Edit+ Beta: Tử Ân
Lúc này, Quý Như Yên cũng là từ trong không gian cầm lấy thuốc khí đi ra ngoài, sau đó đem ngũ độc quả ép thành một chén nước trái cây đi ra ngoài.
Đem ép ngũ độc quả thành một chén xong, làm đủ số lượng mình muốn, dành dừng tay không hề giằng co nữa.
Bưng một cái khay nước trái cây, lên đường.
Quý Như Yên đầu tiên nhìn thấy, Giang Thành Tử cùng Hạt Nữ Tang Vũ Cầm.
Đối với hai người bọn họ nói, ", đây là nước trái cây ta mới chế, các ngươi nếm thử sao!"
Nước ngũ độc trái cây màu tím, nhìn giống như là tử hắc sắc.
Hết sức dọa người, nhưng phát ra mùi thơm cực kì đặc biệt.
Giang Thành Tử nhìn nàng một cái, im lặng không lên tiếng nâng chén uống hết.
Hạt Nữ Tang Vũ nhìn thấy thế, tự nhiên cũng cùng cầm một cốc lên uống, uống xong, nàng khen, "Như Yên, nước trái cây kia uống ngon thật, ta có thể uống một chén không?"
"Không được! Mỗi người chỉ có một phần!"
Dứt lời, Quý Như Yên cười hi hi rời đi, để lại vẻ mặt u oán của Hạt Nữ Tang Vũ Cầm.
"Giang Giang, nước trái cây kia, ta còn muốn uống."
Hạt Nữ Tang Vũ Cầm nhìn Giang Thành Tử, nói ra tiếng lòng của mình.
Giang Thành Tử lắc đầu, "Cầm nhi, nếu đấy là báu vật người ta nói tham thì thâm. Ngươi cẩn thận cảnh giác một, cần phải hiểu được ý tứ."
Lời của Giang Thành Tử mà nói..., khiến cho Hạt Nữ Tang Vũ Cầm sửng sốt một chút, sau đó theo hắn nói, một cảm giác khó chịu trong cơ thể dâng lên, chỉ cảm thấy ấm áp như ánh mặt trời, làm cho nàng có thể cảm nhận được, toàn sức lực giống như là muốn bộc phát ra ngoài
"Giang Giang, Như Yên cho chúng ta chính là..."
"Hư!"
Giang Thành Tử vội vàng ngăn lại lời của nàng, "Chúng ta tu luyện sao."
"Ừ!"
Hạt Nữ vội vàng gật đầu, nàng làm sao có thể có không đáp ứng đây? Quý Như Yên theo thứ tự thân nhân của mình đi đến đưa nước trái cây, lúc này mới giải quyết xong tất cả.
Vẫn còn ở chỗ Thất Cữu Cữu Phượng Thiên Hoằng, phát hiện Thất Cữu Cữu ăn ngũ độc quả, khí sắc so sánh với bình thường tốt hơn rất nhiều, không khỏi nghi ngờ, lập tức cho Thất Cữu Cữu kiểm tra cơ thể.
Nước ép này thật không ngờ lại còn có thể chữa trị vết thương cũ trong cơ thể?
Nói như vậy, nếu Tuyết Nhi uống, hẳn là cũng sẽ không còn có vấn đề gì nữa?
Nghĩ như thế, Quý Như Yên lập tức đi tìm Phượng Như Tuyết.
Gần đây Phượng Như Tuyết, ngày ngày ở trong phòng cầm lấy Kim Toán Bàn ghi chép, nàng tựa hồ không có quan tâm đến cái gì.
Quý Như Yên cũng không để ý tới nàng làm cái gì, chỉ để ý mình hướng chỗ của nàng mà đi tới.
Vừa thấy Phượng Như Tuyết, Quý Như Yên đã đưa nước trái cây cho Phượng như tuyết, "Tuyết Nhi, ngươi uống đi."
"Đây là cái gì?"
Phượng Như Tuyết vẻ mặt quái dị nhìn chén nước màu tím kia.
"Đây là tỷ tỷ chuẩn bị nước trái cây cho muội."
"Nước trái cây?"
Phượng Như Tuyết cái mũi nhỏ ngửi, chỉ cảm thấy nước trái cây kia mùi vị có chút khác lạ, hương nước trái cây vị nồng đậm truyền đến đầu mũi.
"Uống nhanh đi."
Quý Như Yên trong lòng có ý khác, chỉ là thúc giục.
"Oh!"
Phượng Như Tuyết ngoan ngoãn uống, không có nói cái gì nữa.
Quý Như Yên thấy nàng uống vào rồi, vội vàng thay nàng bắt mạch.
Phượng Như Tuyết ngơ ngác nhìn tỷ tỷ, tùy ý nàng thay mình bắt mạch, vẻ mặt mang theo ý mờ mịt.
Chờ đã hơn nửa ngày, Quý Như Yên không có biện pháp điều tra được nước ép ngũ độc quả ở trong thân thể Tuyết Nhi, có hay không có công hiệu.
Vì thế, nàng đợi đã lâu, mà không thu hoạch được gì.
Chỉ cảm thấy, này nước ép ngũ độc quả, vào trong cơ thể Tuyết Nhi, giống như là cục đá nhỏ chìm vào biển rộng dường như, trực tiếp chìm vào bên trong mà biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này, Quý Như Yên cũng là từ trong không gian cầm lấy thuốc khí đi ra ngoài, sau đó đem ngũ độc quả ép thành một chén nước trái cây đi ra ngoài.
Đem ép ngũ độc quả thành một chén xong, làm đủ số lượng mình muốn, dành dừng tay không hề giằng co nữa.
Bưng một cái khay nước trái cây, lên đường.
Quý Như Yên đầu tiên nhìn thấy, Giang Thành Tử cùng Hạt Nữ Tang Vũ Cầm.
Đối với hai người bọn họ nói, ", đây là nước trái cây ta mới chế, các ngươi nếm thử sao!"
Nước ngũ độc trái cây màu tím, nhìn giống như là tử hắc sắc.
Hết sức dọa người, nhưng phát ra mùi thơm cực kì đặc biệt.
Giang Thành Tử nhìn nàng một cái, im lặng không lên tiếng nâng chén uống hết.
Hạt Nữ Tang Vũ nhìn thấy thế, tự nhiên cũng cùng cầm một cốc lên uống, uống xong, nàng khen, "Như Yên, nước trái cây kia uống ngon thật, ta có thể uống một chén không?"
"Không được! Mỗi người chỉ có một phần!"
Dứt lời, Quý Như Yên cười hi hi rời đi, để lại vẻ mặt u oán của Hạt Nữ Tang Vũ Cầm.
"Giang Giang, nước trái cây kia, ta còn muốn uống."
Hạt Nữ Tang Vũ Cầm nhìn Giang Thành Tử, nói ra tiếng lòng của mình.
Giang Thành Tử lắc đầu, "Cầm nhi, nếu đấy là báu vật người ta nói tham thì thâm. Ngươi cẩn thận cảnh giác một, cần phải hiểu được ý tứ."
Lời của Giang Thành Tử mà nói..., khiến cho Hạt Nữ Tang Vũ Cầm sửng sốt một chút, sau đó theo hắn nói, một cảm giác khó chịu trong cơ thể dâng lên, chỉ cảm thấy ấm áp như ánh mặt trời, làm cho nàng có thể cảm nhận được, toàn sức lực giống như là muốn bộc phát ra ngoài
"Giang Giang, Như Yên cho chúng ta chính là..."
"Hư!"
Giang Thành Tử vội vàng ngăn lại lời của nàng, "Chúng ta tu luyện sao."
"Ừ!"
Hạt Nữ vội vàng gật đầu, nàng làm sao có thể có không đáp ứng đây? Quý Như Yên theo thứ tự thân nhân của mình đi đến đưa nước trái cây, lúc này mới giải quyết xong tất cả.
Vẫn còn ở chỗ Thất Cữu Cữu Phượng Thiên Hoằng, phát hiện Thất Cữu Cữu ăn ngũ độc quả, khí sắc so sánh với bình thường tốt hơn rất nhiều, không khỏi nghi ngờ, lập tức cho Thất Cữu Cữu kiểm tra cơ thể.
Nước ép này thật không ngờ lại còn có thể chữa trị vết thương cũ trong cơ thể?
Nói như vậy, nếu Tuyết Nhi uống, hẳn là cũng sẽ không còn có vấn đề gì nữa?
Nghĩ như thế, Quý Như Yên lập tức đi tìm Phượng Như Tuyết.
Gần đây Phượng Như Tuyết, ngày ngày ở trong phòng cầm lấy Kim Toán Bàn ghi chép, nàng tựa hồ không có quan tâm đến cái gì.
Quý Như Yên cũng không để ý tới nàng làm cái gì, chỉ để ý mình hướng chỗ của nàng mà đi tới.
Vừa thấy Phượng Như Tuyết, Quý Như Yên đã đưa nước trái cây cho Phượng như tuyết, "Tuyết Nhi, ngươi uống đi."
"Đây là cái gì?"
Phượng Như Tuyết vẻ mặt quái dị nhìn chén nước màu tím kia.
"Đây là tỷ tỷ chuẩn bị nước trái cây cho muội."
"Nước trái cây?"
Phượng Như Tuyết cái mũi nhỏ ngửi, chỉ cảm thấy nước trái cây kia mùi vị có chút khác lạ, hương nước trái cây vị nồng đậm truyền đến đầu mũi.
"Uống nhanh đi."
Quý Như Yên trong lòng có ý khác, chỉ là thúc giục.
"Oh!"
Phượng Như Tuyết ngoan ngoãn uống, không có nói cái gì nữa.
Quý Như Yên thấy nàng uống vào rồi, vội vàng thay nàng bắt mạch.
Phượng Như Tuyết ngơ ngác nhìn tỷ tỷ, tùy ý nàng thay mình bắt mạch, vẻ mặt mang theo ý mờ mịt.
Chờ đã hơn nửa ngày, Quý Như Yên không có biện pháp điều tra được nước ép ngũ độc quả ở trong thân thể Tuyết Nhi, có hay không có công hiệu.
Vì thế, nàng đợi đã lâu, mà không thu hoạch được gì.
Chỉ cảm thấy, này nước ép ngũ độc quả, vào trong cơ thể Tuyết Nhi, giống như là cục đá nhỏ chìm vào biển rộng dường như, trực tiếp chìm vào bên trong mà biến mất không thấy gì nữa.
Danh sách chương