............

Tất cả Ấn Ký. Khôi Lỗi những thứ về hắn biến mất. Cả Bạch Vũ cũng tan biến. Dòng Sông Sinh Mệnh gột rửa thanh tẩy tất cả. Linh Hồn của hắn trôi nổi ko rõ bao nhiêu năm tháng. Đến một lúc nào đó. Phôi Hồn bị hút lấy đến một Chiều nào đó không gian.

.......

Oe... Oe... Oe...

Một đứa bé ra đời. Mẹ hắn ôm trên tay mà khóc sước mướt. Thả vào nôi trôi nổi trên dòng sông dần trôi đi.

Bản Thân chạy đến vực thác đánh lạc hướng.

Phụp... Phụp... Phụp....

- Các Ngươi Đúng Độc Ác.... Chồng ta đã giúp các ngươi bao nhiêu...

- hắc hắc... thế giới mạnh đc yếu thua. Có trách chồng mi quá ngu ngốc.

- Đại ca... tiện tì này sinh con rồi.

- Truy giết cho ta...

- Rõ....

- Hừm... các ngươi đừng mơ tìm thấy nó. Hahahaha...

Sực... Vụt...

Rơi xuống thác nước..

- Con điên này.... tự sát rồi...

- Kệ mịa... truy thằng nhỏ. Diệt tận gốc.

- Rõ... đại ca....

Vù... Vù... Vù...

..........

Nôi trôi tới một ngôi làng. Một ông lão câu cá nhặt về.

Lão nhờ các bà vú cho bú lớn lên.

Càng lớn càng phá phách bất hảo. Lão cũng chịu ko nổi. Nhưng ai cũng thích hắn. Đến 18 tuổi. Hắn đang bắt cá thì Ngọc Giản đeo từ nhỏ trên cổ phát sáng như đang kêu gọi gì đó.

Một Canh Giờ sau...

Coắc... coắc....

Một Đạo Nhân mặc Thanh Bào đứng trên Hạt Lớn bay tới...

- Ô ô.... Tiên Nhân...

- Tiên nhân mọi người ơi...

Tiểu Lang cũng chạy ra xem.

Đạo Nhân nhìn về Tiểu Lang trên cổ có ngọc giản.

Rồi hỏi chuyện người xung quanh. Nắm đc tình hình.

- Mi muốn theo ta Tu Tiên ko.

!!!!

Tiểu Lang ko hiểu mô tê gì. Các Lão thì súi hắn đi theo. Tu Tiên là ước mơ của tất cả mọi người muốn còn ko đc.

Tiểu Lang cũng gật đầu. Nhưng bịnh rịnh máy lão khóc mếu máo. Rồi xin giúp mấy lão để đền ơn.

Trước khi đi. Đạo Nhân này cho mọi người một viên đan. Cùng Tu Dưởng Thể. Sống vui vẻ hết đời.

Lúc này Tiểu Lang mới vui vẻ theo Đạo Nhân bay đi.

Từ trên cao hắn nhìn xuống khung cảnh non sông. Rất lung linh huyền ảo. Cả yêu thú to lớn xung quanh.

- Mi Tên là Vương Lang. Nhớ lấy...

- Ô... sao ngài biết...

- Gọi ta là Thúc. Ta là Thúc ruột của mi. Vương Khải.

!!!!!!

- Vậy cha mẹ con đâu...

- Tộc ta bị phản loạn giết cả. Ta ở Linh Hải Tông nên thoát nạn. Ko có thông tin báo thù. Bọn chúng phân tán ko rõ tung tích.

- Ta... năng lực yếu kém. Đoạn còn lại Tiên Đạo chắc dừng ở đây rồi...

Vương Lang im lặng. Hai người đều đau khổ ko thôi...

Coắc...

Vương Lang đc hướng dẫn về phòng kí danh.

- Nhớ lấy. Tu Tiên là Nghịch Thiên. Dẫm đạp mà đi. Khi ngươi thí luyện có thể chết bất cứ lúc nào. Ta ko thể bảo hộ mi.

Thời gian còn 3 năm. Tự lo lấy thân.

Vương Lang rùng mình. Giết chóc. Cái ý nghĩa gì. Vương Khải trở về phòng Trưởng Lão.

- Ai... Tu Tiên hay tự tử đây... thí luyện...

Vương Lang sợ hãi đi ra hỏi hang. Nhưng ít ai trả lời chỉ dẫn. Ai nấy mắt lạnh tanh. Chỉ kẻ mạnh mới có người theo tung hô.

Vương Lang cũng tìm đc thông tin. Đệ tử kí danh đc học các công pháp Địa Cấp miễn phí. Đến nơi là một tòa tháp.

Một lão giả nhắm mắt đu đưa ghế. Khi hắn đi ngang qua.

- Đọc quy định rồi bước vào....

Vương Lang chăm chú đọc. Đệ tử nếu tự ý lấy công pháp ko thuộc về cấp độ mình sẽ bị phế đuổi ra sơn môn.

Vương Lang cúi mình đa tạ. Rồi bước vào.

Tầng hành lang dành cho kí danh.

Các ngọc giản trên kệ.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Âm Dương. Tùy chọn. Thời đại này đã có thể kích hoạt Pháp Tắc Ngũ Hành. Ai muốn tu gì thì tu. Ko giới hạn như trước. Có Khuyến Cáo Bảng. Ai tu 2 Loại mà ko phải là Nhị đến Ngũ Hệ Chi Thể sẽ bạo thể banh xác. Chỉ 1 hệ đối với người thường.

Trong các loại. Băng Hệ và Thổ Hệ Kim Hệ là phòng thủ tốt nhất. Nhưng hắn thấy Băng Hệ hiệu quả hơn có thể cản kẻ mạnh hơn. Có thể phòng ngự. Tốt nhất cuối cùng chọn Băng Hệ.

Chỉ có 3 Ngọc Giản. Ít hơn nhiều so với các hệ khác. Ngoài ra dùng nội lực thuần túy lấy khí tạo vật chiến đấu.

Liền bóp 3 cái thôn phệ rồi ra về. Ra đầu cổng cúi chào Trưởng Lão rồi về phòng. Một hồi lão mở mắt ra nhìn mỉm cười lại tiếp tục nhắm mắt.

Trong phòng...

Băng Tinh Tụ Khí.

Hình thành hàn khí. Tu dưỡng tăng cường. Ngày càng tinh thuần hàn băng. Là cơ bản tu công.

Vương Lang ngồi thiền vận theo chỉ dẫn. Đan Điền kích hoạt Hàn Khí dần hình thành.

Điều lạ là luồng công pháp ngày càng sáng đc tăng cường ngày càng mạnh mẽ. Trong ngọc giản bảo đến đại thành sẽ dừng lại. Nhưng nó càng sáng lên.

Vương Lang cảm thấy rất mạnh mẽ. Hàn Khí dồi dào tăng trưởng ko ngừng.

Liền đứng dậy.

Băng Thể Quyết.

Roẹt... Keng... một lớp băng giáp bao phủ toàn thân. Độ cứng chắc phụ thuộc vào Tinh Thuần Hàn Khí.

Băng Tinh Quyền.

Băng Tinh Khí Quyết

Roẹt...

Quyền pháp cơ bản phát ra hàn khí. Chấn nhiếp đối phương.

Khí Quyết. Tạo ra Băng Kiếm sắc bén cứng rắn phụ thuộc vào độ Tinh Thuần Hàn Khí.

Hắn ra phía sau vườn trúc tập luyện. Rất chăm chỉ. Vì sợ chết. Thời gian 3 năm ko nhiều.

Tập một hồi cảm thấy như thiếu thứ gì. Lại đến Tàng Kinh Các.

Đi vòng vòng xem. Đến kệ Thân Pháp.

Tàn Ảnh Pháp.

Lưu Phong Pháp.

Chỉ 2 bộ.

Vương Lang xem xét.

Tàn Ảnh dù nhanh nhưng ko bay đc.

Lưu Phong chậm hơn nhưng đạp gió phi thiên.

Cuối cùng chọn Lưu Phong Pháp.

Roẹt...

Lúc này hắn cảm giác có thể đạp không khí bay đi. Nhúng nhẹ một bước đã lao ra khỏi cổng. Tất cả đệ tử kinh hãi. Đây là đại thành. Đệ tử lâu năm cũng ít ai luyện đc.

Trưởng Lão giật mình. Chuyện sai sai gì diễn ra trước mắt lão.

Vương Lang đi về phòng hí hững.

Chìm vào giấc ngủ.

Bản Thân đã đc gắn Tất Cả

VÔ CỰC THẦN TỰ BẢNG.

Bây giờ ko cần ko gian. Ko cần Tâm Linh. Sự phát triển cũng đủ hắn xưng hùng xưng bá. Tất cả chỉ cần học là nắm đc thông hiểu hết. Chỉ là ko phát hiện ra thôi.

..........

3 Năm Sau...

Thí Luyện sắp diễn ra. Vương Khải ngoài mặt lạnh nhưng cực quan tâm người cháu duy nhất này. Lúc gần tới lão hãy dặn dò. Đừng tin bất cứ ai. Dù là huynh đệ lâu năm. Bài học đắt giá của Cha hắn nhớ như in.

Linh Hải Tông. Ko chánh ko tà. Chỉ chọn người mạnh nhất sống sót. Tiến vào Ngoại Môn sẽ ko còn thí luyện.

Cảnh giới hiện tại là Luyện Khí Đỉnh Phong. Cũng gần bằng ko chênh lệch với đồng lứa.

- Nhìn kìa... là Độc Cô Phi. Gia tộc Bách Kiếm.

- Đúng... nghe nói hắn Thiên Kiêu gia tộc.

- Còn nữa... Thượng Quân Tuyết... nữa tử lạnh lùng của Bắc Hải Băng Cung.

- Nhiều quá... chúng ta sao qua đc...

Lời xầm xì các thiên kiêu làm hắn cũng chú ý. Bọn này mắt để trên tráng. Tiêu sái thoát tục.

Vương Lang ko quan tâm. Đi đến trước Hồ Lô Cốc.

- Tránh đường... tránh dường...

- Công Tử mời...

Hai cận vệ to lớn nép mọi người ra hai bên. Một công tử mặc áo gấm. Tay cầm quạt mặt lắm lét.

- Có cần làm lố vậy ko.

!!!!

- Hỗ Láo...

Vút... Vút... vụt... Binh... Ầm...

Một cận vệ lao tới đánh Vương Lang đều né tránh bị đá phát cấm đầu vào gốc cây.

- Công... tử...

- Hừm vô dụng...

!!!!!!

Vị công tử trừng mắt vận Mộc Khí chuẩn bị. Vương Lang vận băng khí thủ thế.

Rắc... rắc... rắc...

Băng Giới ngày một lang ra. Các đệ tử khác cảm thấy lạnh lẽo.

Mộc khí Tỏa ra Độc Chướng. Tất cả né khỏi hai tên âm binh này...

- Muốn làm loạn à... Vào trong mặc sức...

Một lão giả xuất hiện.

Trật tự lập lại.

Tại Sân....

- Bây giờ... ai hối hận thì rút lui còn kịp. Vào trong chỉ có sống và chết....

Vài đám run rẫy ko dám bỏ xuống núi. Lão nhìn lại cũng còn hơn nữa.

- Vậy vào đây.

Lão dẫn vào trong động. Bên trong động là Một Bức Tranh.

Trong Tranh là 1 Biển Lửa. 1 Vực Thẩm. Một Ngọn Núi.

- Ai qua đc. Tấng Thăng Ngoại Môn. Trên đỉnh núi là Một Thông Đạo.

Lúc này. Các đệ tử chùng bước tính đi ra.

- Bỏ Cuộc chết....

!!!!

- Trưởng lão... tại sao... lúc nãy..

- Hừm... ta hỏi ngoài đó ko phải trong này. Các ngươi muốn tu tiên mà sợ chết vậy thì ko tu đc. Đã chọn vào thì đi tới. Ko có đường lui.

Các đệ tử run rẫy dần đi vào.

Vương Lang bình tĩnh đi theo.

Bên trong tranh. Cả đám dang đứng trên vách núi.

Trước mặt là các cọc trụ. Nếu chọn sai trụ sập xuống sẽ bị dung nham thiu rụi.

Không ai dàm đi trước. Đứng đó cũng chết vì nóng.

Vụt... vụt...

2 Người Thượng Quan Tuyết và Độc Cô Phi lao đi.

Trương Minh Phục cũng lao đi.

Các Thiên Kiêu cũng bay đi ko sợ.

Vương Lang thấy. Đây là thử thách gang dạ. Sợ mới chết. Ko sợ ko chết.

Vù... Kịch Kịch Kịch...

Vương Lang đạp qua bên kia ko việc gì.

Đến người thứ 51. Các trụ sập. Bích đường. Người đó la hét té xuống thiêu rụi.

Ực... Ực... tất cả mọi người qua đc đều run rẫy. Lúc nãy mà sợ là chết rồi.

- Cứu.. chúng ta...

- Chúng ta ko muốn chết...

- Xin các ngươi hu.. hu...

Vương Lang thấy tội nghiệp. Nhưng cũng bất lực.

Hắn đi đến đoạn tiếp theo.

Hai vách vực thẳm cách 10 trượng sâu 10 trượng.

- Ha hả... đơn giản... xem ta đây...

- Ta Nữa...

Hơn 10 tên nhảy qua ko suy nghĩ.

Vù... Á... sao thế này... Ko.. ko... ko...

Hai Vực như giản ra. Ko với 10 tên rớt xuống. Một vực sâu ko thấy đái.

!!!!!

- Ảo Ảnh...

- Đáng sợ thật...

Ai nấy run rẫy đang suy nghĩ.

Kịch... Kịch...

Vương Lang bám vào vách núi leo xuống từ từ. Tất cả thấy thế leo theo. Dần đi xuống. Tầm 1000 Trượng. Dưới đáy toàn là chông gai nhọn hoắc. Từng bước hắn đi qua mớ chông gai. 1000 Trượng gập một vách núi. Phóng người leo lên. Lên tới trên vực là một Khu hành lang đi lên đỉnh núi.

Ko ai dám đi ẩu tả.

Hàn Băng Giáp...

Roẹt... keng...

Vương Lang mở đường cho bọn này.

Trương Minh Phục bắt đầu nể sợ sự bình tĩnh của Vương Lang.

Vút... vút...

Keng....

Tất cả phi đao bị tường băng chặn lại. Hắn nhìn ra hiệu cho mọi người đi qua. Vài tên chảnh chó bay lên cao như ko cần trợ giúp bị phi đao bắn lên chết tươi.

Vương Lang ko quan tâm. Tất cả qua. Chặn tiếp theo nữa là tới đính núi.

Hắn cầm Tảng Đá.

Vù...

Ùng.. Ùng... Ầm...

Hai Vách ép lại tảng đá nát tan.

- Dùng thân pháp vượt qua. Từng người.

Từng người nghe theo. Ko dám ra vẻ.

Vụt.. vụt... vụt...

Ầm... ầm... ầm...

Mỗi khi chân chạm đất. Kích hoạt cơ quan. Họ có một khắc để vượt qua. Nếu đi nhiều người sẽ ko kịp vượt qua.

Đến đích còn 40 người. Ai náy cảm tạ Vương Lang ko thôi. Mấy tên Thiên Kiêu bệnh cũ hồi phục. Vào thông đạo biến mất.

Thượng Quan Tuyết nhìn hắn cười cười rồi vào thông đạo.

Phụp.. phụp....

!!!!!

- Ồ... 3 người... năm nay nhiều thế...

Lão vuốt râu thích thú rồi dẫn 30 người đến khu ngoại môn.

Ai về phòng nấy.

Ngoại môn đc quyền đến Tầng 2 Tàng Kinh Các.

Tầng 2 Đan các. Phục dụng ngày 10 viên đan bất kì.

Trả giá và đc coi trọng. Càng tiến cao. Càng đc trọng bồi.

.........

Sáng hôm sau. Thúc hắn mừng chảy nước mắt. Lão cứ lo hắn sẽ chết. Vương Lang khá ngạc nhiên. Rồi mới hiểu. Thúc Ngoài Lạnh Trong Nóng. Vương Tộc chỉ còn 2 người họ. Hắn cũng khóc theo. Quy định môn quy bắt buộc. Thúc hắn cắn răng cho cháu duy nhất mình đi thí luyện. Giờ đây lão có thể bảo vệ đc rồi.

...........

Tàng Kinh Các.

Vương Lang đi xem tất cả Công Pháp.

Mỗi loại một tác dụng. Trong đó có một cái đóng bụi. Như chẳng ai luyện hay sao.

Đạo Tiên Công.

Địa cấp độ khó cực cao.

khi luyện đại thành tự dưỡng thân thể trở thành Tiên Thiên Chi Thể. Rắng chắc. Mở rộng tiềm năng. Nhưng yêu cầu tuệ căn cao. Rất khó hiểu.

Phục Sinh Hóa Giải Công. Là Y Pháp cứu người. Luyện đại thành có thể giải độc hồi phục.

Kịch...

Khẩu Quyết bay vào. Nghiềm một hồi hắn gật đầu rồi qua băng hệ. Tất cả hốt hết.

Trở về phòng.

ĐẠO TIÊN CÔNG.

Hấp thu Linh Khí thiên địa rèn luyện nhục thân. Khi đại thành. Kích hoạt tất cả tiềm năng. Tuệ Căn ngày một linh hoạt.

Roẹt... Rắc Rắc...

Âm thanh xương cốt vang lên. Các huyết nhục đc luyện lại. Các Nguyên Khí đang kích hoạt Kinh Mạch tiềm ẩn. Thẩm thấu toàn thân thể. Dần tinh thuần. Ko dừng lại. Đang tăng lên. Đây là kì lạ mà hắn chưa giải thích đc. Người ta tu khổ sở. Hắn chỉ cần kích hoạt là có. Mà lại tăng ko có giới hạn. Giờ cho dù Địa Cấp cũng tăng dần biến đổi vượt qua các công pháp trên cấp.

Phục Sinh Hóa Giải Công.

Roẹt...

Các chưởng pháp Quyền Pháp hãy Vũ Khí. Với hắn chỉ khác hình thái. Uy lực như nhau cả.

Vương Lang đc Đạo Tiên Công gia tăng hấp thu ko ngừng Nguyên Khí thiên địa. Tiến Cảnh nhanh hơn và ngày càng nhanh.

Lúc trước chỉ Tinh Thuần Hàn Khí gia tăng uy lực công pháp băng hệ ko có Nguyên Khí. Nên 3 năm tiến triển rất chậm.

Giờ phút này hắn càng tự tin hơn. Chẳng lâu nữa sẽ đột phá.

Ngưng Khí Kỳ.

Sáng hôm sau. Chưởng Môn gọi 30 người lên đại điện.

- Các đệ tử. Chúc mừng tiến cảnh Ngoại Môn. Việc phấn đấu tiếp theo là đong góp cho môn phái. Lấy điểm cống hiến tấng thăng. Môn phái vung bồi vì các ngươi. Các ngươi vì môn phái.

- RÕ... CHƯỞNG MÔN.!!!!

- Tốt....

..........

Ché...

Ché...

!!!!!!

Bên ngoài các đệ tử tập trung lại xem. Một đám lão giả cưỡi chim bay tới.

Cao Tầng bước ra.

- Kim... Thiền Tông....

Lão Chưởng Môn Nguyên Tiêu kinh hãi.

- Nguyên Tiêu... ngoan ngoãn giao môn phái lại. Ko thì đừng trách...

Lão đạo nhân tóc nửa trắng nửa đen nói.

- Mặc Chưởng Môn. Phái ta ko ân oán gì. Hà cớ gì xâm chiếm...

- Quả thật ko ân oán gì. Chỉ là Phái ta cần mở rộng. Muốn chiếm núi mà thôi hô hô hô...

Nguyên Tiêu chưởng môn run rẫy chuẩn bị tấn công. Các trưởng lão kéo lại.

- Bình tĩnh. Nhịn đi chưởng môn. Chúng ta ko phải đối thủ.

Lão run rẫy căm tức.

- Hít... hà... ai theo ta rời khỏi.

Tất cả đệ tử đa số về phía Kim Thiền Tông.

Chỉ có Vương Lang. Trương Minh Phục. Thượng Quan Tuyết. Cùng vài người về phía họ.

- Ha hả... chưa tới 20 người... đúng đau mà...

- Đừng cay cú. Ko thực lực thì nằm dưới kẻ khác. Mau cút đi.

Linh Hải Tông kéo đi.

Nguyên Tiêu lão đau là đệ tử nội môn và Chân Truyền ko ai theo lão. Chỉ đc vài ngoại môn là trung thành. Vương Lang nhìn về Độc Cô Phi và đám thiên kiêu mà khinh miệt. Ko một chút tình cảm gì.

Liền từ phía tây bay về phía bắc. Một ngọn núi trống. Họ xây dựng lại Tông Môn.

Cao Tầng vung tay tất cả đất đá bay theo ý muốn nhanh chóng tạo thành Đài Điện.

Vụt...

Các công pháp phục hồi. Chỉ là Đan dược thiếu thốn. Vì cần dược thảo.

- Thiệt cho 20 người các ngươi rồi.

- Ko sao chưởng môn.

- Chúng đệ tử sẽ ra sức xây dựng lại.

- Đúng.. Đúng...

Các đệ tử rất nhiệt huyết.

- Tốt...

5 Người một nhóm. Tìm dược thảo. Nội Đan. V.v... tất cả gia trị đều phải thu gom.

Vương Lang cùng Thượng Quan Tuyết và 3 người khác 1 nhóm.

Cả đám đi xung quanh tìm.

" Thảo Dược. "

@/@/@///*^/#..

Oong.... roẹt... roẹt...

Khi nghĩ tới hai chữ đó. Tự nhiên một công pháp kích hoạt.

Luyện Đan Công Pháp.

Hóa Thực Đại Pháp.

Một bài giảng hiểu đc tất cả. Mọi thứ sẽ lưu thành tranh trong hải não. Ngưng kết hóa thực chỉ một ý niệm.

Vương Lang chưa tin lắm. Bóc một cây huyết thảo.

Cặp mắt trong suốt soi rọi. Lấy kết cấu.

Một bức tranh hiện ra. Lưu giữ đang phát triển thành tốt nhất. Ko ai để ý. Chỉ có Thượng Quan Tuyết chấp kiếm đứng nhìn hắn cặp mắt đáng sợ. Nàng cảm thấy tên này khá đặc biệt. Ko bình thường như những kẻ khác.

Roẹt... Ting....

Trên tay hắn. Một huyết thảo tốt hơn tất cả có ở trong rừng. Thượng Quan Tuyết há mồm. Sự việc hiện ra trước mắt nàng. Rõ ràng là hắn ngưng kết khí lại tạo thành. Nàng dụi dụi mắt sem thật ko....

Hắn lại thu một cây lên nhìn. Long Ly Thảo. Nhằm giải ảo giác.

Soi một hồi. Bức tranh hiện ra. Chờ đến phát sáng rực rỡ. Khi đó đã phát triển tối cường.

" Hắn chuẩn bị rồi... chuẩn bị rồi. "

Roẹt.... Ting....

Một Long Ly Thảo hiện ra.

- Ô.. ô...!!!!

Vương Lang nhìn qua thấy Thượng Quan Tuyết đã biết bí mật của hắn liền lao tới che miệng nàng lại....

- Im... sùy....

Tất cả chỉ nhìn qua rồi lại tìm dược thảo tiếp.

- Mi... rõ ràng...

- Đúng.. đừng nói ai...

- Hứ... vậy sau này có Đan mi phải cho Bổn Cung...

- Rồi rồi Bổn Cung. Tại hạ cho.

- Thế xem như ngươi biết điều.

- Ai...

Hắn thở dài. Nhìn theo cái mặt hớn hở của nàng.

Đến chiều tất cả tập hợp. Vương Lang gôm hết tất cả lại. Đc một mớ. Lén lút xem. Thượng Quan Tuyết che miệng cười. Thấy hắn nhát gan khác với lúc khảo thí.

Khi về Tông Môn. Vương Lang ráng xem từng món đặt ra phía trước của các nhóm cuối cùng có hết.

Hàng loạt bức tranh đã tối thượng.

Hắn chểnh chệ về phòng.

- Này... đừng quên đấy nhé...

- Ô... ô.. biết rồi bà thím... khổ...

- Hứ... ko đưa là chết với ta...

Nói rồi ôm kiếm về phòng. Lạnh lùng. Nàng khá đặc biệt khi nói chuyện với hắn. Nhưng bình thường ko nói gì.

- Ai.... Nữ Nhân đúng phiền phức....

!!!!

- Nói gì đó...

- Ko ko.... ko có...

Liền trốn về phòng.

............

Sáng hôm sau. Tại Đan Các hắn năn nĩ hối lộ các kiểu. Van xin Trưởng Lão vài đan phương. Lão cũng cho 10 loại.

Thôn Phệ hết. Khi hấp thú vào. Các tên dược liệu bị biến hóa. Dần dần thành loại tốt nhất. Có vài cái còn thêm 1 2 dược liệu khác. Đây chính là sự cải thiện....

Soi soi lại. Hiện tại chỉ đủ có Hồi Huyết Đan.

Dùng hồi phục Nguyên Khí.

- Thử xem.

Roẹt....

Vụt.. vụt... vụt....

Một dãy nguyên liệu thành hình rồi cuốn vào dung luyện Công Pháp.

Vài Khắc 1 viên đan đỏ rực đẹp đẽ trên tay.

- Uống có sao ko ta...

Suy ngẫm tác dụng một hồi. Hắn ra phía sau đánh bài quyền nặng nhọc để tiêu hao đến kiệt sức. Rồi móc viên đan ra.

Ực....

Roẹt...

!!!!!

Thân Thể khôi phục ko thấy mệt mỏi.

- Hắc hắc đúng hết chỗ chê.

............

Một bức tranh Hồi Huyết Đan hình thành. Một ý niệm có thể tạo thành.

Hắn đem 10 viên đến cho Thúc xem. Lão run run. Chất lượng vượt qua cả Đan Các Trưởng Lão. Phục dụng hiệu quả tức khắc.

- Từ đâu con có thứ này...

- Là con luyện đấy.. hắc hắc...

- Ko đc nói người ta biết.

- Tại sao...? - Ai... thế giới này tranh đoạt nhau mà sống. Con có vật quý ắt bị cướp giết. Người ta bảo là. Thất Phu Vô Tội. Ngọc Bích Có Tội.

- Nhớ rồi. Nhưng con cần thêm Dược Thảo...

- Cái này... con luyện đan đi. Đưa ta ra chợ đen bán. Rồi tìm dược.

Vụt... kịch....

Một dãy đan 100 viên hình thành trước mặt. Có kèm theo ngọc giản. Nhanh như chớp.

Lão nhìn hắn một hồi mới gôm bõ vào trữ vật giới chỉ.

Hắn đi về. Thượng Quan Tuyết qua kiếm chuyện chọc hắn.

- Mi ko tập luyện gì. Lười nhát thế..

- Hắc.. ta Ngưng Khí Trung Kỳ rồi. Mi Trình gì bảo ta lười.

- Hố hố... Kết Đan Tiền Kỳ.

- Hừm... vài bữa ta sẽ vượt mi cho xem.

- Hố Hố... ảo tưởng sức mạnh.

Hắn tức quá đuổi khỏi phòng đóng cửa.

- Ấy... đan Bổn Cung đâu...

- Cầm lấy...

- Ô.. sau chỉ có Hồi Huyết Đan. Mi giỡn bổn cung à...

- Còn thiếu nguyên liệu thím... tham lam quá mặt xệ đó.

- Mi...

Cành....

Cửa liền đóng mạnh.

- Mi giỏi lắm... Bổn.. Cung...

Thấy hắn im re. Nàng tức giận bỏ về.

Vài ngày sau. Vương Khải hớn hở đem dược về. Đủ theo yêu cầu.

Vương Lang đem về phòng soi soi một hồi.

Vút... Roẹt...

......

10 loại Đan hình thành.

Vương Khải đang nóng ruột chờ Đan. Chả là lão phát tài. Đan của Vương Lang thần hiệu. Ai dùng cũng muốn mua thêm.

Bịch....

Một bao lớn đặt lên bàn. Lão mừng rỡ.

- Công hiệu thế nào cháu...

- À có ngọc giản phân loại. Thúc cứ xem từ từ.

- Đc đc.

- Lần này thúc cứ mua hết Đan Phương và Dược liệu. Mỗi loại 1 Cây thôi.

- Ta biết rồi.

Vương Lang vào rừng xem có gì mới ko. Vừa xuống núi thấy Trương Minh Phục đang ôm ấp nữ nhân trong môn. Vương Lang lờ đi ko nói tới.

- Ấy.. Vương Huynh... lúc trước đắt tội. Ko biết ta có thể đi chung đc ko.

- Đây là ai thế...

- À.. Mộng Đào. Là bạn gái ta.

- Ai dô... ai bạn gái mi chứ.

- Ô.. xin lỗi ta sai rồi...

!!!!!

Vụt....

Thượng Quan Tuyết xuất hiện kế bên.

- Gì Thế... muốn gì nữa...

- Ta muốn đi chung. Ko đc sao...

- Tùy... ko đc hoi của nữa. Ta hết rồi...

- Mi mà hết á...

4 Người vừa đi vừa chí chóe.

Vào rừng. Thứ gì hắn cũng soi. Nhìn như tự kỷ. Cặp Trương Minh Phục thì ngồi ở tảng đá hú hí.

Thượng Quan Tuyết thì đi theo hắn nhìn nhìn...

Cả yêu thú hắn cũng soi. Nàng ko rõ hắn muốn làm trò gì...

...........

Trước mặt là một hang động. Bên trong tối om. Nhưng nhìn kỹ có ánh sáng trong hang.

Vương Lang từng bước đi vào.

Thấy đc một cây Huyết Linh Sâm. Để cải lão Tăng Nguyên Khí mỗi ngày. Kế bên cây là một con vật rất to lớn.

Thượng Quan Tuyết tính la lên. Hắn bịch miệng đi kéo nàng nhẹ nhàng đi ra.

Hai người vừa ra khỏi hang.

- Chuyện gì thế...

- Ai... đệch.... CHẠY...!!!!

Cặp đôi ko hiểu gì thấy hô chạy chạy theo. Thẳng hướng sơn môn.

Grao... Ùng... Ùng...

CHƯỞNG MÔN CỨU MẠNG...

CỨU MẠNG...

Một Hắc Báo Cửu Giai đuổi theo.

CỨU MẠNG...

Tiếng truy hô đã kinh động cao tầng. Các Trưởng Lão ùa ra đánh đuổi.

- Các ngươi làm gì thế...

- Ta... hộc hộc... tìm thảo dược.. bị Hắc Báo truy đuổi...

- Ai... lần sau ko đc liều lĩnh. Đi gần sơn môn thôi.

- Chúng đệ tử rõ...!!!!

3 Người lờm Trương Minh Phục.

- Gì chứ... ta có biết gì đâu...

Về phòng hắn gôm đc ko ít.

Tất cả bức tranh còn giải thích tên. Tác dụng từng loại rất rõ ràng. Ngoài ra tinh chất Yêu Thú có thể tạo thành Đan. Gia tăng tu vi.

Ngâm một hồi. Đc hai loại.

Trú Nhan Đan. Cãi lão hoàn đồng.

Linh Nguyên Đan. Tăng tu vi. Mỗi ngày dùng một viên.

Cầm Linh Nguyên Đan. Liền phục dụng.

Roẹt... Phành....

Từ Ngưng Khí Trung Kỳ đến đỉnh phong.

Nghe nói muốn tiến xa hơn cần Trúc Cơ Đan. Chưa có Đan Phương.

Cộc cộc.. cộc...

Két...

!!!!!

- Ta biết gì rồi... cầm lấy... có ngọc giản hướng dẫn.

- Ai dô... ít ra phải thế này chứ. Bổn Cung đi đây...

Vương Lang nhìn ả thấy ghét. Gương mặt mị hoặc mê người của Thượng Quan Tuyết ko làm hắn lay động. Đó là điểm đặc biệt. Khiến nàng chú ý.

........... Hết Chương 55......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện