Hai anh em Lưu Hướng Đông ôm tâm trạng hồi hộp trong phòng khách sạn, riêng người anh thì đứng ngồi không yên từ nãy đến giờ.
Họ đang chờ Lý Tùng Nhất.
Lưu Hướng Đông thậm chí có thể hình dung ra phản ứng của Lý Tùng Nhất, cậu ấy chắc chắn nổi trận lôi đình chạy tới chất vấn anh.

Anh đã nghĩ sẵn cách đối phó, bảo rằng việc thay đổi kịch bản là vì nhu cầu của cốt truyện; tuyệt nhiên không hé răng về lý do ích kỷ của em gái.
Nếu Lý Tùng Nhất muốn hủy hợp đồng, vậy anh bảo đảm không làm khó cậu —— Thậm chí đây là kết quả anh mong muốn nhất.

Anh sẽ giới thiệu cậu đến đoàn phim khác; và như Lưu Hướng Tây đã nói, đến khi "Truyền thuyết Thần Ma" đóng máy, hai anh em nhất định viết một kịch bản đo ni đóng giày cho cậu.
Nhưng, Lý Tùng Nhất không đến.
Từ hơn bảy giờ tối đến mười một giờ đêm, tâm trạng lo lắng của Lưu Hướng Đông dần chuyển thành tê liệt.
Lưu Hướng Tây nói giọng tư lự: "Chả lẽ cậu ấy chưa đọc kịch bản?"
"Chắc phải đọc rồi chứ." Lưu Hướng Đông cũng ngờ ngợ.
"Hay cậu ấy đi tìm sếp Đỗ?"
"Không có đâu." Lưu Hướng Đông nói.

"Nếu sếp Đỗ biết rồi, chúng ta còn ngồi đây được à?"
Hai người gác tay lên trán suy nghĩ cả đêm cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sáng hôm sau, họ lê tấm thân mệt mỏi và cõi lòng bất an đến phim trường.
Lý Tùng Nhất đang trò chuyện rôm rả với một nhân viên nào đó.
Có người hỏi: "Đạo diễn ơi, sao anh tới trễ vậy?"
Lưu Hướng Đông ngượng nghịu gật đầu, thực ra đêm qua hai người chờ Lý Tùng Nhất đến nỗi quên bẵng thời gian.

Anh lúng túng nhìn khuôn mặt tươi tắn của cậu, tự hỏi liệu có khi nào người ta vẫn chưa đọc kịch bản?
Lưu Hướng Đông không còn cách nào khác đành bước tới: "Tùng Nhất, cậu đọc kịch bản kia chưa?"
"Tôi đọc rồi." Lý Tùng Nhất gật đầu.
Lưu Hướng Đông nuốt nước bọt: "Cậu thấy sao?"
"Tôi thấy biên kịch siêu giỏi!" Lý Tùng Nhất nói.

"Trong khoảng thời gian ngắn mà chị Lưu có thể hoàn toàn lật ngược thiết lập của một người; viết lại toàn bộ cốt truyện ở tuyến phụ; còn kết nối liền mạch với tuyến chính, không hề mâu thuẫn tí nào."
Lưu Hướng Tây đỏ mặt, chẳng biết Lý Tùng Nhất đang nói kháy hay khen thật lòng nữa.
Lưu Hướng Đông xấu hổ: "Vậy cậu muốn đóng vai này không? Nếu muốn rút cũng không sao..."
"Tôi thấy vai diễn này có tính thách thức lắm." Lý Tùng Nhất nói.

"Tôi sợ lúc diễn nhập tâm quá, nhiều khi còn phải tự tát mình hai phát."
Lưu Hướng Đông cười khan, dường như không trông thấy bất kỳ sự bất mãn hay bài xích nào trên khuôn mặt cậu —— Trong lòng anh càng thấy thẹn hơn nữa.
Lý Tùng Nhất nói tiếp: "Chị Lưu siêu quá.


Tôi không muốn làm liên lụy đoàn phim nên tranh thủ thời gian nghiên cứu kịch bản đây.

Hai ngày này tôi có thể chưa quen, phiền đạo diễn quay những cảnh khác trước."
Lưu Hướng Đông xấu hổ đến mức thiếu điều đào lỗ chui xuống đất.

Anh gật đầu lia lịa, sau đó lật đật thông báo mọi người vào vị trí chuẩn bị quay cảnh đầu tiên.

Anh không dám đối mặt với Lý Tùng Nhất, sợ lương tâm mình trỗi dậy.
Những nhân vật gắn liền với Giang Tầm Dương cũng nhận kịch bản mới, trong thoáng chốc bao ánh mắt kỳ lạ đổ dồn về phía Lý Tùng Nhất.
Nhưng điều khiến Lý Tùng Nhất ngạc nhiên là Châu Nghệ lên tiếng bênh vực mình.
Châu Nghệ trưng bản mặt cau có hỏi Lưu Hướng Đông: "Tại sao tính cách Tầm Dương thay đổi lớn dữ vậy? Làm thế thì người ta vào vai bằng cách nào?"
Lưu Hướng Đông giải thích: "Kịch bản ban đầu có vài tình tiết thiếu logic và phụ thuộc nhiều vào sự trùng hợp, nên chúng tôi sửa thiết lập nam phụ cốt đưa mâu thuẫn xảy ra cách hợp lý hơn."
Lưu Hướng Đông trình bày rõ ràng mạch lạc khiến Châu Nghệ không còn gì để nói, chỉ là nét mặt cô vẫn sa sầm như lúc nãy.
Điều này đã thay đổi ấn tượng về Châu Nghệ trong lòng Lý Tùng Nhất.

Cậu tưởng Thai Hành từ chối Châu Nghệ bởi vì tính tình của cô.
Song ngoài Châu Nghệ, các diễn viên khác đều bo bo giữ mình.

Họ không có ý kiến gì về kịch bản mới, nhiều lắm thì động viên Lý Tùng Nhất đôi ba câu.

Chỉ là không chừng vẫn có khối người cười trộm sau lưng cậu.
Lý Tùng Nhất chẳng thèm để bụng, tranh thủ thời gian học lời thoại.

Giang Tầm Dương là một người cặn bã, đã nhiều chuyện mà còn hay tầm xàm.
Và tại thời điểm này, phim thần tượng đầu tiên do Lý Tùng Nhất thủ vai chính cuối cùng lên sóng.
Nhưng Lý Tùng Nhất thà nó vĩnh viễn "đắp chiếu".
Thịnh Thiên Nhu vốn dĩ lo lắng, vì nam chính Lý Tùng Nhất dính líu sâu vào vụ án ma túy khiến các đài truyền hình lớn từ chối chiếu phim của cô.

Ngờ đâu cô chưa kịp tìm cách thì Lý Tùng Nhất đã trở mình, dẫn đến bộ phim cũng phất lên như diều gặp gió.

Thịnh Thiên Nhu thầm cảm tạ trời đất khi trước đó cô không lựa chọn biện pháp hạ giá.
Vì Lý Tùng Nhất nổi tiếng sau một đêm, thành thử nhiều người đang săm soi màn thể hiện đầu tay của cậu.
Khi tập đầu tiên phát sóng, sự kết hợp giữa bối cảnh màu mè, kịch bản lỗi thời, cốt truyện thiếu logic và kỹ năng diễn xuất cường điệu của vài diễn viên đã thành công dấy lên làn sóng chế giễu trên mạng xã hội.
Vô số đối thủ mua tài khoản ảo đá xéo Lý Tùng Nhất nom như "bình hoa di động", gu kịch bản đã tệ mà lòng dạ còn thâm sâu như Tư Mã Chiêu*.
[1] Tư Mã Chiêu: là một chính trị gia, quân sự gia, một quyền thần trứ danh thời kì cuối của nhà Tào Ngụy thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Nhiều người qua đường mất hứng thú với bộ phim này sau khi trông thấy vài tình tiết thiếu não và những thước quay kinh hoàng do các nhà phê bình chọn lọc.


Qua đó, ấn tượng về Lý Tùng Nhất trong họ bắt đầu giảm sút.

Họ nghĩ rằng cậu muốn kiếm tiền bằng cách quay những phim rác thiếu chiều sâu nội dung.
Ngay cả fans nhan sắc* của Lý Tùng Nhất ngay từ đầu còn chịu khó cắn răng xem tiếp, song kết quả tuổi đời quá nhỏ không thể chống lại thế tấn công của kịch bản não tàn.
[2] Fans nhan sắc (颜粉): ý chỉ những người hâm mộ thích thần tượng chỉ vì vẻ ngoài của họ.
Vào thời điểm đen tối nhất, Lý Tùng Nhất cuối cùng nhận ra vai trò của ê-kíp.
Đội ngũ quan hệ công chúng của cậu nắm chắc hai mâu thuẫn chính: Thứ nhất, Lý Tùng Nhất diễn phim này từ khi còn là một vô danh tiểu tốt.

Có phim đóng là may, còn chất lượng phim thì không liên quan đến gu kịch bản.

Thứ hai, Lý Tùng Nhất là người gánh diễn xuất toàn phim.
Điều thứ hai không cần nói quá cầu kỳ, chỉ cần trích xuất bất kỳ cảnh quay nào của Lý Tùng Nhất rồi tạo thành ảnh động, sau đó đăng lên các trang truyền thông xã hội là có thể đảo ngược ấn tượng của công chúng.
—— "Ái chà chà, boy đẹp giai vừa kiêu ngạo vừa dịu dàng mặc hàng Taobao mà đẹp như Luxury!"
Mặc dù Lý Tùng Nhất cho rằng "cây ngay không sợ chết đứng", tài năng diễn xuất của cậu sớm muộn gì cũng chinh phục mọi người.

Nhưng ê-kíp phía sau nghiễm nhiên đã đẩy nhanh quá trình này và mở rộng phạm vi đến mức cao nhất.

Trong khoảng thời gian ngắn, các bài đăng dài càn quét khắp mặt trận internet.

Sau khi trông thấy hiệu quả tích cực thì ê-kíp kịp thời dừng tay, tránh cho tuyên truyền quá đà gây phản cảm; phần còn lại để cư dân mạng tự phát huy.
Một vài người đã cố tình cắt nối riêng từng thước phim của Lý Tùng Nhất.

Tất cả cư dân mạng vừa nhìn thấy đã bật khóc, vì sao họ cảm thấy mỗi phân cảnh của Lý Tùng Nhất khi đặt riêng lại không hề mang hơi hướm não tàn của phim thần tượng vậy? Rõ ràng tình cảm chất chứa trong mắt, lời thoại ngu si mà diễn đạt tự nhiên; yêu và ghét của cậu dường như có căn nguyên, vả lại chúng không hề phi logic chút nào cả.

Dẫu video không có nữ chính, mọi người vẫn dư sức tưởng tượng ra một chuyện tình lâm li bi đát.
Người hâm mộ trên Weibo của Lý Tùng Nhất bắt đầu tăng dần.
Nhưng điều mà Lý Tùng Nhất không bao giờ ngờ tới là cơ duyên tiếp theo cho cư dân mạng bàn tán về cậu đến từ một sai lầm.

Nói chính xác là sai lầm của người biên tập phim.
Lần đó Lý Tùng Nhất kháng cự diễn cảnh hôn, cuối cùng phải mượn góc quay.
Nhưng trong phim, không hiểu sao người biên tập lại ghép vào một cảnh NG.
Trong cảnh quay đặc tả*, Lý Tùng Nhất đến gần Thịnh Thiên Nhu.

Và khi chuẩn bị hôn cô thì đôi môi cậu bỗng run rẩy, hàng mày cau chặt thể hiện đúng chất vẻ miễn cưỡng.

Tuy rằng cảnh quay này chỉ xuất hiện trong chớp nhoáng rồi chuyển sang góc quay trung cảnh* và viễn cảnh, song những khán giả tinh ý đã phát hiện ra và nhanh chóng chụp màn hình, chia sẻ niềm vui với toàn thể cư dân mạng.
[3] Cảnh quay đặc tả (Extreme Close-up): là một cảnh dùng để nhấn mạnh một chi tiết nào đó trên cơ thể người như mắt, miệng, tay,...!hoặc một chi tiết nào đó của các đồ vật như: ngòi bút mực, 1 phím chữ A trên bàn phím máy tính, logo trên một sản phẩm đóng gói,...
[4] Quay trung cảnh (Medium Shot): hay còn gọi là cảnh quay nửa người ("Waist" shot), vì khung hình thường cắt nhân vật từ thắt lưng (eo) trở lên.

Trong cảnh quay này, con người chiếm tỉ lệ lớn và là phần chính của khung hình, hành động của nhân vật là rõ ràng.
Một số người đã đón đầu xu hướng bằng cách thêm từ "Ghét bỏ" vào bức ảnh, diễn giải một cách sinh động biểu cảm khó tả của Lý Tùng Nhất.

Bức ảnh này trở nên phổ biến và thường xuyên xuất hiện dưới bình luận của nhiều trang Weibo khác nhau.
Vốn dĩ mọi người muốn đùa chút chơi, song đối thủ của Lý Tùng Nhất lại kiếm chuyện.

Họ phao tin Lý Tùng Nhất không kính nghiệp; không tôn trọng nữ diễn viên, khiến Thịnh Thiên Nhu mất mặt tại chỗ.
Ê-kíp của Lý Tùng Nhất ra tay một lần nữa, giải thích rằng hôm đó cậu không khỏe và buồn nôn nên có vài cảnh NG, nhưng sau rốt vẫn hoàn thành tất cả cảnh quay trong ngày.

Về việc tại sao xảy ra sai sót trong phim, nguyên nhân chính là người biên tập và nhà sản xuất làm việc ẩu tả.
Họ nhẹ nhàng chuyển hướng gió dư luận sang bộ phận biên tập trước khi đối thủ đơn phương lôi kéo Lý Tùng Nhất xuống vũng bùn.
Vì muốn lấy lại thể diện nên Thịnh Thiên Nhu ghét cay ghét đắng Lý Tùng Nhất thế nào chăng nữa, vẫn hợp tác nói rằng Lý Tùng Nhất là một diễn viên chuyên nghiệp.

Hôm đó cậu bị sốt và tiêu chảy liên tục, nhưng vẫn hoàn thành hết cảnh quay theo đúng tiến độ.
Còn việc khán giả tin hay không, là tùy ở họ.
Dẫu sao thì từ nay, Lý Tùng Nhất mãi mãi sống trong kho meme của cư dân mạng.
Ngoài ra, họ còn vô tình chữa trị thành công chứng tự luyến suốt ngày của Lý Tùng Nhất.

Chẳng qua đối với Thai Hành, đây chỉ là một căn bệnh không nhầm nhò gì cả.
Chủ yếu mỗi khi Lý Tùng Nhất đang tán dóc với hắn rồi đột nhiên "bẻ lái", Thai Hành đều không ngần ngại phô ra *ghét bỏ.jpg*.

Lý Tùng Nhất làm sao có thể tự ruồng bỏ chính mình, cuối cùng đành phải ngậm ngùi nói chuyện đường hoàng.
Lý Tùng Nhất: "Chuỗi thức ăn" thế nào rồi?
Thai Hành: Đang trong hậu kỳ.

Hưởng sái ánh sáng của cậu, có mấy công ty phân phối đang ngỏ lời.

Nhưng ý của đạo diễn là tốt nhất chiếu nó ở một số liên hoan phim có tiếng trong nước.

Biết đâu giành được vài giải thưởng, tích lũy chút danh tiếng và mở ra thị trường trong giới hâm mộ điện ảnh? Đến khi đĩa blu-ray* phát hành, chỉ số không đến nỗi phải chạm đáy.
[5] Đĩa Blu-ray: là tên một định dạng đĩa quang thế hệ kế tiếp thay thế DVD được phát triển bởi Hiệp hội Đĩa Blu-ray.

Đĩa Blu-ray hiện rất được ưa chuộng tại các nước phát triển do có dung lượng lưu trữ cao, chứa đựng được nhiều dữ liệu, đáp ứng được nhu cầu của ngành công nghiệp giải trí
Lý Tùng Nhất: Ừ, được đó.

Tôi thích đạo diễn Phương là bởi cái tính kiên định của ảnh.
Thai Hành: À quên nữa.

Nhờ có cậu cho tôi ké fame, vừa nhận vai chính trong một bộ kinh phí thấp đây.


Tên là "Chết đi sống lại".
Lý Tùng Nhất: Cái tên...
Thai Hành: Siêu hợp.

Đây là chủ đề vòng lặp vô hạn, hễ nhân vật chính chết thì nhất định sống lại ở một thời điểm ngẫu nhiên nào đó trong cuộc đời mình.

Cốt truyện nhức não, nhân vật có IQ.

Tôi thích cực! Cậu coi chừng nha, phim tôi mà ra mắt thì độ hot bảo đảm tăng vọt.

Tôi sắp đè bẹp cậu rồi, có sợ không! Muah ha ha.
Lý Tùng Nhất: Hoan nghênh đè bẹp tôi.

Tôi không sợ gì hết.
Lý Tùng Nhất: À mà, anh muốn thăm đoàn phim tôi không? Sẵn tiện tương tác trên Weibo luôn?
Điều mà Lý Tùng Nhất nghĩ đến đầu tiên là cậu vừa "mở khóa" gói biểu tượng cảm xúc, lượng người hâm mộ trên Weibo đã tăng lên hơn năm trăm vạn.

Lúc này nếu tương tác với Thai Hành, có thể giúp hắn tăng cơ hội tiếp xúc với công chúng.
Về sau cậu nghĩ lại, nữ chính trong phim là Châu Nghệ kiêm bạn cùng lớp của Thai Hành.

Chẳng biết hắn có ngại không.
Thai Hành trả lời cách ngắn gọn: Được nghen.

Cậu muốn tôi xuất hiện trong tư thế nào? Tổng tài bá đạo? Dịu dàng thâm tình? Hay bí ẩn khó lường?
Lý Tùng Nhất cười: Bé vợ hiền huệ dịu dàng, thụ.
Thai Hành: Phắn.

Dù tôi là bé vợ hiền huệ cũng phải công chứ.
Lý Tùng Nhất: Ai nói hả!
Thai Hành: Trên mạng nói.

Cậu không thấy mấy bình luận dưới hình tụi mình à? Mấy cổ nói cậu là thụ nè.

[ảnh chụp màn hình_1] [ảnh chụp màn hình_2].
Lý Tùng Nhất lòng đau như cắt: Sai quá sai! Lẽ ra ngay từ đầu bán hủ không nên nghe theo anh.

Anh đánh lừa mọi người, khiến cho cư dân mạng có ấn tượng sâu với tôi rồi.
Thai Hành vặn lại: Ê, cậu có nghe anh mày nói không? Cậu tự biên tự diễn thì liên quan gì đến anh mày hử?
Lý Tùng Nhất nhớ kỹ lại, hình như là vậy thật...
Tiêu rồi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện