Ngô Bình gật đầu: “Chị Tử Thanh cứ yên tâm, ta sẽ luyện chế thêm Cấm Thiên Đan mới, hiệu quá sẽ tốt hơn trước đây”

Ngô Bình nhận nhiệm vụ, lập tức vẽ luyện đan.

Đặc biệt là Cấm Thiên Đan, anh luyện chế ra đầu tiên. Mặc khác, anh còn muốn nhanh chóng luyện chế ra một ngàn viên Bộ Thánh Đan nữa.

Bộ Thánh Đan rất khó luyện, một ngày anh luyện ra năm lò thì hai mươi viên đan dược, một ngàn viên căn mất gần hai tháng. Nhưng mỗi ngày, anh lại cử người đưa đan dược vào cung nên mỗi ngày có hơn mười đến hai mươi người thăng cấp lên Thánh Nhân.

Những người vừa thăng cấp lên Thánh Nhân đều đến đăng ký vào Đông Đô, gia nhập đội dưới trướng của Diệp Thánh Hầu.

Suốt nửa tháng, Ngô Bình có hơn hai trăm Thánh Nhân dưới trướng. Mặc khác, anh đưa cho Diệp Thánh Hầu một viên Cấm Thiên Đan, hắn ta lập tức thăng cấp làm Chúa Tể, sức mạnh cũng tăng cao hơn.

Cùng lúc này các địa phương còn lại, có ba Đại Thánh thành công thăng cấp lên Chúa Tể. Ban đầu bốn người đến giúp đỡ, nhưng có một người tu sĩ là một Cổ Thánh thăng cấp thất bại, cũng may được Tử Thanh Thánh Hoàng cứu giúp, không lo đến tính mạnh nhưng tu vi đã bị hao mòn.

Ngô Bình liên tục luyện đan hai mươi ngày, cũng ngán ngẩm. Vì vậy, anh sắp xếp bên dưới rồi quay về Thiên Giới.

Anh vừa đến Thiên Giới, lại bất chợt nghe được tin tức đáng ngạc nhiên. Bước đi của Nguyên Thủy Đạo Tôn đã truyền khắp thiên hạ, oanh động cả tam giới.

Ngô Bình đến bái kiến sư tôn trước, chúc mừng ông ấy đã thăng cấp. Lúc này các đệ tử khác của Nguyên Thủy Đạo Tôn đều có mặt, Ngọc Kinh Tiên Cung vô cùng náo nhiệt.

Anh thấy trong Tiên Điện nhiều người quá, nên không muốn vào mà đến quảng trường bên ngoài đại điện chờ người muốn gặp. Nguyên Thủy Đạo Tôn gần đây mới nhận đồ đệ nhỏ, nên nhóm đõ tử đồ tôn này rất ít người biết Ngô Bình

Trông tu vi một người trong đó, thấp nhất cũng là Đạo Cảnh tầng ba, gần như tu sĩ Đạo Cảnh trở nên rất bình thường. Anh lại nhớ đến lúc còn ở Chấn Đán Vũ Trụ, nơi mà Đạo Cảnh tăng ba là mục tiêu không ai có thể chạm tới.

Ngay lúc Ngô Bình cảm thán, có chút hồn loạn vang lên ở cách đó không xa. Anh nghe được tiếng nũng nịu của cô gái, cảm giác hơi quen.

Ngô Bình giật mình, bước lên tách đám người ra 'Đập vào mắt anh chính là một cô gái xinh đẹp động lòng người đứng ở nơi đó, có vài tên tu sĩ Ngọc Kinh Tiên Cung bao vây cô ấy lại.

“Ta nhìn tiên tử rất lạ mặt, làm sao cô lại đến Ngọc Kinh Tiên Cung này?”. Một tên nam tu cười hỏi, vươn tay ra muốn chạm vào mặt cô ấy.

Ngô Bình vừa thấy cô gái này đã lắp bắp ngạc nhiên, Chu Thanh Nghiên!

Chu Thanh Nghiên chính là vợ ở vũ trụ thứ hai của anh, sau khi anh bước vào Chủ Vũ Trụ, cô ấy vẫn luôn bế quan tu luyện. Anh còn tính đợi các cô ấy tu hành một thời gian nữa, sẽ đến đón cô ấy đến Chủ Vũ 'Trụ, không ngờ cô lại đến đây sớm như vậy!

Anh tiến lên định nói chuyện với cô ấy, lại giật mình. Ban đầu, anh cảm giác tu vi của cô gái rất cao tương đương cường giả Hỗn Độn Cảnh! Vả lại, gương mặt của cô ấy hơi khác với Chu Thanh Nghiên nhưng những thay đổi rất nhỏ này khiến cô ấy hoàn toàn giống hệt như mỹ nhân trong sách!

“Cô không phải Chu Thanh Nghiên? Nhưng sao lại giống như vậy?”

Cô gái không thèm đếm xỉa với những tu sĩ này, đôi mắt đẹp liếc xung quanh rồi dừng lại nhìn Ngô Bình.

Ngô Bình lập tức bước đến hỏi: “Các người làm gì đấy?

Tuy đám người này không biết Ngô Bình, nhưng người có thể đến Ngọc Kinh Tiên Cung, quần áo cũng khác biệt theo thân phận. Trên quần áo Ngô Bình có đánh dấu, chỉ liếc sơ qua cũng đoán được thân phận. Họ nhớ Nguyên Thủy Đạo Tôn mới nhận đồ đệ nhỏ, nên lập tức đoán ra thân phận của Ngô Bình.

Đám người vội vàng, cuống quýt quỳ xuống đất: “Tham kiến Thất Tổ!"

Ngô Bình: “Đứng dậy đi”

Đám người kia im thỉnh thính, ngay cả cái rắm cũng không dám xả mà xoay người rời đi.

Anh nhìn cô gái kia và cười hỏi: “Tiên tử xưng hô sao đây? Ngươi cũng là tu sĩ đến đây chúc mừng cho Nguyên Thủy Đạo Tôn sao?”

Cô gái lắc đầu nói: "Ta là Bạch Tố Tâm, công tử là?”

Ngô Bình: “Ta là tu sĩ của Ngọc Kinh Tiên Cung, Lý Huyền Bình”.

Bạch Tố Tâm: “Thì ra là Lý công tử. Ta nghe nói, Nguyên Thúy Đạo Tôn mới nhận một đồ đệ mới, hẳn là ngươi”.

Ngô Bình cười nói: “Chính là tại hạ. Bạch tiên tử đến Ngọc Tiên Cung để làm gì?”

“Tìm một người". Cô ấy nói.

“Người nào?”

Bạch Tố Tâm: “Năm đó ta thành công đạt Hỗn Độn Cảnh, lại có một sợi ý niệm chạy vào trong đầu. Chuyện này ta không quan tâm cho lắm, nhưng thật không ngờ gần đây trong lòng ta bắt đầu rối loạn không thể yên tâm được. Ta suy nghĩ nhiều lần, mới được một vài sợi ý niệm trong đầu đã bắn đến ra đan điền và hình thành một bóng người. Nhưng ta không thể nghĩ là người này có tu vi rất cao, hơn nữa y sắp tiến vào Chủ Vũ Trụ” 

Cô ấy nhìn Ngô Bình như nghĩ gì đó rồi nói: “Ta cảm giác ngươi hơi quen, nhưng ta chưa bao giờ gặp ngươi.”

Ngô Bình lập tức hiểu ra ngọn nguồn, Chu Thanh Nghiên sử dụng một hình chiếu của cô gái này ở Vũ Trụ duy độ thấp. Nhưng nó không chỉ là hình chiếu của Chu Thanh Nghiên, còn có một chút ý niệm trong đầu của cô ấy. Vậy có thể hiểu, Chu Thanh Nghiên chính là một hóa thân của cô gái này.

“Cô gái ngươi nói tên Chu Thanh Nghiên, cô ấy là vợ của ta. Cô ấy vẫn luôn tu hành trong Đạo Cảnh Vũ Trụ”, Ngô Bình giải thích.

Đôi mắt đẹp của nữ tu xuất hiện một chút sát khí hỏi: “Cô ấy ở đâu?”

Ngô Bình nhìn chăm chú vào cô ấy hỏi: “Ngươi muốn chém hóa thân kia?"

Bạch Tố Tâm thầm nghĩ: "Sự xuất hiện của cô ấy đã ảnh hưởng đến tâm trạng tu hành của ta, ta phải chém cô ấy”.

Ngô Bình lắc đầu: "Ta sẽ không để ngươi làm hại đến một cọng lông tơ của cô ấy!”

Bạch Tố Tâm nhíu mày, đôi tay trẳng nốn thon dài như ngọc nhẹ nhàng vung lên, một đống sát khí tập trung vào Ngô Bình, bình tĩnh nói: “Hãy nói cho ta cô ấy đang ở đâu, nếu không bây giờ ta sẽ giết chết ngươi!"

Ngô Bình vươn tay ra chưởng một cái, lòng bản tay có một đạo phù. Phù này do Tử Thanh Thánh Hoàng luyện chế cho anh, có thể trấn áp tu vi cảnh giới của đối phương.

Anh đánh hết sức, Bạch Tô Tâm chỉ cảm thấy ý thức bắt đầu loạn lên. Sau đó, cơ thể lập tức mềm nhũn, khiến cô ấy vừa sợ lại vừa giận hỏi: “Ngươi vừa làm gì ta?"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Tại ngươi ra tay trước, nên ngươi phải chịu hậu quả”.

Sau đó anh xách Bạch Tố Tâm bước vào một Tiên Cung. Chủ nhân của Tiên Cung này thấy Ngô Bình đến, vội vàng ra đón.

Đầu tiên, Ngô Bình đến Thanh Trường Tiên Điện, sau đó chia ra một ý niệm trong đầu tiến vào Đê Duy Vũ Trụ, vội vàng liên lạc với Chu Thanh Nghiên. Đoạn thời gian trước, Chu Thanh Nghiên mới đột phá, cô ấy đang chuẩn bị đến Chủ Vũ Trụ tìm Ngô Bình.

Ngay sau đó, Ngô Bình lấy ra một cuộn giấy trằng rồi vung bút vẽ nhanh ra một bức tranh. Thoáng chốc, một cô gái quyến rũ, xinh đẹp xuất hiện, người này chính là Chu Thanh Nghiên.

Sau khi anh vẽ xong, bức tranh lại run lên, một ánh sáng lấp lánh bay ra rồi đọng lại thành Chu Thanh Nghiên. Anh đã rót vào pháp lực trong tranh, nên Chu Thanh Nghiên vừa xuất hiện đã đạt được tu vi nhất định.

Cô ấy đã không gặp Ngô Binh rất lâu, đáy lòng vô cùng nhớ mong nên vừa thấy đã ôm lấy anh: “Cuối cùng, em đã đến bên cạnh anh rồi Huyền Bình!”

Ngô Bình cười nói: “Trước đây, em là một ý thức do người này biến thành đấy Thanh Nghiên. Bây giờ, anh đã trói cô ấy lại, có thể đảo khách thành chủ và cướp thể xác của cô ấy rồi”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện