Kể từ đó quan viên có chútquan hệ với Trương Vĩnh Đức cũng không dám tùy tiện xuất đầu nói chuyệnvới Tần Mục, nhưng trong đầu Tần Mục vẫn có không ít người tới chào hỏi, trong tay của hắn nắm chặc bím tóc, chuyện này nói lớn không lớn, nóinhỏ cũng không nhỏ, phải xem hắn làm thế nào, Tần Mục tự nhiên không thể liên lạc với quan viên khác về chuyện Trương Vĩnh Đức, hắn chỉ có thểlựa chọn mấy người có giá trị, tạm gác lại sử dụng sau.

Tron thành phố khó bề phân biệt, trong tỉnh thành truyền tin tức tới,thường ủy có hai cự đầu va chạm gay cấn, hình như đang vì tranh đoạt vịtrí phó bí thư thứ nhất, Tần Mục cũng không phải rất quan tâm, nhưng màtrong tỉnh biết rõ tên hắn thì không ít, từ thời điểm cuối năm, Tần Mụcnhận được một cuộc điện thoại, đã biết rõ chuyện của Trương Vĩnh Đức cần câu trả lời.

Điện thoại này chính là từ bí thư tỉnh ủy, hắn lời ít mà ý nhiều, chỉnói với Tần Mục đốc xúc cục trưởng cục công an khu khai phát Lưu Đại Hữu tuyên án nặng vụ án Trương Vĩnh Đức đi, cấp trên còn nói, cho dù làngành nào nào muốn Tần Mục nghe lời cũng không cần nghe, Tần Mục từ lờicủa bí thư nói rất khắc nghiệt, cũng có chút uyển chuyển nói ra:

- Phùng bí thư, bản án này quá nặng, ảnh hưởng cũng vô cùng nghiêm trọng, tôi và các đồng chí bị áp lực quá lớn.

Cục công an tỉnh ủy là ai, chính là dòng chính của bí thư tỉnh ủy,thờiđiểm này đám người Tần Mục dùng tới, còn không dùng đặc quyền thì chờtới khi nào, người khác có lẽ không biết thân phận của Tần Mục, nhưngvới tư cách người đứng đầu một tỉnh thì sao không có nơi cung cấp tintức chứ, nếu không cũng không treo chức suông ở khu khai phát.

Tần Mục dối trá làm cho Phùng bí thư cười rộ lên, khiển trách:

- Đã sớm nghe nói thành phố Quảng Châu có khách tới thăm, Tần Mục Tầnchủ nhiệm ở khu khai phát là tiểu hoạt đầu, tuổi còn trẻ nhưng mặt dàymày dạn.

Những lời này lộ ra tin tức cho Tần Mục, có người trong tỉnh nói bậy vềTần Mục, làm quan đều có mạch của mình, cũng tự nhiên có địch nhân,nhưng Tần Mục vừa tới Quảng Châu thì Phùng bí thư đã nghe được tiếnggió, tối thiểu nhất cũng có mấy ngành trong tỉnh liên hệ, nhìn xem Quảng Châu nước nông sâu thế nào, trừ thường ủy ra, các cục đều có quyền lợicả, Tần Mục tâm tư biến hóa, trong miệng dùng khẩu khí ủy khuất nói:

- Phùng bí thư, ngài đang oan uổng tôi a! Phùng Trường Luân cười nói:

- Anh chớ tố khổ với tôi, tôi cái gì cũng không nghe thấy, tôi cái gìcũng không thấy, tôi cho anh biết, Tần chủ nhiệm, nên giám sát tốt tiếntrình đi.

Cấp trên nói chuyện vốn luôn lập lờ nước đôi khiến cấp dưới đoán, nhưngmà hiện tại không phải tầm thường, Tần Mục bối cảnh thâm hậu, PhùngTrường Luân cũng chỉ thị cho cục trưởng, không có cho Tần Mục quá nhiềukhó coi:

- Đúng rồi, nói với đồng chí Đại Hữu, anh ta công tác gần đây xuất sắc, trong tỉnh sẽ tổ chức một buổi huấn luyện, tôi chưa gọi điện cho anhta, anh thông tri đi.

Đây cũng là cho Tần Mục khoe mẽ, bảo hắn thông tri Lưu Đại Hữu, khôngthể nghi ngờ là mang công lao này tính cho Tần Mục, đến lúc đó Lưu ĐạiHữu nghe nói sẽ càng đi lại gần hơn với Tần Mục, thân cận Tần Mục, dòngchính này càng khăng khăng một mực với hắn.

Nói là huấn luyện, nói trắng ra là tăng chức, ngây ngốc trong tỉnh mộtthời gian ngắn, sau đó tạm thời thoát ly ánh mắt của mọi người, nửa nămsau, Lưu Đại Hữu lại mang đại nhiệm lên vai.

Tần Mục vừa cười vừa nói:

- Anh ta vừa đi một chuyến tới Bắc Liêu thành phố Đằng Long, xác thực vất vả, có lẽ nên nghỉ ngơi học tập.

Hắn cũng lộ chân tướng, Trương Vĩnh Đức bản thân không ở Quảng Châu, mà là mang đi tới thành phố Đằng Long.

Trong nội tâm Phùng Trường Luân chấn động mạnh, Tần Mục tiểu tử nàyngoan độc, hắn căn bản không cho người khác cơ hội biện hộ, gạt tất cảmọi người trực tiếp đẩy Trương Vĩnh Đức đi tới Bắc Liêu xa xôi, tiếpnhận thẩm vấn ở nơi khác, Bắc Liêu cái kia là địa phương nào, đò là căncứ kháng chiến cũ, đám quan chức tác phong phi thường bưu hãn, thành phố Đằng Long hai năm qua có danh đầu khắp cả nước, là thành phố kinh tếlớn, là đội quân dự bị chuẩn bị thăng cấp, các danh hiệu liên tục đưatới thành phố Đằng Long, hơn nữa thành phố Đằng Long còn nằm trong vòngkhóng chế của cự đầu tại Bắc Kinh, hiện tại còn nằm trong tầm khống chếcủa lão nhân gia a.

Tâm tư Phùng Trường Luân hỗn loạn, đột nhiên nghĩ đến lão nhân gia kiacũng họ Tần, Tần Mục không phải trực hệ của lão nhân gia chứ? PhùngTrường Luân há miệng, một tiếng "Ngoan nghe lời" suýt nữa thông qua điện thoại lọt vào tai Tần Mục, cục trưởng vẫn không đoán ra lai lịch củaTần Mục, lúc này hắn xem như hiểu rõ.

Trong lòng Phùng Trường Luân hiểu rõ, hắn bội phục thủ phát sát phạtquyết đoán của Tần Mục này, loại biểu lộ này của hắn không thể lộ ra,hắn chỉ nhàn nhạt nói ra:

- Chú ý các phương diện cân đối, không nên quá mức kiêu căng.

Nói xong hắn liền cúp điện thoại, lòng như lửa đốt đi tới văn phòng cục trưởng, một đám quen thuộc thì đang kỳ quái trong lòng:

- Phùng bí thư điển hình nước nguội, sao hôm nay nóng vội vậy?

Có tin tức xác thật, Tần Mục cũng không cao hứng lắm, lông mày ngược lại nhăn, trong tỉnh đấu tranh hắn không muốn nhúng tay, cũng không có biện pháp nhúng tay, nhưng xem tình huống bây giờ, giống như Trương Vĩnh Đức thúc thúc cái kia một hệ người chiếm hữu nhất định được ưu thế, bằngkhông đối thủ cũng sẽ không biết trực tiếp tìm được Tần Mục trên đầu,muốn lợi dụng Trương Vĩnh Đức sự tình một lần nữa thay đổi bại cục.

Loại cảm giác này phi thường không tốt, Tần Mục ưa thích nắm chắc, átchủ bài ra hết trong chiến trận, nhưng lại không có chuẩn bị tốt trởthành khôi lỗi của người trong tỉnh, mặc dù nói tại Quảng Châu hắn lựachọn đứng thành hàng, nhưng mà bay lên cấp bậc tỉnh, tư lịch và tư cáchcủa Tần Mục hắn còn kém quá nhiều.

Làm sao bây giờ, nếu như không bắt Trương Vĩnh Đức, trong lòng Tần Mụcsẽ khó dễ cho mình, thứ hai bắt Trương Vĩnh Đức và phán tội cho TrươngVĩnh Đức, lỗi đã không sai biệt lắm, một khi người kia đắc thế, vị trícủa Tần Mục chỉ sợ dựa vào không tốn chút sức, nếu như xử lý Trương Vĩnh Đức, Tần Mục sẽ bị một nhóm người khác khống chế, hơn nữa còn còn dùngbí thư tỉnh ủy cầm đầu, với tư cách cấp dưới chống lại lệnh của cấp trên thì không tốt, nhưng với tư cách người nối nghiệp của Tần hệ, nếu nhưhắn xử lý chuyện này không tốt, cán bộ Tần hệ sẽ bị chế giễu.

Thân là người nối nghiệp của Tần hệ, lại giúp phái khác chơi dập nồi dìm thuyền, cán bộ Tần hệ sẽ nghĩ như thế nào, với tư cách người nối nghiệp một hệ phái, coi như đang ở địa vị thấp nhưng cũng không nên khúm númvới cấp trên, phải đi ra phong cách của mình, đi ra mị lực của bản thân.

Tần Mục vò đầu, kinh nghiệm kiếp trước đã không dùng được, hắn lúc nào tiếp xúc với tầng thứ rất cao, hắn hiện tại cũng có chút hối hận lúctrước không nên hối hận thề thốt trước truyền thông cùng quần chúng sẽxử lý Trương Vĩnh Đức.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện