Trước có Tần Mục là đầu mâu ẩn tính, sau có Bạch Quang Lượng tức giận bừng bừng, Mộ Thiên Các nếu không bày ra thái độ, kế sách xao sơn chấn hổ của Tần Mục sẽ đạt hiệu quả không tưởng tượng được. Trong thường ủy đều là một đám hồ ly, thủ đoạn gì cũng luyện tới lô hỏa thuần thanh, cho nên Mộ Thiên Các thái độ này là biểu thị cách cục của thường ủy, hắn không thể không tỏ thái độ.
Bạch Quang Lượng hừ lạnh nói:
- Mộ chủ tịch, anh nên nhìn qua chiếc xe phía dưới, ngàn vạn không nên nói là tai nạn tạo thành.
Tình tình Bạch Quang Lượng rất nóng, Mộ Thiên Các cũng hừ lạnh, đứng ở cửa sổ nhìn qua. Nhìn xuống thì hắn biết tại sao Bạch Quang Lượng tức giận như thế, xe con ái bí thư Mộ Thiên Các biết rất rõ ràng, hiện tại xe biến thành như vậy, người sáng suốt cũng biết đây tuyệt đối không phải tai nạn xe cộ tạo thành, mà là bị đánh ra như vậy.
Cho dù không có Tần Mục ở đây, an toàn con gái của mình bị uy hiếp, dù Bạch Quang Lượng là tượng đất cũng sẽ tức giận. Nói ra buồn cười chính là con gái bí thư thị ủy bị thế lực khác uy hiếp, tổn thất mặt mũi không phải của bí thư, ngay cả Uy Bình mặt mũi cũng mất hết. Kết hợp chuyện Tần Mục nói lúc nãy, Bạch Nhược Hàm và lãnh đạo tập đoàn Hoa Hạ có quan hệ nhất định, trị an Uy Bình loạn sẽ nhanh chóng lọt vào tai của tỉnh ủy, khi đó Mộ Thiên Các cũng phỉa thừa nhận áp lực to lớn.
- Thật sự là làm bừa bãi.
Mộ Thiên Các lúc này trong lòng hận ngứa răng, nhưng trong miệng lại lập tức biến ý:
- Mạnh cục trưởng, anh tới nhìn một chút.
Chuyện vui này quá lớn rồi. Cơ hồ tất cả thường ủy trong lòng nghĩ vậy trong đầu, Mạnh Phàm Khánh sắc mặt âm trầm đi tới cửa sổ nhìn, sau đó lại ngồi xuống, vừa vặn làm tư thế không ai nghĩ tới, hắn rất lo lắng.
Tần Mục lúc này buông tâm tư. Cho dù hắn có rất nhiều tài nguyên cũng kém hơn Mộ Thiên Các, nhưng hắn có một ưu thế lớn nhất, chức vụ bí thư thị ủy cái đang nằm trong tay của hắn, trước đừng nói thế lực thực tế, nhưng mà xưng hô này cũng chiếm một chỗ tốt cực lớn. Bí thư thứ nhất, chủ tịch thứ hai, đây là tiện lợi của chức vụ, mà Bạch Quang Lượng nói ra thì Tần Mục thuận lợi tạo chỗ trống, không nói nhiều làm gì.
- Mạnh cục trưởng, tôi cần một lời giải thích.
Bạch Quang Lượng lần đầu tức giận, lão đầu tử này rất sắc bén, trực tiếp nhắm ngay Mạnh Phàm Khánh.
Trị an có vấn đề, đương nhiên phải tìm cục trưởng cục công an, hơn nữa đây là cái tát của Bạch Quang Lượng, đặt ở thường ủy nào cũng không chịu nổi, Mạnh Phàm Khánh lập tức xoắn xuýt đứng dậy, dùng ánh mắt nhìn qua Mộ Thiên Các. Mộ Thiên Các nhận được tín hiệu, đập bàn, nói ra:
- Đúng vậy, xác thực cần giải thích, nhưng mà hiện tại có một vấn đề cần hỏi, rốt cuộc là ai dám nện xe của Bạch tiểu thư.
Hắn nói ba chữ Bạch tiểu thư rất nặng, giống như đang nhắc nhở Bạch Quang Lượng, nơi này là hội nghị thường ủy, không phải là trong nhà của ngươi.
Bạch Quang Lượng nói ra:
- Không sai, tôi trông cậy vào con gái dưỡng già, hiện tại chọc nhân vật như thế. Mạnh cục trưởng, vị trí cục trưởng của anh có phải đang bất ổn đúng không? Bạch Quang Lượng hiện tại thuộc về khoản nợ nhiều không sợ, con rận nhiều không lo, quyền hành thực tế nằm trong tay Mộ Thiên Các, lão nhân gia ông ta chỉ là tư lệnh không quân, cho dù hắn hắn làm ra hình tượng hiền lành, nhưng lúc ra lệnh thì bằng mặt không bằng lòng nhiều chuyện, hắn hỏi như vậy Mạnh Phàm Khánh không cảm thấy có uy hiếp, nhưng mà lọt vào trong tai Mộ Thiên Các thì giống như ăn con ruồi, giống như trong sát na vừa rồi địa vị của Bạch Quang Lượng đã vượt qua Mộ Thiên Các rất nhiều.
Đây là khiêu khích quyền uy của Mộ Thiên Các, hắn căn bản không đặt Bạch Quang Lượng vào trong mắt, càng không dễ dàng tha thứ Bạch Quang Lượng muốn bằng vào chuyện này xoay người. Nhưng mà hắn hiện tại không thể nói chuyện, mà là bưng chén trà nhẹ nhàng thổi một ngụm, sau đó con mắt nhìn thẳng vào Tần Mục, tiếp theo rủ mắt xuống uống trà.
Nhìn thấy Mộ Thiên Các không biểu lộ thái độ, khó chịu nhất chính là Mạnh Phàm Khánh. Sắc mặt hắn âm trầm cả buổi, phát hiện Mộ Thiên Các hoàn toàn không có nói chuyện gì, mà ánh mắt Bạch Quang Lượng hùng hổ dọa người nhìn qua hắn, chuyện này khiến hắn uể oải nhất, dựa theo trình tự nói:
- Bạch bí thư, cục công an chúng tôi sẽ nhanh chóng phá án, trả lại bình yên cho Uy Bình.
Bạch Quang Lượng nhíu mày, quay đầu nhìn Mộ Thiên Các nói ra:
- Mộ chủ tịch, tôi thấy chúng ta nên thành lập tiểu tổ điều tra. Nhược Hàm là con gái tôi không sai, nhưng mà quan trọng hơn nàng chính là thành viên của Uy Bình. Hôm nay con gái của tôi gặp chuyện không may, chiếc xe như vậy lại có thể chạy tới thường ủy, nhưng mà người khác làm gì hiểu được cái gì gọi là thể diện của Uy Bình. Hiện tại quốc gia đã khống chế truyền thông rất nhỏ, nếu không phải cẩn thận người nước ngoài đưa tin, nó sẽ ảnh hưởng tới kiến thiết của Uy Bình.
Bày ra bộ dáng thương lượng, kỳ thật chính là nói cho Mộ Thiên Các một chuyện, Mộ Thiên Các sẽ không có đường đi. Nhưng mà hắn bây giờ còn có thể làm ra lựa chọn gì? Bạch Quang Lượng không có che giấu, nói thẳng ra Bạch Nhược Hàm là con gái hắn, hơn nữa trình bày Bạch Nhược Hàm cũng có thể đại biểu hình thu nhỏ của Uy Bình, lời này cũng rất nặng, hoàn toàn là bức bách Mộ Thiên Các tỏ thái độ và phải tỏ thái độ, không biểu lộ thái độ cũng phải tỏ thái độ, giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo không được thông qua,
Mộ Thiên Các mỉm cười đứng dậy, gật đầu nói:
- Công tác trị an không thể buông lỏng, tôi tin tưởng bằng vào Mạnh cục trưởng là lão công an, nếu muốn phá án thì không quá ba ngày.
Hắn đang cho Mộ Thiên Các mặt mũi, đồng thời cũng cho Mạnh Phàm Khánh một khoan nhượng, lau sạch phân trên mông đi, không ai ngây thơ cho rằng xe của Bạch Nhược Hàm bị côn đồ không có mắt nện, tất cả mọi người là nhân vật địa vị cao, tùy tiện bay vung tay là biết ai to gan như thế. Mạnh Phàm Khánh là đại tướng trong tay Mộ Thiên Các, hắn ra mặt cũng là bàn với người nào đó, cơ bản chẳng khác nào Mộ Thiên Các ra mặt. Vội vàng dẹp yên chuyện này, nếu không thì Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục hoàn toàn có thể bằng vào chuyện này làm lớn lên. Trong lòng Mộ Thiên Các âm thầm chửi bới, chính mình đang muốn khiêng đầu tư tập đoàn Hoa Hạ, tan rã thực lực của Tần Mục, nhưng mà bây giờ đầu tư không vào, không thể ngờ bản thân còn bị Bạch Quang Lượng chèn ép, con gái của hắn có liên hệ mật thiết với tập đoàn Hoa Hạ, sớm biết như vậy thì lúc trước hứn dụ dỗ đồng hóa Bạch Quang Lượng là được rồi, thời gian ba năm đủ cho hắn hoàn thành kế hoạch.
Hiện tại nói cái gì đều muộn, Tần Mục cầm súng mà đến, chính là chủ động khơi mào chiến đấu, Mộ Thiên Cácsẽ không khinh địch như vậy, hai người đánh cờ cuộc kỳ thật đã sớm bắt đầu rồi.
Mạnh Phàm Khánh gật gật đầu nói ra:
- Chủ tịch, cục công an chúng ta sẽ nhân cơ hội này tiến hành làm sạch thành phố.
Bạch Quang Lượng hừ lạnh nói:
- Mộ chủ tịch, anh nên nhìn qua chiếc xe phía dưới, ngàn vạn không nên nói là tai nạn tạo thành.
Tình tình Bạch Quang Lượng rất nóng, Mộ Thiên Các cũng hừ lạnh, đứng ở cửa sổ nhìn qua. Nhìn xuống thì hắn biết tại sao Bạch Quang Lượng tức giận như thế, xe con ái bí thư Mộ Thiên Các biết rất rõ ràng, hiện tại xe biến thành như vậy, người sáng suốt cũng biết đây tuyệt đối không phải tai nạn xe cộ tạo thành, mà là bị đánh ra như vậy.
Cho dù không có Tần Mục ở đây, an toàn con gái của mình bị uy hiếp, dù Bạch Quang Lượng là tượng đất cũng sẽ tức giận. Nói ra buồn cười chính là con gái bí thư thị ủy bị thế lực khác uy hiếp, tổn thất mặt mũi không phải của bí thư, ngay cả Uy Bình mặt mũi cũng mất hết. Kết hợp chuyện Tần Mục nói lúc nãy, Bạch Nhược Hàm và lãnh đạo tập đoàn Hoa Hạ có quan hệ nhất định, trị an Uy Bình loạn sẽ nhanh chóng lọt vào tai của tỉnh ủy, khi đó Mộ Thiên Các cũng phỉa thừa nhận áp lực to lớn.
- Thật sự là làm bừa bãi.
Mộ Thiên Các lúc này trong lòng hận ngứa răng, nhưng trong miệng lại lập tức biến ý:
- Mạnh cục trưởng, anh tới nhìn một chút.
Chuyện vui này quá lớn rồi. Cơ hồ tất cả thường ủy trong lòng nghĩ vậy trong đầu, Mạnh Phàm Khánh sắc mặt âm trầm đi tới cửa sổ nhìn, sau đó lại ngồi xuống, vừa vặn làm tư thế không ai nghĩ tới, hắn rất lo lắng.
Tần Mục lúc này buông tâm tư. Cho dù hắn có rất nhiều tài nguyên cũng kém hơn Mộ Thiên Các, nhưng hắn có một ưu thế lớn nhất, chức vụ bí thư thị ủy cái đang nằm trong tay của hắn, trước đừng nói thế lực thực tế, nhưng mà xưng hô này cũng chiếm một chỗ tốt cực lớn. Bí thư thứ nhất, chủ tịch thứ hai, đây là tiện lợi của chức vụ, mà Bạch Quang Lượng nói ra thì Tần Mục thuận lợi tạo chỗ trống, không nói nhiều làm gì.
- Mạnh cục trưởng, tôi cần một lời giải thích.
Bạch Quang Lượng lần đầu tức giận, lão đầu tử này rất sắc bén, trực tiếp nhắm ngay Mạnh Phàm Khánh.
Trị an có vấn đề, đương nhiên phải tìm cục trưởng cục công an, hơn nữa đây là cái tát của Bạch Quang Lượng, đặt ở thường ủy nào cũng không chịu nổi, Mạnh Phàm Khánh lập tức xoắn xuýt đứng dậy, dùng ánh mắt nhìn qua Mộ Thiên Các. Mộ Thiên Các nhận được tín hiệu, đập bàn, nói ra:
- Đúng vậy, xác thực cần giải thích, nhưng mà hiện tại có một vấn đề cần hỏi, rốt cuộc là ai dám nện xe của Bạch tiểu thư.
Hắn nói ba chữ Bạch tiểu thư rất nặng, giống như đang nhắc nhở Bạch Quang Lượng, nơi này là hội nghị thường ủy, không phải là trong nhà của ngươi.
Bạch Quang Lượng nói ra:
- Không sai, tôi trông cậy vào con gái dưỡng già, hiện tại chọc nhân vật như thế. Mạnh cục trưởng, vị trí cục trưởng của anh có phải đang bất ổn đúng không? Bạch Quang Lượng hiện tại thuộc về khoản nợ nhiều không sợ, con rận nhiều không lo, quyền hành thực tế nằm trong tay Mộ Thiên Các, lão nhân gia ông ta chỉ là tư lệnh không quân, cho dù hắn hắn làm ra hình tượng hiền lành, nhưng lúc ra lệnh thì bằng mặt không bằng lòng nhiều chuyện, hắn hỏi như vậy Mạnh Phàm Khánh không cảm thấy có uy hiếp, nhưng mà lọt vào trong tai Mộ Thiên Các thì giống như ăn con ruồi, giống như trong sát na vừa rồi địa vị của Bạch Quang Lượng đã vượt qua Mộ Thiên Các rất nhiều.
Đây là khiêu khích quyền uy của Mộ Thiên Các, hắn căn bản không đặt Bạch Quang Lượng vào trong mắt, càng không dễ dàng tha thứ Bạch Quang Lượng muốn bằng vào chuyện này xoay người. Nhưng mà hắn hiện tại không thể nói chuyện, mà là bưng chén trà nhẹ nhàng thổi một ngụm, sau đó con mắt nhìn thẳng vào Tần Mục, tiếp theo rủ mắt xuống uống trà.
Nhìn thấy Mộ Thiên Các không biểu lộ thái độ, khó chịu nhất chính là Mạnh Phàm Khánh. Sắc mặt hắn âm trầm cả buổi, phát hiện Mộ Thiên Các hoàn toàn không có nói chuyện gì, mà ánh mắt Bạch Quang Lượng hùng hổ dọa người nhìn qua hắn, chuyện này khiến hắn uể oải nhất, dựa theo trình tự nói:
- Bạch bí thư, cục công an chúng tôi sẽ nhanh chóng phá án, trả lại bình yên cho Uy Bình.
Bạch Quang Lượng nhíu mày, quay đầu nhìn Mộ Thiên Các nói ra:
- Mộ chủ tịch, tôi thấy chúng ta nên thành lập tiểu tổ điều tra. Nhược Hàm là con gái tôi không sai, nhưng mà quan trọng hơn nàng chính là thành viên của Uy Bình. Hôm nay con gái của tôi gặp chuyện không may, chiếc xe như vậy lại có thể chạy tới thường ủy, nhưng mà người khác làm gì hiểu được cái gì gọi là thể diện của Uy Bình. Hiện tại quốc gia đã khống chế truyền thông rất nhỏ, nếu không phải cẩn thận người nước ngoài đưa tin, nó sẽ ảnh hưởng tới kiến thiết của Uy Bình.
Bày ra bộ dáng thương lượng, kỳ thật chính là nói cho Mộ Thiên Các một chuyện, Mộ Thiên Các sẽ không có đường đi. Nhưng mà hắn bây giờ còn có thể làm ra lựa chọn gì? Bạch Quang Lượng không có che giấu, nói thẳng ra Bạch Nhược Hàm là con gái hắn, hơn nữa trình bày Bạch Nhược Hàm cũng có thể đại biểu hình thu nhỏ của Uy Bình, lời này cũng rất nặng, hoàn toàn là bức bách Mộ Thiên Các tỏ thái độ và phải tỏ thái độ, không biểu lộ thái độ cũng phải tỏ thái độ, giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo không được thông qua,
Mộ Thiên Các mỉm cười đứng dậy, gật đầu nói:
- Công tác trị an không thể buông lỏng, tôi tin tưởng bằng vào Mạnh cục trưởng là lão công an, nếu muốn phá án thì không quá ba ngày.
Hắn đang cho Mộ Thiên Các mặt mũi, đồng thời cũng cho Mạnh Phàm Khánh một khoan nhượng, lau sạch phân trên mông đi, không ai ngây thơ cho rằng xe của Bạch Nhược Hàm bị côn đồ không có mắt nện, tất cả mọi người là nhân vật địa vị cao, tùy tiện bay vung tay là biết ai to gan như thế. Mạnh Phàm Khánh là đại tướng trong tay Mộ Thiên Các, hắn ra mặt cũng là bàn với người nào đó, cơ bản chẳng khác nào Mộ Thiên Các ra mặt. Vội vàng dẹp yên chuyện này, nếu không thì Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục hoàn toàn có thể bằng vào chuyện này làm lớn lên. Trong lòng Mộ Thiên Các âm thầm chửi bới, chính mình đang muốn khiêng đầu tư tập đoàn Hoa Hạ, tan rã thực lực của Tần Mục, nhưng mà bây giờ đầu tư không vào, không thể ngờ bản thân còn bị Bạch Quang Lượng chèn ép, con gái của hắn có liên hệ mật thiết với tập đoàn Hoa Hạ, sớm biết như vậy thì lúc trước hứn dụ dỗ đồng hóa Bạch Quang Lượng là được rồi, thời gian ba năm đủ cho hắn hoàn thành kế hoạch.
Hiện tại nói cái gì đều muộn, Tần Mục cầm súng mà đến, chính là chủ động khơi mào chiến đấu, Mộ Thiên Cácsẽ không khinh địch như vậy, hai người đánh cờ cuộc kỳ thật đã sớm bắt đầu rồi.
Mạnh Phàm Khánh gật gật đầu nói ra:
- Chủ tịch, cục công an chúng ta sẽ nhân cơ hội này tiến hành làm sạch thành phố.
Danh sách chương