Đại bản doanh của Tổ Long Sào, Hồng Châu. 

Trong một mảnh núi non chạy dài vạn dặm, long khí hội tụ. 

Một giọng nói to lớn vang lên: “Bích Trì, lúc trước Nguyên Thiên Chí Tôn kia ngang ngược bá đạo, đoạt đi mấy viễn cổ long cốt giá trị vô lượng từ Tổ Long Sào ta, lần này bí tàng mở ra, ngươi đi đoạt lại long cốt kia đi.” 

Giọng nói đó vừa dứt. 

Một nữ tử mặc giáp trụ màu xanh lá đột nhiên hiện thân. 

Khuôn mặt nàng tú mỹ, dáng người thon dài, giáp trụ màu xanh lá bao vây thân thể cân xứng, bộ dạng nhìn có vẻ anh tư hiên ngang, giống như nữ trung hào kiệt. 

Nhưng điểm đáng chú ý nhất của nàng lại là hai long giác màu xanh lá thò ra từ mái tóc đen nhánh mềm mại, tỏ rõ nàng không phải là Nhân tộc, mà là Thái Cổ Hoàng tộc. 

Nữ tử này tên là Long Bích Trì, là một vị Long Nữ thiên tư siêu phàm của Tổ Long Sào. 

Ở Tổ Long Sào, địa vị của Long Nữ tương đương với Long Tử. 

Mà ở một mức độ nào đó thì Long Bích Trì này còn lợi hại hơn Long Hạo Thiên. 

Bởi vì tổ tiên nhất mạch của nàng từng xuất hiện một vị Thương Long Cổ Hoàng. 

Cổ Hoàng của Thái Cổ Hoàng tộc là tồn tại vô thượng sánh vai với Đại Đế nhân tộc. 

Cho nên nhìn từ góc độ này, Long Bích Trì cũng coi như có một tia huyết mạch Cổ Hoàng. 

Tuy rằng truyền thừa đến nay thì huyết mạch Cổ Hoàng trong cơ thể Long Bích Trì đã loãng đến khó có thể tinh luyện ra được. 

Nhưng dù sao cũng là hậu nhân của nhất mạch Thương Long Cổ Hoàng, thiên phú không cần phải nói nhiều. 

“Vâng, Bích Trì cẩn tuân mệnh lệnh của lão tổ, nhất định sẽ mang viễn cổ long cốt về.” Long Bích Trì ôm quyền, anh tư hiên ngang, không thua gì nam nhi. 

“Đúng rồi, ngươi nhất định phải cẩn thận Thần Tử Quân gia, lần này bí tàng mở ra, nói không chừng hắn cũng sẽ nhập thế tranh phong.” Giọng nói to lớn kia dặn dò. 

“Thần Tử Quân gia kia cường đại như vậy sao?” Long Bích Trì nhíu mày lại. 

Mấy ngày này, nàng nghe rất nhiều sự tích về Thần Tử Quân gia, lỗ tai cũng sắp chai sạn. 

“Tồn tại có thể dễ dàng tru sát Long Hạo Thiên, ngươi nói đi?” Thanh âm kia nói. 

“Long Hạo Thiên dung hợp một viên long nguyên, quả thật không yếu, nhưng Bích Trì đã dung hợp hai long nguyên, hơn nữa còn hoàn toàn luyện hóa dung hợp, bàn về thực lực thì Long Hạo Thiên tuyệt đối không so được với Bích Trì.” 

Long Bích Trì hơi hất cái cằm tuyết trắng lên, mang theo một chút tự tin. 

Đều là thiên tài vạn trung vô nhất, ai sẽ phục ai? 

Trước khi chưa chứng kiến sự cường đại của Quân Tiêu Dao, cả tộc nhân của Quân gia như Quân Trượng Kiếm cũng có chút xem nhẹ bỏ qua. 

Càng đừng nói là Long Bích Trì của thế lực đối địch. 

Rất nhiều lúc, trước khi chưa thật sự bị đánh bại, trong lòng những thiên kiêu cao ngạo đó sẽ không chịu thua. 

Nếu ngay từ đầu đã sợ hãi, vậy tương đương với đạo tâm tan vỡ, căn bản không cần tu luyện tiếp nữa. 

“Nói ngắn gọn, cẩn thận là trên hết.” Giọng nói kia dặn dò. 

“Tuân mệnh, Bích Trì cáo lui.” Long Bích Trì hơi chắp tay, cũng không nghe lọt lời nói kia, nàng trực tiếp rời đi, chuẩn bị khởi hành. 

Giọng nói to lớn kia cũng thở dài khe khẽ và nói: “Ai, tính ra nhất mạch Thương Long Cổ Hoàng ta vốn có một vị nữ hậu nhân bị phong ấn trong thần nguyên, hiện tại lại mất đi tung tích, Thanh Thương Hóa Long Quyết hoàn chỉnh cũng đánh mất từ đây.” 

“Nếu có thể tìm được hậu nhân của đích nữ kia, để hắn phá phong xuất thế, vậy Tổ Long Sào ta sẽ có thêm một vị Long Ngạo Thiên.” 

“Đến lúc đó, Long Tử cấm kỵ và Long Nữ cấm kỵ cùng xuất hiện, Thần Tử của Quân gia kia tính là cái gì?” 

… 

Tại Nam Nguyên Đạo Châu, có thể nói chuyện bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn xuất thế đã nhấc lên phong vân khắp tứ phương. 

Trong khoảng đoạn thời gian gần đây, thỉnh thoảng có nhân mã của đạo thống đ ĩnh cấp, thế lực nhất lưu chạy tới Nam Nguyên Đạo Châu. 

Liễn xa các màu, cổ thú phi hành, lâu thuyền bay qua hư không, trông cảnh tượng thật náo nhiệt. 

Nhưng người của những thế lực đó cũng biết, cuối cùng chiếm cứ phần lớn bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn vẫn sẽ là những đạo thống bất hủ đó. 

Lần này bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn sẽ trở thành nơi để hậu bối đệ tử của những đạo thống bất hủ đó rèn luyện. 

Tỷ như có người nhìn thấy Tổ Long Sào, có phi long thanh lân bay qua trời cao, trên đó có một bóng dáng anh tư hiên ngang đang đứng. 

Có người nhận ra đó là Long Nữ tiếng tăm lừng lẫy nhất mạch Thương Long của Tổ Long Sào, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối. 

Còn có người thấy được Hoang Cổ thế gia Cơ gia, có kim sắc thần câu chạy ngang qua vòm trời, một thanh niên anh tuấn thần võ ngồi trên đó, cánh tay phải như có thần quang lộng lẫy đang phát sáng lóng lánh. 

“Là tiểu thánh nhân của Cơ gia, Cơ Huyền!” Có người kinh ngạc cảm thán. 

Còn có một ít Thái Cổ vương tộc cũng tới. 

Có người nhìn thấy, có chín con sư tử hoàng kim bước qua vòm trời, dũng mãnh mà uy vũ. 

Đó là nhất mạch cường thịnh nhất trong Thái Cổ vương tộc, Cửu Đầu Sư Tử Tộc. 

Nghe đồn sinh linh nhất tộc này cực kỳ thưa thớt, nhưng thực lực nội tình rất mạnh, gần như đã sờ đến ngạch cửa của Thái Cổ Hoàng tộc. 

Có lẽ không bao nhiêu năm nữa, nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử sẽ thành công bước lên giai tầng Thái Cổ Hoàng tộc. 

Còn có nhất tộc Thôn Thiên Tước cả người đen nhánh, vỗ cánh đến, nơi chúng đi qua, sinh linh đồ thán, tất cả đều bị cắn nuốt. 

Nói ngắn gọn, những thế lực đỉnh cấp tương tự đang ùn ùn kéo đến. 

Người của các thế lực còn lại cũng biết, bọn họ thuần túy chỉ có thể đi nhặt một ít đồ thừa mà thôi. 

Hoàng Châu, Quân gia. 

Trải qua một thời gian chuẩn bị, Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị xuất phát. 

Lần này sẽ là lần đầu tiên hắn nhập thế. 

Nghiêm khắc mà nói, buổi tiệc mười tuổi trước đó chỉ có thể xem như lên đài bộc lộ quan điểm, không thể nói là hoàn toàn nhập thế. 

Mà lần này, hắn sẽ thật sự bước ra khỏi Quân gia, mang theo hai lớp quang hoàn là Thần Tử Quân gia và Linh Hào Tự Liệt để hành tẩu trong Tiên Vực. 

“Tiêu Dao, con cầm mấy thứ này, Bảo Hộ Thần Phù này là do Thập Bát Tổ tế luyện, còn có Đại Dịch Chuyển Phù này, thời khắc mấu chốt có thể dịch chuyển không gian.” 

“Nói ngắn gọn, nếu những lão bất tử cái dám vứt bỏ thể diện mà động thủ với con, Quân gia ta tuyệt đối khiến bọn chúng ăn không hết gói đem đi.” Quân Chiến Thiên nói. 

“Đa tạ gia gia.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu. 

“Nhưng nếu đụng phải thiên kiêu cùng thế hệ thì phải dựa vào chính con, dù sao đây cũng coi như một hồi rèn luyện.” Quân Chiến Thiên nói. 

“Đó là tất nhiên, nếu người cùng thế hệ có ai thắng được con, vậy con cũng không cần đại diện cho thể diện của Quân gia, hành tẩu trong Tiên Vực nữa.” Quân Tiêu Dao thong dong cười nói. 

Những Thần Tử, Thánh Tử, Thánh Nữ hành tẩu bên ngoài như bọn họ đại diện cho mặt mũi của thế lực từng người. 

Nếu thua bởi người khác, thế lực phía sau cũng không vẻ vang gì. 

“Tiêu Dao, lấy thân phận địa vị của con thì những kẻ muốn dẫm lên con để thượng vị nổi danh tuyệt đối không phải ít.” Quân Chiến Thiên báo cho. 

“Dẫm lên con thượng vị, vậy bọn họ cũng phải còn mạng chứ.” Quân Tiêu Dao khoanh tay lại, lạnh nhạt nói. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện