Anh cầm lấy Pháp Chỉ, nói: “Tuy rằng không có gì để dụng, nhưng cũng có giá trị của nó. Huyền Minh, hạn cho ngài điều tra rõ chuyện này trong vòng ba ngày, nếu không thì Huyết Mạch Nguyên Thủy sẽ khai chiến với Huyền Minh Đạo Tràng”.

Huyền Minh Thiên Tôn: “Ba ngày là đủ rồi, ta nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này”.

Nói xong những lời này, Ngô Bình để lại bốn người kia, sau đó mang theo Pháp Chỉ của Thiên Đế rồi rời đi.

Huyền Minh Thiên Tôn nổi giận với bốn tên tu sĩ, trầm giọng nói: “Các người thật to gan!”

Sau khi trở về nhà, anh bắt đầu xuống tay đi luyện chế Hỗn Độn Thần Đan. Đan Đạo Đại Hội sắp bắt đầu, anh muốn chuẩn bị vài loại đan dược khiến nhân thế kinh ngạc, Hỗn Độn Thần Đan chính là một trong số đó.

Hỗn Độn Thần Đan vốn dĩ là do Đan Tổ luyện chế ra, trước kia Ngô Bình không có cách nào để phỏng chế theo được. Bây giờ những loại dược liệu mà anh muốn đã có đủ, muốn có tu vi thì có tu vi, trình độ luyện chế lại còn trên cả đan tổ, luyện chế Hỗn Độn Thần Đan này cũng không có gì khó khăn lắm.

Trên thực tế thì Hỗn Độn Thần Đan có thể được coi là bản nâng cấp của Hỗn Độn Luyện Hình Đan mà anh đã luyện chế lúc trước, thậm chí dược liệu sử dụng cũng có đến tám phần giống nhau.

Ngoài ra, anh còn muốn luyện chế lại một lò Trùng Sinh Đan. Có hai loại đan dược này là đủ để áp đảo Đan Đạo Đại Hội, không một ai có thể so được.

Anh đã luyện chế được Trùng Sinh Đan từ lâu nhưng còn Hỗn Độn Thần Đan anh phải luyện mất ba lò mới có thể tăng phẩm chất lên đến hàng thượng thượng phẩm.

Thời gian còn lại anh toàn lực giúp cho trình độ tu vi của bốn thê tử tăng lên.

Tu vi của bốn thê tử vốn dĩ đã không tồi, mất ngày này có sức mạnh cấm ky và dược lực của đan dược trợ giúp, lần lượt đột phá lên Hỗn Độn Tam Trọng, từng người từng người đều coi như là trở thành người đứng đầu tại khu vực của mình.

Thời gian ba ngày trôi qua trong một cái chớp mắt, Đan Đạo Đại Hội được cử hành theo đúng hạn.

Ngô Bình đưa theo Nguyệt Thanh Ảnh và Giang Sơ Nhan đi đến hiện trường.

Nơi tổ chức Đan Đạo Đại Hội nằm ở phía trên Thiên Phố bên ngoài Đông Thiên Đình.

Bây giờ đây Thiên Phố đã được dọn sạch, nhóm người tham sự đại hội luyện đan đã lần lượt bày lên đan dược mà mình đã luyện chế ra.

Ngô Bình không phải là người bình thường, anh có được một lâu đaài chuyên để bán thuốc, bên trong có hơn mười loại đan dược mà anh chuẩn bị.

Hơn nữa đan dược của anh còn bán đấu giá đúng giờ, cứ nửa canh giờ thì bán đấu giá một loại.

Loại biện pháp này có thể thể hiện rõ nhất danh tiếng của các vị luyện đan sư, đan dược của ai bất phàm, đan dược có nhiều thì danh tiếng sẽ nhiều hơn.

Khi Ngô Bình vừa mới đến thì phái hiện ra trước mỗi đan lâu đều có đây người, thậm chí có một số còn xếp hàng thật dài.

Anh cũng không gấp rút vội vàng, để hai thê tử bày biện đan dược ở tầng một, mỗi một loại đan dược đều có giới thiệu tỉ mỉ kỹ càng. Còn bản thân anh thì ngồi ở một bên uống trà đọc sách.

“Trùng Sinh Đan? Không thể nào chứ!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện