lương Gia Tuệ.
Triệu Thụy suy nghĩ một hồi, đột nhiên cười, lắc đầu, việc này đâu có quan hệ gì với hắn, dù sao mình cũng hoàn thành công việc công ty giao cho, mà thân phận của hắn cũng không bị bại lộ, ngày mai hắn có thể đến biệt thự của Lương Gia Tuệ nhân tiền thù lao.
“Chậc, camera không vấn đề gì, chắc vẻ mặt của hai gã kỹ sư cao cấp công ty Vũ Sang rất thú vị đây.” Triệu Thụy nhíu mày, trong lòng nghĩ vậy lẩm bẩm một câu.
Danh sách chương