Gặp mặt, là một khái niệm thế nào……
Có thể mặt đối mặt nói chuyện cùng đối phương, có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình trên mặt của đối phương, nghe thấy giọng nói của đối phương, cảm thụ tâm trạng của đối phương.
Sự phối hợp ăn ý từng khiến cho người ta run rẩy …… người cộng tác mà mình vẫn luôn muốn hiểu biết nhiều hơn sâu hơn, một ngày nào đó không lâu nữa, sẽ thực sự đứng trước mặt mình, mỉm cười chào hỏi mình.
Trong lòng có một cảm giác chờ đợi, cùng với loáng thoáng lo lắng.
Lo lắng, ấn tượng nào đó sẽ tiêu tan.
Bỗng nhiên lại cảm thấy ý nghĩ của chính mình thực buồn cười. Internet cùng hiện thực, cho dù chênh lệch thật lớn cũng vô cùng bình thường, huống hồ…… mình cũng không phải đi xem mặt, làm gì mà lo lắng trong hiện thực Thanh Dạ có hợp hay không hợp ý mình? Cho dù khiến mình vừa lòng, thì có tác dụng gì đây?
Lễ Giáng Sinh Ly Ca nói, “Ở trong trò chơi này hội phó có lẽ là người hội trưởng tin tưởng nhất, ỷ lại nhất…… đồng thời cũng là ‘thích nhất’”.
Thái độ của Thanh Dạ luôn nửa đùa nửa nghiêm túc, làm cho người ta phân không rõ hư thật. Tin tưởng “nhất” một thành viên vừa mới vào hội mấy tháng, thích “nhất” một người lúc trước còn chịu đủ lời chỉ trích, thậm chí vượt qua những người anh em đã làm bạn với anh từ lâu…… cùng với người vợ tương lai. Ngẫm lại đều cảm thấy không có khả năng.
Tuy rằng, bản thân đối với Thanh Dạ tin tưởng cùng thích…… tựa hồ đã không thể nói rõ ràng.
“Thanh Dạ.”
Chu Luật thấy, vẫn luôn im lặng Trà Trà lúc này có phản ứng.
“Hử?”
Hai người bọn họ dùng kênh mật nói mấy câu, sau đó Thanh Dạ đứng dậy nói:
“Bọn anh còn có chút việc, đi trước đây.”
“Ờ……”
Đu Đủ hình như đang ngủ, đến trả lời cũng ỉu xìu.
“Buồn ngủ thì đi ngủ một lát đi. Bây giờ là năm giờ, vẫn còn chút thời gian.”
“Dạ……”
“Luật.” Thanh Dạ quay đầu mỉm cười nói, “Cậu cũng đi nghỉ ngơi đi, cẩn thận đừng đi làm muộn.”
“Ừ.”
Rất muốn hỏi Thanh Dạ cùng Trà Trà có việc gì phải làm, rồi lại cảm thấy mình không có tư cách xen vào việc riêng của hai người đó. Tuy rằng Thanh Dạ hao hết tâm tư chuẩn bị lễ vật quả thực làm người ta cảm động, nhưng cậu sẽ mãi không quên, Thanh Dạ nên quan tâm nhất…… chính là người vợ tương lai kia.
.
Tắt máy tính đi tắm một lát, đã là năm giờ rưỡi. Chu Luật nằm trên giường một lúc, không ngủ được.
Suy nghĩ rất tỉnh táo, hoàn toàn không buồn ngủ.
Tối hôm qua đã xảy ra rất nhiều việc, đã trải qua rất nhiều cảm xúc khác nhau. Mất mác, vui sướng, cảm động, chờ mong, sầu lo. Mọi việc xảy ra trong trò chơi, tựa như một tháng phong phú lâu dài đã trôi qua trong hiện thực.
Thần Vô Chi Nguyệt…… vừa mới rồi còn ở trên người mình, tỏa ra ánh sáng bạc lấp lánh. Mà giờ khắc này trên tay lại trống trơn, cái gì cũng không có.
Internet cùng hiện thực, khác biệt ngay ở nơi này. Những gì tồn tại trong thế giới kia, ở thế giới này không tồn tại. Những cảm xúc tồn tại trong thế giới kia, ở thế giới này cũng không tồn tại. Cậu và anh, hôm nay có thể ở trong trò chơi anh dũng chiến đấu tắm máu quân thù đồng sinh cộng tử, ngày mai cũng có thể ở trong hiện thực lướt qua nhau không hề quen biết.
Mình muốn gì đó, hiện tại cũng giống như Thần Vô Chi Nguyệt. Nhìn như đã nắm trong tay, kỳ thật lại vĩnh viễn chưa từng có được.
.
Thức cả đêm đến công ty, vô luận tinh thần tốt đến thế nào, cũng sống không qua được buổi chiều.
Chu Luật cuối cùng cũng đợi được đến tan tầm. Chuẩn bị đêm nay không lên mạng mà ngủ bù.
Đúng lúc này cú điện thoại của mợ vang lên, gọi cậu qua ăn cơm chiều.
Gần đây mợ cũng hiếm khi gọi……
Không tốt từ chối, Chu Luật đành phải cố gắng chống đỡ tinh thần đi đến. Nhưng mà vừa đến nhà mợ, cậu lập tức hối hận.
Cậu không nghĩ tới, mợ sẽ dùng cách này để mình và cô gái kia gặp mặt.
“Tiểu Luật, đến làm quen một chút, đây là con gái người họ hàng xa của mợ tên là Tuyết Di.”
Vẻ mặt của mợ, vui vẻ như thể lập tức có thể uống rượu mừng luôn ấy.
“Chào anh.” Đối phương chủ động chào hỏi với cậu.
“…… Chào.”
Cô gái này có vẻ khá trẻ tuổi, tướng mạo đúng là khá xinh đẹp, cách ăn mặc cũng đúng mực. Nhưng mà, Chu Luật cho tới giờ vẫn không thể sinh ra được bao nhiêu cảm giác với người xa lạ.
Quan trọng hơn là, cậu căn bản không có tâm trạng.
Bữa cơm chiều càng thêm xấu hổ. Mợ không ngừng tạo đề tài giữa hai người, Chu Luật đều trả lời lễ phép đơn giản.
Bất giác, cùng người khác tạo ra một khoảng cách rõ rệt.
Ngược lại Thiên Húc thực cảm thấy hứng thú với cô gái kia, thường xuyên chen vào nói, còn chọc đối phương cười nhiều lần.
Xem ra giới thiệu cho Thiên Húc, còn tốt hơn.
“Tuyết Di, cháu không cần để ý nha…… Tiểu Luật tuy rằng không giỏi nói chuyện như Thiên Húc, nhưng cũng là một người đàn ông rất tốt.”
Mợ vì Chu Luật lạnh nhạt giải thích.
Chu Luật cho tới bây giờ cũng không thấy được mình là “người đàn ông tốt”…… Hồ Ly từng nói chỉ số thông minh trong tình yêu của cậu bằng không. Giờ phút này nghe được lời của mợ, có một cảm giác rất muốn bật cười.
“Không sao.” Tuyết Di mỉm cười, rộng lượng nói, “Cháu thích nhất những người chín chắn ổn trọng.”
Ở một bên ồn ào, Thiên Húc lập tức ngậm miệng lại.
“Ha ha…… cháu vừa lòng là tốt rồi.” Mợ cười tươi tắn vô cùng, “Người tốt như Tiểu Luật, hiện giờ đốt đèn lồng cũng tìm không thấy mấy người.”
Cậu từ nãy vẫn không nói chuyện giờ cũng gật đầu đồng ý.
Chẳng lẽ mình cứ như vậy…… bị bán đi?
Mệt mỏi, bất đắc dĩ cộng thêm phiền muộn, Chu Luật chỉ cảm thấy càng ngày càng đau đầu.
.
Thật vất vả đã xong bữa tối đầy âm mưu, vốn sẽ không nhiều sức lực giờ lại bị lấy mất một nửa.
Vốn đã quyết định về nhà xong liền đi ngủ, hiện tại cũng không có tâm trạng.
Đã lén cùng mợ tỏ vẻ không muốn gặp lại Tuyết Di. Về sau, hẳn là sẽ không tìm đến nữa.
Bỗng nhiên rất muốn tìm người nào đó nói chuyện.
Mở QQ, nick của Thanh Dạ…… đúng như dự đoán là màu xám. Công hội QQ group lại không ngừng lóe sáng.
Chu Luật bình thường rất ít khi ở group lên tiếng. Mở ra vừa thấy, nguyên lai là có người đang than thở.
Yoyo: “Chuyện này rốt cuộc là sao nhỉ?”
Hoa Linh: “Tớ cũng không biết. Chị Trà Trà cùng lão đại mấy ngày nay cũng chưa lên, muốn tìm bọn họ hỏi một chút cũng không được.”
Yoyo: “Sự tình…… sẽ không là như bọn họ nói chứ?”
Hoa Linh: “Không thể nào! Tớ quyết không tin lão đại lại là người dễ dàng chịu thua, lại càng không tin chị Trà Trà không có tình cảm với lão đại!”
Chu Luật ngẩn ra.
Yoyo: “Nhưng chuyện này hình như là thật, cả ngày tháng cũng đã quyết định……”
Hoa Linh: “Nhất định là có hiểu lầm gì? Có thể là do gần đây lão đại rất lạnh nhạt với chị Trà Trà, cho nên bọn họ mới giận dỗi.”
Yoyo: “……”
Hoa Linh: “Mặc kệ thế nào, hiện tại nhất định phải nhanh tìm được bọn họ hỏi cho rõ ràng. Lão đại cùng chị Trà Trà từ trước đến nay đều là một đôi được mọi người công nhận, hơn nữa còn ở bên nhau lâu như vậy, làm sao có thể có chỗ cho người thứ ba chen vào? Tớ vẫn đều không thể quên, lần đó lão đại bị nhốt ở Hưu Bá Luân, chị Trà Trà kiên quyết từ bỏ thành vừa mới vất vả chiếm được đến trợ giúp anh ấy. Đó là lần đầu tiên hội chúng ta đánh hạ Hưu Bá Luân…… Bọn họ luôn giúp đỡ lẫn nhau, thật sự làm cho tớ rất cảm động.”
Yoyo: “Ai…… hội này lúc đầu là do lão đại cùng chị Trà Trà lập lên, hiện tại bọn họ tách ra, thật đúng là làm người ta khó tưởng tượng……”
Ly Ca xen vào nói: “Này…… ở group của công hội mà bàn luận chuyện này, tựa hồ không hay lắm đâu……?”
Hoa Linh bướng bỉnh trả lời: “Tớ mặc kệ. Nếu hiện giờ lão đại có thể nhảy ra phản bác, tớ mới cảm thấy tốt hơn.”
Ly Ca hết nói nổi.
Nhìn đến đây, Chu Luật hỏi:
“Xảy ra chuyện gì?”
“Hội phó……?”
Ly Ca không ngờ cậu sẽ xuất hiện, có chút kinh ngạc.
“Hội phó tới vừa lúc, mau đi xem một chút bài post này đi, sau đó giúp bọn em khuyên nhủ lão đại. Anh ấy hiện tại cũng chỉ nghe vào lời của anh thôi.”
Hoa Linh gửi đến một địa chỉ.
Đó là một bài post trên diễn đàn của khu Bi Luyến Hồ, trước mắt đang vô cùng náo nhiệt.
Tiêu đề thật sự rất kích thích:
“[Rumour] Ánh Sáng Chi Đường hội trưởng thất tình, nguyên phu nhân hội trưởng tương lai lại chuẩn bị cưới đội trưởng của thương đoàn Hải Âu!”
Thấy rõ tiêu đề này, Chu Luật ngẩn ra.
Có thể mặt đối mặt nói chuyện cùng đối phương, có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình trên mặt của đối phương, nghe thấy giọng nói của đối phương, cảm thụ tâm trạng của đối phương.
Sự phối hợp ăn ý từng khiến cho người ta run rẩy …… người cộng tác mà mình vẫn luôn muốn hiểu biết nhiều hơn sâu hơn, một ngày nào đó không lâu nữa, sẽ thực sự đứng trước mặt mình, mỉm cười chào hỏi mình.
Trong lòng có một cảm giác chờ đợi, cùng với loáng thoáng lo lắng.
Lo lắng, ấn tượng nào đó sẽ tiêu tan.
Bỗng nhiên lại cảm thấy ý nghĩ của chính mình thực buồn cười. Internet cùng hiện thực, cho dù chênh lệch thật lớn cũng vô cùng bình thường, huống hồ…… mình cũng không phải đi xem mặt, làm gì mà lo lắng trong hiện thực Thanh Dạ có hợp hay không hợp ý mình? Cho dù khiến mình vừa lòng, thì có tác dụng gì đây?
Lễ Giáng Sinh Ly Ca nói, “Ở trong trò chơi này hội phó có lẽ là người hội trưởng tin tưởng nhất, ỷ lại nhất…… đồng thời cũng là ‘thích nhất’”.
Thái độ của Thanh Dạ luôn nửa đùa nửa nghiêm túc, làm cho người ta phân không rõ hư thật. Tin tưởng “nhất” một thành viên vừa mới vào hội mấy tháng, thích “nhất” một người lúc trước còn chịu đủ lời chỉ trích, thậm chí vượt qua những người anh em đã làm bạn với anh từ lâu…… cùng với người vợ tương lai. Ngẫm lại đều cảm thấy không có khả năng.
Tuy rằng, bản thân đối với Thanh Dạ tin tưởng cùng thích…… tựa hồ đã không thể nói rõ ràng.
“Thanh Dạ.”
Chu Luật thấy, vẫn luôn im lặng Trà Trà lúc này có phản ứng.
“Hử?”
Hai người bọn họ dùng kênh mật nói mấy câu, sau đó Thanh Dạ đứng dậy nói:
“Bọn anh còn có chút việc, đi trước đây.”
“Ờ……”
Đu Đủ hình như đang ngủ, đến trả lời cũng ỉu xìu.
“Buồn ngủ thì đi ngủ một lát đi. Bây giờ là năm giờ, vẫn còn chút thời gian.”
“Dạ……”
“Luật.” Thanh Dạ quay đầu mỉm cười nói, “Cậu cũng đi nghỉ ngơi đi, cẩn thận đừng đi làm muộn.”
“Ừ.”
Rất muốn hỏi Thanh Dạ cùng Trà Trà có việc gì phải làm, rồi lại cảm thấy mình không có tư cách xen vào việc riêng của hai người đó. Tuy rằng Thanh Dạ hao hết tâm tư chuẩn bị lễ vật quả thực làm người ta cảm động, nhưng cậu sẽ mãi không quên, Thanh Dạ nên quan tâm nhất…… chính là người vợ tương lai kia.
.
Tắt máy tính đi tắm một lát, đã là năm giờ rưỡi. Chu Luật nằm trên giường một lúc, không ngủ được.
Suy nghĩ rất tỉnh táo, hoàn toàn không buồn ngủ.
Tối hôm qua đã xảy ra rất nhiều việc, đã trải qua rất nhiều cảm xúc khác nhau. Mất mác, vui sướng, cảm động, chờ mong, sầu lo. Mọi việc xảy ra trong trò chơi, tựa như một tháng phong phú lâu dài đã trôi qua trong hiện thực.
Thần Vô Chi Nguyệt…… vừa mới rồi còn ở trên người mình, tỏa ra ánh sáng bạc lấp lánh. Mà giờ khắc này trên tay lại trống trơn, cái gì cũng không có.
Internet cùng hiện thực, khác biệt ngay ở nơi này. Những gì tồn tại trong thế giới kia, ở thế giới này không tồn tại. Những cảm xúc tồn tại trong thế giới kia, ở thế giới này cũng không tồn tại. Cậu và anh, hôm nay có thể ở trong trò chơi anh dũng chiến đấu tắm máu quân thù đồng sinh cộng tử, ngày mai cũng có thể ở trong hiện thực lướt qua nhau không hề quen biết.
Mình muốn gì đó, hiện tại cũng giống như Thần Vô Chi Nguyệt. Nhìn như đã nắm trong tay, kỳ thật lại vĩnh viễn chưa từng có được.
.
Thức cả đêm đến công ty, vô luận tinh thần tốt đến thế nào, cũng sống không qua được buổi chiều.
Chu Luật cuối cùng cũng đợi được đến tan tầm. Chuẩn bị đêm nay không lên mạng mà ngủ bù.
Đúng lúc này cú điện thoại của mợ vang lên, gọi cậu qua ăn cơm chiều.
Gần đây mợ cũng hiếm khi gọi……
Không tốt từ chối, Chu Luật đành phải cố gắng chống đỡ tinh thần đi đến. Nhưng mà vừa đến nhà mợ, cậu lập tức hối hận.
Cậu không nghĩ tới, mợ sẽ dùng cách này để mình và cô gái kia gặp mặt.
“Tiểu Luật, đến làm quen một chút, đây là con gái người họ hàng xa của mợ tên là Tuyết Di.”
Vẻ mặt của mợ, vui vẻ như thể lập tức có thể uống rượu mừng luôn ấy.
“Chào anh.” Đối phương chủ động chào hỏi với cậu.
“…… Chào.”
Cô gái này có vẻ khá trẻ tuổi, tướng mạo đúng là khá xinh đẹp, cách ăn mặc cũng đúng mực. Nhưng mà, Chu Luật cho tới giờ vẫn không thể sinh ra được bao nhiêu cảm giác với người xa lạ.
Quan trọng hơn là, cậu căn bản không có tâm trạng.
Bữa cơm chiều càng thêm xấu hổ. Mợ không ngừng tạo đề tài giữa hai người, Chu Luật đều trả lời lễ phép đơn giản.
Bất giác, cùng người khác tạo ra một khoảng cách rõ rệt.
Ngược lại Thiên Húc thực cảm thấy hứng thú với cô gái kia, thường xuyên chen vào nói, còn chọc đối phương cười nhiều lần.
Xem ra giới thiệu cho Thiên Húc, còn tốt hơn.
“Tuyết Di, cháu không cần để ý nha…… Tiểu Luật tuy rằng không giỏi nói chuyện như Thiên Húc, nhưng cũng là một người đàn ông rất tốt.”
Mợ vì Chu Luật lạnh nhạt giải thích.
Chu Luật cho tới bây giờ cũng không thấy được mình là “người đàn ông tốt”…… Hồ Ly từng nói chỉ số thông minh trong tình yêu của cậu bằng không. Giờ phút này nghe được lời của mợ, có một cảm giác rất muốn bật cười.
“Không sao.” Tuyết Di mỉm cười, rộng lượng nói, “Cháu thích nhất những người chín chắn ổn trọng.”
Ở một bên ồn ào, Thiên Húc lập tức ngậm miệng lại.
“Ha ha…… cháu vừa lòng là tốt rồi.” Mợ cười tươi tắn vô cùng, “Người tốt như Tiểu Luật, hiện giờ đốt đèn lồng cũng tìm không thấy mấy người.”
Cậu từ nãy vẫn không nói chuyện giờ cũng gật đầu đồng ý.
Chẳng lẽ mình cứ như vậy…… bị bán đi?
Mệt mỏi, bất đắc dĩ cộng thêm phiền muộn, Chu Luật chỉ cảm thấy càng ngày càng đau đầu.
.
Thật vất vả đã xong bữa tối đầy âm mưu, vốn sẽ không nhiều sức lực giờ lại bị lấy mất một nửa.
Vốn đã quyết định về nhà xong liền đi ngủ, hiện tại cũng không có tâm trạng.
Đã lén cùng mợ tỏ vẻ không muốn gặp lại Tuyết Di. Về sau, hẳn là sẽ không tìm đến nữa.
Bỗng nhiên rất muốn tìm người nào đó nói chuyện.
Mở QQ, nick của Thanh Dạ…… đúng như dự đoán là màu xám. Công hội QQ group lại không ngừng lóe sáng.
Chu Luật bình thường rất ít khi ở group lên tiếng. Mở ra vừa thấy, nguyên lai là có người đang than thở.
Yoyo: “Chuyện này rốt cuộc là sao nhỉ?”
Hoa Linh: “Tớ cũng không biết. Chị Trà Trà cùng lão đại mấy ngày nay cũng chưa lên, muốn tìm bọn họ hỏi một chút cũng không được.”
Yoyo: “Sự tình…… sẽ không là như bọn họ nói chứ?”
Hoa Linh: “Không thể nào! Tớ quyết không tin lão đại lại là người dễ dàng chịu thua, lại càng không tin chị Trà Trà không có tình cảm với lão đại!”
Chu Luật ngẩn ra.
Yoyo: “Nhưng chuyện này hình như là thật, cả ngày tháng cũng đã quyết định……”
Hoa Linh: “Nhất định là có hiểu lầm gì? Có thể là do gần đây lão đại rất lạnh nhạt với chị Trà Trà, cho nên bọn họ mới giận dỗi.”
Yoyo: “……”
Hoa Linh: “Mặc kệ thế nào, hiện tại nhất định phải nhanh tìm được bọn họ hỏi cho rõ ràng. Lão đại cùng chị Trà Trà từ trước đến nay đều là một đôi được mọi người công nhận, hơn nữa còn ở bên nhau lâu như vậy, làm sao có thể có chỗ cho người thứ ba chen vào? Tớ vẫn đều không thể quên, lần đó lão đại bị nhốt ở Hưu Bá Luân, chị Trà Trà kiên quyết từ bỏ thành vừa mới vất vả chiếm được đến trợ giúp anh ấy. Đó là lần đầu tiên hội chúng ta đánh hạ Hưu Bá Luân…… Bọn họ luôn giúp đỡ lẫn nhau, thật sự làm cho tớ rất cảm động.”
Yoyo: “Ai…… hội này lúc đầu là do lão đại cùng chị Trà Trà lập lên, hiện tại bọn họ tách ra, thật đúng là làm người ta khó tưởng tượng……”
Ly Ca xen vào nói: “Này…… ở group của công hội mà bàn luận chuyện này, tựa hồ không hay lắm đâu……?”
Hoa Linh bướng bỉnh trả lời: “Tớ mặc kệ. Nếu hiện giờ lão đại có thể nhảy ra phản bác, tớ mới cảm thấy tốt hơn.”
Ly Ca hết nói nổi.
Nhìn đến đây, Chu Luật hỏi:
“Xảy ra chuyện gì?”
“Hội phó……?”
Ly Ca không ngờ cậu sẽ xuất hiện, có chút kinh ngạc.
“Hội phó tới vừa lúc, mau đi xem một chút bài post này đi, sau đó giúp bọn em khuyên nhủ lão đại. Anh ấy hiện tại cũng chỉ nghe vào lời của anh thôi.”
Hoa Linh gửi đến một địa chỉ.
Đó là một bài post trên diễn đàn của khu Bi Luyến Hồ, trước mắt đang vô cùng náo nhiệt.
Tiêu đề thật sự rất kích thích:
“[Rumour] Ánh Sáng Chi Đường hội trưởng thất tình, nguyên phu nhân hội trưởng tương lai lại chuẩn bị cưới đội trưởng của thương đoàn Hải Âu!”
Thấy rõ tiêu đề này, Chu Luật ngẩn ra.
Danh sách chương