Một đoạn thời gian tiếp theo, cảm sát duy trì liên tục việc điều tra theo qui mô lớn, không có một chút hồ đồ, quyết phá bằng được vụ án này.
Bất quá phong ba ở bên ngoài, không có ảnh hưởng gì với Triệu Thụy đang ở trong sân trường của Bắc Giang đại học,trên thực tế, cũng không ai có thể nghĩ đến, kẻ làm cho cảnh sát Bắc Giang bận rộn đến chó bay gà chạy,dĩ nhiên là một cái nghiên cứu sinh mới vừa đến Bắc Giang vài ngày.
Cuộc sống mỗi ngày của Triệu Thụy vừa đơn giản mà lại phong phú,tại phòng quản lý học tập,sau đó đến thực đường ăn cơm, sau đó quay về kí túc xá.
Bởi vì giáo sư Hoàng Vĩ chỉ là kiêm nhiệm cố vấn cho một số công ty,cũng không mở công ty của riêng mình,bởi vậy,ngiên cứu sinh do hắn dẫn dắt, đều tương đối thoải mái,mỗi ngày giữa trưa học xong tiết, quá trưa có thể an bài thời gian của chính mình, so với chuyên khoa đại học thì còn thoải mái hơn một chút
Triệu Thụy hiện giờ cũng không có việc gì, chỉ là chờ đến đêm trăng tròn, sau đó tiến vào tiên ma lăng viên,mở ra tiên một cấp năm, đoạt lấy bảo vật trong đó.
Đối với tiên mộ cấp năm, đến cùng có chứa bảo vật gì, hắn ôm mối chờ mong rất lớn, trong lòng có sự hưng phấn một cách mơ hồ.
Bất quá, đến ngày mười năm còn một vài ngày, hắn phải nhẫn nại tính tình, chậm rãi chờ đợi.
Trừ bỏ chờ đợi Tiên Ma lăng viên một lần nữa mở ra,Triệu Thụy cũng đang đợi Tôn Tiểu Lan, từ lần trước Tôn Tiểu Lan nói, muốn tới Bắc Giang thực tập,tựa hồ vẫn chưa có nói hết, hình như thủ tục có chút phiền toái.
Vân gia ở Đông An cũng không phải là vạn năng, một khối y liệu hệ thống này, không phải sở trường của bọn họ, muốn chạy quan hệ, tựa hồ khó hơn nhiều.
Tối hôm đó, Triệu Thụy tại thư viện xem xong sách, chuẩn bị gọi điện thoại cho Tôn Tiểu Lan, hỏi một chút chuyện thực tập tiến triển đến đâu, nhưng là theo thói quen thò tay vào túi tiền, lúc này mới nhớ ra,chính mình đã đem điện thoại di động để ở công ngụ thuê ở ngoài trường.
Triệu Thụy vì vậy bỏ đi ý nghĩ quay về kí túc xá,xoay người rời đi trường học, thẳng tiến về phía công ngụ.
Nhà trọ mà Triệu Thụy thuê, ở một xã khu tên là vườn hoa Khải Văn , cách Bắc Giang đại học rất gần,đi bộ chỉ cần mười phút thời gian, rất thuận tiện.
Vào công ngụ lâu, Vừa vặn đúng lúc thang máy dừng ở lầu một, không cần phải chờ lâu.
Triệu Thụy bước nhanh đi vào, tại cái nút của thang máy ấn một cái.
Cửa thang máy bắt đầu chậm rãi khép lại, ngay sau đó có một thanh âm rất êm tai vang lên:”A ! Chờ đã, chờ đã ! Còn có một người!”

Triệu Thụy vội vàng đè xuống cái núi mở cửa, cửa thang máy liền mở ra .
Một cô gái hơn hai mươi tuổi, mang theo một làn hương thơm ngát,dung mạo quyến rũ.

Vóc người nóng bỏng, vọt lại đây.
Triệu Thụy liếc nữ nhân này một cái, cuối cùng cũng biết, tại sao có nhiều người thích đồng phục hấp dẫn rồi.(1)
Một cô nàng có khuôn mặt xinh đẹp cùng vóc người nóng bỏng như vậy,mặc đồng phục đứng ở trước mặt ngươi, thật sự dễ dàng khêu gợi dục vọng chinh phục của nam nhân.
Triêu Thụy đột nhiên nghĩ, nếu như Thạch Cảnh Lam ở đây, thì chỉ sợ bật người một cái, mắt phát ra ánh sáng xanh, mồm chảy nước bọt, liều mạng xông lên quá .
Vị huynh đệ này cùng bạn gái đã chia tay mấy tháng, sớm đã đói khát đến không thể chống đỡ,hàng ngày liền trợn mắt xem AV,tại trường học tìm kiếm mục tiêu để xuống tay,làm cho người ta không khỏi hoài nghi,hắn có phải sắp hóa thành sói rồi hay không.

Triệu Thụy trong lòng tuy nghĩ nhiều.

Nhưng chỉ là ngắn ngủi trong chớp mắt, nữ cảnh sát đã lướt vào thang máy.
“Cảm ơn !” Nữ cảnh sát hướng hắn cười cười, cảm ơn một câu.
“Không có gì, chỉ là nhấc tay một cái.”Triệu Thụy lẽ phép trả lời.Sau đó hỏi ,”ngươi ở tầng mấy”
“16.”
“A ? Ở cùng tầng ta đó !”Triệu Thụy vừa nói, vừa ấn nút lên lầu giúp nàng.

Cửa thang máy khép lại, tại tiếng kẽo kẹt đến rợn người, hơi nước nóng bắt đầu bay lên.
“Thật sao? Trước kia sao chưa thấy qua ngươi?”
Nữ cảnh đứng ở một góc trong thang máy, dựa vào thành tường, bắt đầu đáp lời.
“Ta mới dọn qua đây.”
“Ngươi không phải người Bắc Giang thì phải? Nghe khẩu âm của ngươi không giống !”
“Umh, đúng rồi,ta là người Đông An,thi đậu Bắc Giang.Với vừa đi học không lâu, đây là phòng ta thuê.”Triệu Thụy cảm thấy trong giọng nói của nữ cảnh này, tựa hồ có chứa một chút ý nghĩ hỏi cung,dứt khoát liền không giấu giếm, trả lời theo sự thật.
“Nga ! Mặc dù nói , một đoạn thời gian trước trong thành, xảy ra một vụ án lớn , nhưng nhìn một cái nghiên cứu sinh thành thật thuần phấc như vậy, hắn là không có hiềm nghi gì mới đúng.
Triệu Thụy cảm giác được nữ cảnh này rất thích cười, trong nụ cười còn mang theo một loại phong lưu quyến rũ,nếu như không mặc cảnh phục, rất khó tưởng tượng, nàng dĩ nhiên lại là một cảnh sát.
Trong ấn tượng của hắn,cảnh sát tựa hồ rất khó gần, đặc biệt là nữ cảnh sát, tại thời gian ở Đông An,nữ cảnh sát Trương Hân là một ví dụ, lớn lên rất xinh đẹp,nhưng khuôn mặt lạnh lùng như núi băng ngàn năm không tan, ba lần gặp hắn đều như nhảy vào hầm băng, cả người lạnh lẽo.
“Học gì?” Triệu Thụy mỉm cười hỏi một câu.

Hắn cảm giác được, chính mình tựa hồ nên làm quen một chút, xem huy chương trên vai nữ cảnh này, tụa hồ cấp bậc không thấp, quen biết một chút đối với sau này, có thể có chút chỗ tốt, ít nhất có thể biết một ít hướng đi của cảnh sát.
Nữ cảnh sát xinh đẹp liếc Triệu Thụy một cái, có chút hoài nghi mục đích của hắn, nàng đang cân nhắc , tên tiểu tử trước mắt này, có phải hay không muốn tán tỉnh chính mình.
Bất quá, tử tế xem xét thần sắc của Triệu Thụy, tựa hồ cũng không có ý gì khác, chỉ là tùy ý hỏi thăm, vì vậy sự cảnh giác trong lòng thoáng buông lỏng một chút, đáp:”Ta họ Tiêu, ngươi có thể gọi ta là Tiêu Khả Hân là được .”
“Ta gọi là Triệu Thụy.”Triệu THụy tiếp tục bảo trì nụ cười thân thiện, thuận tiện khen tặng một câu,”Mới vừa rồi , nhìn thấy một cảnh sát xinh đẹp như ngươi, thật sự làm ta có chút kinh ngạc đó!”

“Phải không? Cám ơn.”
Tiêu Khả Hân mân mê cái miệng, cười duyên một tiếng, hai ngọn núi ở trước ngực, cũng nhẹ nhàng rung động một chút.
Được người khác ca ngợi luôn là một chuyện khiến người ta cao hứng.Đặc biệt người ca ngợi mình, lớn lên vẫn còn rất có tinh thần, lại tựa hồ không có mục đích đặc biệt, như vậy càng khiến cho lòng người thoải mái.
“Như thế nào giờ mới nghỉ làm? Hiện giờ đã mười giưỡi rồi.Triệu Thụy hỏi tiếp một câu.
“Hiện giờ công việc tương đối bận rộn.”Tiêu Khả hân hời hợt nói một câu, tựa hồ không quá muốn đàm luận về công việc.
Triệu Thụy vì thế rất là biết điều, không nhắc đến cái đề tài này nữa.
Hai người cũng không nói chuyện tiếp, một người đứng ở trong góc thang máy ôm tay, chờ đợi thang máy đem hai người đưa đến nơi muốn đến.

Trong thang máy an tĩnh rồi, ngòn đèn mờ mờ chiếu tới người của Tiêu Khả Hân, phảng phất phủ lên người nàng một lớp vải mỏng gợi cảm, làm cho những đường cong vốn đã lung linh của nàng, càng có thêm sức hấp dẫn, mùi thơm nhàn nhạt của thân thể nàng, từ trên người phát ra, tràn ngập cả không gian, khiến người ta tâm thần nhộn nhạo.
Ngẩng đầu nhìn lên đèn thang máy, đã tới tầng mười bốn rồi, chỉ còn cách một tầng nữa.
Cái ý nghĩ này mới hiện lên trong đầu,”Oanh” một tiếng, thang máy đột nhiên dừng lại, đèn trong thang máy cũng đột nhiên bị tắt, bốn phía đều lâm vào một mảnh hắc ám.
“A? Chuyện gì xảy ra vậy?” Tiêu Khả Hân kêu lên một tiếng sợ hãi.
Có phải mất điện hay không?” Triệu Thụy cũng có chút ngoài ý muốn.
Tiêu Khả Hân đang muốn mở miệng, thang máy đột nhiên trầm xuống, hình như đang rơi xuống.
“Ai nha !”
Tiêu Khả Hân trở tay không kịp, kêu một tiếng sợ hãi, rồi té sấp về phía trước.
Mặc dù nàng từng học võ công gia truyền, nhưng không có chính thức bước vào cổ võ đạo, chỉ là lợi hại hơn người bình thường một chút mà thôi.
Hiện giờ thang máy đột nhiên rơi xuống, làm sao đứng vững được, liền ngã về phía trước,nhào thẳng vào lòng của Triệu Thụy.

Tiêu Khả Hân là một cảnh sát, Triệu Thụy tự nhiên không thể lộ ra bản lãnh của mình vẫn còn lợi hại hơn cả cảnh sát, vì vậy giả vờ đứng không vững, ngã ngồi xuống.
Nhất thời, hắn chỉ cảm thấy một làn gió thơm mát, hướng hắn đánh tới, sau đó một thân thể nóng bỏng, nhào vào người hắn.
Sau đó, hắn liền phát hiện, đầu của hắn, đụng sâu vào giữa đôi núi ấm áp, béo mập,đôi núi to lớn, ra sức đè ép miệng cùng mũi của hắn, thiếu chút nữa làm hắn không hít thở nổi!
Triệu Thụy lúc này cuối cùng cũng hiểu, cái gì gọi là chết dưới đóa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.
Cái loại kiểu chết này, phỏng chừng rất nhiều người đều vui vẻ mà tiếp nhận.
Thang máy rơi xuống rất nhanh liền dừng lại, cũng không có tiếp tục rơi.
Tiêu Khả Hân thấy tạm thời không có tính mạng nguy hiểm, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, liền định thần lại.
Bất quá, lấp tức phát hiện có chút không bình thường, hai vú của chính mình ,tựa hồ kẹp lấy vật gì đó, nàng vội vàng cúi đầu, không khỏi cực kì hoảng sợ, hét lên một tiếng, dùng sức đem Triệu Thụy đẩy ra ngoài.
Bộ ngực này của nàng, chưa từng được tên nam nhân nào chăm bón qua, nhưng hôm nay lại để cho một tên nam sinh lạ mặt vùi cả đầu vào, điều này làm sao khiến nàng không sợ hãi!
“Ngươi….Ngươi dám ăn đậu hũ của lão nương?”Tiêu Khả Hân vừa vội vừa tức.

Đôi mày lá liễu dựng thẳng lên, đôi mắt phượng mở to thật là to, rất xinh đẹp nhưng cũng rất nguy hiểm.
“Đang bình thường thì chính ngươi nhào tới người ta!”Triệu Thụy dùng vẻ mặt vô tội nhìn nàng mà nói, dù đang trong bóng tối, nhưng mắt hắn vẫn có thể thấy rõ như thường, vẻ mặt của Tiêu Khả Hân lúc này.
Tiêu Khả Hân chết cúng ở một chỗ, một bụng tức đều bị chặn ở cổ họng.

muốn phát tiết cũng không được.
Bởi vì, vừa rồi, quả thật là nàng chủ động đầu hoài tống bảo, nhào vào trong lòng của Triệu Thụy, mà Triệu Trụy chỉ đứng một chỗ, động cũng chưa từng động một cái!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện