Pho tượng thần Bauwanko, thứ tượng trưng cho cả dân tộc Bauwanko, sừng sững nơi đây hàng ngàn năm, bỗng nhiên động.

Ánh mắt pho tượng bỗng sáng quắc lên, hai tay vốn để chéo ngang ngực được đưa ra hai bên, nó ưỡn ngực ngẩng mặt lên trời gầm lên một tiếng kinh thiên.

Nhìn pho tượng cử động, cả đám lính lác tan đàn xẻ nghé bỏ chạy cả, chỉ có mấy chiếc xe tăng vẫn ngoan cố chĩa họng súng về phía nó mà thôi.

Cũng phải, xe tăng phun lửa và máy phi hành cũng là hai đại thành tựu cổ đại văn minh người Bauwanko, cùng thời đại với lúc pho tượng được tạo ra, bởi vậy lũ lính núp trong xe tăng và máy phi hành có chút ảo tưởng sức mạnh cũng phải thôi.

Trong đầu chúng chắc là nghĩ rằng:

“Mày và mấy cái máy móc bọn tao đều là sản phẩm một thời đại. Mày cũng đâu thể mạnh mẽ vượt quá máy móc của bọn tao tạo ra? Bọn tao lại có nhiều như vậy không bắn mày ra bã thì không có thiên lí mà!”

Với cái suy nghĩ ảo tưởng tác quái đó mà lũ lính kia vẫn tin tưởng vững chắc có thể đánh bại thậm chí phá hủy pho tượng thần. Cơ mà chúng đâu thể hiểu được sự thực đằng sau sự hình thành pho tượng, pho tượng này vừa là kết tinh của khoa học tiền sử, vừa là sự kết hợp giữa khoa học và thần bí học, tạo ra một vị Chân Thần bất diệt.

Như đã nói, Thần thựuc ra chỉ là một sinh mạng thể mạnh mẽ mà thôi, họ được tự nhiên ưu ái ban cho “Thần Lực” có thể hiểu là thứ năng lực điều khiển một bộ phân của tự nhiên, như khí trời, sấm sét, lửa, nước,… các loại.

Nhưng họ cũng chỉ là thân thể bằng sự tổ hợp của các bon, nước… nói cách khác họ là Thần Các bon sinh vật. Đặc điểm của các bon sinh vật đó chính là có tuổi thọ, lớn nhất tuổi của một vị thần là hai ngàn hoặc ba ngàn năm, đến khi đó cho dù thần mạnh mẽ vẫn sẽ bị lão hóa mà chết đi.

Nhưng tượng thần Bauwanko này lại khác, có vẻ như đây là kết tinh của tinh hoa cuối cùng của lịch sử Thần Thoại, cũng có thể là sự bùng nổ của nền văn minh khi nó bị ép vào bước đường hủy diệt đi. Thần Anubis đã thành công tại những ngày cuối đời tạo ra Thần Nhân Tạo… nói đúng hơn là “Thần Cẩu Tạo”.

Một vị Thần thực sự, không có nhiều cảm xúc hỉ nộ ái ố, không có truy cầu thực, tửu, sắc,… Thần này có sinh mạng có thể gọi là vĩnh cửu, có tư tưởng riêng, nhưng lại tràn đầy công bình công chính, bởi vì theo góc độ khoa học mà nói đây là thuộc Silic sinh mạng, một loại sinh mạng chỉ tồn tại trong lí thuyết trong khoa học hiện nay.

Silic sinh mạng là bất tử, không có các hooc môn bài tiết bất thường khiến cho Silic sinh mạng không có các cảm xúc như con người, cũng không thể nói nó là vô cảm, mà nói đúng hơn là thờ ơ, như phương đông có câu Vô Vi vậy.

Silic sinh mạng tính đặc thù khiến nó cực kì hợp với định nghĩa Thần của con người: “Bất tử”, “Công bình”, “Mạnh mẽ”, “Uy nghiêm”… trong khi đó, tượng thần Bauwanko lại không chỉ là silic sinh mạng đơn giản vậy, nó còn được truyền vào linh hồn của thần Anubis.

Nói cách khác, Thần Anubis, vị thần cai quản cái chết đã quá hiểu sâu về sinh tử, nên đã lầm một phen chuyển kiếp thành lại Thần Bauwanko, một vị thần đúng nghĩa.

Nhưng nếu cho Nobita chọn trở thành “thần đúng nghĩa” hay vẫn giữ nguyên thân xác phàm thai này thì Nobita sẽ không ngần ngại chọn thân xác phàm thai này.

Thần Anubis, Nobita là chưa từng gặp, nhưung đã là sinh vật thể thì chắc chắn sẽ có hỉ nộ ái ố, các cảm xúc, Tham Sân Si, các nguyên tội… Nhưng Thần Bauwanko lại không có mấy thứ đó, không cần ăn uống hay tham luyến quyền lực sức mạnh… không có các hooc môn khiến tim đập nhanh mặt đỏ khi dính tiếng sét ái tình, không có thứ đòi hỏi sẽ không có sự thỏa mãn, không có thỏa mãn sẽ không vui vẻ… sống như vậy cùng chết có khác gì??? Nobita mới không chịu làm thế đâu! Có thể Thần Anubis cũng phát hiện ra điều đó nên sau khi chuyển thân thành Thần Bauwanko đã lựa chọn ngủ say thay vì tiếp tục làm một vị Thần đầy quyền lực như xưa a…

Kéo xa…

Thấy tượng thần bước chân phá tan bệ đá, tên Daburanda là sợ tè ra quần, hoảng loạn chỉ về phía pho tượng đang bước đến mà hét lên:



“Nổ súng! Mau nổ súng!”

Từng cái nòng súng phun lửa nhắm thẳng mông pho tượng mà phun ra một chuỗi dài lưỡi lửa, đốt cho mông bức tượng được chiếu lên sáng rừng rực. Không có quá nhiều cảm xúc cũng không có nghĩa Thần Bauwanko không biết vui hay tức giận, chẳng qua nó rất khó thể hiện ra chúng mà thôi, nhưng hành động “đốt mông” hắn của lũ Daburanda đã phạm húy.

Thần Bauwanko giận dữ, hậu quả là rất nghiêm trọng! Nâng lên một cái chân đạp xuống, một chiếc xe tăng phun lửa nát. Đó là may sao mấy tên lính cảm thấy được mà chạy trước chứ không thì đã có mấy mạng nằm dưới cái hạ chân tựa như bình thường đó.

Tưởng tượng xem, một pho tượng to lớn gấp nhiều lần một tòa nhà Big ben, độ cứng chắc có thể chịu được từ “Vô kiên bất tồi” cái cụm từ này thì sẽ là như thế nào một sức mạnh?

Nói đâu xa chứ chỉ cao chừng 3m một tên màu da xanh lét đã có thể quẩy tưng bừng New york tại vũ trụ Marvel thì nếu thả một kẻ to hơn ngàn lần hắn, mạnh hơn không chỉ ngàn lần, lại có khả năng “phi thiên độn địa” chưa sử dụng ra thì sẽ ra làm sao a???

Dĩ nhiên là tên xanh lét kia có cái bug càng tức giận càng mạnh, cũng không thể nói là ai yếu hơn ai, nhưng mà dẫu sao không thể phủ nhận được sức mạnh khủng khiếp của Thần Bauwanko a.

Tên Koss lại không nghĩ nhiều như vậy, theo hắn thì không có cái gì mà một phát pháo hay bom không giải quyết được, cùng lắm thì là hai phát a… Bởi thế theo hạ lệnh của hắn mà các máy phi hành đồng loạt ném bom lên đầu của Thần Bauwanko.

Ngẩng đầu gầm lên giận dữ, Thần Bauwanko chộp hai cái phi hành khí như chộp hai chiếc máy bay đồ chơi mà bóp nát tươm, thuốc súng và sắt thép ma sát ra tia lửa gây ra hai đoàn hỏa cầu bùng lên trên hai tay của pho tượng.

Các chiếc phi hành khí có thể bay cao hơn độ cao của pho tượng nhưng lại không thể bay quá cao được, bởi vì phi hành khí chỉ là hoạt động bằng nguyên lí trực thăng chứ không phải máy bay phản lực, chúng có tầm bay thấp hơn, lực nâng tối đa ít hơn, và đặc biệt cần chú ý áp suất và nồng độ Oxi phù hợp cho sinh vật sinh tồn không bị thiếu dưỡng.

Với độ cao hơn nhiều, gấp mấy lần tượng nữ thần tự do của Thần Bauwanko thì tầm bau của mấy chiếc phi hành khí này vẫn là quá thấp.

Vung đấm, một chiếc nổ tung. Chộp vào tay một chiếc phi hành khí, ném đi…! Trúng lần hai mục tiêu.

Thần Bauwanko đánh cho lũ phi hành khí kia phải gọi là như chơi đồ chơi con nít vậy, nhìn thấy tượng thần bạo phát hung uy, lão Koss vẫn là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà hét lên:

“Mau chuẩn bị chung cực vũ khí! Ta phải cho pho tượng cổ lỗ sĩ kia biết thế nào là lễ độ!”

Các binh lính nhanh chóng mà chạy vào phòng lái chuẩn bị cho cái gọi là “chung cực vũ khí” đi. Không bao lâu, hai tên lính chạy đến hô:

“Thưa ngài, đã chuẩn bị xong!”

Tên Koss âm trầm mà cười một tiếng, nghiến răng nghiến lợi mà nói:

“Ta sẽ cho mi biết thế nào là lễ độ! Chỉ là một pho tượng đá nhỏ bé mà lại dám phá đi của ta bao nhiêu công sức! Bắn cho ta!”

Thiên không mẫu hạm tại đầu thuyền là hình đầu chó, miệng của nó mở ra để lộ một họng pháo đen sì, có năng lượng tụ tập lại đó càng ngày càng lớn, rồi cái năng lượng đó bỗng tụ lại nhỏ như một hạt tròn năng lượng, sau đó là bộc phá.

Dải năng lượng tứ ngược khắp phía trước mặt của thiên không mẫu hạm kia, trực chỉ pho tượng thần mà lao đến, khí thế có thể nói là “thần cản giết thần mà phật cản giết phật” a…

Trong căn phòng kho báu của pho tượng, Nobita kinh ngạc ngẩng đầu lên ngạc nhiên kêu lên một tiếng:

“Di! Bom vĩ thú???”

Mặc kệ tên Nobita là thế nào liên tưởng đến bom vĩ thú với chung cực vũ khí của lão Koss, chùm năng lượng pháo vẫn là đánh thẳng vào thân tượng thần Bauwanko.

Có vẻ như có chút khinh địch, cũng có thể do lâu quá không tỉnh dậy khiến phản ứng không được nhanh, cũng có thể do thần bị “Béo Phì”, nặng nề quá không linh hoạt nổi… tóm đi tóm lại là tượng thần bị một pháo oanh cho sấp mặt.

Chính xác ra mà nói đó là ngã ngửa ra mới đúng! Hai mắt pho tượng ảm đạm, có cảm giác như nó không thể nào ngồi dậy sau phát bắn này… Dĩ nhiên đó là trong mắt của người khác, chứ trong mắt của Nobita thì lại chả phải.

Cú đánh của “bom vĩ thú” kia chỉ là xung lực đánh ngã Thần Bauwanko mà thôi, chú đến một vết trầy còn chả có, lấy cái gì mà “không thể đứng dậy?”

Quả nhiên, trong ánh mắt lo lắng của mấy người Peko và Shizuka, Doraemon, Jaian lẫn Suneo, trong ánh mắt hả hê của lão Koss, pho tượng vốn nằm yên bỗng hai mắt lại sáng rực lên, lật mình trở dậy.

Tên Koss hoảng loạn ra lệnh:

“Nhanh tránh ra! Nhanh tránh ra! Aaaa… Không kịp rồi!”

Từ xưa đến nay trực thăng chưa bao giờ là nổi tiếng bởi sự linh động a, chưa đợi chiếc hàng không mẫu hạm kia xoay xở tránh ra, Thần Bauwanko đã một chộp vào hai bên thân tàu và dĩ nhiên không huyền niệm gì khi chiếc hàng không mẫu hạm kia tan nát.

Nhìn chiếc hàng không mẫu hạm vỡ nát nói thật chứ Nobita là có chút đáng tiếc, trong mấy cái vũ khí của tên Koss tạo ra chỉ có chiếc hàng không mẫu hạm này là vào được mắt hắn, chứ các thứ được gọi là phi hành khí kia trong mắt Nobita là thô lậu không tả nổi.

Nhưng mấy người Doraemon và Shizuka, Peko, Jaian lẫn Suneo lại không nghĩ nhiều như vậy, mấy người chỉ là vui sướng vỡ òa lên khi chiến thắng mà thôi.

Bị trói trên mặt đất lão Koss vẫn là một mặt khó ưa không chịu hợp tác, nhưng khi Peko quay qua hỏi thì lão ta vẫn là nhuyễn ra mà nói:

“Hừ! Hắn đã chạy về lâu đài rồi! Lúc này có lẽ hắn đã mang theo công chúa cao chạy xa bay.”

Peko một mặt hoảng hốt lên:

“Không! Công chúa Spiana đang gặp nguy hiểm!”

Đúng lúc này thì có tiếng nói phát ra:

“Ý ngươi nói là lão?”

Đó chính là mất tích đã lâu Nobita tương lai, trong tay cậu ta cầm một sợi dây thừng trói lão Daburanda như gói bánh chưng, đứng bên Nobita là một mặt không thể tin mà nhìn Peko của cô bé công chúa Spiana.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện