Triệu Thụy trong lòng cảm thấy có chút bất ngờ, không nghĩ tới tộc trưởng của Vân gia tộc đã không lộ diện mấy năm như vậy cũng bị kinh động
Hắn đột nhiên ý thức được đêm qua mình giết Tra Nãi Văn sợ rằng đã là cho bên ngoài nổi sóng to gió lớn, bởi vậy ngay cả Vân Hùng cũng không thể không tự mình ra mặt mới có thể ổn định được cục diện.
Trong lòng nghĩ như thế nhưng trên mặt hắn vẫn là một vẻ lạnh nhạt: “Điều này tôi biết, sáng hôm nay mua báo ngay tiêu đề của báo đã là cái tin này rồi.
Nhưng mà với tôi tựa hồ không có quan hệ nhiều lắm nên cũng không để ý.
”
“Thật không?” Vân Phi giảo hoạt cười “Tôi lại nghe nói, mấy người lúc trước hình như có chút cừu oán a!”
Triệu Thụy hiện tại đã có thể khẳng định Vân Phi đã hoài nghi thân phận của mình, lời nói và hành động lại càng cẩn thận, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh: “Người có có cừu oán với Tra Nãi Văn quá nhiều, cộng thêm tôi cũng chẳng sao.
”
“Kể cũng phải.
” Vân Phi gật gật đầu như tán thành lời của hắn, đột nhiên lại bất thình lình nói: “Chỉ là trong lòng tôi cảm thấy có chút kỳ quái, vừa mới điện thoại cho anh tiết lộ hành tung của Tra Nãi Văn, kết quả là buổi tối hắn bị người ta giết chết, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ!”
“Trên đời luôn luôn có chuyện vừa khéo như vậy.
” Triệu Thụy cười nhẹ nói.
Vân Phi cũng chẳng phản đối, chỉ là mở đôi mắt thật to nhìn tới lui trên mặt hắn, trong lòng suy nghĩ không ngớt.
Từ mấy tháng trước nàng đã mơ hồ cảm giác được bên trong trường học có cổ võ giả tồn tại, bởi vậy đều cố gắng tìm kiếm nhưng thủy chung không có được đầu mối nào có ích.
Cho đến khi đêm qua Tra Nãi Văn bị người ta giết chết nàng mới đột nhiên phát giác cái vị thần bí võ giả đó liệu có phải chính là Triệu Thụy bên cạnh mình hay không?
Nàng đem những sự kiện kỳ quái phát sinh lúc trước, trong đầu nghĩ qua một lần, mơ hồ cảm giác được rất có khả năng này cho nên sáng sớm đã đến trường học để dò xét xem.
Nhưng mà dò xét hơn nửa ngày cũng không có từ miệng Triệu Thụy tìm ra được gì cả, thậm chí trên mặt Triệu Thụy nàng cũng chẳng tìm ra được điều gì đó khác thường.
“Chẳng lẽ là mình đa nghi quá?“
Vân Phi cắn môi suy nghĩ.
Triệu Thụy nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc của Vân Phi thấy có chút buồn cười: “Cô hôm nay tới tìm tôi chính là muốn hỏi cái chuyện này à?”
“Đúng.
” Vân Phi có chút thất thần gật đầu nhưng lập tức phát giác mình đã lỡ miệng, vội vàng lắc đầu phủ nhận “Đương nhiên không phải, em chỉ là muốn gặp anh không thể chờ được nên đã chạy tới, hy vọng có thể thấy mặt anh.
”
“Phải vậy không?”
Nụ cười trên mặt Triệu Thụy càng thâm thúy, hắn đột nhiên phát hiện nguyên lai bản lãnh mồm miệng của Vân Phi cũng rất mau lẹ, không kém chút nào so với mồm miệng của mấy vị thầy tướng cả.
“Quan hệ của chúng ta lúc nào lại trở nên thân mật vậy?” Hắn dùng một loại ngữ khí trêu trọc nói, đồng tới khom người sát mặt tới Vân Phi, nhìn thật sâu vào mắt nàng.
Vân Phi cảm thấy trên người hắn tràn đầy mị lực nam tính, không biết làm thế nào, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên đỏ ửng lên, trái tim cũng không chịu kém, đập lên thình thịch.
Nàng không quen khi nam sinh tới sát gần như vậy, rồi lại hy vọng Triệu Thụy lại tới gần nàng thêm một chút.
Nàng vẫn hoài niệm cái cảm giác lúc trước Triệu Thụy cứu nàng đã đem nàng ôm vào trong lòng.
Hai bàn tay nhỏ bé của Vân Phi không ngừng vân vê góc áo, hơi ngượng ngùng cúi đầu, mang một bộ dáng của tiểu nhi nữ.
Còn ở đằng sau, mấy tên vệ sĩ phụ trách bảo vệ an toàn cho nàng cũng giật mình thiếu chút nữa là rơi cằm xuống dưới đất.
Không ai ngờ được Vân gia đại tiểu thư bình thường giảo hoạt như tiểu hồ ly, hung hãn như tiểu lão hổ đột nhiên lại thu móng vuốt, biến thành một con mèo nhỏ ôn thuận như vậy.
Nếu như không phải tận mắt thấy thì không ai có thể tin được.
Qua một lúc mới có người tỉnh ra, nhớ đến chức trách của mình vội vàng lên tiếng cắt đứt không khí ái muội này của hai người.
“Này, xin hãy giữ khoảng cách với tiểu thư của chúng tôi.
”
Triệu Thụy nhìn hắn một cái, nhún vai rồi đứng thẳng lại.
Vân Phi trong lòng nhất thời cảm thấy mất mát, u oán liếc Triệu Thụy một cái, sau đó quay đầu lại đổi thành thần sắc tức giận hung hăng trừng mắt nhìn tên vệ sĩ, trách hắn đã xen vào việc của người khác, lòng thầm quyết định sau này trở về nhất định phải quan sát tên gia hỏa này thật tốt.
“Nếu không có chuyện gì khác, tôi đi học trước đây.
” Triệu Thụy nhìn thấy bộ dạng này của nàng không khỏi cười cười nói một câu.
Vân Phi cũng không còn lý do gì ngăn trở chỉ có thể lặng yên gật đầu.
Triệu Thụy rất dứt khoát xoay người bước về phòng học.
Vân Phi nhìn bóng lưng hắn trong lòng xoay chuyển liên tục, vẫn cảm giác trên người Triệu Thụy tựa hồ ẩn tàng rất nhiều bí mật, nhưng nàng cũng không có biện pháp nào để thăm dò.
Lắc đầu có chút phiền não, nàng cảm thấy có nên đem sự hoài nghi của mình nói với ông nội một câu không.
Dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ, nàng trở lại biệt thự trong Vân gia đại viện.
Vừa vào cửa đã thấy một vị lão nhân đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt cương nghị, trong uy nghiêm lại lộ ra bá khí, đang ngồi tại vị trí cao nhất trong đại sảnh truyền lệnh.
Vân lão quản gia cung kính khoanh tay đứng bên cạnh lão.
Những nhân vật cao tầng còn lại của Vân gia đứng ở hai bên đại sảnh chăm chú, im lặng tiếp thu mệnh lệnh.
Những nhân vật cao tầng này tùy tiện chỉ ra một người cũng đều là nhân vật lừng lẫy của Đông An.
Nhưng trước mặt lão nhân này lại có vẻ vô cùng cung thuận và kính sợ, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì vị lão nhân này chính là Vân Hùng - Vân gia tộc trưởng, cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong cổ võ giới.
Cho dù kiêu hùng như Tra Trung Hoành, trước mặt Vân Hùng cũng sợ hãi vài phần.
Vân Hùng vốn bế quan tu luyện sau lại nghe được lão quản gia bẩm báo, nói Tra gia có biến, lập tức tạm dừng việc tu luyện xuất quan tự mình chỉ trì sự việc của gia tộc.
“Ông, cháu về rồi!”
Vân Phi vừa thấy lão nhân mặt lập tức tươi cười, hô to một tiếng, nhào vào lòng lão nhân.
Khuôn mặt nghiêm túc uy nghiêm của Vân Hùng giống như là hàn băng gặp nắng, lập tức tan ra.
Xoa xoa đầu nàng, Vân Hùng hỏi: “Vân Phi, cháu về rồi, vừa rồi đã tới đâu vậy?”
“Tới trường học.
” Vân Phi dịu dàng nói, “Ông, có thể làm phiền một lúc không? Cháu có chuyện muốn nói với ông.
”
Vân Hùng nhẹ giọng quát: “Ta đang họp, có chuyện gì đợi lát nữa nói.
”
“Không được, không được, chuyện này rất quan trọng.
” Vân Phi kéo cánh tay lão, hơi làm nũng.
Vân Hùng từ trước luôn sát phạt quyết đoán, chỉ có đối với đứa cháu gái này là không có đến một chút biện pháp, chỉ đành cười khổ tạm dừng hội nghị gia tộc, bị cháu gái lôi tới tầng hai của thư phòng.
Đóng cửa phòng lại, Vân Hùng hỏi: “Vân Phi, cháu có chuyện gì quan trọng muốn nói với ta?”
Vân Phi do dự một chút, sau đó đem những nghi hoặc trong lòng nói hết với Vân Hùng.
Vân Hùng nghe xong trước tiên là cả kinh, sau đó trầm ngâm.
Vừa rồi lão mới triệu tập các thành viên cao cấp của gia tộc lại, chủ yếu là bởi vì tìm hiểu cái vị thần bí cường giả đã giết chết Tra Nãi Văn để xem có thể cùng hắn kết giao, mời làm trợ lực.
Bởi vì cường giả này hiển nhiên đạt tới cảnh giới võ giả tiên thiên tam cấp.
Thực lực cường đại như vậy đã đủ trở thành bá chủ một phương.
Nếu như có thể trợ mời làm viện trợ, như vậy sức mạnh của Vân gia sẽ tăng mạnh, có thể hoàn toàn áp chế Tra gia khiến cho bọn chúng trong vòng mấy chục năm khó có thể xoay sở được.
Còn việc có trở mặt với Tra gia hay không, Vân Hùng hoàn toàn không cần sợ hãi.
Vì thực lực của Vân gia, vốn đã áp chế Tra gia, bối cảnh cùng danh tiếng ở hai giới chính thương (chính trị và thương mại) tốt hơn so với Tra gia nhiều lắm.
Nếu như có thêm một cường giả như vậy gia nhập, càng hoàn toàn không cần sợ hãi.
Nếu vạn nhất Tra gia quả thực có can đảm trở mặt, Vân Hùng lại cho rằng đó chính là cơ hội tốt đẹp để diệt trừ Tra gia.
Chỉ là vị thần bí sát thủ đó xuất quỷ nhập thần, hành tung bất định, lão rất khó tìm được dấu vết.
Không ngờ Vân Phi lại đột nhiên phát hiện một cái đầu mối lớn khiến lão không khỏi hưng phấn.
Nhưng mà Vân Hùng cũng không có lập tức sai người mời Triệu Thụy tới, mà cần phái người điều tra bối cảnh Triệu Thụy, tìm hiểu sơ qua về hắn.
Thế lực của Vân gia khổng lồ, tư liệu về Triệu Thụy chỉ trong hai ngày đã thu thập đầy đủ trình trên bàn của Vân Hùng.
Lão cẩn thận xem qua, quả thật phát hiện nhiều điểm thần bí quái dị như: Triệu Thụy đột nhiên tại ngân hàng có số tài khoản rất lớn, có thể mua được một khu nhà cao cấp lại vẫn làm công tại quán bar, đột nhiên kết giao hảo hữu với lão trung y Lâm Bảo Đức tính tình quái dị.
Đương nhiên chỉ chừng đó không thể kết luận Triệu Thụy chính là vị thần bí cường giả đó, nhưng ít nhất cũng cho thấy thanh niên này tuyệt đối không đơn giản.
Đem tư liệu của Triệu Thụy xem qua xem lại mấy lần, Vân Hùng cẩn thận cân nhắc một hồi rồi quyết định tự mình nên đi gặp thanh niên kỳ quái này một lần.
Hắn đột nhiên ý thức được đêm qua mình giết Tra Nãi Văn sợ rằng đã là cho bên ngoài nổi sóng to gió lớn, bởi vậy ngay cả Vân Hùng cũng không thể không tự mình ra mặt mới có thể ổn định được cục diện.
Trong lòng nghĩ như thế nhưng trên mặt hắn vẫn là một vẻ lạnh nhạt: “Điều này tôi biết, sáng hôm nay mua báo ngay tiêu đề của báo đã là cái tin này rồi.
Nhưng mà với tôi tựa hồ không có quan hệ nhiều lắm nên cũng không để ý.
”
“Thật không?” Vân Phi giảo hoạt cười “Tôi lại nghe nói, mấy người lúc trước hình như có chút cừu oán a!”
Triệu Thụy hiện tại đã có thể khẳng định Vân Phi đã hoài nghi thân phận của mình, lời nói và hành động lại càng cẩn thận, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh: “Người có có cừu oán với Tra Nãi Văn quá nhiều, cộng thêm tôi cũng chẳng sao.
”
“Kể cũng phải.
” Vân Phi gật gật đầu như tán thành lời của hắn, đột nhiên lại bất thình lình nói: “Chỉ là trong lòng tôi cảm thấy có chút kỳ quái, vừa mới điện thoại cho anh tiết lộ hành tung của Tra Nãi Văn, kết quả là buổi tối hắn bị người ta giết chết, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ!”
“Trên đời luôn luôn có chuyện vừa khéo như vậy.
” Triệu Thụy cười nhẹ nói.
Vân Phi cũng chẳng phản đối, chỉ là mở đôi mắt thật to nhìn tới lui trên mặt hắn, trong lòng suy nghĩ không ngớt.
Từ mấy tháng trước nàng đã mơ hồ cảm giác được bên trong trường học có cổ võ giả tồn tại, bởi vậy đều cố gắng tìm kiếm nhưng thủy chung không có được đầu mối nào có ích.
Cho đến khi đêm qua Tra Nãi Văn bị người ta giết chết nàng mới đột nhiên phát giác cái vị thần bí võ giả đó liệu có phải chính là Triệu Thụy bên cạnh mình hay không?
Nàng đem những sự kiện kỳ quái phát sinh lúc trước, trong đầu nghĩ qua một lần, mơ hồ cảm giác được rất có khả năng này cho nên sáng sớm đã đến trường học để dò xét xem.
Nhưng mà dò xét hơn nửa ngày cũng không có từ miệng Triệu Thụy tìm ra được gì cả, thậm chí trên mặt Triệu Thụy nàng cũng chẳng tìm ra được điều gì đó khác thường.
“Chẳng lẽ là mình đa nghi quá?“
Vân Phi cắn môi suy nghĩ.
Triệu Thụy nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc của Vân Phi thấy có chút buồn cười: “Cô hôm nay tới tìm tôi chính là muốn hỏi cái chuyện này à?”
“Đúng.
” Vân Phi có chút thất thần gật đầu nhưng lập tức phát giác mình đã lỡ miệng, vội vàng lắc đầu phủ nhận “Đương nhiên không phải, em chỉ là muốn gặp anh không thể chờ được nên đã chạy tới, hy vọng có thể thấy mặt anh.
”
“Phải vậy không?”
Nụ cười trên mặt Triệu Thụy càng thâm thúy, hắn đột nhiên phát hiện nguyên lai bản lãnh mồm miệng của Vân Phi cũng rất mau lẹ, không kém chút nào so với mồm miệng của mấy vị thầy tướng cả.
“Quan hệ của chúng ta lúc nào lại trở nên thân mật vậy?” Hắn dùng một loại ngữ khí trêu trọc nói, đồng tới khom người sát mặt tới Vân Phi, nhìn thật sâu vào mắt nàng.
Vân Phi cảm thấy trên người hắn tràn đầy mị lực nam tính, không biết làm thế nào, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên đỏ ửng lên, trái tim cũng không chịu kém, đập lên thình thịch.
Nàng không quen khi nam sinh tới sát gần như vậy, rồi lại hy vọng Triệu Thụy lại tới gần nàng thêm một chút.
Nàng vẫn hoài niệm cái cảm giác lúc trước Triệu Thụy cứu nàng đã đem nàng ôm vào trong lòng.
Hai bàn tay nhỏ bé của Vân Phi không ngừng vân vê góc áo, hơi ngượng ngùng cúi đầu, mang một bộ dáng của tiểu nhi nữ.
Còn ở đằng sau, mấy tên vệ sĩ phụ trách bảo vệ an toàn cho nàng cũng giật mình thiếu chút nữa là rơi cằm xuống dưới đất.
Không ai ngờ được Vân gia đại tiểu thư bình thường giảo hoạt như tiểu hồ ly, hung hãn như tiểu lão hổ đột nhiên lại thu móng vuốt, biến thành một con mèo nhỏ ôn thuận như vậy.
Nếu như không phải tận mắt thấy thì không ai có thể tin được.
Qua một lúc mới có người tỉnh ra, nhớ đến chức trách của mình vội vàng lên tiếng cắt đứt không khí ái muội này của hai người.
“Này, xin hãy giữ khoảng cách với tiểu thư của chúng tôi.
”
Triệu Thụy nhìn hắn một cái, nhún vai rồi đứng thẳng lại.
Vân Phi trong lòng nhất thời cảm thấy mất mát, u oán liếc Triệu Thụy một cái, sau đó quay đầu lại đổi thành thần sắc tức giận hung hăng trừng mắt nhìn tên vệ sĩ, trách hắn đã xen vào việc của người khác, lòng thầm quyết định sau này trở về nhất định phải quan sát tên gia hỏa này thật tốt.
“Nếu không có chuyện gì khác, tôi đi học trước đây.
” Triệu Thụy nhìn thấy bộ dạng này của nàng không khỏi cười cười nói một câu.
Vân Phi cũng không còn lý do gì ngăn trở chỉ có thể lặng yên gật đầu.
Triệu Thụy rất dứt khoát xoay người bước về phòng học.
Vân Phi nhìn bóng lưng hắn trong lòng xoay chuyển liên tục, vẫn cảm giác trên người Triệu Thụy tựa hồ ẩn tàng rất nhiều bí mật, nhưng nàng cũng không có biện pháp nào để thăm dò.
Lắc đầu có chút phiền não, nàng cảm thấy có nên đem sự hoài nghi của mình nói với ông nội một câu không.
Dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ, nàng trở lại biệt thự trong Vân gia đại viện.
Vừa vào cửa đã thấy một vị lão nhân đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt cương nghị, trong uy nghiêm lại lộ ra bá khí, đang ngồi tại vị trí cao nhất trong đại sảnh truyền lệnh.
Vân lão quản gia cung kính khoanh tay đứng bên cạnh lão.
Những nhân vật cao tầng còn lại của Vân gia đứng ở hai bên đại sảnh chăm chú, im lặng tiếp thu mệnh lệnh.
Những nhân vật cao tầng này tùy tiện chỉ ra một người cũng đều là nhân vật lừng lẫy của Đông An.
Nhưng trước mặt lão nhân này lại có vẻ vô cùng cung thuận và kính sợ, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì vị lão nhân này chính là Vân Hùng - Vân gia tộc trưởng, cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong cổ võ giới.
Cho dù kiêu hùng như Tra Trung Hoành, trước mặt Vân Hùng cũng sợ hãi vài phần.
Vân Hùng vốn bế quan tu luyện sau lại nghe được lão quản gia bẩm báo, nói Tra gia có biến, lập tức tạm dừng việc tu luyện xuất quan tự mình chỉ trì sự việc của gia tộc.
“Ông, cháu về rồi!”
Vân Phi vừa thấy lão nhân mặt lập tức tươi cười, hô to một tiếng, nhào vào lòng lão nhân.
Khuôn mặt nghiêm túc uy nghiêm của Vân Hùng giống như là hàn băng gặp nắng, lập tức tan ra.
Xoa xoa đầu nàng, Vân Hùng hỏi: “Vân Phi, cháu về rồi, vừa rồi đã tới đâu vậy?”
“Tới trường học.
” Vân Phi dịu dàng nói, “Ông, có thể làm phiền một lúc không? Cháu có chuyện muốn nói với ông.
”
Vân Hùng nhẹ giọng quát: “Ta đang họp, có chuyện gì đợi lát nữa nói.
”
“Không được, không được, chuyện này rất quan trọng.
” Vân Phi kéo cánh tay lão, hơi làm nũng.
Vân Hùng từ trước luôn sát phạt quyết đoán, chỉ có đối với đứa cháu gái này là không có đến một chút biện pháp, chỉ đành cười khổ tạm dừng hội nghị gia tộc, bị cháu gái lôi tới tầng hai của thư phòng.
Đóng cửa phòng lại, Vân Hùng hỏi: “Vân Phi, cháu có chuyện gì quan trọng muốn nói với ta?”
Vân Phi do dự một chút, sau đó đem những nghi hoặc trong lòng nói hết với Vân Hùng.
Vân Hùng nghe xong trước tiên là cả kinh, sau đó trầm ngâm.
Vừa rồi lão mới triệu tập các thành viên cao cấp của gia tộc lại, chủ yếu là bởi vì tìm hiểu cái vị thần bí cường giả đã giết chết Tra Nãi Văn để xem có thể cùng hắn kết giao, mời làm trợ lực.
Bởi vì cường giả này hiển nhiên đạt tới cảnh giới võ giả tiên thiên tam cấp.
Thực lực cường đại như vậy đã đủ trở thành bá chủ một phương.
Nếu như có thể trợ mời làm viện trợ, như vậy sức mạnh của Vân gia sẽ tăng mạnh, có thể hoàn toàn áp chế Tra gia khiến cho bọn chúng trong vòng mấy chục năm khó có thể xoay sở được.
Còn việc có trở mặt với Tra gia hay không, Vân Hùng hoàn toàn không cần sợ hãi.
Vì thực lực của Vân gia, vốn đã áp chế Tra gia, bối cảnh cùng danh tiếng ở hai giới chính thương (chính trị và thương mại) tốt hơn so với Tra gia nhiều lắm.
Nếu như có thêm một cường giả như vậy gia nhập, càng hoàn toàn không cần sợ hãi.
Nếu vạn nhất Tra gia quả thực có can đảm trở mặt, Vân Hùng lại cho rằng đó chính là cơ hội tốt đẹp để diệt trừ Tra gia.
Chỉ là vị thần bí sát thủ đó xuất quỷ nhập thần, hành tung bất định, lão rất khó tìm được dấu vết.
Không ngờ Vân Phi lại đột nhiên phát hiện một cái đầu mối lớn khiến lão không khỏi hưng phấn.
Nhưng mà Vân Hùng cũng không có lập tức sai người mời Triệu Thụy tới, mà cần phái người điều tra bối cảnh Triệu Thụy, tìm hiểu sơ qua về hắn.
Thế lực của Vân gia khổng lồ, tư liệu về Triệu Thụy chỉ trong hai ngày đã thu thập đầy đủ trình trên bàn của Vân Hùng.
Lão cẩn thận xem qua, quả thật phát hiện nhiều điểm thần bí quái dị như: Triệu Thụy đột nhiên tại ngân hàng có số tài khoản rất lớn, có thể mua được một khu nhà cao cấp lại vẫn làm công tại quán bar, đột nhiên kết giao hảo hữu với lão trung y Lâm Bảo Đức tính tình quái dị.
Đương nhiên chỉ chừng đó không thể kết luận Triệu Thụy chính là vị thần bí cường giả đó, nhưng ít nhất cũng cho thấy thanh niên này tuyệt đối không đơn giản.
Đem tư liệu của Triệu Thụy xem qua xem lại mấy lần, Vân Hùng cẩn thận cân nhắc một hồi rồi quyết định tự mình nên đi gặp thanh niên kỳ quái này một lần.
Danh sách chương