Edit: Bé Na

Nơi tập hợp của Đại công hội, bình thường đều lựa chọn nơi có NPC kho hàng và thợ rèn sửa chữa vũ khí, nhưng lại là địa phương tương đối yên tĩnh. Nhằm tránh việc nhân số quá đông đúc mà nảy sinh ra những việc bất thường.

Cách Lãng Địch Á ở phía Bắc trấn Khảm Đặc Lạp , Ngân Cánh chọn ở bên trong trấn Khảm Đặc Lạp, Ánh Sáng thì chọn thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc . Chỉ có Ảo Giác, thập phần khác biệt lựa chọn cửa đông thủ đô Pháp Luân Đinh.

Cửa Đông người cũng không nhiều, nhưng cũng không thể nói là thưa thớt. Mỗi lần đến thời điểm Công thành chiến, một số người chơi đều ăn ý không ra khỏi thành bằng cửa này, tránh đi dòng người đông đảo từ Đông Môn, vô tình tạo ra không gian để Ảo Giác tập hợp.

Chu Luật mang theo Cá Chết cùng Đu Đủ tới nơi này.

Không ngoài dự đoán, Trục Phong quả nhiên vẫn chưa logout, cậu ta đang đứng ở bên cạnh NPC kho hàng cùng người khác thương lượng việc gì đó. Mà người vừa làm Đu Đủ hận nghiến răng nghiến lợi, Dương nhị đương gia, cũng ngồi ở phụ cận cùng đội hữu nói chuyện phiếm.

“Di…… Luật? Ngọn gió nào đem cậu thổi tới đây vậy?”

Trục Phong đầu tiên chú ý tới bọn họ.

Toàn năng Thần Quan, song tu Pháp Sư, trọng pháo Quyền Sư. Chỉ là đội ngũ ba người , nhưng nhìn qua thập phần khí thế.

Người đang cùng Trục Phong đàm luận cũng ngẩng đầu nói:

“Ah, ra là các cậu.”

Độc Bộ, lão công của Trà Trà , lộ ra nụ cười phi thường hiền lành .

“Luật phó hội, Tiểu Thanh Tử nhà cậu sao ko tới cùng?”

“Cậu ấy đêm nay có việc bận.”

Độc Bộ đại khái là cùng Trục Phong đàm luận chuyện sinh ý. Chu Luật không để ý tới sự tồn tại của anh, trực tiếp nói với Trục Phong:

“Có việc, hy vọng anh hiện tại giải thích rõ ràng cho tôi.”

“Chuyện gì?”

Luật rất ít khi dùng giọng điệu nghiêm túc như vậy nói chuyện, Trục Phong không khỏi có chút nghi hoặc. Quan hệ giữa bọn họ trước nay vẫn tốt.

Nếu có thể, Trục Phong khẳng định không muốn làm loại chuyện có thể chọc Luật tức giận.

Thần Quan có kĩ năng số một, nhân vật truyền kì của Bi Luyến Hồ. Danh hào như vậy dù sao cũng không phải để nói chơi.

“Tôi không muốn nhiều lời.” Chu Luật phất phất ống tay áo,“Cậu trước tiên cứ hỏi người trong hội đã.”

Người khởi xướng đang ngồi phía sau có điểm không yên. Hắn đứng dậy chậm rãi đi tới hướng bọn họ, cười mỉa nói:

“Không hổ là Ánh Sáng Phó hội trưởng tự thân xuất mã, thật sự là danh thế hảo phô trương, khẩu khí hảo làm càn .”

Nói như vậy, thật không hiểu là ai mới là người làm càn.

“Ngươi người kia……”

Đu Đủ cắn răng, tận lực khắc chế cảm xúc của mình .

Cùng đồng minh khai chiến, hậu quả sẽ bị hệ thống mời vào tù.

“Tôi không cảm thấy mình có danh thế gì lớn, nhưng tôi cho rằng, các người sẽ không thể trốn tránh trách nhiệm của mình” Chu Luật thản nhiên liếc mắt nhìn Băng Hỏa một cái, cười nói,“Thì ra chính là cậu sao? Băng Hỏa lãng nhân…… Phiền cậu nói cho tôi biết, thời điểm Đu Đủ tới tìm cậu, các cậu rốt cuộc có chuyện gì thực sự trọng đại?”

“……”

Đại cục lúc đó cơ bản là đã định, cho nên một số người bên Ảo Giác bị giết trở về thành không có việc gì phải vội vã, mà là ngồi ở nơi tập hợp nói chuyện phiếm.

Băng Hỏa nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Bởi vì khi Đu Đủ tiến đến cầu viện, hắn cũng không thông báo cho Trục Phong đang thủ tại Mai Căn Hải, mà chính mình tự tiện từ chối.

Bởi vì hắn từ đáy lòng phản cảm Ánh Sáng, phản đối kết đồng minh. Càng chán ghét tên thần quan Nguyệt Ẩn Luật này.

Bất quá chỉ một tên thần quan nho nhỏ thôi, dựa vào cái gì mà lên mặt như vậy? Vì cái gì các hội trưởng mặt ngoài đều kiềng hắn ba phần, vì cái gì hội nào cũng đều muốn thu hắn lại dưới trướng… Loại người này tính tình ngàn dặm vênh váo, quả thực khiến hắn không thể nhịn được nữa.

“Nhị đương gia, sao ngươi lại không trả lời?” Đu Đủ tìm cơ hội trút giận, không buông tha truy vấn,“Thời điểm ta đến các người còn không phải tại đây nói chuyện phiếm tán gẫu thật sự cao hứng sao? Nhưng lại phi thường ‘Tiếc nuối’ nói cho ta biết, các ngươi nhân thủ không đủ cho nên không thể phái người tiếp viện…… Xin hỏi nhiệm vụ trong Công thành chiến của các người chính là nói chuyện phiếm sao?”

“Ngươi không cần nói lung tung.” Băng Hỏa phủ nhận nói,“Chuyện trong hội chúng ta ngươi thì biết cái gì……!”

“Băng.” Trục Phong vẫn đang nhìn bọn họ nói chuyện với nhau , mở miệng nói,“Nói cho tôi biết, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?”

“Này……”

“Lúc đó chúng tôi bị vài công hội vây công, Hưu Bá Luân bị đoạt, lại bất đắc dĩ lực lượng không đủ nên không thể chen vào cửa, cho nên chúng tôi quyết định cầu viện tới Ảo Giác” Cá Chết, tổng chỉ huy Công thành chiến vừa rồi, nói, “Tôi gửi tin mật cho anh nhưng không được đáp lại, vì thế bảo Đu Đủ đến chỗ tập hợp của các anh, nhưng kết quả…”

“Kết quả vị Đại ca này nói với tôi‘Bản thân chúng ta còn đang có việc, không có tâm tình để ý đến những chuyện vặt vãnh của các ngươi’.” Đu Đủ nói tiếp nói,“Những người bên cạnh anh ta còn ồn ảo, gọi tôi đến nói mát mẻ.”

“……”

Trục Phong nhướng mày, nói:“Lúc ấy tôi tắt kênh tán gẫu tiêng, thực sự không biết các bạn gặp khó khăn. Hơn nữa, cho tới bây giờ tôi mới nghe nói có chuyện này.”

Sau đó anh ta quay đầu, nghiêm túc hỏi:“Băng, lý do gì cậu không thông báo cho tôi? Vì cái gì tự tiện làm chủ? Cậu có biết hay không hậu quả nghiêm trọng thế nào?”

“Em……”

“Cậu thế mà lại thay tôi ra lệnh…… Xem ra tôi ngày thường đối với cậu vẫn là rất dung túng .”

“……”

Băng Hỏa muốn nói điều gì, nhưng lại thôi.

Nếu giờ phút này phát tiết bất mãn đối với Ánh Sáng, nhất định sẽ bị Trục Phong mắng thảm hại hơn. Cửa Đông ồn ào làm mọi người chú ý tới cuộc hội đàm giữa đầu sỏ của hai hội, hắn cũng không muốn tự làm mình mất mặt trước nhiều người như vậy.

“Vâng…… Là tôi vờ ngớ ngẩn. Xin lỗi anh em đồng minh.”

Băng Hỏa giãy dụa một lát, lựa chọn thỏa hiệp.

Đu Đủ ở một bên lạnh lùng hừ một tiếng.

Hậu quả của việc để mất Hưu Bá Luân lần này không thể dùng giải thích hay xin lỗi để vãn hồi. Nhưng dù sao, cũng là do bên mình chỉ huy bất lực làm mất thành mới là nguyên nhân chính. Chu Luật cũng không mù quáng đem trách nhiệm toàn bộ đổ lên người đối phương.

Thái độ của Băng Hỏa lúc đó là có vấn đề, nhưng nếu đã xin lỗi rồi thì cũng cho qua đi. Nhưng…

Chu Luật tự hỏi một vấn đề.

“Luật, giữa hai bên đồng minh phát sinh loại sự tình này thực sự là không nên. Đương nhiên, tôi cũng hi vọng cậu hiểu được khó xử của tôi” Trục Phong trấn an nói, “Không giúp được các bạn, làm các bạn để mất Hưu Bá Luân thực sự là đáng tiếc… Nhưng tôi cam đoan, sau này nhất định sẽ không xảy ra loại chuyện này một lần nữa”

Ngữ khí của anh ta thập phần thành khẩn.

Thời gian quen biết Trục Phong cũng không tính là ngắn. Trước đây Trục Phong từng muốn mình gia nhập Cách Lãng Địch Á, nhưng mình lại rõ ràng từ chối.

Trục Phong nhìn qua bề ngoài là loại người hiền lành, hòa khí lại hiểu lý lẽ. Nhưng Chu Luật hiểu, anh ta cũng không phải là người không có năng lực, không có dã tâm.

Ảo Giác hội mặc dù không phải là công hội xuất chúng nhất trong Tứ đại công hội, nhưng lại phát triển ổn định nhất. Công lao quản lý của Trục Phong không thể không nhắc tới.

Ken tâm cơ khó lường, Hồ Ly mục tiêu cực cao, Trục Phong thâm tàng bất lộ, Thanh Dạ không thể lường trước. Bốn hội trưởng, đến cuối cùng ai sẽ thực hiện được nguyện vọng thống nhất?

Băng Hỏa sau khi nói lời xin lỗi tâm tình cực tệ. Không nói với Trục Phong một câu tạm biệt đã vội vàng logout.

“Phó hội, chúng ta trở về thôi?”

Cá Chết ngáp mấy cái liền cũng hỏi.

“Mọi người về trước đi. Tôi còn chuyện muốn nói với Trục Phong.”

Chu Luật phất tay nói.

“Úc?” Đu Đủ nghi hoặc hỏi,“ Có chuyện nhất định phải một mình Phó hội nói sao……”

“Uhm…… Tóm lại không liên quan tới chuyện của cậu. Cậu vẫn là nên nhanh chân tới chỗ Tiểu Ngọc đi, bây giờ sợ là cô ấy đang sốt ruột chờ tới phát hỏa đi.”

“A, được rồi.”

Cá Chết hai ba câu, đem Đu Đủ đang hiếu kì rời đi.

“Luật.” Trục Phong mỉm cười hỏi,“Cậu còn điều gì muốn nói?”

Cửa đông Thủ đô, bây giờ người đi đường rất thưa thớt. Người của Ảo Giác cũng bị Trục Phong phân phó đi nơi khác

Chu Luật thong thả bước tới. Đi đến hộ vệ bên cạnh cửa thành, cậu nói:

“Trục Phong, tôi cảnh cáo anh.”

Cảnh cáo.

Cho dù là lời nói không ôn hòa như vậy, cậu vẫn có thể nói một cách vân đạm phong thanh.

“…… Cậu có ý gì?” Trục Phong cười khổ nói,“Hay cậu vẫn canh cánh trong lòng chuyện Hưu Bá Luân bị đoạt?”

“Không.” Chu Luật phủ nhận.

“Vậy là gì?”

“Trục Phong, anh quen biết tôi cũng không tính là ngắn. Có một số việc, cho dù khó nói tôi cũng muốn rõ ràng với anh.” Chu Luật thản nhiên nói ra chân tướng,“Anh kỳ thực có thấy tin Cá Chết gửi anh xin giúp đỡ đúng không? Trong lúc Công thành chiến, hội viên đóng kênh tán gẫu riêng thực bình thường, nhưng hội trưởng mà cũng đóng, chỉ có thể nói hội trưởng này cực kì không biết quan tâm. Trục Phong, kỳ thật anh là cố ý làm bộ như không thấy đúng không? Cậu nhóc Băng hỏa kia làm những chuyện như vậy, đúng lúc khiến cho cậu ta trở thành người chịu tội thay anh…… Thật sự là đáng thương.”

Nghe Chu Luật nói, Trục Phong hoàn toàn giật mình.

Đơn giản là, những điều Chu Luật phân tích đều không sai.

Trầm mặc trong chốc lát, Trục Phong cười rộ lên:

“Không hổ là Luật, tôi căn bản không có cách nào khác giấu diếm được cậu…… Cậu nói đúng, tôi thừa nhận là tôi cố tình không phát hiện . Về nguyên nhân, cậu hẳn là hiểu được.”

“Tôi hiểu được, tôi cũng thực lý giải.”

Chu Luật đương nhiên hiểu được, chỉ cần còn một ngày chơi trò chơi, giữa hai công hội chắc chắn có lục đục, vĩnh viễn sẽ không chấm dứt.

Người, thì đều có tư dục .

“Cậu lúc đó cự tuyệt gia nhập Ảo Giác, cuối cùng lại chạy tới Ánh Sáng.. nói thật, là sự đả kích lớn với tôi” Trục Phong thở dài,“Cho đến bây giờ, tôi vẫn có ý không buông tha cậu.”

“Như vậy……” Chu Luật dừng một chút, nói,“Cậu trả lời của tôi, vẫn giống lúc ban đầu đó.”

“Tôi cũng biết……”

Trong lời Trục Phong nói khó nén được thất vọng.

“Nhưng chuyện này không phải trọng điểm, Trục Phong.”

Chu Luật dừng một chút, phi thường trịnh trọng nói:

“Tôi lấy thân phận phó hội trưởng Ánh Sáng cảnh cáo anh, nếu hai hội đã ký kết khế ước đồng minh, sẽ không còn xảy ra những chuyện đùa giỡn thế này nữa.”

“Luật……”

“Chơi trò chơi, thì phải tuân thủ các quy tắc tất yếu. Loại khôn ranh tự cho là đúng này nếu còn tái xuất hiện lần nữa, đến lúc đó, đừng trách tôi không niệm tình vạch trần anh trước mọi người.”

Chỉ là trao đổi qua bàn phím, nhưng lời nói của Chu Luật, vẫn làm cho Trục Phong đang ngồi trước máy tính cảm thấy có chút áp lực.

Trục Phong biết, cũng không phải Chu Luật phô trương thanh thế cố ý uy hiếp minh. Chu Luật hạ quyết tâm cho tới bây giờ đều đã làm được. Giống như trước kia cậu ta đã từng dẫn dắt Cách Lãng Địch Á san bằng toàn bộ địa khu trung ương.

Trục Phong chưa bao giờ gặp qua người như vậy.

Có thể thực ôn hòa, có thể thực hung hãn, có thể thực cao ngạo, cũng có thể không chừa cho người ta đường lui. Cậu rất ít sinh khí, nhưng tuyệt đối không thể chọc cậu sinh khí.

“Tôi hiểu rồi… Mọi người đều nói Nguyệt Ẩn Luật không thể chọc, tôi cũng không muốn nếm thử hương vị bị cậu trả thù”

Trục Phong bất đắc dĩ cười cười, xem như tiếp nhận lời cảnh cáo.

Một ngày nhiều chuyện phiền muộn rốt cục cũng đã kết thúc.

Chu Luật tắt máy tính, ngồi trên ghế xoa bả vai.

Chưa từng có cảm giác mệt mỏi như vậy. Giống như từ ngày Thanh Dạ biến mất, không còn cảm thấy thoải mái nữa.

Là vì đã có thói quen cùng người ta chia sẻ nhiều chuyện như vậy sao……?

Mà Hưu Bá Luân thất thủ, nên nói thế nào với Thanh Dạ?

Đối phương chắc chắn sẽ mỉm cười nói không quan hệ với mình… Nhưng là chính mình trong lòng tự cảm thấy, dường như đã gây nên chuyện gì không thể tha thứ.

Từ thời điểm hỗ trợ Hồ Ly, đã có thói quen quá mức coi trọng chuyện của công hội, làm hiện tại cũng không thể thả lòng tâm tình.

Thật không biết nên làm thế nào cho phải.

Di động để tại trên giường báo có người gọi tới.

Chu Luật hoàn toàn không nghĩ tới nhấc máy, cho nên không đứng dậy trả lời.

Báo xong một vòng, tiếng chuông đình chỉ. Trong phòng một lần nữa khôi phục cảnh yên lặng.

Chu Luật thở sâu, nhắm mắt lại, đang muốn dựa vào thành ghế ngủ một lát.

Bỗng nhiên, tiếng chuông lại vang .

Hơn nữa, lại còn vang không ngừng.

——— ——————

PS: Anh Luật trong chương này men lỳ thế :x, thực sự là Nữ vương thụ mà
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện