Quần short trắng ,T-shirt màu xanh nước biển,đầu đội mủ trắng,mắt đeo kính Rayban...Hôm nay Đức ra sân bay Trà Nóc đón “con cọp cái” Nancy...nhìn nó “điển trai ra phết”không khác các tài tử phim Hàn khiến có nhiều em liếc mắt ra chiều hâm mộ ... Đối với người đẹp Nancy, Đức vừa thích vừa sợ...nàng này “bá đạo ngang ngược” hết chổ nói có điều là “khẩu kỷ” thiệt không ai bằng..thật ra không ai hơn ai hết...nhưng có điều là chỉ với Nancy, Đức mới có thể đẩy cặc mình “lút cán” vào sâu trong miệng nàng...cãm giác “ấm cặc”thật đã...cái nầy các nàng khác không được mặc dù họ đã cố gắng lắm rồi...

Trong thời Tam quốc...”Chu Du trách trời :Đã sinh Du sao còn sinh Lượng...”

Ngày nay Đức cãm tạ trời :”Đã sinh Đức lại sinh ra Nancy “ .

“Nồi nào úp vun nấy...cặc bự dài thì phải có cổ họng sâu”...

Nhưng Nancy cũng không hoàn hảo lắm...vì cặp vú tuy “ấn tượng” nhưng không đủ đễ có lổ tứ...

Chỉ có mẹ,thím ba,Lan và Nhung là có lổ tứ...hắc hắc hắc...đủ rồi...

Ngồi nhâm nhi ly café chừng 20 phút thì chuyến bay đã đến...

Wow...nhìn “con cọp cái” từ xa...như là một thục nử,tiểu thơ đài các của một nhà thượng lưu quý tộc nào đó ,không giống thiếu tướng chút nào...nói giống minh tinh Hàn cũng không sai...không phãi nàng ta thôi đâu...2 nàng vệ sỷ tóc dài tóc ngắn kia hôm nay cũng “cãi trang vi hành”sao ?nhìn ba người như là ba chị em của nhà giàu nào đó vậy.

Đức cười cười bước tới đón người đẹp...ậy...hình như Nancy không phải một mình...còn có người bên cạnh...nó bất chợt khựng lại...gã kia nói cười với Nancy giống như bồ bịch vậy...cái nầy...cái nầy hình như là muốn làm tui sượng mặt sao?...nếu đã có bạn trai mới lại kêu tui đi đón...chơi tui ha “bà nội”nầy...Đức liền triệt để “đề cao cãnh giác” chuẩn bị “ứng chiến.”

Đức chẵng thấy ‘ghen’ chút nào...tuy có cãm giác hơi mất mát đấy nhưng đồng thời thở phào...ở chung với Nancy nó có rất nhiều áp lực... nếu nàng đã có bạn trai hay bạn đụ mới,vậy mình và nàng chỉ còn quan hệ lợi dụng lẩn nhau thôi... công ty dựa vào nàng kiếm hợp đồng,nàng dựa vào công ty rữa tiền...vậy cũng tốt ...nhưng nghỉ tới nhờ cái quan hệ với Nancy mà ai cũng nể sợ,Đức cãm thấy tiếc nuối nhưng rồi sao chớ...đời là vậy mà...hôm nay được ngày mai mất là chuyện không thể tránh khỏi...

-Chờ lâu chưa?Nancy nở một nụ cười “mê hồn” dịu dàng hỏi...

-Không...khoãng 20 phút thôi...

-Là tài xế của cô à?Không cần tài xế đâu...tôi có xe tới đón...hay là mình đi ăn chút gì đó...tôi tuy không phải là thổ địa nơi này nhưng bạn tôi ở đây nhiều lắm...Người thanh niên không thèm liếc nhìn Đức một cái nào đã lộ ý khinh thường ra mặt,coi nó là tài xế...giọng gả hách dịch,nói to mồm chỉ sợ người khác không nghe gả nói gì...rỏ ràng có ý làm mất mặt Đức.

Mạnh là con của 1 đại gia ngoài Đà nẵng...nghe nói gả tốt nghiệp Thạc sỉ kinh tế Mc Gill ...1 trường đại học danh tiếng ở Canada...Cha là đại gia nên địa vị rất hiễn hách,hiện nay là tổng giám đốc của một xí nghiệp qui mô lớn khoãng vài trăm công nhân,một lần dạo chơi ở Đà nẵng,tình cờ nhìn thấy Nancy,lòng mê mệt quyết tâm đeo đuổi cho được...tuần vừa rồi,biết người đẹp đi Cần thơ,gả liền không chút do dự xin tháp tùng ,hy vọng trong lúc “trai đơn gái chiết” có thể nào dụ nàng lên giường được?hoặc ít ra cũng có thể hun hít hay bóp vú sờ lồn?gả tin tưởng trăm phần trăm...cậu gã là Chủ tịch Thành phố nầy,1 trong bạn thân của gả là con Chủ tịch tỉnh...nói về uy thế,nói về tiền bạc...ai có thể tranh với gả?nên Mạnh vừa nhìn thấy Đức, Nancy thân mật với nó nên gả thấy chướng mắt liền buông lời khi dể... rỏ ràng cố ý muốn hạ nhục, Mạnh không nghỉ rằng đại hoạ đang giáng xuống đầu...

Nancy mĩm cười không phản bác khi Mạnh coi Đức như tài xế...trên chuyến bay từ Đà nẵng,Mạnh làm nàng có chút vui vẻ,vậy thôi,trong đầu thấy tên nầy có ý đeo đuổi mình nên muốn lợi dụng gả trêu chọc Đức một chút,nàng hy vọng nhìn thấy Đức ghen khi thấy nàng thân thiết với Mạnh...thế thôi...đây là bãn tánh tinh nghịch của nàng...

Ai dè... Đức cũng có bản tánh côn đồ,lại ương ngạnh cóc cần,bản tánh bá đạo của Nancy làm nó ngộp thở,nó không muốn cái gì cũng bị an bài,kiểm soát...Đây là cơ hội tuyệt vời để vạch đường biên giới với nàng...Đức nhìn Mạnh rồi nhìn Nancy...khoảng một phút nó bình thản nói:

-Vị nầy là bạn của cô à?nể mặt cô và tôi quen nhau đã lâu..tôi không chấp nhất cái lối khinh người mất dạy của anh ta,nhưng tôi trách cô....1 phút qua trôi qua...một phút đó...thay vì đính chính,cô lại giử im lặng không nói gì..tôi thiệt thất vọng...cô thật sự coi tui là tài xế à?nằm mơ đi...nói cho cô biết...tui không là gì nhưng không muốn để ai khi dể hoặc coi thường...ngừng một chút nó nhún vai nói tiếp

Vầy đi...nếu cô đã có bạn...tôi không thích và không rãnh làm kỳ đà...cô chơi cho vui vẽ,nếu có việc gì liên quan tới công ty...cứ gọi tôi cho biết...nhưng chắc cũng không cần...cứ liên lạc với Phó Loan là được rồi.

Nói xong nó quay lưng bước đi...con mẹ nó quá đã...bao nhiêu uất nghẹn đã được trút hết ra...quá đã....tới đâu thì tới...đàn ông phải có cái tôn nghiêm của đàn ông mới được,không thể để cho đàn bà quay mòng mòng như con dế.

Mạnh tái mặt...cái thằng nhóc nầy dám mắng mình trước mặt người đẹp,lại nặng nhẹ với nàng?nghỉ tới đó gả liền nổi nóng lên:

-Thằng mất dạy...mày...

-Bốp...

Chưa kịp nói dứt câu thì nguyên một bàn tay tát thẵng vào mặt...Mạnh đầu váng,mắt nổ đom đóm trước mặt tối xầm khoàng 10 giây...gả thộn mặt ra...người tình trong mộng của gả vừa bộp tay gả,gương mặt lạnh lùng.

-Lần nầy bỏ qua,cút ngay...đừng để tôi gặp mặt...khi đó đừng trách...

Hai “chị em” của người đẹp cũng đang nhìn hắn ...bỉu môi khinh thường khiến Mạnh tức điên lên...

Mạnh mặt trắng bệt,5 ngón tay in hẳn lên má bên trái...nhìn người đẹp vội vã chạy theo thằng nhà quê kia...gả căm hận rít lên...tụi mầy sẻ biết tay ông...

Nancy bước vội vàng mới đuổi kịp thằng Đức...nắm tay nó kéo lại,bị thằng Đức “xài xể” nàng không giận..trái lại rất vui...nàng nghỉ nó ghen....

-nè...sao lại giận giử vậy...đùa chút thôi mà...mới vừa cho tên kia ăn bợp tay...hả giận chưa hả?Nancy “phụng phịu” khiến hai “chị em” cũng phải trợn mắt...cái nầy...cái nầy...không phải là thiếu tướng thường hay hét ra lửa của họ nha...

-tên đó không phải là bạn trai của cô sao?tui thấy nó như là muốn giết tui đó...cô còn cười?Đức làm bộ “uất ức” nói.

-Cậu..ghen hả? Nancy cười khúc khích....

-Cái gì?tui ghen?Đức sững sốt....nghỉ hình như cũng phải...nếu không sao mình lại có thái độ khi nãy vậy? -Đừng làm bộ chối...cái tên kia hả?đừng có hòng...chỉ có cậu là đồ ngu...có phước mà không biết...

-Có phước?cái gì phước đây?chỉ biết là bị cô chọc tức chết thôi...

-Đi...đứng đây hoài sao...Nancy cặp tay Đức bước ra phi trường...chẵng thèm để ý đến cặp mắt oán hận đang nhìn trừng trừng về phía họ như muốn ăn tươi nuốt sống vậy

Cũng là khu nghỉ dưỡng Azerai...cũng cùng căn biệt thự nhìn ra sông Hậu ...Đức ngang nhiên “hành hung ngược đãi” nàng đủ điều để “trả thù “ bị nàng “khinh nhờn”.

Nhìn cặc mình sâu lút cán vào miệng Nancy...Đức nghỉ mình và nàng nầy nhất định là trời sinh một cặp...chỉ có Nancy mới có khả năng nầy thôi à...Phó Loan cũng nhấn sâu vào lút cán được nhưng nắc vào miệng thì không được..chỉ có trong miệng Nancy,Đức mới có thể đút sâu lút cán và nắc...Nancy là vưu vật ông trời dành cho nó...

-lần nầy định ở bao lâu?Nancy gối đầu trên đùi Đức,tay mân mê con cặc nó,đây là thói quen của nàng trong lúc nghỉ “giãi lao”,Đức nữa ngồi nữa nằm,tay hết nhồi tới nắn vú trái rồi vú phải...lần nào cũng thế...cã hai “chiến đấu” miệt mài cũng vài giờ trước khi đi phố dạo chơi.

-Sao vậy?không muốn tôi ở đây à?vừa tới đã muốn đuổi rồi?Nancy “ngang ngược” kết tội Đức.

-hahaha...cô không đi làm công tố viên thật uổng tài nha...

-Không đúng sao?Nancy “hất hàm” hỏi...tay ngắt cặc Đức.

-Y da...đau mà...sao ác vậy?Đức nhăn mặt nhưng cũng đồng thời phản pháo ngắt “nụ hoa” trên ngực...

-Cậu nha..’mã táng hàm rồng’ mà không biết,tôi đúng là thiếu nợ cậu mà...Nancy lầu bầu...

-Biết rồi....biết rồi..biết là cô iêu tui nhiều...vậy được chưa...bộ tui không iêu cô sao hả?Đức vừa nói vừa chui đầu vào giửa hai đùi người đẹp...

-Khoan đã...nói chuyện chánh đáng đàng hoàng trước đã...cậu thiệt là...liếc iêu Đức..Nancy vùng vằng...

-Hả?cái gì là chuyện đàng hoàng?nói đi...nghe bằng tai chứ không phải bằng miệng mà...nói xong nó lại chúi miệng vào tiếp tục...

-Không nghiêm chỉnh chút nào..khoan đã...Nancy “phê” nhưng cố gượng la rầy...Đức liền ngẫn đầu nhìn lên.

-Tôi muốn cậu thu phục một số người...lập 1 vòng tròn lấy cậu làm trung tâm...càng nhiều người càng tốt...cậu hiểu chứ?Nancy nghiêm túc nói...

-hả?giởn chơi sao?tui lấy cái gì thu phục họ đây?trên răng dưới dái không có gì hết...chỉ là con tép riu thôi...Đức bỉu môi...

-Nói chuyện thật dơ bẩn..cá gì trên răng cái gi dưới...vậy mà cũng nói được...Nancy phì cười véo nó một cái...

-là sự thật đó mà...nè... làm sao người ta tin tưỡng đây chứ? mình cũng phải có cái gì cho người ta mới được chứ? Nếu không có ma mới chịu theo mình nha. Đức nhăn mặt...thật ra nó chỉ làm bộ thôi...Đức muốn Nancy đưa ra 1 chút “quyền lực” ,không có quyền lực thì đừng hòng nói chuyện với ngườt ta nếu không muốn bị đánh lổ đầu..

-Chuyện nầy cậu không cần lo...Bí thư Hải,Phó Chủ tịch Vân đã là người của mình...trên tỉnh nếu cần gì có thể nói với Chù nhiệm Đàm,cao hơn nửa là Bí thư tình ủy...Nancy nói một tràng cho thằng Đức ghi nhớ những người nó có thể “nói chuyện” khi cần thiết...dí nhiên là nàng đã “lót đường” rồi.

-Ừm...hiểu rồi...cô muốn người phe ta càng nhiều càng tốt để khống chế mọi chuyện...cô muốn khống chế hết...

-Thông minh...và cậu là người đi làm chuyện nầy...tôi chỉ tin cậu...cậu trực tiếp nhưng lại ít bị để ý dòm ngó....

-Nhưng rồi cũng sẻ lộ mà...

-Tôi biết,nhưng tới lúc đó mình cũng chiếm không ít tiện nghi rồi...

-Người không có lợi ích không làm...thí dụ như một Chủ tịch huyện muốn làm Bí thư huyện,hoặc một Cục trưởng muốn làm Phó Chủ tịch thành phố...gì gì đó... thì sao?không nói nhăng nói cuội mất lòng tin của người ta...

-Cấp xả,huyện thì bàn với Chù tịch Vân,Bí thư Hải...còn cấp Tỉnh thì bàn với Chánh văn phòng Đàm,nếu cần thì tôi sẻ nói chuyện với Bí Thư tỉnh ủy.....những vị trí mấu chốt phải là người mình...Nancy mắt sáng ngời nói như đinh đóng cột...

Cái mà Đức đang chờ chính là câu nói nầy...như là có “thượng phương bảo” kiếm trên tay,nó có thể quyết định tiền đồ của cán bộ...vậy thì sướng rồi...

-Không được làm ẩu...phải lựa chọn kỷ càng...chuyện nầy như con dao hai lưởi...cậu hiểu chứ?

-Hiểu rồi...yên tâm đi...còn gì nữa không?

-Khôngcó chuyện gì gấp sao?Nancy ngạc nhiên,thấy Đức có vẻ sốt ruột...

-Đói rồi...

-Vậy mình ra ngoài ăn hay kêu mang thức ăn vào?Nancy ngây thơ hỏi...

-hahaha..ăn cái nầy trước...cái bụng...không gấp...Đức đẩy ngữa Nancy nằm trên giường,chui đầu vào giửa hai đùi...

*

* *

Mạnh điên tiết...gã đang nghỉ tới thân hình bốc lữa của Nancy...bao toan tính đem nàng dày vò dưới cặc mình đều trôi theo giòng nước,lúc nầy gả đang ngồi trước mặt cậu mợ gả,nét mặt rất hiền hậu,ủy khuất.

-Cậu à..trị an của thành phố nầy hình như không được tốt lắm...cái thằng du côn kia ở phi trường chọc ghẹo gái nhà lành...Mạnh tố khổ,gả đang dựng câu chuyện như trong một phim nào đó...

-Ông xả ...thằng Mạnh nó nói vậy...chà...cái người trưỡng cục Công an không biết làm cái gì...Thoa,Chủ tịch Thành phố phu nhân biểu lộ vẻ bất mãn,đồng tình với đứa cháu chồng...

-Mợ nói đúng đó...Mạnh khoái chí khi được mợ hậu thuẩn...

Cơ đang đăm chiêu nghì ngợi... Cục trưỡng Cục CA nầy hiện nay là người cùng phe với lảo,nhờ vậy mà hiện nay lảo có thể áp chế Bí thư thành phố một chút...muốn sai bảo người ta ?không dể dàng...rủi có gì tên Cục trưỡng nầy ngã về lảo Hải thì thật là thất bại...

-Bà biết cái gì....chuyện không đơn giãn đâu...Cơ nghiêm mặt giáo huấn vợ.

Thoa liếc xéo chồng ngầm rủa...người gì nhát như thỏ đế,làm việc sợ đầu sợ đuôi hèn gì ngay cã cái chức Bí thư cũng vuột khỏi tầm tay...Thoa căm tức...trước đây ai cũng tưỡng nàng sẽ là đệ nhất phu nhân thành phố...ai dè...thật là mất mặt mà...

Thoa năm nay 45 tuổi rồi...nhan sắc không tệ...rất ham chưng diện và chú trọng bề ngoài rất thường đi thẫm mỷ viện nên nhìn vào cũng rất mát mắt...giờ phút nầy đang trừng mắt nhìn chồng như muốn ăn tươi nuốt sống Chủ tịch Thành phố vào trong bụng cho hả giận.

Yên chí đi...cậu sẽ làm cho cháu đã nư...Cơ thấy cháu mình bị nhục cũng như là mình bị nhục..lảo cũng căm tức...nếu không...cái chức Chủ tịch thành phố nầy không cần làm nửa rồi.

-cám ơn cậu...Mạnh hân hoan hai mắt sáng ngời...”đụng tới ông mầy?tụi bây chết chắc rồi”

-Đừng nghỉ tới nữa ...cứ vui chơi thoãi mái đi...hai ba bữa sau cậu sẽ cho con hài lòng....Cơ cam kết hứa như đinh đóng cột.

Nói xong lảo đứng lên ra ngoài...tài xế đang đợi sẵn...Thoa hậm hực liếc xéo rủa trong bụng:”lại là đi kiếm mấy con điếm chân dài chân ngắn rồi”...

-Mợ à..sao lại để mặt hầm hầm như vậy...mau già mất đẹp a...

Thoa rất là thích thằng cháu chồng,rất biết cách nói chuyện lại hiểu lòng người...

-Không đi đâu chơi sao?

-Có chứ..cháu có hẹn rồi...Miệng nói nhưng hai mắt dán vào vùng ngực của mợ mình...Thoa ở nhà thường không mặc áo ngực,hai gò ngực ẩn hiện qua lớp vãi ...Mạnh sững sốt...lần đầu tiên nhìn thấy mợ hấp dẫn...cặt trong quần liền cứng lên...

Thấy Mạnh đang nói bỗng im bặt...Thoa ngẩn đầu lên thấy ánh mắt thằng cháu chồng đang hau háu nhìn ngực mình...Thoa đỏ mặt lên...cái thằng quỷ...nhưng rồi một ý nghỉ kỳ oái hiện lên trong đầu...

-Nhìn cái gì vậy?cháu thiệt là...Thoa lấy tay tạm che ánh mắt hau háu của Mạnh...mặt nàng đỏ lên...

-mợ à...mợ thật đẹp....Mạnh làm gan tán tỉnh....

-nếu cậu cháu biết vậy thì đở rồi...mợ đâu cần lúc nào cũng thui thủi một mình...Thoa “than thở”.

Mạnh run lên...cái nầy..cái nầy...rỏ ràng là mợ thiếu thốn tình dục ...trời ơi...mợ còn ngon như vậy...Mạnh càng nghỉ càng loạn,lòng ham muốn mãnh liệt,nửa muốn ôm lấy mợ mình hun hít,sờ bóp...nữa sợ...rủi mợ la làng lên thì bỏ mẹ...nhất thời Mạnh đứng đực mặt ra nhưng con cặt trong quần đã cứng ngắt...hắn đang mặt cái quần Jean bó sát,lại đang trong tư thế đứng còn Thoa thì đang ngồi nên nàng thấy hết hình dáng con cặt thằng cháu chồng cộm lêm trong quần hắn...Thoa nguýt:

-Cháu thiệt là hư...Có thế thôi...nhưng chẵng khác nào như châm ngòi cho thuốc nổ...Mạnh như phát cuồng...ôm chầm lấy mợ hun hít...tay sờ tay bóp...

-mợ...mợ đẹp quá...mợ cho cháu...

Thoa cuốn lên than thầm...định là đùa giởn chơi chọc ghẹo chút đỉnh thôi ai dè cái thằng cháu nầy lại bạo vậy dám làm hổn với mình...nàng cò đang “bấn loạn” tinh thần thì bị Mạnh đẫy ngã người lên ghế sofa...cái quần saten trắng đang mặt cùng cái quần lót được kéo xuống...một mãnh da thịt trắng lộ cùng với đám lông mềm mại...Thoa cãm thấy có hơi thở ấm áp ngay chổ đó của mình...

Mọi sự việc xãy ra trong tít tắc...Mạnh đã gần 30 rồi...kinh nghiệm ăn chơi đụ đéo có thừa...hắn thừa biết hiệu quả của sự “xuất chiêu thần tốc” ...nên khi phần dưới của mợ lộ ra,hắn liền nhanh chóng áp miệng mình vào liếm một cái giữa hai mép thịt ...Thoa như bị “nhất chỉ thiền” điểm 1 cái...toàn thân liền “tê liệt”.

Vấn đề chung của các bà mệnh phụ vợ đại gia,phu nhân của các lảnh đạo cao tầng là họ thường bị chồng lãng quên,đối với chồng...họ đã “quá đát” rồi...nhưng họ là những người rất thèm khát tình dục vì ở tuổi trung niên...nếu không có ai “tấn công” thì còn đở....còn nếu như có ai tấn công thì như tức nước vở bờ...Thoa còn đang bàng hoàng thì cái lưởi của Mạnh đã chạm vào chổ đó làm nàng nổi da gà,rỡn tóc gái vì sướng...tay chân hoàn toàn bủn rủn...hai mắt lờ đờ...người như phát sốt...

Mà Mạnh không phải chỉ là liếm 1 cái thôi đâu...hắn liếm lia chia,vừa nút,vừa bú,động tác nhanh nhẹn như những thằng nhật trong JAV khiến Thoa tâm hồn bay bỗng,khoái lạc tràn trề,miệng rên ư ư....vô tri vô giác,hai tay không biết từ lúc nào ghì mạnh đầu thằng cháu áp sát thêm vào...

Ngôi nhà chẵng có ai...đám tôi tớ ở mãi tận nhà sau...có ai dám bén mãn lên đây nếu không được gọi...

Hai thân hình trần truồng..ôm lấy nhau giửa sàn nhà...Mạnh ôm lấy mợ,thay cậu mình nắc lấy nắc để...Thoa chẵng còn biết trời đất gì nữa...đến khi Mạnh buông nàng ra...Thoa hoãng hốt gom quần áo nguýt hắn một cái rồi chạy lên lầu...Mạnh nhìn theo cười khoái trá...hồi đó giờ không khám phá...bây giờ thấy mợ mình “ngon” lạ...

Vừa lúc đó có tiếng kèn inh ỏi..Mạnh hí ha hí hững đi nhanh ra ngoài ...

Cần Thơ về đêm...nếu muốn tìm một nơi uống rượu,tán dóc thì Iris Skybar là một lựa chọn không tồi...

Mạnh và đám bạn thân hiện đang chén thù chén tạc...nói ‘ bạn thân’ chỉ là phô trương thôi...một người ở tận ngoài Đà nẵng,một đám con ông cháu cha ở Cần thơ thì khó là bạn thân với nhau.Sở dỉ Mạnh biết đám COCC nầy là vì mấy lần trước Mạnh xuống đây chơi được cậu hắn dẫn đi “bái kiến” Chủ tịch tỉnh..luôn tiện làm quen với cậu ấm Phong...

Và từ cái chuyện móc nối quan hệ nầy mà Mạnh quen với đám COCC của tỉnh Hậu Giang,chỉ là quen thôi,tán dóc vài câu khi uống vài chai bia,ly rượu chứ chẵng thân thiết gì...Mạnh mời đám COCC tới cùng nhau uống rượu chủ yếu là nhờ bọn nầy ra mặt trả thù...Cái chuyện cậu hắn ra tay là chuyện khác,chuyện đám bạn hắn ra tay cũng là một chuyện khác...hai chuyện đồng thời tiến hành song song,tuyệt đối phải đưa thằng nhà quê kia vào chổ chết,sau đó đem con kia hành hạ cho đã cặc...

Mạnh có phần thất vọng,”Đại ca” Phong nghe nói đang ở Úc học hành gì đó...nhưng không sao...có anh Toàn là đủ rồi...giết gà không cần dao mổ trâu...ở thành phố nầy ai lại không nể mặt con Cục trưỡng Cục vệ sinh?lại là cháu của Phó Chủ tịch tỉnh...

-Nè...anh Toàn...uống thêm vài ly...mấy thuở mới có dịp...Manh nâng ly tâng bốc Toàn...

-Từ từ...hahaha..bộ muốn tao gục hả mày...Toàn cười hahaha khoái chí khi được Mạnh tâng bốc...tuy nhiên cũng cầm ly Whisky ực hết...uống xong gả nhìn Toàn hất hàm...

-Sao hả?có chuyện gì không hài lòng sao?nói đi xem tao có giúp gì được...anh Phong không có đây..tao có thể làm chủ...

-Anh Toàn..có câu nói nầy của anh tui thấy đủ rồi...chuyện nầy phãi nhờ anh mới xong...Mạnh liền kể lể câu chuyện lâm ly hùng tráng...bi phẩn vì bị giựt bạn gái...

Toàn lúc nầy hơi men nực nồng...được tâng bốc lại thấy đàn em bị ức hiếp...máu nóng xông lên đỉnh đầu,đập bàn quát:

-Con mẹ nó..thằng nào?dám lộng hành trên địa bàn của tao?Chú mầy đừng lo...tao sẻ lấy công đạo lại cho mầy...chỉ cần tụi nó còn ở đây nhất quyết là không thoát được...Toàn vừa hét vừa ra vẻ đàn anh oanh oanh liệt liệt...khiến Mạnh cãm động,gọi thêm hai chai Hennessy VSOP đến...

Thật ra trước đó Toàn chú ý thấy cách bàn gả ngồi không xa có mấy cô gái đẹp lộng lẫy đang ngồi tán gẩu,gã đang tìm dịp làm quen,tính tình gả hay khoe khoang...nghe Mạnh kể khổ liền mượn cớ hò hét lấy oai với người đẹp...quả nhiên nghe gả la lối,có vài cô gái quay nhìn hắn với ánh mắt nể nang khâm phục...

Tuyết lúc nầy không thoãi mái lắm,xuống Cần Thơ làm việc cũng mấy tháng rồi,trong khoãng thời gian mấy tháng nay số lần nàng gặp Đức có thể đếm trên đầu ngón tay,trong khoãng thời gian gần đây lại càng ít thấy hắn ở Công ty ,nghe nói hắn buổi sáng đi làm cái cán bộ gì đó...Tuyết không hiểu gì ráo...đang làm Tổng giám đốc lại đi làm cán bộ.Chuyện gì đây?

Lúc đầu thì xuống đây chỉ có một mình...sau thấy công ty cần nhiều người...Tuyết cũng giới thiệu được vài người bạn cùng khóa vào làm cho công ty Đức lập...Hiện nay nàng cùng 2 người bạn chung nhà coi như “se” (share) phòng...cũng đở buồn...lại có thể tiết kiệm chút tiền.

Hôm nay thứ Hai,lẽ ra ở nhà nhưng đặc biệt một chút,ngày sinh nhật của con bạn...cã đám rủ nhau lên đây uống chút rượu coi như chúc mừng... cã đám đang tán gẫu ...không ngờ có bọn dê xồm COCC nhìn về hướng nầy với ánh mắt hau háu...

Thấy ra oai cũng đã đủ...Toàn đứng lên tiến về bàn các người đẹp...

-Chào...xin chào...tôi là Toàn...có thể ngồi đây trò chuyện được chứ?Toàn cười cười ra vẻ “thân sỉ quí tộc”mắt gả liếc nhìn mục tiêu của mình...người con gái mặc áo đỏ,quần bò trắng...đẹp kiêu sa...

-Xin lổi nha...chúng tôi phải ra về rồi...ngày mai còn phải đi làm...Tuyết tuy không biểu lộ sự chán ghét nhưng sắc mặt rất lạnh lùng,kinh nghiệm lần trước..Tân đã khiến nàng xấu hổ ,bởi vậy nàng rất phản cãm với loại người như Toàn...vì vậy không khách sáo chút nào...từ chối thẳng thừng.

Thật ra từ lúc Toàn lớn tiếng ra oai...Tuyết đã biết gã là ai...nàng nhớ rỏ hôm ấy ,gã nầy quát tháo om sòm đến khi nhìn thấy Đức tổng liền sợ mất hồn,cúp đuôi chạy vắt giò lên cổ...

Toàn đâu có nhớ được người con gái nầy,hơi men trong người muốn lấy le trước đám đàn em...tưỡng người đẹp thấy gả sẽ như mèo thấy mở,được gã mỡ lời làm quen sẽ phấn khởi hồ hởi...

Nghe Tuyết nói..lẽ ra không có gì...nhưng giờ phút nầy thật là như một gáo nước lạnh tạt thẵng vào mặt Toàn...

-Người đẹp nói vậy...coi như là không nể mặt rồi...Toàn lạnh giọng...muốn phát khùng...

-Tôi không quen biết anh...cái gì nể với không nể mặt?Tuyết cũng không vừa...nói năng “bóp chát” ...Tuyết nghỉ mình có “chổ dựa” là Đức tổng đấy...thằng nầy sợ Đức tổng như sợ cọp,mình cần gì sợ hắn?nếu hắn muốn kiếm chuyện vậy thì hắn cho nàng cái cớ cầu cứu với Đức tổng rồi...Đức tổng sẻ “anh hùng cứu mỷ nhân” và nàng sẽ lấy thân đền đáp....hoàn hảo...hoàn hảo,vì vậy Tuyết ngang nhiên nhìn thẵng mặt Toàn..không hề sợ sệt....

-Hahaha thú vị..thú vị...không ngờ ở thành phố nầy lại có người không coi tui vào đâu...thú vị thú vị...mắt Toàn long lên...

Thấy biểu hiện của “đại ca” Toàn....Mạnh âm thầm dơ cả hai ngón tay cái ngưỡng mộ...thiệt là quá bá đạo và cường đại đi...mắt gã nhìn quanh một vòng thị uy..bất chợt Mạnh run lên...cã mừng....nơi cửa có 4 người vừa xuất hiện,ba gái một trai...Mạnh cười lạnh nghỉ :”trời cũng giúp ta”...rồi nói nhỏ với đám người chung bàn...nghe hắn nói...cả bọn hưng phấn ,đồng thời đứng lên tiến về phía cửa bao vây 4 người vừa tiến vào...mặt đằng đằng sát khí...

Đức ngẩn người...sao lần nào cũng có chuyện vầy nè...

-bạn trai cô đánh ghen...sao hả?cô nên giãi thích một chút với hắn không?..Đức nhìn Nancy nói “móc”

Quàng tay mình trong tay Đức,Nancy kề miệng thỗi vào tai nó:

-Đồ nhỏ mọn..đừng ghen nữa mà...rồi cười khúc khích...không nhìn Mạnh đến nữa con mắt...cử chỉ nầy làm Mạnh điên tiết lên,thấy mình đông người,lại là đám COCC,gả không do dự,hùng hổ bổ nhào tới vung chân đá Đức...đám COCC gả thấy gả ra tay cũng đồng loạt xông lên...có thằng cầm cã chai bia,có thằng cầm ghế lên quyết cho Đức một trận nhừ tử..cã một khung cãnh hổn loạn...

Nancy mím môi...sát khí hiện rỏ lên mặt...nàng chỉ muốn một không gian vui vẻ với người đàn ông của mình...

-Đánh gãy tay chân bọn chúng...không chừa thằng nào...

Mệnh lệnh từ miệng người đẹp....nghe thật lạnh người.

Đang định tát vào mặt Tuyết một bợp tay cho đã cơn giận,bổng nghe tiếng đánh nhau phía sau lưng,Toàn quay lại nhìn...bất giác thộn mặt ra...cã đám bạn xôi thịt,đàn em của gả đang đánh nhau ...đánh nhau với Đức ca...Toàn bất giác đổ mồ hôi lạnh...hơi men hoàn toàn bốc hơi trong tít tắc...

Lần đầu tiên,thoát được kiếp nạn...chú hắn đã cảnh cáo không được đụng tới người nầy nếu không muốn cả nhà lâm vào đại nạn vạn kiếp bất phục...lần thứ hai..là lổi của thằng Tân,mình không biết nên phạm tội tày đình....hú hồn...Đức ca không truy cứu...lần này...bất giác Toàn quay lại nhìn người con gái mình suýt chút nữa cho ăn tát tay...Toàn chợt nhớ người con gái nầy là ai rồi...tâm tư hoãng hốt,một tia sáng lóe lên trong đầu..hắn ngã xuống bất tỉnh nhân sự...

Đến lượt Tuyết sững sờ ..cái tên nầy sao bỗng dưng ngất xĩu?không phải trúng gió đột ngột chứ hả?nhưng bỗng thấy Đức tổng ....Tuyết chợt thiểu ra...nhìn Toàn đang nằm trên sàn nhà,mí mắt giật giật ,Tuyết muốn bật cười...lại liếc Đức tổng...không ngờ hắn lại “khủng bố” như vậy...

Đang hứng chí vì nghỉ Đức sẽ bị đánh một trận thừa sống thiếu chết...ai dè Mạnh chỉ nghe tiếng xương gảy,tiếng kêu la “á ,ối”,nhìn hai cô gái kia ra tay đánh đồng bọn Toàn hoãng sợ...

Chưa hết...

Hôm nay Hoàng tới đây thu “bảo kê”,tiền đã thu xong rồi nhưng đã tới nơi đây rồi thì cũng nên ngồi nhâm nhi vài ly rượu cho đã ghiền...hắn là CA,dù sao cũng miễn phí mà..không hưỡng thụ một chút thì ngu...từ lúc đưa vợ là Nhả cho xếp Vinh đụ,Hoàng được xếp Vinh ưu ái hơn nhiều...hiện nay Hoàng chỉ mong xếp chính thức lên chức đồn trưỡng thì sẽ được thế chổ xếp làm Phó đồn...vinh thân phì gia...tiền vô như nước...mua nhà,mua xe, mua vườn mua đất sẽ không có gì là không thể,hơn nữa hiện nay gã cũng vừa cua được vài em mới ...Nhả con vợ gả...nào có đáng gì...xếp Vinh muốn đụ thì cứ đụ đi...miễn là xếp Vinh chiếu cố cho gã là được rồi....

Đang ngồi nhâm nhi rượu bỗng thấy một cãnh hổn loạn...Hoàng định chuồn...cái nầy không phải là chuyện của mình...bỗng hắn trợn mắt ra...là Đức ca...mấy thằng kia định hành hung Đức ca...

Hoàng chưa bao giờ có dịp hầu chuyện với Đức ca...nhưng thân thế khủng bố của Đức ca cũng đã nghe xếp mình kể qua...mắt Hoàng sáng lên...đây là dịp “ngàn năm một thuở” thấy một tên cầm ghế bổ tới Đức ca...Hoàng liền xông tới đưa tay lên đở cái ghế,hắn cãm thấy tay đau điếng nhưng lại tiếc hùi hụi...hắn muốn cái tay mình gãy luôn thì tốt...đồng thời co chân tung ra đạp thẵng vào bụng thằng cầm ghế...

Hiện trường hổn loạn trong phút chốc rồi lại lặng yên....trên sàn nhà...bọn COCC nằm la liệt...có đứa gãy tay,có đứa gãy chân...nói tóm lại không có đứa nào lành lặn...Hoàng cũng ôm tay nhăn mặt nhưng lòng đang sướng rên..vừa rồi đã có dịp liều mình cứu chúa...

-Phản rồi..phản rồi..tụi mầy chờ đấy...Mạnh thấy đồng bọn đều gãy tay chân,đại ca Toàn thì ngất xĩu liền mừng rở...là chuyện lớn rồi...đám nầy là COCC...họ bị đánh gãy tay chân như vậy,phen nầy thằng nhà quê kia chạy đâu cho thoát?Gả cười lạnh lấy di động ra bấm...

Cậu hắn,Chủ tịch Cơ lúc nầy đang sắp sửa “lâm trận vào cuộc” trên chiếc ghế sofa,một thân hình trần truồng trắng nõn đang nằm ngữa cho lão sờ soạn...gương mặt của người con gái rất trẻ...khoãng 16 là cùng...đây là sở thích của Chủ tịch Thành phố Cơ...lảo thích chơi gái còn vị thành niên...nói chính xác là lảo thích con nít...thật ra cũng không phãi còn con nít lắm...từ 12 tới 16 hoạc 17 là “gu” của Cơ...cờ tuổi nầy vú dĩ nhiên là không to lớn rồi... nhưng Cơ quan trọng nhất là lồn phải có lông tơ mọc,lồn không lông cũng không được hoặc cỡi quần ra lồn có lông rậm đen,lảo cũng chê...phãi là lồn với đám lông tơ mềm mại...bỡi vậy lão chọn rất kỷ...

Cơ sắp sửa chui mồm vào mút lồn người con gái thì chuông di động vang lên...Cơ muốn nổi giận nhưng khi nhìn thấy cháu mình gọi tới liển hạ cơn giận xuống...chị lảo chỉ có đứa con nầy...

-A lô...Mạnh..là cháu hả?có chuyện sao?

-A lô..cậu..thằng kia...cháu gặp được thằng kia ,nó cho người hành hung cháu với đám bạn...đánh đám bạn cháu gãy hết chân tay...tụi nầy là du đãng có vỏ...giọng Mạnh run rẫy trong điện thoại...không nói chính bọn mình khởi đầu đánh nhau mà đổ lổi cho người khác.

Một vài giây sững sốt...Cơ phát giận:

-Cháu có sao không?

-không...cháu không có gì...cậu à..cậu gỡi người tới giúp tụi cháu một chút...

-Yên chí...cháu cứ ở đó...cậu sẽ gỡi người tới liền...không được bốc đồng manh động...Cơ tỉ mỉ dặn dò xong cúp máy...lảo liền gọi cho Cục trưởng Châu của Cục CA thanh phố...là người cùng phe với lảo...

-hahaha..Chủ tịch Cơ...sao lại rãnh rổi vậy?Cục trưởng Châu hi ha cười trong điện thoại.

-Có chuyện nhờ anh giúp..lảo Châu....Cơ khách khí.

-Hả?Chủ tịch à...có gì cứ nói...đừng khách sáo mà...Châu lể độ đáp lời...

Cơ liền đem mọi chuyện của cháu mình kể lại...dĩ nhiên là cũng bỏ không ít “gia vị” mắm muối đường cho ly kỳ...

-Được...Chủ tịch yên tâm..tôi sẽ đích thân dẫn đội...Châu hăm hở...có dịp cho Chủ tịch thành phố nợ mình một ân tình...

Cơ thấy Cục trưỡng Châu nhanh chóng đáp ứng liền vui vẽ,tâm hồn phơi phới mắt nhìn con bé đang trần truồng ,lão nuốt nước bọt...lảo cầm lấy chai rượu đỏ đắt tiền,dang rộng hai chân con bé,rót rượu trên mu cho rượu chãy xuống giữa hai mép thịt hồng rồi kê miệng nút...Con bé nầy hồi sáng đàn em dâng lên cho lảo...nghe nói mua giá 10 triệu...rẻ rề...Thuộc hạ thân tín biết Cơ có sở thích nầy nên mổi tuần dâng lên một em để lấy lòng Chủ tịch thành phố...Cơ có thể bú liếm hàng giờ rồi phá trinh con nhỏ ...lảo đụ không khá...nhưng lảo không cần...lảo chỉ cần phá trinh lấy hên...

Mạnh cúp di động cười lạnh...mắt nhìn Đức khêu khích...nghỉ bụng:”chút nữa sẽ cho bọn mày biết tay...mẹ tụi bây...dám chọc tao?đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà...

Nancy nhìn Đức chúm chím cười..nhún vai...hai cô nàng vệ sỷ cũng chúm chím cười..chờ coi kịch hay...

-Anh này...cám ơn vừa rồi đã đỡ dùm cái ghế..anh có sao không?Đức nhìn Hoàng hỏi...nó thấy hơi lạ..mình và người nầy không quen nhưng vừa rồi thấy anh ta đở đòn cho mình...

-Đức ca..Tôi đang công tác ở đồn Cái Khế...Hoàng cong lưng khúm núm trả lời...

Đức chợt hiểu ra...thì ra là vậy...là đàn em của Phó đồn Vinh,nó nhìn Hoàng nghỉ:”thằng cha nầy đưa tay đở đòn cho mình,tài nịnh bợ cũng không tệ...tương lai mình cũng cần những người như hắn ...nghỉ vậy liền vổ vai Hoàng vài cái..

-chuyện ngày hôm nay.tui sẽ không quên anh....

Hoàng nghe Đức nói câu nầy liền cãm thấy hạnh phúc muốn xĩu...Hoàng hận thằng mắc dịch kia khi nãy không đánh mạnh hơn một chút để mình có thể gãy tay thì tốt rồi...Công trạng sẻ lớn hơn rất nhiều...

Nancy nhìn Đức chúm chím cười...

Đức chợt thất có gương mặt quen đang nhìn mình...

-Sao cô lại ở đây?

-Đức tổng..chào anh...hôm nay là sinh nhật của người bạn nên lên đây uống vài ly nước,ăn bánh chúc mừng...ai dè....Tuyết liếc nhìn Toàn đang nằm “bất tỉnh” trên sàn...Đức theo ánh mắt Tuyết nhìn theo...nó chợt hiểu...lại thấy hai mắt của tên kia giựt giựt...Đức chợt hiểu,mĩm cười...rồi nhìn hai người bạn của Tuyết, gật đầu coi như chào hỏi.

-Ai vậy?người quen à?Nancy không biết lúc nào đã đứng sát bên cạnh,đồng thời Đức cãm thấy nơi eo đau thấu tận trời xanh...con cọp cái ngắt nó một cái ...

-A ha..lại đây để tôi giới thiệu...đây là Tuyết...kỳ sư công trình của công ty mình...à còn đây là Nancy...là cổ đông lớn của công ty...

Nancy mĩm cười gật đầu chào Tuyết...đồng thời tay phải quàng vào tay trái của Đức...rỏ ràng là muốn tuyên bố chủ quyền...

-Bạn cô à? Đức nhìn hai người con gái bên cạnh Tuyết,hỏi.

-Hai người bạn nầy cũng làm cho công ty anh đó Đức tổng...đều là do tôi giới thiệu cho công ty...họ từ Sài gòn xuống...Dưới ánh mắt “thị uy” của Nancy...Tuyết vẩn tỉnh bơ,hồn nhiên quay qua nói với hai người bạn:

-Nguyệt,Cúc...mình xin được giới thiệu..đây là Tổng giám đốc của công ty mình đó :Đức tổng...

Nguyệt và Cúc mở tròn mắt nhìn người thanh niên trước mặt...nghe nói Tổng giám đốc rất trẻ nhưng không ngờ lại trẻ như vậy...lại rất phong độ..đẹp trai...nên lí nhí:

-Xin chào Đức tổng...xin chào...

-Hahaha..xin chào...à hai vị làm việc khi nào vậy?Đức thắc mắc...

-Đức tổng...lúc nầy không thấy anh ở công ty....hai người bạn tui đã làm được hơn tuần lể rồi...Tuyết “chẩu”môi...trách móc...

Nancy thấy không “thoãi mái” lắm...sao nhiều con gái đẹp vậy đến công ty làm?nàng cãm thấy áp lực không ít...coi bộ sau nầy phải “quản” cái tên nầy một cách nghiêm ngặt hơn mới được...Nghỉ tới đó lại đưa tay “hành hung” nơi eo Đức tổng...Đức cố nhịn đau trừng mắt...ý nói tui vô tội nha...

Vừa lúc đó..cánh cửa mở ra...một tốp CA hùng hổ xông vào...Cúc trưởng Châu bệ vệ đi sau cùng....

-Ở đây ai tên là Mạnh vậy?Châu chậm rãi đến ngồi trên chiếc ghế cạnh quầy rượu hỏi.

Mạnh mừng rở...quả nhiên cậu mình đã gửi người tới rồi...liền bước tới nhận bà con:

-Cháu là Mạnh..xin hỏi bác là...

-là cậu hả...được rồi bước qua một bên đi...có gì nói sau...Châu thân thiết nhìn người thanh niên xưng là Mạnh nói...dứt lời nhìn quanh một vòng hách dịch quát với đám thuộc hạ:

-Còng hết bọn nầy về đồn lấy khẩu cung cho tôi...

Đám CA nghe lệnh liền hùng hổ lao tới...

Nancy lập tức nháy nháy mắt với Đức...Đức liền hiểu...Nancy muốn nó ra oai...cái nầy..hahaha mượn oai hùm vốn là nghề của chàng mà...Đức liền cười khẩy:

-Wow...chưa gì đã muốn còng tay rồi?ông là ai vậy?

Đám CA đang hung hăng muốn còng tay người bỗng khựng lại...theo kinh nghiệm người nầy có vẻ không đơn giản nha...không hẹn đồng loạt đưa mắt nhìn Cục trưởng...

Châu cũng thấy có gì đó không đúng...thường ai thấy CA cũng muốn ị trong quần...tên nầy hai tay trong túi quần...mặt bình thản...lảo nhớ trong tỉnh Hậu giang nầy đứa COCC nào lảo củng biết mặt..đâu có thằng nào giống như thằng nầy...có khả năng là từ bên ngoài tới?nếu vậy cũng không đáng gờm lắm...Chủ tịch thành phố nhờ cậy...Chủ tịch thành phố là phe của Chủ tịch tỉnh...nghỉ đến đây,lảo yên chí hơn nhiều...liền hét:

-Bắt hết bọn chúng lại cho tôi...không cần phải nói nhiều...

Chỉ chờ có thế...bọn CA liền hùng hổ xông tới...

-Đùng...đùng...đùng...ba tiếng súng chỉ thiên vang lên...

-Chúng tôi là Cục an ninh quốc gia...tất cả đứng yên...nếu không bắn bỏ...

Nàng vệ sỷ tóc ngắn không biết từ lúc nào đã cầm súng trên tay...hướng lên trời nổ liền ba phát...

Cùng lúc đó cánh cửa lại mở ra..một tóp chừng 20 người...đồng phục đen...tay cầm súng vây lấy hiện trường...một vị sỉ quan quân hàm Thượng tá bước tới hành lể với Nancy:

-Đôi trưỡng Cục An ninh quốc gia Tỉnh chào Thủ trưỡng...hắn đưa tay chào theo nghi thức quân đội...nguyên nhân là lúc hai bên bắt đầu đánh nhau,Nancy đã dùng di động gọi đơn vị an ninh quốc gia địa phương nên họ nhanh chóng đến hiện trường.

Châu như hóa đá...cái nầy...cái nầy sao lại như vậy?lảo run lên..chết mẹ rồi...lảo nằm mơ cũng không ngờ mình đụng vào ổ kiến lửa...

Tình cảnh hôm nay chẵng khác nào tình cảnh của con Chủ tịch tình cách đây mấy tháng trước...

Châu chợt nhớ trước đây mình có nghe nói con Chủ tịch tỉnh đụng phải một nhân vật của cục An ninh quốc gia...nghì tới đây lảo toát mồ hôi lạnh...liền sau đó lão như muốn ngất đi khi nghe nói:

-bắt hết đám người nầy...họ có ý đồ hành hung Thủ trưởng của Cục an ninh chúng ta...không biết vì lý do vì...Nancy thản nhiên phán án tử cho Cục trưỡng Châu...đây là cơ hội danh chánh ngôn thuận để đoạt vị trí Cục trưởng CA thành phố...

-Hiểu lầm...hahaha là hiểu lầm thôi mà...Cục trưởng Châu mặt xám như tro tàn,cố ý muốn gở gạc,chuyện lớn hóa nhỏ,chuyện nhỏ hóa không,lảo liếc nhìn Mạnh như muốn ăn tươi nuốt sống hắn cho hả giận...đầu đuôi câu chuyện cũng tại cái thằng nầy...Mạnh cũng không ngu...thấy Cục trưởng phe mình bổng nhiên xìu,hắn chợt hiểu vì sao “anh Toàn” bỗng nhiên bất tỉnh nhân sự...như vậy..như vậy...3 người đẹp kia...Mạnh run lên.

-Hiểu lầm hay không hiểu lầm về Cục điều tra mới biết rỏ...Vị Thượng tá lạnh lùng thốt...

Đối với Cục an ninh quốc gia,bọn CA chẵng là gì.Chẵng mấy chốc một đám CA,bao gồm Cục trưỡng riu ríu ngoan ngoãn bị áp giãi lên xe quân đội.

Mạnh cũng không ngoại lệ...mặt hắn lúc nầy trắng bệch...một giòng nước ấm làm ướt quần lót...

Chờ cho bọn CA bị áp giãi đi...Đức mĩm cười bước tới ngồi xuống bên cạnh Toàn đang “mê man bất tĩnh” nói bâng quơ:

-Nè...bây giờ tôi đếm tới ba...nếu chú mày còn nằm đây cản đường cản xá....vậy thì phải nhờ họ đem chú mầy về nhốt luôn...Một...Đức vừa cười cười vừa đếm...

-Đức ca...Đức ca...không phải tại em đâu à..nè là cái thằng Mạnh kia...nó nói có người giựt bạn gái nó...nói tới đây Toàn khựng lại...lần trước cũng là vậy..sao lần nầy cũng vậy?Toàn đang “mê man bất tỉnh” bổng bật ngồi lên như có lò xo trên người,nhưng không còn vẻ “ta đây” nữa mà thay vào đó là vẽ mặt hèn mọn,người cong gần 90 độ,mếu máo nhìn Đức van nài kể lể ỉ ôi...

-Chú mầy rãnh quá ha..không có gì làm sao?Lần nầy là lần thứ ba rồi nha..Chú mầy nói đi coi tao phải làm sao đây?Đức mai mĩa...

Toàn run lên...hai chân không đứng vửng,hắn quỳ xuống lại như tế sao..miệng lắp bắp trông thật hèn mọn:

-Đức ca...Đức ca..anh tha cho em một lần nữa thôi Đức ca..anh phạt thế nào em cũng chịu..miễn là tha cho em Đức ca...Toàn mếu máo,chuyện nầy có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của cha và chú...mặt mủi gả là cái chó gì không quan trọng...

Đức kề tai Nancy nói nhỏ:

-Nếu mình có thề sai khiến cha và chú thằng nầy...cũng tốt...sao hả?

-Cậu quyết định đi...Nancy nhu mì ngoan ngoãn để Đức quyết định,lúc nầy nàng đang canh cánh trong lòng...hậm hực liếc Tuyết...cãm thấy bị uy hiếp trước sắc đẹp của cô nàng nầy...thật ra Tuyết không đẹp hơn nàng...nhưng Nancy thấy Tuyết trẻ hơn mình nên sinh lòng cãnh giác...

-Được rồi..được rồi..coi như không phải là lổi chú mầy...cút ngay đi..nhớ kỷ là nhất quá tam nha...

Toàn được đại xá...mừng run lên..khép nép rụt rè lủi mất khỏi hiện trường...

Hoàng biết Đức ca oai phong,cường đại nhưng tai nghe không bằng mắt thấy...hôm nay gả thật mở rộng tầm mắt...lòng kiên định sau nầy nhất quyết “bám” Đức ca...”thề chết tận trung quyết không hai lòng”.

Tuyết không ngạc nhiên,nàng đã thấy qua oai phong của Đức tổng...hôm nay lại càng nhất quyết tìm dịp hiến thân...có đứa con gái nào lại không mơ ước có được người đàn ông như vậy để nương tựa?

Nguyệt,Cúc trong ánh mắt cũng lóe lên vẻ hâm mộ...

Chỉ tội nghiệp Đức tổng vô cớ bị ngắt,véo nhiều lần...

Hai nàng vệ sỷ thì cúi mặt cười trộm...

-Đức tổng nè...tôi giới thiệu cho công ty 2 nhân viên tốt...vậy có phải anh nên biểu hiện một chút không?mời cơm mời nước anh sẽ không keo kiệt chứ?Tuyết dường như chỉ sợ “thiên hạ không loạn” nũng nịu nhìn Đức với ánh mắt “mê man” vòi vỉnh...lại nắm tay Đức mà lắc lắc...

Đức đổ mồ hôi lạnh...thầm rủa :”cô nàng này muốn làm cái gì đây?”...nghỉ vậy nhưng miệng cười haha:

-Bửa nào đi ha...bửa nào đãi cô một bửa coi như...

-Thì bửa nay đi...cũng nhau ngồi xuống uống nước tán gẩu cũng vui...Nancy cướp lời...nụ cười ủy mị trên môi...tay trong tay với Đức tổng,người dựa sát vào hắn...

-Hahaha bửa nay không được rồi..chúng tôi phải về...mai sáng còn phải đi làm...Đức tổng..anh nhớ đấy...Tuyết “phong tình vạn chủng” từ chối khéo lời “mời’ của Nancy đồng thời “ép” Đức tổng “hẹn hò” khi khác...

-Được được...vậy một ngày nào đó sẻ nhờ phó Loan tổ chức họp mặt giửa các đồng nghiệp...Đức thông minh tìm được cách ‘thoát thân’ giửa hai gọng kèm bằng cách lôi phó Loan vào...nếu không khó toàn thân với con cọp cái Nancy nầy...

Thấy cũng không nên làm khó Đức tổng nữa,liếc Nancy,Tuyết đành bấm bụng.:”lần nầy coi như nhường một bước ...cho mi thắng...sau nầy thời gian còn dài...”

Tuyết nghên ngang rời đi cùng hai người bạn.Nancy nhìn theo mím môi...

-Ây da..đau...sao nhéo hoài vậy...Đức nhăn nhó...

-Chưa đâu...tương lai biết được cậu lăng nhăng với nó...thiến luôn...Nancy gầm gừ...

-Cô bị người ta đùa giởn thôi...tui gặp cô ta lần nầy là lần thứ hai...mổi lần không quá 10 phút...nghỉ thử coi có thể nào không?Đức phản bác...nó nói thật...không nghỉ là Tuyết có ý gì với mình..chỉ là chọc Nancy cho vui...nhưng nó lại không nghỉ rằng cái mình không nghỉ tới lại là sự thật...

-vậy thì chưa chắc...chi mong là vậy...Nancy vẩn “lầu bầu”...

-Ậy...không nói nửa...tới đây rồi uống cho đã...

Hoàng nhìn Đức ca với ánh mắt sùng bái ngưỡng mộ...Đức ca thiệt là người có tổ tiên “mả tán hàm rồng”....có nhiều người đẹp bao quanh...cô nào nhìn vào cũng khiến đàn ông đi ở tù...

-Đức ca...tôi về đồn..cậu ở lại chơi vui vẻ...

-Ừm..được...mai mốt có gì liên lạc sau...Đức gật gù như kẻ cả...

Nancy ở Cần thơ một tuần...dĩ nhiên là “bắt cóc” Đức tổng lúc nào cũng ở bên nàng...ngoài những buổi tối dạo phố,ăn trưa ăn chiều ăn tối ...thời gian còn lại đều bắt Đức tổng ra sức cài bừa...như muốn hút hết tinh lực của hắn...có điều Đức tổng là ai chứ?hắn chơi không biết mệt...được dịp liền tha hồ dập người đẹp tơi bời hoa lá...

Đàn bà có ba cái lổ...miệng là “lổ nhất”,lồn là “lổ nhị” ...”lổ tam” là lổ đít...đối với Đức..lổ tam..miển bàn...Đức cũng là thuộc loại “biến thái” nhưng không đễn đỗi bệnh hoạn mà chơi đùa lổ tam...

Mỗi lần dập người đẹp Nancy...cã hai “lổ nhất” và “lổ nhị” của người đẹp đều được Đức tận tình “chiếu cố” và dĩ nhiên nàng không phải là đối thủ của Đức tổng rồi...lần nào cũng kéo cờ trắng xin hàng...miệng thì “oán giận” nói hắn không thương hương tiếc ngọc,chỉ biết vùi hoa dập liểu...nhưng trong lòng rất thỏa mãn...

Lần nầy xuống Cần thơ..không phãi chỉ để “vui vẻ”,một mãnh đất 3 mẫu giửa Phụng Hiệp và Cần thơ cũng được mua để xây biệt thự...việc xây biệt thự do Công ty Đức lập đãm trách...trước khi trở ra Hà nội..Nancy căn dặn đủ hết...cuối cùng trước khi lên máy bay nhéo cho hắn một cái đau thấu trời xanh hăm he hắn coi chừng thành “thái giám”...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện