Xuống lầu Nobita đầu tiên là nhìn thấy bố Nobi đang xem thời sự và mẹ đang bưng đồ ăn lên.

Vì ngày mai là ngày trẻ em mùng 5 tháng 5 nên món ăn hôm nay khá là phong phú.

Nobita còn thấy trong góc thảm tatami có cái đèn cá chép để đó chắc là chuẩn bị treo vào ngày mai.

“Nobita đã làm bài tập chưa đấy?” Bà Nobi, Tamako hỏi Nobita.

Tuy vừa răn dạy một hồi nhưng không thấy có cảm giác quá giận dữ như hồi nãy.

“Dạ rồi ạ.” Nobita chỉ có thể nhè nhẹ trả lời.

Là một người đã 23, 24 tuổi đã là người lớn ( hắn nghĩ vậy) mà lại đi sợ sệt một người phụ nữ chỉ hơn mình chỉ chừng chục tuổi là một điều không thể nào tha thứ!

Nobita biểu thị:”Các tiền bối xuyên việt. Có lỗi. Cơ thể nó phản xạ có điều kiện rồi không sửa ngày một ngày hai được.”

Chấp nhận số phận ngồi xuống Nobita ngay lập tức vứt sạch mấy cái suy nghĩ linh tinh vớ vẩn ra sau đầu khi nhìn thấy bàn cơm mĩ vị,

Nói một câu “itadakimasu” rồi ăn nhanh như hổ báo.

Nói lại toàn là nước mắt chứ trên chuyến bay Nobita còn chưa kịp ăn miếng nào đã tai nạn bây giờ may mà trọng sinh chứ không thì chắc thành ma đói rồi.

Thấy ăn được khai tâm Nobita hai vợ chồng đều cười hòa ái nhắc nhở ăn cẩn thận.

Nói đến hiện tại gia đình Nobita vẫn còn gọi là đầm ấm, ông bà Nobi vẫn chưa quá thất vọng về đứa con này thường khuyến khích động viên và hi vọng con trai mình trở thành một người tài giỏi.

Ăn một bụng no nê với không có một chút cái gọi là lạ bụng ăn không quen khẩu vị Nobita nói một câu”gochisoosama” cám ơn bữa ăn rồi xin phép lên phòng.

Nói thật vì có kí ức của nguyên Nobita nên việc xưng hô với ba mẹ cũng không cảm thấy xa cách nhưng trong tiềm thức nói cho hắn biết hắn cần thời gian để quen thuộc hơn với tình hình hiện tại.

Lên phòng Nobita bắt đầu hoạch định tương lai sau này của bản thân.

Hôm nay đã là mùng 4 tháng 5 năm 1973 nghĩa là còn gần 7 tháng nữa là Doraemon đến.



Nobita không thể không suy nghĩ một vấn đề nghiêm trọng nếu bản thân thay đổi tốt lên, học giỏi, thành công thì tương lai Doraemon có còn trở lại quá khứ tìm mình? Đúng là một việc đáng để sử dụng đống nơ ron thần kinh có hạn trong não để suy nghĩ.

Nhưng nói đi phải nói lại, rất nhiều nhận xét đến Doraemon kiếp trước hắn từng đọc rằng Doraemon chỉ là truyện cho trẻ con nên mâu thuẫn nhau, các bảo bối quá hack và coi Nobita chỉ là một nhân vật chính không xứng chức với quá nhiều khuyết điểm.

Nói Nobita xui xẻo đi, thì Nobita đã có Doraemon làm bạn giúp đỡ hơn hẳn bao nhiêu đứa trẻ khác.

Nói hắn may mắn thì lại thấy thật nực cười.

Nhưng có ai chú ý một điều rằng cảnh sát thời gian tồn tại?

Chắc mọi người nghĩ cảnh sát thời gian liên quan gì ở đây?

Vô cùng quan trọng!!!

Những người trở lại quá khứ trong Doraemon như quỷ kamat, đội săn khủng long, vv.vv đều vì thay đổi một phần lịch sử mà bị bắt.

Nhìn lại coi Nobita đã làm gì???

Cứu trái đất không dưới 3 lần bị xâm lấn hủy diệt như:

Truyện ngắn về thẻ xui xẻo Nobita đã vô tình làm viên thiên thạch tránh ra không va vào trái đất,

Ở dưới sự xâm lăng của binh đoàn robot nobita và các bạn đã im lặng thủ hộ địa cầu.

Cuộc phiêu lưu vào xứ quỷ diệt ma vương tiện thể diệt luôn thiên thạch sắp đâm vào địa cầu,

vương quốc gió hay vương quốc trên mây bảo vệ khỏi thiên tai toàn cầu.

Dù là làm gì thì đều có thể vi phạm luật "sử dụng bảo bối để sửa chữa lịch sử" khiến Nobita và Doraemon ngồi tù mọt gông.

Nhưng cuối cùng thì sao???

Không một lần nào hai người, à chính xác là 1 người 1 mèo phải đi uống trà cả.

Điều này chứng minh cái gì???

Chứng minh rằng Nobita không phải là lịch sử, Nobita hay chính xác hơn là thời không có Nobita mới là hiện tại, tương lai vẫn chỉ là tương lai và có thể thay đổi được, việc làm Nobita làm là đạo, nói bên một phương diện nào đó Nobita là thay luật trời.

Nghe thì cao cao tại thượng nhưng Nobita vẫn là Nobita thôi, sau các việc làm kinh thiên động địa thì vẫn trở về là một cậu bé hậu đậu vụng về nhiều tật xấu.

Khi nghĩ đến sáng thế chủ a, thần a, ai cũng nghĩ đến bóng hình vĩ ngạn, con mắt nhìn thấu hư không, thần thông quảng đại.

Nhưng sự thật phũ phàng Nobita cũng là sáng thế chủ,cũng là thần( trong lạc vào thế giới côn trùng hay còn gọi Đấng toàn năng Nobita) nhưng cậu ta vẫn là phàm nhân vẫn khổ bức như những con kiến.

Nhưng không thể phủ nhận cho dù Nobita thay đổi tốt hay xấu thì Doraemon chắc chắn đến.

Và Nobita giờ không còn là Nobita khi xưa nữa, anh đã khác rồi….

“há há há…” chìm vào giấc mơ riêng mình Nobita không nhận ra mình ngoài ngón tay vàng và suy nghĩ người trưởng thành ra tính cách chả thay đổi cái vẹo gì cả.

“Trước tiên cần đọc xong hết sách giáo khoa lớp 3 cái đã, với đọc xong nhớ ngay của ngón tay vàng và kiến thức của một người tốt nghiệp đại học thì chỉ là tôm tép”

Hô lên một câu đầy chí khí, Nobita bắt đầu mang sách ra đọc,một trang, hai trang, ba trang……

Nửa quyển đọc xong Nobita cảm thấy có 2 tòa đại sơn đang treo trên mắt mình vậy, tuy đọc là nhớ những kiến thức kia cũng đơn giản nhưng không hiểu sao cơ thể cứ muốn ngủ cho nhẹ người không biết nữa.

“Thôi mai học”

Ung thư lười của Nobita phát tác và hắn không ngần ngại thuần thục trải nệm tắt đèn đi ngủ.

Ông thần Nobita chúng ta còn cần dài dài thời gian để trị cả tá bệnh của mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện