Xoẹt.

Đột nhiên Sở Phong nhảy lên, thanh đoản kiếm màu đen xẹt qua trong rừng, giống như điện mang hoành không, hóa thành một dải lụa chém về phía trước.

Vèo một tiếng, chính xác mà lăng lệ. Cổ tên dị nhân kia xuất hiện một vết cắt. Khi thanh đoản kiếm chém qua, tốc độ quá nhanh, mang theo một luồng máu.

Sở Phong giết người một cách vô tình, dã tính nguyên thủy được phóng thích hoàn toàn.

Nhưng lực sinh mệnh của tên dị nhân này khá mạnh. Cho dù cổ đã bị cắt một vết, gã vẫn cố gắng quay người, gương mặt méo mó, tứ chi tăng vọt.

Trong nháy mắt, khắp người gã phủ đầy lông đen, ngay cả gương mặt cũng không ngoại lệ, trong miệng nhô ra răng nanh, dữ tợn và kinh khủng, đánh thẳng về phía trước.

Gã muốn gào thét, nhưng yết hầu đã bị cắt, hai mắt mang theo hàn quang, vừa không cam lòng lẫn tuyệt vọng, muốn phản công trước khi chết.

Sở Phong kinh ngạc. Cổ tên dị nhân này sắp gãy mất, nhưng vẫn phát sinh dị biến, trước khi chết vẫn còn ra tay được, quả nhiên lực sinh mệnh quá ương ngạnh.

Người này giống như một con vượn quỷ, khí tức thảm liệt, hai tay to bằng cái thớt.

Xoẹt.

Đáng tiếc, Sở Phong không cho gã cơ hội. Tay hắn hất lên, thanh đoản kiếm màu đen bay ra, trúng vào trán của gã. Máu tươi chảy ra. Lần này dị nhân rốt cuộc không còn động đậy được nữa, hai mắt mở to, thẳng tắp ngã về phía sau.

Sở Phong lách người đỡ lấy gã, sau đó đặt gã xuống đất. Khổ người tên dị nhân này quá lớn. Cho dù ngã vào bụi cỏ cũng sẽ phát ra động tĩnh không nhỏ.

Hắn rút thanh đoản kiếm màu đen, lau đi vết máu, giống như một sát thủ chuyên nghiệp, một lần nữa lên đường, tràn ngập sát ý.

Sở Phong lạnh lùng vô tình, trong lồng ngực mang theo một sự tức giận, một đường hướng về phía trước. Đám người này phục kích ở đây để giết chết hắn, vậy hắn cũng không cần phải nương tay.

Sau đó không lâu, hắn lại giết chết thêm hai cao thủ dị nhân.

Lúc này, bên trong khu rừng rất yên tĩnh. Dần dần, đừng nói là tiếng thú gào, ngay cả tiếng chim hót cũng không nghe thấy được, hơi có vẻ tĩnh mịch.

Sở Phong biết, tình huống đang không ổn. Đám dị nhân này khả năng có liên lạc với nhau. Việc hắn giết người hơn phân nửa đã bị bại lộ, những người khác cũng đã có cảm giác.

Bằng không, tại sao khu rừng lớn như vậy đột nhiên trở nên yên tĩnh? Rõ ràng đang có một luồng sát khí tràn ngập, đang kích động và khuếch trương.

Đột nhiên, Sở Phong cảm nhận được cơ thể run lên, có một cảm giác đau đớn, giống như có một thanh trường mâu đang gác sau lưng hắn, khiến cho hắn cảm thấy bất an trong lòng.

Trực giác bản năng giúp cho hắn nhìn thấy rõ, nguy hiểm đang giáng xuống, là trí mạng.

Sở Phong xoay người, nhanh như báo săn xuyên qua khu rừng, trong nháy mắt đã rời xa mấy chục thước. Tốc độ của hắn quá nhanh.

Oành.

Cùng lúc đó, chỗ vừa rồi hắn đứng ánh lửa ngút trời. Một viên đạn hỏa tiễn rơi xuống, dễ như trở bàn tay, hình thành vụ nổ lớn. Tảng đá vỡ nát, cây cối ngã xuống.

Sở Phong nhìn thấy một dị nhân với đôi cánh chim màu tím đang lơ lửng giữa không trung, đang nhìn xuống hắn, trên vai còn khiêng một khẩu súng bắn hỏa tiễn.

Lúc này, tên dị nhân một lần nửa sử dụng vũ khí nóng, đồng thời hô to: “Ở đây.”

Bọn họ không biết mục tiêu có hình dáng như thế nào, chỉ nhận được mệnh lệnh, một khi có người xâm nhập vào khu vực này, giết chết không cần quan tâm.

Dị nhân không có ai yếu. Sở Phong vừa mới ám sát, lập tức bị phát hiện, bị phản kích kịch liệt.

Yên tĩnh bị phá vỡ. Khu rừng bộc phát một luồng sát khí rất mạnh. Hơn mười bóng người đang nhanh chóng tiếp cận bên này.

Oành.

Giữa không trung, sau khi tên dị nhân kia gắn xong một viên đạn hỏa tiễn, y một lần nữa khai hỏa. Y có được năng lực mạnh mẽ ở trên không, mang theo vũ khí nặng như vậy cũng không thành vấn đề.

Đá bay tán loạn, cây cối sụp đổ. Nơi mà Sở Phong đang sống yên ổn lập tức hóa thành đất khô cằn, bị san thành bình địa.

Hắn đã sớm tránh né. Cảm giác cường đại giúp cho hắn luôn cảm nhận được nguy hiểm từ rất sớm, có thể tránh đi đầu tiên.

Lúc này, từ đằng xa, đám dị nhân cường đại đang nhanh chóng tiếp cận, đồng thời truyền đến một tiếng nổ, lại có máy bay trực thăng được trang bị vũ trang, mang theo hỏa lực kinh khủng.

“Mày nhất định phải chết.” Từ đằng xa có người gào thét.

Đồng thời, tên dị nhân giữa không trung đang tìm kiếm hắn. Hai lần oanh kích của y đều không đánh trúng đối phương. Điều này khiến cho sống lưng của y hơi lạnh. Rốt cuộc là y đã gặp phải một con quái vật như thế nào vậy? Đó là cảm giác cường đại đến cỡ nào?

Y đã từng gặp một quyền sư già ở Sinh Vật Thiên Thần. Khi truyền quyền thuật cho bọn họ, ông cụ đã từng nói qua, thời cổ đại thường có những cao thủ khủng bố, cảm giác kinh người, có thể tránh được đủ loại nguy cơ.

Hiện tại, y đang gặp được một người?

Y lơ lửng giữa không trung, cảm giác cơ thể phát lạnh. Y biết nhiều người như vậy, vây quét chưa chắc có thể thành công. Trực giác người kia quá nhạy cảm.

Đột nhiên, lông tơ y dựng đứng, da đầu tê dại, rùng mình một cái, giống như bị một con cự thú Hồng Hoang để mắt đến.

Nhưng y đang đứng giữa không trung, ai có thể tổn thương được y chứ? Nhưng y vẫn phản ứng nhanh chóng, vỗ cánh muốn xông lên trời.

Nhưng đã muộn rồi. Một bóng người mạnh mẽ nhưng nhẹ nhàng, giống như một con vượn thần hoành không, từ một gốc đại thụ nhảy lên giữa không trung, tay cầm một thanh đoản kiếm màu đen chém về phía trước.

Phụt.

Răng rắc.

Hai tiếng vang liên tiếp vang lên. Đầu tên dị nhân rơi xuống đất, máu tươi dâng trào, trực tiếp mất mạng.

Ngoài ra, khẩu súng bắn hỏa tiễn mà y đang khiêng cũng bị thanh đoản kiếm màu đen bổ đứt thành hai đoạn, từ giữa không trung rơi xuống.

Dị nhân chạy đến, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Đây là thủ đoạn như thế nào vậy? Người kia thật sự rất đáng sợ.

Bọn họ nhìn thấy một thân ảnh như man long bay ngang qua bầu trời, mang theo thanh đoản kiếm màu đen chui vào trong tán cây, cứ như thế mà biến mất.

Điều này thật sự quá kinh khủng. Người kia từ trên tán cây nhảy đến giữa không trung, chém thẳng dị nhân cường đại đang bay trên trời, quả quyết mà lăng lệ, một kích tất sát.

Một số dị nhân cảm thấy nặng nề trong lòng. Bọn họ vừa nhìn thấy một con quái vật. Trước kia, bọn họ muốn trực tiếp giết chết, bây giờ xem ra, phải trả một cái giá không nhỏ mới có thể diệt trừ.

Oành.

Máy bay trực thăng được trang bị vũ trang trút đạn xuống đầy trời, đánh vào gốc cây đại thụ kia. Trong chớp mắt, lá cây bay tán loạn, cuối cùng đại thụ ầm ầm ngã xuống, triệt để bể nát.

Nhưng, khu vực đó lại không có người. Hắn một lần nữa không nhìn thấy tăm hơi.

Huyện thành, trong một khu nhà cao cấp.

Hứa Uyển Thanh đi tới đi lui, trong lòng không yên. Không diệt trừ được tên cao thủ đó, trong lòng cô ta khó mà bình an, luôn cảm thấy sẽ bị Lâm Nặc Y biết được chuyện bí mật, đồng thời sợ tên cao thủ kia đến báo thù cô ta.

“Uyển Thanh, thả lỏng đi. Mau thử loại rượu vang này đi, không tệ đâu.”

Chàng thanh niên trẻ tuổi vẫn rất bình tĩnh, mỉm cười, anh tuấn nho nhã, từ đầu đến cuối vẫn duy trì bình thản, tuyệt không lo lắng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện