Chương 71 

Oanh! Oanh! Oanh! 

Chiêu thức hai người chạm vào nhau, chỉ thoáng chốc cũng khó phân biệt cao thấp. 

Lúc này, trong đầu Tiêu Trần vang lên giọng nói của Thanh Long Thượng Nhân: “Tiêu Trần, việc này không nên chậm trễ, mau nghĩ cách mang long cốt đi, để lâu hấp dẫn những người khác tới thì không ổn.” 

Sở dĩ Thanh Long Thượng Nhân không ra tay là vì lão không thể. 

Lấy nguyên thần có tu vi chuẩn chí tôn của lão, vừa ra tay thì có thể bị những trưởng lão của bất hủ đạo thống bên ngoài bí tàng chí tôn cảm ứng được. 

Bởi vậy chỉ có thể dựa vào chính Tiêu Trần. 

“Được, tốc chiến tốc thắng!” 

Tiêu Trần thầm quyết định, ngửa mặt lên trời thét dài, cả người dâng trào thanh quang. 

Sau đó dưới ánh mắt hơi chấn động của Long Bích Trì, ngoài thân Tiêu Trần bao trùm vảy xanh, lưng mọc hai cánh, cứ như long hóa, biến thành hình thái nửa rồng. 

Khí tức của Tiêu Trần cũng trực tiếp bùng nổ tới Quy Nhất Cảnh. 

“Cái này... Đây là Thanh Thiên Hóa Long Quyết của Tổ Long Sào ta, ngươi có được từ đâu?” Long Bích Trì hơi ngây người, có chút không thể tin. 

Nàng thật sự không ngờ, một tiểu tử nhân tộc lại có thể tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết đến trình độ này. 

“Hừ, làm ngươi giật mình còn ở phía sau!” 

Thấy vẻ mặt khiếp sợ của Long Bích Trì, trong lòng Tiêu Trần dâng lên một tia đắc ý. 

Hắn đấm ra một quyền, trăm quang văn Thanh Long khuếch tán ra, quyền quang kinh người. 

Nhưng hiển nhiên Long Bích Trì cũng không phải quả hồng mềm. 

Nàng đã hoàn toàn luyện hóa hai long nguyên, thực lực còn mạnh hơn cả Long Hạo Thiên. 

Long Bích Trì phất bàn tay ngọc ra, như chân long vẫy đuôi, nhấc lên phù văn pháp lực liên miên. 

Tiêu Trần cũng liên tục đấm ra quyền quang, dao động kinh người. 

Hai bên lại giằng co không ngớt. 

“Tiện nữ nhân này thật vướng bận...” 

Thấy mình khó có thể hoàn toàn trấn áp Long Bích Trì, ánh mắt Tiêu Trần âm trầm như nước. 

Ngay khi cục diện lâm vào bế tắc. 

Một thất luyện pháp lực đột nhiên phụt ra từ nơi xa, mặt đất trên đường nó đi tới đều rạn nứt. 

Cảm ứng được chiêu thức đột nhiên tung ra này, Long Bích Trì cả kinh trong lòng, vội vàng nghiêng người né tránh, nhưng vẫn bị bắn trúng thân thể, hộc ra một ngụm máu tươi. 

“Ai!?” Đôi mắt đẹp của Long Bích Trì dâng lên lửa giận. 

Một nữ tử tuyệt mỹ dùng lụa trắng che mặt, mắt như thu thủy hiện thân. 

“Minh Nguyệt, là nàng, sao nàng lại ở chỗ này!?” Tiêu Trần lộ ra vẻ mặt mừng rỡ bất ngờ. 

Võ Minh Nguyệt xuất hiện là chuyện Tiêu Trần hoàn toàn không lường trước được. 

“Tiêu Trần, chàng không sao chứ.” Võ Minh Nguyệt quan tâm liếc nhìn Tiêu Trần một cái, sau đó đưa đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn về phía Long Bích Trì. 

“Ngươi là ai?” Long Bích Trì lộ ra vẻ mặt đề phòng. 

Nàng có thể cảm nhận được, cho dù là tu vi cảnh giới hay thân phận lai lịch của nữ tử lụa trắng che mặt này đều không bình thường. 

“Rời đi đi, thứ ở nơi này không phải ngươi có thể tranh đoạt.” Võ Minh Nguyệt lạnh nhạt nói, vô hình trung toát ra uy nghi của trưởng công chúa thần triều. 

“Ngươi dám nhúng tay vào chuyện của Tổ Long Sào?” Đôi mắt Long Bích Trì lộ ra vẻ lạnh nhạt. 

“Tổ Long Sào thật sự rất lợi hại, nhưng đã sao nào?” Võ Minh Nguyệt không sợ chút nào. 

Nhìn thấy Võ Minh Nguyệt đối đầu với Tổ Long Sào vì mình, trong lòng Tiêu Trần không biết cảm động đến mức nào. 

Hắn ta thề, về sau nhất định phải cưới Võ Minh Nguyệt, thật quý trọng nàng. 

Nhưng mà, ngay vào lúc mùi thuốc súng tràn ngập. 

Một giọng nói lạnh lùng lại vang lên: “Hừ, long cốt này vừa không phải của Tổ Long Sào, cũng không phải của hai ngươi, mà thuộc về Thần Tử.” 

Nghe thấy giọng nói này, Long Bích Trì, Võ Minh Nguyệt, Tiêu Trần đều thay đổi sắc mặt. 

Chỉ thấy một nam tử tuổi trẻ mặc chiến khải màu bạc hiện thân. 

Khuôn mặt đoan chính, mang theo vết sẹo đan xen, khí chất lạnh lẽo như băng, toàn thân quấn quanh phù văn lôi điện. 

Đó là Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vạn Kiếp! 

“Quân Vạn Kiếp, sao ngươi lại xuất hiện tại đây!?” Đôi mắt đẹp của Long Bích Trì chấn động. 

“Cũng may có con tiểu bạch thử này.” Đôi mắt Quân Vạn Kiếp lộ ra một tia châm biếm lạnh lùng, nhìn về phía Tiêu Trần. 

Trước đó Quân Tiêu Dao truyền âm với Quân Vạn Kiếp là phân phó hắn âm thầm đi theo Tiêu Trần. 

Ban đầu Quân Vạn Kiếp còn nghi hoặc, đi theo một tiểu tử tầm thường có ích lợi gì. 

Nhưng hiện tại, khi nhìn thấy bốn bộ Hồng Hoang long cốt và một khối Chí Tôn Tổ Long Cốt kia, Quân Vạn Kiếp đã triệt triệt để để chịu phục Quân Tiêu Dao. 

“Hay là công tử có thể suy đoán thiên cơ, bằng không làm sao biết tiểu tử này sẽ có cơ duyên như vậy?” Quân Vạn Kiếp cảm thán trong lòng. 

Nhưng hiện giờ nhiệm vụ chính của hắn vẫn là cướp lấy năm bộ long cốt này. 

Nhìn thấy Quân Vạn Kiếp xuất hiện, sắc mặt Tiêu Trần đỏ lên, huyệt Thái Dương cộm lên gân xanh, tức giận đến ngũ tạng như đốt. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện