Sáng sớm hôm sau.

"Hàn tiểu ca, mọi người đều đã tới đủ, ngươi mau qua đi!"
"Nhanh vậy sao?"
"Hôm nay là Ngày phụ nữ, lát nữa những nữ nhân kia đến thì không tiện rồi."
"Cũng đúng nhỉ, được rồi, vậy chúng ta qua đó."
Hàn Nghệ và Lưu Nga rời khỏi hậu viện, đi về phía Phương Phi lâu, vừa đi vừa nói: "Đúng rồi, lát nữa tỷ bảo người truyền ra tin tức Hoàng thượng và Võ Chiêu nghi giá lâm hẻm bắc đi."
Lưu Nga bị hù tới mức suýt chút cắn lưỡi, nói: "Hàn tiểu ca, Hoàng thượng vi phục xuất tuần là bí mật, sao có thể tùy tiện truyền ra ngoài."
Hàn Nghệ nói: "Bí mật cái lông gì, ta xem chừng đại thần trong triều đều biết cả rồi, mà cũng chẳng phải chỉ có mình chúng ta biết, Vân Thành quận chúa, Nguyên Mẫu Đơn đều biết, sợ cái gì."
Lưu Nga nói: "Nhưng tại sao ngươi muốn làm như vậy?"
Hàn Nghệ chặc lưỡi một tiếng, nói: "Tỷ vẫn không rõ sao, lúc trước khi ta đắc tội Hộ Bộ Thượng thư, những thương nhân kia đều lo lắng sợ hãi, bây giờ Hoàng thượng đã giá lâm đến hẻm bắc chúng ta, nếu chuyện này truyền ra, vậy thì hẻm bắc chúng ta sẽ thay đổi về chất, chuyện tốt lớn như vậy, nếu không tuyên truyền ra ngoài, vậy chúng ta còn làm ăn gì nữa, về nhà cày ruộng cho rồi."
Nói tới đây, hắn lại bổ sung: "Nhưng tỷ cũng đừng nói Hoàng thượng đến đây coi trình diễn Thời trang, tỷ cứ nói như vầy, Hoàng thượng và Võ Chiêu nghi đến ủng hộ ngày nữ nhân."
Lưu Nga thấy Hàn Nghệ không nói với nàng bằng giọng thương lượng thì biết không thể thay đổi được, hơn nữa nếu truyền tin tức này ra, đối với hẻm bắc đích thực là sự tuyên truyền vô cùng tốt, chỉ là có chút sợ hãi, dù sao cũng là lợi dụng Hoàng thượng nha, gật đầu nói: "Được, ta biết rồi."
Trong khi nói, hai người đã đến cửa sau, Lưu Nga dẫn theo người của nàng đi trước coi tình hình, mà Hàn Nghệ dẫn theo hai hạ nhân vào trong lâu, lúc này bên trong có không ít người ngồi, đều là thương nhân hẻm bắc.

"Hàn tiểu ca, ngươi làm việc này thật không phúc hậu mà.

Chúng ta đều nộp cùng khoản tiền thuê, dựa vào cái gì buổi trình diễn Thời trang hôm qua không có phần của chúng ta, chỉ treo bảng hiệu của Rama huynh và lão Cổ chứ."
"Đúng vậy, chỗ Phượng Phi Lâu có thể treo biểu ngữ rất nhiều, đâu phải không có chỗ."
"Cho dù bọn họ cho người ưu đãi, chúng ta cũng có thể cho nha, ít nhất ngươi phải nói với chúng ta một tiếng nha!"
Những thương nhân này nhìn thấy Hàn Nghệ thì lập tức nã pháo, suy độc hai người Rama Sayidd và Cổ Phú Quý bình tĩnh ngồi đó, rất khiêm tốn.

Hóa ra hôm qua sau khi trình diễn Thời trang kết thúc, không ít nữ nhân chạy đến tiệm của bọn họ, hỏi những trang sức và phấn son mà những người mẫu kia đeo.

Việc này khiến những cửa tiệm còn lại đỏ cả mắt, bọn họ không biết việc này, trong lòng sao có thể không oán Hàn Nghệ, thật sự là quá thiên vị.

Hàn Nghệ cười gật đầu nói: "Các vị, các vị, xin nghe ta nói.

Ta không phải thiên vị, mà là thương phẩm của hai nhà bọn họ vừa hay thỏa mãn yêu cầu của buổi trình diễn Thời trang, do vậy mới sắp xếp như vậy."
Tiền Đại Phương nói: "Tức là nói, trình diễn Thời trang sau này đều không liên quan đến chúng ta."
Trình diễn Thời trang đã kết thúc rồi, có oán giận nữa cũng không xoay chuyển được gì, bọn họ cũng không phải thật sự so đo hôm qua, mà là muốn thương lượng ngày mai, đây mới là mấu chốt.


Hàn Nghệ nói: "Không phải là nói vậy, đây là lần đầu tiên ta làm, rốt cuộc hiệu quả ra sao ta cũng không biết.

Nhưng trước mắt thấy dường như rất tốt.

Các buổi trình diễn Thời trang sau này, bao gồm cả kịch nói, chúng ta sẽ chọn ra một vị trí thích hợp, dùng để cho thuê."
"Cho thuê?"
Tiền Đại Phương ngẩn người.

Cho dù ngươi là tên keo kiệt, ta cũng phải lột một lớp da của ngươi xuống.

Hàn Nghệ gật đầu nói: "Các ngươi xem chỗ của Phượng Phi Lâu chúng ta chỉ lớn như vậy, rất khó thỏa mãn tất cả cửa hàng, cho nhà này, không cho nhà kia chắc chắn là không tốt lắm, giống như bây giờ vậy.

Ta nghĩ như vầy, chúng ta đều là người làm ăn, thì cứ làm theo quy định làm ăn thì không gì thích hợp hơn."
Những chủ tiệm kia đều nhìn trái nhìn phải, trong lòng nhao nhao thầm mắng Hàn Nghệ thật sự quá gian trá, hóa ra chúng ta oán than là để giúp ngươi kiếm tiền nha!
Hàn Nghệ đều nhìn thấy trong mắt, nghĩ bụng, đám gian thương các ngươi, chỉ muốn vào, vừa phải ra tiền thì không lên tiếng rồi, thật sự coi ta là kẻ ngốc à! Việc này hắn không gấp, bởi vì hắn tin chỉ dựa vào địa vị của kịch nói và trình diễn Thời trang, những vị trí quảng cáo kia trễ một ngày thì có thể có giá trị khác rồi.

Rama Sayidd đột nhiên nói: "Hàn tiểu ca, ngươi cũng tính toán quá tỉ mỉ rồi, chỉ một vị trí trống mà thôi, còn phải đòi tiền."
Cổ Phú Quý nói: "Đúng vậy nha, chúng ta đều là làm ăn nhỏ, tiền thuê cao ngất như vậy, còn phải bỏ tiền này, vậy chúng ta còn kiếm cái gì nha."
Những thương nhân kia nhao nhao quay đầu sang, hồ nghi nhìn hai người bọn họ kẻ xướng người họa.

Hàn Nghệ nghe thấy thì cười thầm trong lòng, hai con cáo già các ngươi, lát nữa vừa xoay lưng, nhất định là hai người các ngươi là kẻ đầu tiên chạy đến thuê vị trí quảng cáo, nhưng cũng không lộ thanh sắc, khoản tiền này không chạy thoát được, nếu đã không chạy được thì còn bàn cái gì, cười nói: "Việc này chú trọng ngươi tình ta nguyện, nếu các vị không muốn thuê vậy cũng không sao, việc này lần sau nói tiếp đi.

Hôm nay ta gọi các vị đến đây, là có chuyện tốt giới thiệu cho các vị."
Những gian thương này vừa nghe vậy, lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng, dù sao thì Hàn Nghệ chưa bao giờ khiến bọn họ thất vọng.

Hàn Nghệ nói: "Tuy rằng buổi trình diễn thời trang hôm qua các vị đều không có mặt, nhưng ta tin rằng các vị cũng luôn chú ý, chắc chắn là nắm rõ như lòng bàn tay chi tiết của Thời trang tú.

Chỉ dựa vào mắt nhìn thương nghiệp của các vị, Nét Đẹp Tự Do vừa khai trương thì sẽ thu được thành tích thế nào, trong lòng các vị cũng nhất định có tính toán rồi."
Mọi người hơi gật đầu, trong lòng chỉ có hâm mộ, nhưng nghĩ trái nghĩ phải hình như không quan hệ lớn đến bọn họ.

Hàn Nghệ khẽ mỉm cười, đột nhiên gật đầu vói trợ thủ bên cạnh.


Chỉ thấy một hạ nhân bưng một mâm gỗ đi tới, trên mâm gỗ đựng một món đồ giống như là từng tấm vé kịch nói vậy, phát cho mỗi người một tấm.

"Phiếu mua hàng?"
Tiền Đại Phương nhìn vé trong tay mình, cau mày đọc.

Hàn Nghệ cười nói: "Đúng vậy, chính là phiếu mua hàng, cái này vốn là ta chuẩn bị cho cửa tiệm Nét Đẹp Tự Do, phàm là sau khi mua một số lượng phục sức nhất định ở Nét Đẹp Tự Do, chúng ta sẽ tặng phiếu mua hàng này, vốn dĩ ta định phiếu mua hàng này chỉ sử dụng giới hạn ở Nét Đẹp Tự Do, nhưng ta lại là chủ nhân của hẻm bắc, ta cảm thấy cần phải tạo phúc cho mọi người.

Nếu các vị gật đầu đồng ý, phiếu mua hàng này có thể sử dụng ở bất cứ cửa hiệu nào ở hẻm bắc."
Rama Sayidd nghe thấy thì đảo mắt mấy vòng, đột nhiên liếc nhìn sau lưng tấm phiếu, lập tức ánh mắt lóe lên, lập tức nói: "Ta không có ý kiến."
Tiền Đại Phương nói: "Ngươi đương nhiên không có ý kiến, trên phiếu mua hàng này có ghi rõ ràng, một tấm phiếu mua hàng trị giá cả mười văn tiền, son phấn của ngươi mắc như vậy, người ta vì dùng mười văn tiền này, nói không chừng còn phải bỏ ra nhiều tiền hơn.

Nhưng ta bán gạo nha, lợi nhuận ít ỏi, căn bản là không kiếm được lợi.

Khi nói chuyện, ông ta lắc đầu nguây nguẩy."
Ngoài ra còn có rất nhiều thương gia đều lần lượt lắc đầu, đều cho rằng phiếu mua hàng tương sinh tương khắc với tiệm của mình, không dùng được, không dùng được.

Hàn Nghệ cười nói: "Tiền lão ca chắc chắn là không xem phía sau rồi."
Phía sau?
Tiền Đại Phương lật sang xem, hai mắt trừng lên, nói: "Nhất định phải tiêu phí hơn 50 văn tiền mới có thể sử dụng."
Hàn Nghệ nói tiếp: "Hiện nay tuy rằng giá gạo thấp, nhưng đang là thời điểm thu hoạch vụ thu, gạo mới rất nhanh sẽ đổ vào thị trường, gạo cũ cũng nên đào thải rồi, giá tiền chắc chắn phải thấp, thúc đẩy tiêu thụ như vậy, có thể giúp cho Tiền lão ca nhanh chóng bán xong gạo cũ rồi."
Tiền Đại Phương đảo mắt mấy cái, liền không lên tiếng.

Hàn Nghệ đằng hắng một tiếng, nghiêm túc nói: "Căn cứ theo dự đoán của ta, ba ngày trước khi Nét Đẹp Tự Do khai trương, buôn bán nhất định sẽ cung không đủ cầu, như vậy sẽ có rất nhiều phiếu mua hàng tuôn vào hẻm bắc.

Mười văn tiền nhiều không phải nhiều, ít cũng không phải ít, nếu không xài hết, vậy cũng thật đáng tiếc.

Đến lúc đó chắc chắn sẽ k1ch thích các khách nhân vào cửa tiệm của các bị tiến hành tiêu phí, như vậy có thể nâng cao ngạch tiêu thụ của các vị rất lớn, nói cách khác, dùng mỗi một phiếu mua hàng này, chí ít có bốn mươi văn tiền rơi vào trong túi của các vị.

Ngoài ra có thể sẽ tăng thêm không ít khách hàng mới, việc này còn quan trọng hơn là lợi ích trước mắt nữa.

Khách nhân là gốc rễ của chúng ta, các vị đều là người thông minh, hẳn sẽ không cự tuyệt chuyện tốt này chứ."

Mọi người nghe được đều liếc mắt nhìn nhau.

Đậu Nghĩa trước nay cẩn thận đột nhiên nói: "Đây đích thực là chủ ý hay, nhưng, nếu có người làm giả thì sao?"
"Ta sẽ cảm kích hắn." Hàn Nghệ cười ha ha nói: "Đầu tiên, phiếu mua hàng này chỉ giới hạn trong bảy ngày, ta dám bảo đảm trong bảy ngày không ai có thể phá giải được phiếu mua hàng này.

Lùi một vạn bước mà nói, cho dù có tạo ra được thì giá trị cũng không nhỏ, hơn nữa còn phải chuẩn bị mấy chục văn tiền mới có thể dùng hết tấm phiếu mua hàng này.

Chuyện làm giả này, lẽ nào các vị lại để ý?"
Đậu Nghĩa sửng sốt, vỗ trán nói: "Đúng đúng đúng, ta già hồ đồ mà."
Hàn Nghệ cười nói: "Vẫn là câu nói kia, các vị tốt, hẻm bắc mới có thể tốt, ta cũng không ngu đến mức tát ao bắt cá đâu."
Loại chuyện tốt này không ai lại cự tuyệt cả.

Tất cả thương nhân nhất trí gật đầu thông qua.

Một cao trào tiêu phí mới lại đang được ấp ủ.

Hàn Nghệ cười nhạt, thầm nói, các ngươi đợi là được rồi, đợi sau này khi phiếu mua hàng này lên thị trường, nhất định sẽ chấn động cả Trường An, thậm chí là cả Đại Đường.

Sau khi thương lượng xong việc này, mọi người đều tự mình trở về, dù sao thì hôm nay vẫn là ngày nữ nhân, đã có nữ nhân đến rồi, bọn họ không dám ở lại đây quá lâu, lần lượt đi con đường chuyên dụng rời đi.

Hàn Nghệ vừa rời khỏi Phượng Phi Lâu, vừa hay thấy Lưu Nga đi qua, đang chuẩn bị chào hỏi, lại nghe có người hét lên: "Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca, xin dừng bước."
Hàn Nghệ qay đầu lại, chỉ thấy Rama Sayidd chạy đến, thầm nói, lão cáo già này thật sự là tranh thủ thời gian mà, hơn nữa da mặt đủ dày, nếu là ở hậu thế, e rằng cũng sẽ có được thành công, cười ha ha nói: "Nếu ta không đoán sai, Rama tiên sinh nhất định đến vì biểu ngữ kia."
Rama Sayidd cười ha ha nói: "Hàn tiểu ca quả nhiên thông minh, vị trí nay ta muốn chắc rồi."
Hàn Nghệ gật đầu nói: "Rama tiên sinh đừng nóng lòng, vị trí này ta cũng sẽ giữ lại giúp ngươi.

Ngoài ra, ta còn dự định hợp tác lâu dài với ngươi, sau này để ngươi toàn quyền tài trợ son phấn và hương liệu cho kịch nói, trình diễn Thời trang.

Đương nhiên, ngươi vẫn phải trả một khoản tiền thuê, nhưng việc này có thể bàn bạc."
Rama Sayidd đảo mắt trái phải: "Ai ôi, thật sự là quá cảm tạ, chúng ta một lời đã định."
"Một lời đã định."
Hàn Nghệ gật đầu.

Con người Rama Sayidd này, chỉ thích bàn buôn bán, nói xong thì đi, tương đối trực tiếp.

Hàn Nghệ cũng cười lắc đầu.

Lưu Nga liếc nhìn bóng lưng vui sướng của Rama Sayidd, lại kích động nói với Hàn Nghệ: "Hàn tiểu ca, ngươi thật là lợi hại, những vị trí đó vốn không chỗ dùng, nhưng treo biểu ngữ lên, lập tức giá cả tăng lên không biết bao nhiêu lần.


Tính một năm thôi, chúng ta cũng có thể kiếm trên ngàn quan nha, còn kiếm được nhiều tiền hơn bán máy dệt vải nữa."
Hàn Nghệ nói: "Nếu kịch nói của chúng ta không nóng hổi như vậy, những vị trí kia không đáng một văn.

Ta đã nói với tỷ từ sớm, lợi ích của văn hóa một văn tiền này của chúng ta là vô cùng vô tận mà, sẽ có càng nhiều thu nhập đủ loại nữa.

Có điều ta cho rằng tỷ đã chuẩn bị phát tài từ lâu rồi chứ, bây giờ xem ra, tỷ hoàn toàn không chuẩn bị nha!"
Lưu Nga ngượng ngùng mỉm cười, không nói tiếng nào.

Nàng chưa bao giờ nghĩ đến Phượng Phi Lâu sẽ có một ngày có thể quý giá đến mức này, ngay cả bức tường cũng có thể kiếm tiền, thật sự là quá khoa trương mà.

Hàn Nghệ nói: "Chuyện ở đây ta giao lại cho tỷ, ta có chút việc phải làm."
Lưu Nga đột nhiên nói: "Hàn tiểu ca, mấy ngày gần đây, ngươi luôn chạy ra ngoài, rốt cuộc là ngươi đang làm gì vậy?"
Hàn Nghệ nói: "Chuyện mua bán thôi, sau này tỷ sẽ biết, hôm nay ta có thể sẽ không về."
Lưu Nga dường như cũng quen chuyện Hàn Nghệ thần thần bí bí, cũng không hỏi nhiều, dẫn ngươi đi đến Nét Đẹp Tự Do, sắp xếp chuyện hàng hóa.

Sau khi từ biệt Lưu Nga, Hàn Nghệ liền dẫn theo Tiểu Dã xuất môn, cho đến sáng sớm ngày hôm sau mới trở về.

Sở dĩ hắn vội vàng như vậy, là bởi vì hôm nay là ngày Nét Đẹp Tự Do khai trương.

Tuy hắn không thể lộ diện, nhưng hắn cũng phải xem chừng để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Chỉ thấy ngoài trừ Nữ Sĩ Các ra, trước cửa cửa tiệm lớn nhất chen đầy nữ nhân, đông nghìn nghịt, nếu ngươi bên cạnh không biết, còn cho rằng là cửa tiệm nam kích, chỉ thấy trên mái hiên trước cửa tiệm treo bốn chữ lớn Nét Đẹp Tự Do.

Bởi vì hoành phi ở triều Đường cũng có quy định, nhưng trên có chính sách, dưới có đối sách, Hàn Nghệ không dựng hoành phi, mà trực tiếp treo bốn chữ lên, giống như là chợ lớn Đào Bảo vậy, hơn nữa còn là thể chữ nghệ thuật, ngoài ra còn có một đóa hoa mẫu đơn nở rộ, đây là dấu hiệu của Nét Đẹp Tự Do.

"Sao còn chưa mở cửa? Thật sự là gấp chết ta."
"Hàn tiểu ca này cái gì cũng tốt, chỉ là quá lề mề, chuyện gì cũng phải kéo tới kéo lui, đường đường một đại nam nhân, làm gì cũng lề mà lề mề, thật không biết nói sao mới được."
Bây giờ mặt trời đã lên rồi, cửa lớn Nét Đẹp Tự Do vẫn đóng chặt, thật khiến người ta sốt ruột.

Trước cửa càng oán thán không ngừng, thoạt nhìn giống như sắp xảy ra bạo động vậy.

Giờ Thìn ba khắc, cửa tiệm Nét Đẹp Tự Do rốt cuộc đã mở, các nữ nhân đợi trước cửa ào ạt tuôn vào như nước lũ vậy.

Thật sự chớp mắt chật kín!
Cửa hàng bên cạnh thấy thế, lại nhìn cửa tiệm trống trải của mình, thật sự là đủ mọi hâm mộ ghen tỵ hận nha!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện