Vòng closed beta thứ ba lại tới.

Viên Thiển bàn giao đâu ra đấy những hạng mục công việc làm gần đây, rồi tới trung tâm thử nghiệm trình diện.

Kể từ khi biết người chơi cũng có khả năng được làm nhân vật Boss, trong lòng Viên Thiển cũng có chút chờ mong nho nhỏ.

Dù sao người có thể kiên trì đến màn này ít hơn trước đó nhiều lắm. Nhỡ đến phiên anh làm Boss thì sao? Mà quan trọng hơn là A Thâm cũng được rút trúng closed beta! Dựa vào xác suất mà nói, xác suất bọn họ gặp mặt ở màn tiếp theo cao hơn trước đó gấp mấy lần lận.

Nếu có thể ở cùng một chỗ với A Thâm, Viên Thiển luôn có cảm giác tỷ lệ qua màn của mình sẽ rất cao!

Mang tâm trạng phấn khởi, Viên Thiển nằm vào khoang trò chơi.

Lại lần nữa nghe thấy thông báo “Chào mừng tới «Chinh phục Boss»”, Viên Thiển chỉ hy vọng hệ thống này nói nhảm ít đi.

Trước đó Viên Thiển còn muốn sửa tên người chơi và tham số ngoại hình của mình, nhưng vì để A Thâm ngay lập tức nhận ra, Viên Thiển quyết định không đổi gì hết!

“Kiểm tra độ lệch Boss người chơi bắt đầu”

Khoan đã… “Độ lệch Boss người chơi” là cái gì?

“Khi bạn đi chung thang máy với Boss, trong thang máy còn có những đồng nghiệp khác. Boss của bạn đánh rắm, bạn làm dịu sự xấu hổ như thế nào?”

Nếu mà là kẻ nịnh hót, chắc sẽ giơ cao tay nói “Là tôi đánh rắm!”

Nhưng Viên Thiển hết lần này tới lần khác không muốn bợ đỡ Boss.

“Tao sẽ hô to một câu ——cái gì khét thế? Để các đồng nghiệp hít sạch rắm của Boss”

Ai ngờ hệ thống đáp: “Độ lệch Boss người chơi bằng không, độ phù hợp với quỷ súc (1) Boss là 100. Chúc mừng bạn——trở thành Boss màn này!”

Viên Thiển trợn tròn mắt, anh thành Boss màn này rồi?

Anh không nghe nhầm đấy chứ?

“Mời Boss người chơi lựa chọn khẩu lệnh qua màn”

Trời ơi! Anh còn có quyền hạn cho người chơi một câu qua màn nè!

Đột nhiên cảm giác mình thống trị cả thế giới!

“Khẩu lệnh qua màn A: Tôi yêu em”

Viên Thiển tí nữa phun một ngụm máu ra ngoài, đây có phải game yêu đương đâu!

“Khẩu lệnh qua màn B: Tôi cần em”

… Tao chỉ cần tiền thôi!

“Khẩu lệnh qua màn C: Với tôi em là độc nhất vô nhị”.

Này là muốn thổ lộ đến cùng hả? Có khẩu lệnh qua màn bình thường không!

“Khẩu lệnh qua màn D: Tôi muốn bên em cho tới cuối”.

Mặt Viên Thiển xạm lại, dường như chỉ có B là tương đối bình thường.

“Tao chọn B”

Hệ thống trả lời: “Boss người chơi chọn khẩu lệnh qua màn D, tôi muốn bên em cho tới cuối”.

Viên Thiển trợn tròn mắt: “Chờ đã! Tao chọn B ——tôi cần em cơ mà! Không phải D! Không phải D!”

B với D cũng không phân biệt được, cái hệ thống rác rưởi này!

Ngay sau đó cơ thể anh chìm xuống, trực tiếp rơi vào màn.

Viên Thiển tức đến muốn chửi má nó! Gì mà “tôi muốn bên em cho tới cuối”!

Sau ba mươi giây tức giận, Viên Thiển chỉ có thể an ủi mình, chí ít “tôi muốn bên em cho tới cuối” còn tốt hơn cái lựa chọn A “tôi yêu em” nhiều.

Đánh chết anh cũng không nói ra miệng!

Tầm nhìn tối om, anh phát hiện mình đang co rúc trong một không gian chật hẹp, hơi cựa quậy một tí, phát hiện mình hình như đụng vào tấm sắt trong tủ.

Tủ thay đồ hả?

Anh đang định đẩy cửa tủ ra ngoài, mới phát hiện cửa bị khóa.

Ơ… Chuyện gì thế này?

Không phải anh rút trúng Boss người chơi ư?

Khóa Boss trong tủ thay đồ là cái thể loại gì hả!

Ngay lúc này, ở xa truyền đến tiếng chạy trốn, đủ loại tiếng thét và la khóc đan xen nhau, vang vọng trên hành lang.

Tay Viên Thiển cứng đờ, rúc ở trong không nhúc nhích.

“Cầu xin anh…thả tôi ra…hức…hức…”

Là giọng nói gào khóc van xin của một cô gái trẻ.

“Nói cho tôi… Bạn học Viên Thiển của cô ở đâu? Tìm được cậu ta thì các người không cần phải chết nữa”

Giọng nói kia cực kỳ khàn, tựa như khí quản bị kéo lại, rõ ràng là lời dụ dỗ khuyên nhủ mang theo ý cười, lại âm u lạnh lẽo thấu xương.

“Hôm…hôm nay cậu ấy không tới lớp…chắc là ở nhà…”

Cô gái trả lời khó khăn.

“Wrong answer”. Âm thanh lạnh lẽo, mang theo ý trào phúng nhẹ nhàng vang lên.

Chỉ nghe thấy một tiếng rắc, cổ của cô bị bẻ gãy hơn nửa.

“Chúng tôi không biết! Tha cho chúng tôi! Tha cho chúng tôi đi mà!”

“Cứu với! Cứu với!”

“Có ai không! Tôi không muốn chết ——Tôi không muốn chết ——“

Lại là một tràng âm thanh chạy trốn hoảng loạn nhốn nháo.

Có kẻ không nhanh không chậm đi theo sau lưng những người chạy trốn, móng vuốt sắc bén quét qua mặt tường, phát ra tiếng động tê dại da đầu.

Viên Thiển: Hệ thống, giới thiệu tình huống màn này!

Hệ thống: Nửa năm trước, phi thuyền Columbus số 3 lấy được mẫu sinh vật từ hành tinh đất đá (2) “Sao Phong Hậu” mang về Trái Đất. Mẫu sinh vật đó được đặt tên là “Angela”.

Angela là một loại sinh vật vô cùng kỳ lạ, nó trông thì như không có đại não, chỉ có hình thái sinh vật sơ cấp, nhưng sau khi tiếp xúc với không khí Trái Đất thì trưởng thành nhanh chóng.

Không chỉ thế, nó phát triển ra nơ-ron, toàn bộ cơ thể chính là đầu của nó ——Phòng nuôi cấy ngoài ý muốn để nó ký sinh trên cơ thể của nghiên cứu viên nuôi cấy nó, dung hợp cơ thể với anh ta, thậm chí chiếm đoạt quyền chủ động.

Nó dùng cách của mình nhân bản không ngừng, chiếm giữ rất nhiều cơ thể nhân loại, ẩn náu trong quần thể loài người đồng thời không ngừng sinh sôi.

Những thể dung hợp gene này, được gọi là “Half-blood”, tức con lai giữa loài người và sinh vật ngoài hành tinh. Bọn họ có được ngoại hình tinh tế xinh đẹp để quyến rũ con mồi của mình.

Dựa theo kịch bản sắp đặt, Viên Thiển tin bên ngoài kia chắc là “Half-blood”. Nhưng tại sao hắn lại muốn tìm anh?

Hệ thống, giải thích cái coi!

Hệ thống: Bởi vì nghiên cứu viên đầu tiên bị “Angela” ký sinh, chính là anh trai sinh đôi của anh, được gọi là “đời bố Angela”.

Anh của anh khống chế tất cả “Half-blood” bị Angela ký sinh. Mà anh có gene giống anh mình, nhưng anh lại là con người hoàn chỉnh, điều này nghĩa là anh rất có khả năng lấy thân phận con người khống chế tất cả Half-blood.

Viên Thiển sợ ngây người, ngón tay vàng của mình ở màn này lớn thế á?

Hệ thống tiếp tục giải thích: Thế nên, anh trai anh muốn giết anh, trước khi anh học được cách khống chế Half-blood.

Viên Thiển phun phì, hóa ra cái ngón tay vàng này lại nguy hiểm chết người!

Anh kiểm tra thử điểm người chơi của mình, phát hiện bên trong lại là quả trứng ngỗng to đoành!

Hệ thống! Hệ thống! Chuyện này là sao? Điểm người chơi của tao đâu mất rồi?

Hệ thống ung dung trả lời: Boss người chơi không có điểm người chơi, nhưng có thể cho điểm người chơi khác trợ giúp mình.

… Điểm người chơi thì chẳng có, còn phải dựa vào người khác tới cứu anh? Đây là Boss cái đếch ấy!

Không có đồng đội thì anh game over… Đồng đội không đáng tin anh cũng game over!

Trong khoảnh khắc đó, Viên Thiển bỗng tràn đầy đồng tình với Cảnh Thanh ở màn trước, chẳng trách cậu phải giả vờ yếu đuối. Dù sao cũng không phân biệt được ai có thể làm đồng đội, ai sẽ hại chết cậu.

Thế nhưng màn này, đồng đội của anh ở nơi đâu?

Và với tư cách là Boss, nhiệm vụ của anh là gì? Nhiệm vụ của Boss hệ thống là gì?

Hệ thống: Boss hệ thống màn này là Tần Phóng, chủ quản tháp kiểm soát. Boss hệ thống tuyên bố nhiệm vụ là giết Half-blood, mỗi lần giết chết một Half-blood được 10 điểm người chơi, mang Viên Thiển về trung tâm kiểm soát được 10000 điểm người chơi.

Viên Thiển kinh ngạc, anh trị giá nhiều điểm vậy á? Mang anh trở về làm chi?

Hệ thống: Tần Phóng thông qua nghiên cứu gene của anh để khống chế tất cả Half-blood.

Viên Thiển há hốc mồm, cả đầu đều là cảnh tượng Tần Phóng chăn thả mình làm chuột thí nghiệm, có khi lại rút máu anh thành cái thây khô.

Viên Thiển: Tao làm Boss người chơi, có những nhiệm vụ khác để chọn không?

Hệ thống: Nhiệm vụ A đưa anh tới tháp kiểm soát tiếp nhận bảo hộ.

Viên Thiển: Là bảo vệ hay là giải phẫu nghiên cứu?

Hệ thống: Nhiệm vụ B, bảo vệ anh cho đến khi anh học được cách khống chế Half-blood, xử lý anh trai sinh đôi, dẫn đầu Half-blood phá hủy tháp kiểm soát.

Viên Thiển: Cái này bạo lực quá. Còn lựa chọn khác không?

Hệ thống: Nhiệm vụ C, vào bệnh viện trung ương, tìm kiếm giáo sư Đàm để lấy mẫu huyết thanh của anh, chế tạo thuốc giết chết sinh vật ký sinh Angela, giải cứu người anh sinh đôi.

Viên Thiển lại đợi một lúc, không nghe thấy hệ thống nói nhiệm vụ D, vậy đây chính là lựa chọn tốt nhất.

“Tao chọn C”

Hệ thống: Nhiệm vụ của Boss người chơi đã xác định.

Ngay lúc đó, bên ngoài đã hoàn toàn im lặng.

Tiếng bước chân không nhanh không chậm truyền đến, cảm giác trống trải âm trầm giống như phim kinh dị.

Viên Thiển nuốt nước miếng.

Tiếng bước chân càng lúc càng tới gần, tên kia đã vào phòng thay đồ.

Tuy không nhìn thấy mọi thứ bên ngoài, lưng Viên Thiển lại toát mồ hôi lạnh.

Chắc là nhớ lại phim «Alien» (3) khoảng thời gian trước, trong đầu anh toàn là quái vật đầu to vô số xúc tu sắt thép.

Tủ thay đồ ở đây chẳng qua là một lớp sắt mỏng, đâu thể ngăn cản được tập kích của quái vật?

“Viên Thiển ơi, cậu ở đâu vậy? Các bạn học của cậu đều không nói nên lời, nếu cậu mà cũng không nói chuyện, tôi sẽ cô đơn lắm”

Nói xong, Viên Thiển chỉ nghe thấy từ tủ đựng đồ ở xa truyền đến âm thanh bị đồ vật sắc bén xẹt qua, có lẽ là móng vuốt của “Half-blood” kia,

Lúc nó quẹt qua cửa tủ trước mặt Viên Thiển, bỗng ngừng lại.

Tim Viên Thiển sắp ngừng đập, chẳng lẽ màn này bắt đầu chưa được năm phút, anh đã phải tử ẹo rồi?

Chỉ nghe thấy một tiếng “Két ——” chói tai, màng nhĩ Viên Thiển sắp rách toác, vị trí khóa tủ lại bị hai ngón tay đâm thủng, “Bang——” một tiếng, cửa tủ bị lôi ra.

Viên Thiển nhắm mắt lại, tim sắp vọt ra từ trong cổ họng.

“Chậc chậc chậc… Cuối cùng cũng tìm được cậu”

Muốn giết thì giết đi, đừng nói nhảm!

Sớm chết sớm siêu sinh, ông đây còn phải trở về tăng ca xem báo cáo nữa!

Ai biết cái tay lạnh buốt kia duỗi tới, đốt ngón tay chậm rãi mang theo ý thương tiếc, nhẹ nhàng cọ xát trên mặt Viên Thiển một lúc.

Viên Thiển không dám nhúc nhích.

“Cậu thật sự…giống y hệt cha của chúng tôi…hoàn mỹ như thế”

Hoàn mỹ? Ai? Mi đang nói ai?

“Có thể nhìn tôi một cái không? Cha chưa từng nhìn tôi… Tôi thậm chí còn không có cơ hội nhìn thấy mắt người”

Giọng của đối phương rất nhẹ, mang theo ý dụ dỗ khuyên nhủ.

Kịch bản gì đây?

Viên Thiển biết anh trai song sinh của mình chính là “cha” của tất cả Half-blood.

Nhưng sự say mê tràn trề của tên này, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Viên Thiển mở một mắt ra trước, liếc một cái, ngẩn cả người.

Đứng bên ngoài tủ thay đồ, nào phải quái vật ngoài hành tinh gì, mà là một…người đàn ông đẹp đẽ mang theo khí chất yêu dị.

Nước da hắn trắng nõn, đôi mắt xinh đẹp khiến người ta không dời nổi mắt. Lúc này tà dương sắp biến mất hoàn toàn, ánh trăng bàng bạc rọi vào từ ngoài cửa sổ, rơi trên người đối phương, lọn tóc ánh lên sắc bạc nhàn nhạt.

Viên Thiển hoàn toàn không ngờ, thể kết hợp “Half-blood” giữa con người và sinh vật ngoài hành tinh lại như này…

“Ra đi”

Đối phương có thể nói là cực kỳ dịu dàng mang Viên Thiển ra ngoài.

Viên Thiển vẫn luôn rúc trong tủ, chân đã tê rần từ lâu, lảo đảo một cái suýt ngã sấp xuống.

Một tay đối phương đỡ được anh, đặt anh trên ghế.

Viên Thiển rất căng thẳng, bất luận kẻ này đẹp cỡ nào, hắn vẫn được phái tới giết chết anh!

Ngón tay Viên Thiển giữ chặt ghế, tuyệt vọng phát hiện nếu như đối phương muốn bóp chết anh, anh chẳng có tí năng lực phản kháng nào luôn!

“Tôi đã tìm cậu lâu lắm rồi…”

Đối phương nửa ngồi nửa quỳ, dịu dàng giúp Viên Thiển thả lỏng bắp chân tê dại, ngước mắt lên nhìn Viên Thiển: “Muốn đi theo tôi không? Tôi sẽ bảo vệ cậu thật tốt”.

Viên Thiển chợt khựng lại, hắn rốt cuộc là người chơi hay là NPC?

Và…hắn dịu dàng với anh như thế, có phải A Thâm không?

A Thâm đã giao hẹn cẩn thận với anh, nếu chạm mặt phải tổ đội qua màn!

Ngay khoảnh khắc đó, có thứ gì đấy lướt qua người Viên Thiển nhanh như gió, mà tên Half-blood kia vội vàng né đi, hóa ra là một viên đạn!

Đạn nổ tung giữa không trung, thuốc bột màu xanh lam tản đi khắp nơi trong không khí.

Viên Thiển vô thức che mũi mình, Half-blood đẹp trai trước mắt bất thình lình lùi mấy bước, nét mặt vốn dịu dàng nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

Sát khí lan tràn trong không khí.

Một người đàn ông mặc vest đen, cầm súng đi tới, bắn mấy phát về phía Half-blood, đều bị đối phương nhạy bén né được.

Người đàn ông áo đen che ở trước mặt Viên Thiển, giọng nói lạnh lùng: “Đừng để bị gã mê hoặc! Angela trong cơ thể gã muốn ký sinh vào cơ thể cậu!”

Tim Viên Thiển run lên.

Giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông áo đen, không hiểu sao Viên Thiển chợt nghĩ tới Dạ Hàn ở màn trước.

Chẳng qua trong lời nói không có ý trêu chọc như Dạ Hàn, có vẻ căng thẳng lạnh lùng hơn.

Half-blood bỏ cánh tay che ở trước mặt xuống, đôi mắt kia bỗng biến thành màu đỏ máu, da thịt trên mặt hắn dính phải thuốc bột màu xanh như bị ăn mòn để lại vết thương lồi lõm.

“Viên Thiển, gã là do trung tâm kiểm soát phái tới——mục đích của gã không phải bảo vệ cậu, mà là coi cậu như động vật quý hiếm, nhốt vào phòng thí nghiệm, biến thành tiêu bản”

Viên Thiển do dự trong lòng, ai dè người đàn ông áo đen lại mở miệng: “Cậu rời đi ngay lập tức, tới tòa tháp phía đông. Tôi ở đây đối phó gã, nhớ là càng xinh đẹp thì càng phải cẩn thận. Bề ngoài xinh đẹp diễm lệ, là năng lực Half-blood sử dụng để hấp dẫn con mồi”.

Viên Thiển cảm thán tính cảnh giác của mình cao, không bị Half-blood xinh đẹp kia lừa.

Người đàn ông áo đen ném ra sau cho Viên Thiển một cặp kính: “Đeo vào, cậu sẽ phân biệt được Half-blood”.

Viên Thiển lập tức đeo lên, quả nhiên cơ thể của Half-blood kia biến thành màu xanh huỳnh quang.

Tiếp đó, người đàn ông áo đen ném về sau một khẩu súng: “Gặp phải Half-blood, đừng do dự!”

Viên Thiển nhìn thứ ở trong tay, mặc kệ người anh em áo đen này thực sự có ý định mang anh về làm tiêu bản hay không, chí ít thì không muốn anh chết.

Viên Thiển xoay người chạy, bỏ lại một câu: “Cảm ơn!”

Anh quyết định tới tháp đông nhìn thử trước, không có đồng bạn nào, anh lại là mục tiêu của tất cả Half-blood, nhất định phải được bảo vệ, nếu không thì một thân một mình căn bản không thể sống tiếp.

Anh vừa chạy ra khỏi phòng thay đồ, những người ngã trái ngã phải trên hành lang khiến trái tim anh chợt co thắt.

Những người này…đều là bị Half-blood giết…

Viên Thiển nhìn quanh, mới phát hiện nơi đây là phòng học trong trường, người chết chắc là bạn học tới đây tự học.

Cả tòa nhà lặng ngắt như tờ.

Viên Thiển bước nhanh qua, chỉ nghe thấy mấy tiếng súng vang lên, chắc là người đàn ông áo đen đang đánh nhau với Half-blood.

Half-blood dường như có khả năng chiến đấu siêu hạng, chỉ sợ ngay cả người áo đen kia cũng không phải đối thủ.

Nhưng người áo đen đã kêu Viên Thiển lập tức rời đi, hẳn anh ta có bản lĩnh đối phó Half-blood.

Viên Thiển thấy được tòa tháp phía đông, nhìn chung còn cách khoảng bốn, năm trăm mét nữa. Hít một hơi thật sâu, Viên Thiển bắt đầu chạy như điên.

Ngay cả cái bóng trên mặt đất, cũng giống như có Half-blood đang đuổi theo anh.

Tầm mắt phía trên chợt thấy một bóng dáng màu xanh huỳnh quang, Viên Thiển không nói hai lời, lấy súng ra bắn.

Chỉ thấy mái tóc lướt qua dưới ánh sáng bàng bạc, đó là một Half-blood tóc dài!

Thân hình gã mạnh mẽ, né được tất cả đạn, bất thình lình xuất hiện trước mặt Viên Thiển. Đôi mắt quá đỗi xinh đẹp khiến Viên Thiển vào thời khắc ấy, vừa sợ hãi, lại đánh mất thần trí.

Gã huýt sáo một tiếng, tay đè lên cổ Viên Thiển, nháy mắt áp đảo anh.

Viên Thiển vừa định bóp cò, súng lại bị đối phương cướp mất, bị ném qua một bên như ném đồ chơi của con nít.

“Chậc chậc chậc… Đúng là đẹp thật… Cha muốn bọn tôi giết cậu, sao có thể? Cơ thể của cậu có thể tối đa hóa sự tiến hóa của Angela chúng tôi đấy!”

Mái tóc dài của đối phương rủ xuống, quét qua tai Viên Thiển, giống như thác nước ngân hà.

Nhưng trong đầu Viên Thiển lại là những học sinh bị giết chết trong tòa nhà dạy học.

Anh ra sức vùng vẫy, khoảng cách tới tháp đông chỉ còn chưa tới hai trăm mét! Nếu như trên tháp thật sự có người đang chờ anh, thấy tình cảnh này tại sao còn chưa tới cứu anh!

Half-blood tóc dài này nhìn Viên Thiển bằng ánh mắt tán thưởng say mê.

“Đây chính là cơ thể thích hợp nhất để chúng tôi ký sinh… Bộ gene hoàn mỹ của cậu phù hợp với chúng tôi… Thật muốn chiếm lấy cậu…ngay lập tức quá…”

Half-blood tóc dài cúi đầu xuống, hai tay vuốt ve gương mặt Viên Thiển, trên mặt là biểu cảm cực kỳ quyến rũ.

Viên Thiển gắng sức nghiêng mặt đi, cắn chặt hàm răng.

Xui!

Anh đúng là xui quá!

Đầu tiên là cái tên trong phòng thay đồ, chạy ra khỏi tòa nhà dạy học lại thêm một tên nữa!

Rốt cuộc có bao nhiêu tên! Với cả căn bản cũng chả phải Half-blood do anh trai sinh đôi phái tới giết anh như hệ thống nói, tên nào tên nấy đều cảm thấy hứng thú với cơ thể anh… Cái khỉ gì thế!

Sửa sửa, là cảm thấy hứng thú với gene của anh!

Ngay lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục, Half-blood tóc dài chế ngự Viên Thiển cúi đầu xuống, nhìn một mảng máu màu xanh huỳnh quang ở ngực mình, như một đóa hoa nở rộ…

“F*ck…”

Dung mạo vốn xinh đẹp nháy mắt tiều tụy, gã nghiêng sang một bên mới ngã xuống.

Trên tòa tháp có ánh sáng nhạt lấp lóe, Viên Thiển chợt hiểu có người bắn tỉa Half-blood này.

Viên Thiển sống sót sau tai nạn lăn lộn đứng dậy, cầm súng của mình, đi về phía tòa tháp đông.

Anh đi tới dưới tháp, nhanh chóng chạy lên, sợ sẽ gặp phải Half-blood thứ ba!

Khi anh thở hổn hển đi tới đỉnh tháp, trông thấy một người đàn ông mang súng bắn tỉa đang thu hồi giá súng đâu vào đấy không lộn xộn.

Hắn có sườn mặt đẹp trai, nước da trắng ngần mang theo cảm giác trong suốt, mái tóc hơi dài buộc qua loa sau gáy, dung mạo thâm thúy, nhìn về phía Viên Thiển.

“Cuối cùng cậu cũng tới”

Giọng nói nghe lạnh buốt nhưng lại dịu dàng, sự dịu dàng này mang theo lòng bao dung, hoàn toàn khác biệt với sự nhẹ nhàng tràn đầy chủ đích của Half-blood nọ Viên Thiển gặp trong phòng thay đồ.

Nhưng hiện ra trong kính quang lọc của Viên Thiển, nửa gương mặt của người đàn ông này đều có màu xanh huỳnh quang, cho nên… Hắn cũng là Half-blood!

Viên Thiển lập tức lấy súng ra, nhắm vào đối phương.

“Cậu thật sự muốn nổ súng với tôi?”

Đối phương xoay người lại, lúc tầm mắt ngước lên, tựa như một thế giới bí ẩn khác hấp dẫn Viên Thiển.

Hắn đi về phía trước một bước, Viên Thiển liền lùi lại một bước.

Thân hình của Half-blood này thon dài tao nhã, hắn nâng hai tay của mình lên, ra hiệu hắn không muốn tổn thương Viên Thiển, tay áo rằn ri xắn dưới khuỷu tay, lộ ra cẳng tay săn chắc.

Nhưng Viên Thiển rõ ràng trông thấy nửa khuôn mặt của đối phương đều là màu xanh huỳnh quang từ trong kính mắt… Tuy những Half-blood khác xanh toàn thân.

“Đừng tới đây!”

Ngón tay Viên Thiển đặt trên cò súng.

“Cậu thật sự muốn giết tôi?” Giọng của hắn càng trầm, lạnh lẽo hơn.

Đáy lòng Viên Thiển do dự, ban nãy hắn mới cứu anh. Nhưng ai biết mục đích hắn cứu anh là gì chứ?

Gót chân Viên Thiển giẫm hụt, ngã ra sau.

Nếu mà gáy chạm đất, vậy thì chắc chắn đi đời nhà ma!

Ngay nháy mắt đó, tiếng “Răng rắc” vang lên. Half-blood kia tháo bỏ băng đạn của Viên Thiển, đồng thời ôm lấy lưng anh, kéo anh về.

Viên Thiển bỗng nhiên bị đối phương ôm vào lòng, anh vô thức giãy giụa, đối phương lại chẳng nhúc nhích tí ti.

“Này… Súng này không bắn bừa được. Tôi mà chết rồi thì không có ai bảo vệ cậu đâu”

Viên Thiển sững người, trong giọng nói của đối phương không có ý cười, tiếng nói trầm xuống bình tĩnh thuần hậu, lại có chút cảm giác lạnh giá.

“Anh có phải A Thâm không?” Viên Thiển không chắc chắn lắm hỏi.

Nhưng tiếng của anh lại không thể phát ra, nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai: Người chơi Viên Thiển thăm dò thân phận của người chơi khác, bởi vì Boss người chơi không có điểm nhưng để trừng phạt, cấm ngôn năm phút.

What? Cấm ngôn tao á!

Half-blood trước mắt nhìn dáng vẻ anh trợn tròn mắt, cười khẽ.

Giống như băng cứng đang tan chảy dưới ánh mặt trời ấm áp, Viên Thiển ngẩn người.

“Cậu thật là đáng yêu”. Hắn nói sát bên tai Viên Thiển.

Đáng yêu em gái mi!

Viên Thiển vùng vẫy một lúc, anh ở trước mặt đối phương đúng là như con gà con, cánh tay bắp đùi thích cái là có thể bị đối phương bẻ gãy liền.

Má nó chứ, đây mà là Boss hả? Boss cái quần què ấy! Tặng đầu người dễ như bỡn!

“Rồi, đừng lộn xộn, cậu cũng chẳng đánh lại tôi”

Hắn cúi đầu nhìn Viên Thiển, so sánh với hai Half-blood trước đó, hắn bớt đi mấy phần đẹp lộng lẫy, nhiều hơn vẻ anh tuấn nam tính trẻ tuổi.

Hắn buông Viên Thiển ra, kéo tay anh muốn dẫn xuống tháp, Viên Thiển lại không nhúc nhích.

Đối phương thở dài, không nhanh không chậm giải thích: “Tôi khác với những Half-blood anh đã gặp. Trên đời này có hai loại Half-blood. Một loại là con người bị sinh vật ngoài hành tinh Angela ký sinh trọn vẹn, quyền chủ đạo hoàn toàn thuộc về Angela. Một loại khác chính là kiểu như tôi, chỉ có bộ phận bị ký sinh, là bộ phận màu xanh huỳnh quang cậu nhìn thấy trong kính quang lọc phân biệt sinh vật ấy”.

Viên Thiển hơi thả lỏng, nhưng vẫn cảnh giác, lạnh lùng nhìn đối phương.

“Tôi thuộc về bộ phận bị ký sinh, tuy có được khả năng hành động siêu mạnh của Angela, nhưng quyền chủ đạo cơ thể vẫn thuộc về bản thân”

Viên Thiển cúi đầu xuống, chỉ vào mã 025 trên ngực bộ đồ rằn ri của đối phương.

“Đây là số hiệu của tôi ở trung tâm kiểm soát. Thể hiện thời gian vào trung tâm”

Tác giả: diễn đàn quản lý cấp cao Khôi Khoát Thiên Hạ

Trang Vực: Không phân biệt được B, D, là vấn đề nhận biết của hệ thống, hay là cậu cố ý lấy lòng A Thâm đấy?

Đàm Tử: Ngón trỏ chạm nhau (4), không trả lời câu hỏi này.

Giản Hàn: Vậy cũng phải để “tôi yêu em” ở lựa chọn D chứ.

Đàm Tử: Bốn là bốn, mười là mười, bốn mươi là bốn mươi, mười bốn là mười bốn!

Trang Vực: Bốn và mười có tác dụng cái méo, chả phải vẫn không phân biệt nổi B và D đấy ư?

Chú thích:

(1) Quỷ súc”鬼畜”: Là từ dùng để chỉ cõi súc sinh và cõi ma quỷ (Hai trong sáu cõi luân hồi của Phật giáo). Mô tả những người độc ác giống như ma. Ngoài ra, quỷ súc còn để chỉ người có tâm lý biến thái, có khuynh hướng ngược đãi, bạo lực (SM). Và các khuynh hướng tình dục phi đạo đức.

(2) Hành tinh đất đá: Hành tinh đất đá (hay còn gọi là hành tinh kiểu Trái Đất) là các hành tinh có cấu trúc và các tính chất giống các hành tinh vòng trong của Hệ Mặt Trời (như Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa). Các hành tinh dạng này có khi có khí quyển, có thể có điều kiện để xuất hiện sự sống.

(3) Alien: tên của bộ phim kinh dị khoa học viễn tưởng

(4) Nguyên văn “对手指”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện