Edit: Bé Na
Qua hồi lâu, Chu Luật mới hỏi:
“…… Thì ra cậu đã nhận thức Thanh Dạ từ trước?”
“Uh.”
“Nhận thức như thế nào?”
Hồ Ly trầm mặc một lát, trả lời:“Tớ cùng cậu ta, là bạn học thời trung học.”
“……”
Thì ra là quan hệ quen thuộc đến vậy sao? “Thời trung học, các đồng học thưởng rủ nhau cùng chơi game online, Mộ Vũ Thanh Dạ là id cậu ta thường dùng”, Hồ Ly giải thích, “Khi cậu ta lần đầu tiên tiếp xúc với tớ tại trò chơi này, tớ cũng cảm thấy thực kinh ngạc”
“Thật đúng là có duyên”
“Kỳ thật cũng không tính……” Hồ Ly lắc đầu,“Lấy hứng thú của cậu ta đối với game online, tớ nên sớm dự đoán được cậu ta sẽ chơi Thần vô .”
“Nếu trước kia biết cậu ta cũng chơi Thần vô, cậu sẽ không phải là từ bỏ trò chơi này?” Chu Luật hỏi, “Tớ không thích quanh co lòng vòng, cho nên cậu cứ nói thẳng đi.. Hồ Ly, cậu cùng cậu ta trong lúc đó đã phát sinh chuyện gì không thoải mái sao? Cậu cùng Vân Trung rõ ràng cũng là bạn học cùng trung học, nhưng cậu cũng không lảng tránh Vân Trung giống như lảng tránh Thanh Dạ”
Hồ Ly rầu rĩ nói:“Thực ra thì, tớ chán ghét Đỗ Vũ Trạch.”
“Vì cái gì?”
“Đỗ Vũ Trạch, người này thực có thể nói, đối với người ngoài nhiệt tình, các phương diện khác cũng rất hoàn mĩ, thoạt nhìn rất dễ kết bạn. Nhưng là, cậu ta luôn đem những người khác trở thành đứa ngốc để đùa giỡn.”
“……”
“Có lẽ là, cậu ta từ nhỏ đến lớn, thứ gì muốn đều thực dễ dàng đạt được…… Cậu ta cũng không coi trọng điều gì, những thứ ngoài kia là cặn bã giống nhau mà thôi. Loại biểu hiện này, đối với những người ở trước mặt cậu ta hao hết tâm tư liều mạng cố gắng, thật sự là điều châm chọc lớn.”
Hồ Ly cười khổ, tiếp tục nói:
“Ba năm trung học, bọn tớ ai cũng không thắng được cậu ta, thậm chí còn không có cơ hội so sánh cả bề ngoài. Sau đó đến với Thần vô, tớ thế nhưng lại một lần nữa gặp được cậu ta. Tớ cố gắng phát triển thế lực của Cách Lãng Địch Á, cố gắng áp chế Ánh Sáng, nhưng là ngay tại thời điểm bắt đầu khởi sắc, bởi vì sai lầm của tớ, cậu đã ly khai Cách Lãng Địch Á.”
Một con người may mắn, những gì mong muốn đều có thể thực hiện được, cũng không coi trọng điều gì.
Đây là một Thanh Dạ mà mình không biết
Bất quá, đem những người khác trở thành đứa ngốc để đùa giỡn, thật ra rất phù hợp với tính cách của cậu ta…… Sau khi nói lời nói ngu xuẩn vẫn có thể bình thản ung dung mỉm cười như cũ, làm người nghe cậu ta nói cảm thấy chính mình mới giống một đứa ngốc.
“Về sau, mọi chuyện lại hoàn toàn lệch khỏi ý liệu của tớ. Tớ không nghĩ cậu ta cư nhiên lại tìm tới cậu, mà cậu cư nhiên … cũng đồng ý với cậu ta”
Ngày đó, Hồ Ly cực lực phản đối mình gia nhập Ánh Sáng, nguyên lai là vì nguyên nhân này. Nỗ lực không nghĩ lại thua dưới tay Thanh Dạ, kết quả lại vẫn là thua. Cậu ta nhất định thực không cam lòng
“Tớ đáp ứng Thanh Dạ, là vì tớ đối với Ánh Sáng cũng có chút hứng thú, lý do không chỉ là vì cậu ta.”
Chu Luật thản nhiên nói.
“Tơ biết.” Hồ Ly gật gật đầu,“Cậu đối với chuyện tớ với cậu ta lúc đó hoàn toàn không biết gì cả. Mà cậu ta, cũng nhất định chưa nói với cậu.”
Kỳ thật, bản thân mình hiểu, lý do vì sau cậu ấy không nói cho mình biết.
Chu Luật thầm nghĩ.
Là lo lắng mình vì vậy mà rời đi Ánh Sáng, hay vẫn cho rằng, nếu nói ra, trò chơi này sẽ từ nay về sau sẽ không thú vị nữa?
“Tớ cuối cùng vẫn là nhớ tới cậu. Từ Quả Quả, tớ biết, cậu ta đối với cậu tốt lắm, tớ cũng có chút yên tâm” Hồ Ly thở dài,“Nhưng Tiểu Luật, cậu là bằng hữu tốt nhất của tớ, vì tốt cho cậu, tớ có điều này không thể không nói.”
“Điều gì?”
“Cẩn thận một chút với Đỗ Vũ Trạch……”
“Vì sao?”
Hồ Ly có chút bất đắc dĩ nói:
“Thời trung học, có một cô bé chơi cũng khá thân với tớ, tên là Tĩnh Khiết. Tính cách và diện mạo của cô ấy đều thật đáng yêu, cô ấy vẫn thầm mến Đỗ Vũ Trạch. Sau đó, bạn bè Tĩnh Khiết khuyên nhủ cô ấy thổ lộ với cậu ta, nhưng kết quả nhận được lại khiến cô ấy thực sự khiếp sợ.”
“Như thế nào……?”
“…… Đỗ Vũ Trạch nói rõ ràng với cô bé, cậu ta không thích nữ sinh.”
“……”
Nhất thời cảm thấy choáng váng. Có thể thằng thắn thừa nhận như vậy, người này cũng thực quá mạnh mẽ…
Hoặc là nói, cảnh giới làm mọi việc theo ý mình của người này đã đạt đến một tầm cao mới.
“Ý của cậu là……”
“Cậu hẳn là có thể hiểu được, Tiểu Luật, tớ không muốn thấy cậu bị thương tổn. Ý đồ của cậu ta lần này, tựa hồ quá mức rõ ràng……”
“Ngừng lại một chút……”
Chu Luật nửa ngày mới bình tĩnh trở lại.
“Tớ nghĩ là tớ cần phải nói điều đó với cậu .” Hồ Ly không ngừng lại, mà tiếp tục nói, “Ngày đó nghe khẩu khí Quả Quả, tựa hồ gần đây cậu cũng có chút không thích hợp …… Như vậy không phải là chuyện đơn giản, tớ hy vọng cậu có thể suy nghĩ rõ ràng. Đương nhiên…… Nếu cậu nhất định lựa chọn theo ý nguyện của mình, tớ cũng không phản đối……”
“Tớ nói cậu dừng lại!”
Chu Luật lại lần nữa mở miệng ngăn lại.
Hiện tại trong đầu cậu, quả thực đang rất rối loạn.
Thanh Dạ thích không phải là Trà Trà?
Thanh Dạ căn bản không thích nữ nhân……
Như vậy rốt cuộc là vì cái gì……
Nhớ tới mấy ngày này chính mình hoàn toàn lo lắng dư thừa, tâm tình Chu Luật lại càng khó bình tĩnh lại.
“Hồ Ly……” Chu Luật nghiêm giọng nói,“Hiện tại, lập tức đổi đề tài cho tớ.”
Sau cuộc nói chuyện, tiễn Hồ Ly rời đi, vừa vặn là 3 giờ sáng.
Tâm trạng thế này, ngủ thế nào bây giờ?
Ma xui quỷ khiến Chu Luật tiến đến cửa vào Hồi Giào thánh đường, phát hiện Thanh Dạ vẫn còn đứng tại nơi đó.
“Tôi sẽ đứng ở đây chờ cậu trở về”… Những lời này, quả nhiên không phải nói đùa.
Vì cái gì nhất định phải chờ? Vì cái gì nhất định phải đứng bất động chờ tại chỗ này?
Người kia…… Điên rồi sao?
“Luật……”
Thấy thần quan quen thuộc một lần nữa đứng ở trước mặt, Thanh Dạ thả lỏng khẽ thở dài:
“Tôi còn đang nghĩ, cậu sẽ không trở lại.”
“Anh là đồ ngu sao… Đứng chỗ này bất động ngây ngốc vài giờ liền? Lãng phí thời gian nhìn người đi đường hả?”
“Không.” Thanh Dạ lắc đầu,“Tôi chỉ lo lắng khi cậu biết sự thật rồi, sẽ không trở về tìm tôi nữa.”
“Không trở lại đây thì tôi đi đâu? Đi Cách Lãng Địch Á tìm bọn Vân Trung ôn chuyện cũ?” Chu Luật hỏi lại,“Bây giờ đã là 3 giờ sáng, là thời gian mọi người đang ngủ, hiều không? Bọn họ mới không giống kẻ ngu ngốc như anh không có khái niệm về thời gian đi?”
“Luật……” Nghe xong lời nói lời nói của cậu, Thanh Dạ liền mỉm cười đứng lên,“Thấy cậu như vậy, tôi thật cao hứng.”
“Đúng vậy…… Cao hứng, thật cao hứng.” Chu Luật cũng cười, nhưng khẩu khí lại có chút lạnh,“Nhưng mà, cũng mời anh giải thích cho tôi ân ân oán oán của anh với Hồ Ly cùng với động cơ anh mời tôi gia nhập Ánh Sáng hội đi, cảm ơn.”
Thanh Dạ nhất thời nghẹn lời.
Qua hồi lâu, Chu Luật mới hỏi:
“…… Thì ra cậu đã nhận thức Thanh Dạ từ trước?”
“Uh.”
“Nhận thức như thế nào?”
Hồ Ly trầm mặc một lát, trả lời:“Tớ cùng cậu ta, là bạn học thời trung học.”
“……”
Thì ra là quan hệ quen thuộc đến vậy sao? “Thời trung học, các đồng học thưởng rủ nhau cùng chơi game online, Mộ Vũ Thanh Dạ là id cậu ta thường dùng”, Hồ Ly giải thích, “Khi cậu ta lần đầu tiên tiếp xúc với tớ tại trò chơi này, tớ cũng cảm thấy thực kinh ngạc”
“Thật đúng là có duyên”
“Kỳ thật cũng không tính……” Hồ Ly lắc đầu,“Lấy hứng thú của cậu ta đối với game online, tớ nên sớm dự đoán được cậu ta sẽ chơi Thần vô .”
“Nếu trước kia biết cậu ta cũng chơi Thần vô, cậu sẽ không phải là từ bỏ trò chơi này?” Chu Luật hỏi, “Tớ không thích quanh co lòng vòng, cho nên cậu cứ nói thẳng đi.. Hồ Ly, cậu cùng cậu ta trong lúc đó đã phát sinh chuyện gì không thoải mái sao? Cậu cùng Vân Trung rõ ràng cũng là bạn học cùng trung học, nhưng cậu cũng không lảng tránh Vân Trung giống như lảng tránh Thanh Dạ”
Hồ Ly rầu rĩ nói:“Thực ra thì, tớ chán ghét Đỗ Vũ Trạch.”
“Vì cái gì?”
“Đỗ Vũ Trạch, người này thực có thể nói, đối với người ngoài nhiệt tình, các phương diện khác cũng rất hoàn mĩ, thoạt nhìn rất dễ kết bạn. Nhưng là, cậu ta luôn đem những người khác trở thành đứa ngốc để đùa giỡn.”
“……”
“Có lẽ là, cậu ta từ nhỏ đến lớn, thứ gì muốn đều thực dễ dàng đạt được…… Cậu ta cũng không coi trọng điều gì, những thứ ngoài kia là cặn bã giống nhau mà thôi. Loại biểu hiện này, đối với những người ở trước mặt cậu ta hao hết tâm tư liều mạng cố gắng, thật sự là điều châm chọc lớn.”
Hồ Ly cười khổ, tiếp tục nói:
“Ba năm trung học, bọn tớ ai cũng không thắng được cậu ta, thậm chí còn không có cơ hội so sánh cả bề ngoài. Sau đó đến với Thần vô, tớ thế nhưng lại một lần nữa gặp được cậu ta. Tớ cố gắng phát triển thế lực của Cách Lãng Địch Á, cố gắng áp chế Ánh Sáng, nhưng là ngay tại thời điểm bắt đầu khởi sắc, bởi vì sai lầm của tớ, cậu đã ly khai Cách Lãng Địch Á.”
Một con người may mắn, những gì mong muốn đều có thể thực hiện được, cũng không coi trọng điều gì.
Đây là một Thanh Dạ mà mình không biết
Bất quá, đem những người khác trở thành đứa ngốc để đùa giỡn, thật ra rất phù hợp với tính cách của cậu ta…… Sau khi nói lời nói ngu xuẩn vẫn có thể bình thản ung dung mỉm cười như cũ, làm người nghe cậu ta nói cảm thấy chính mình mới giống một đứa ngốc.
“Về sau, mọi chuyện lại hoàn toàn lệch khỏi ý liệu của tớ. Tớ không nghĩ cậu ta cư nhiên lại tìm tới cậu, mà cậu cư nhiên … cũng đồng ý với cậu ta”
Ngày đó, Hồ Ly cực lực phản đối mình gia nhập Ánh Sáng, nguyên lai là vì nguyên nhân này. Nỗ lực không nghĩ lại thua dưới tay Thanh Dạ, kết quả lại vẫn là thua. Cậu ta nhất định thực không cam lòng
“Tớ đáp ứng Thanh Dạ, là vì tớ đối với Ánh Sáng cũng có chút hứng thú, lý do không chỉ là vì cậu ta.”
Chu Luật thản nhiên nói.
“Tơ biết.” Hồ Ly gật gật đầu,“Cậu đối với chuyện tớ với cậu ta lúc đó hoàn toàn không biết gì cả. Mà cậu ta, cũng nhất định chưa nói với cậu.”
Kỳ thật, bản thân mình hiểu, lý do vì sau cậu ấy không nói cho mình biết.
Chu Luật thầm nghĩ.
Là lo lắng mình vì vậy mà rời đi Ánh Sáng, hay vẫn cho rằng, nếu nói ra, trò chơi này sẽ từ nay về sau sẽ không thú vị nữa?
“Tớ cuối cùng vẫn là nhớ tới cậu. Từ Quả Quả, tớ biết, cậu ta đối với cậu tốt lắm, tớ cũng có chút yên tâm” Hồ Ly thở dài,“Nhưng Tiểu Luật, cậu là bằng hữu tốt nhất của tớ, vì tốt cho cậu, tớ có điều này không thể không nói.”
“Điều gì?”
“Cẩn thận một chút với Đỗ Vũ Trạch……”
“Vì sao?”
Hồ Ly có chút bất đắc dĩ nói:
“Thời trung học, có một cô bé chơi cũng khá thân với tớ, tên là Tĩnh Khiết. Tính cách và diện mạo của cô ấy đều thật đáng yêu, cô ấy vẫn thầm mến Đỗ Vũ Trạch. Sau đó, bạn bè Tĩnh Khiết khuyên nhủ cô ấy thổ lộ với cậu ta, nhưng kết quả nhận được lại khiến cô ấy thực sự khiếp sợ.”
“Như thế nào……?”
“…… Đỗ Vũ Trạch nói rõ ràng với cô bé, cậu ta không thích nữ sinh.”
“……”
Nhất thời cảm thấy choáng váng. Có thể thằng thắn thừa nhận như vậy, người này cũng thực quá mạnh mẽ…
Hoặc là nói, cảnh giới làm mọi việc theo ý mình của người này đã đạt đến một tầm cao mới.
“Ý của cậu là……”
“Cậu hẳn là có thể hiểu được, Tiểu Luật, tớ không muốn thấy cậu bị thương tổn. Ý đồ của cậu ta lần này, tựa hồ quá mức rõ ràng……”
“Ngừng lại một chút……”
Chu Luật nửa ngày mới bình tĩnh trở lại.
“Tớ nghĩ là tớ cần phải nói điều đó với cậu .” Hồ Ly không ngừng lại, mà tiếp tục nói, “Ngày đó nghe khẩu khí Quả Quả, tựa hồ gần đây cậu cũng có chút không thích hợp …… Như vậy không phải là chuyện đơn giản, tớ hy vọng cậu có thể suy nghĩ rõ ràng. Đương nhiên…… Nếu cậu nhất định lựa chọn theo ý nguyện của mình, tớ cũng không phản đối……”
“Tớ nói cậu dừng lại!”
Chu Luật lại lần nữa mở miệng ngăn lại.
Hiện tại trong đầu cậu, quả thực đang rất rối loạn.
Thanh Dạ thích không phải là Trà Trà?
Thanh Dạ căn bản không thích nữ nhân……
Như vậy rốt cuộc là vì cái gì……
Nhớ tới mấy ngày này chính mình hoàn toàn lo lắng dư thừa, tâm tình Chu Luật lại càng khó bình tĩnh lại.
“Hồ Ly……” Chu Luật nghiêm giọng nói,“Hiện tại, lập tức đổi đề tài cho tớ.”
Sau cuộc nói chuyện, tiễn Hồ Ly rời đi, vừa vặn là 3 giờ sáng.
Tâm trạng thế này, ngủ thế nào bây giờ?
Ma xui quỷ khiến Chu Luật tiến đến cửa vào Hồi Giào thánh đường, phát hiện Thanh Dạ vẫn còn đứng tại nơi đó.
“Tôi sẽ đứng ở đây chờ cậu trở về”… Những lời này, quả nhiên không phải nói đùa.
Vì cái gì nhất định phải chờ? Vì cái gì nhất định phải đứng bất động chờ tại chỗ này?
Người kia…… Điên rồi sao?
“Luật……”
Thấy thần quan quen thuộc một lần nữa đứng ở trước mặt, Thanh Dạ thả lỏng khẽ thở dài:
“Tôi còn đang nghĩ, cậu sẽ không trở lại.”
“Anh là đồ ngu sao… Đứng chỗ này bất động ngây ngốc vài giờ liền? Lãng phí thời gian nhìn người đi đường hả?”
“Không.” Thanh Dạ lắc đầu,“Tôi chỉ lo lắng khi cậu biết sự thật rồi, sẽ không trở về tìm tôi nữa.”
“Không trở lại đây thì tôi đi đâu? Đi Cách Lãng Địch Á tìm bọn Vân Trung ôn chuyện cũ?” Chu Luật hỏi lại,“Bây giờ đã là 3 giờ sáng, là thời gian mọi người đang ngủ, hiều không? Bọn họ mới không giống kẻ ngu ngốc như anh không có khái niệm về thời gian đi?”
“Luật……” Nghe xong lời nói lời nói của cậu, Thanh Dạ liền mỉm cười đứng lên,“Thấy cậu như vậy, tôi thật cao hứng.”
“Đúng vậy…… Cao hứng, thật cao hứng.” Chu Luật cũng cười, nhưng khẩu khí lại có chút lạnh,“Nhưng mà, cũng mời anh giải thích cho tôi ân ân oán oán của anh với Hồ Ly cùng với động cơ anh mời tôi gia nhập Ánh Sáng hội đi, cảm ơn.”
Thanh Dạ nhất thời nghẹn lời.
Danh sách chương