Dịch: Phong Thanh

Lâm Vãn đi làm ngày đầu tiên đã tham gia hoạt động nghênh đón cực kỳ long trọng!

2 giờ chiều, toàn bộ người tập trung tại công ty, sau đó rồng rắn nối đuôi nhau tiến về rạp chiếu phim.

Dựa theo lịch trình trợ lý Tân sắp xếp, đầu tiên là bao trọn rạp chiếu phim VIP IMAX, tổng cộng tiêu hơn bốn ngàn tệ, xem phim điện ảnh mới nhất (Avatar).

Sau đó, mọi người tới nhà hàng Thiên Nga, nơi có tiệc buffet đắt nhất tại Kinh Châu, mỗi người tốn 428 cộng thêm 15% phí phục vụ, một bữa cơm tốn hơn một vạn của Bùi Khiêm.

Sau khi ăn cơm tối xong, đoàn người tiếp tục đi đến tiệm karaoke, chọn một căn phòng xa hoa nhất, tiêu hơn 6000 tệ, sau đó Bùi Khiêm dùng vài thủ thuật ở quầy bar, khiến con số này lên đến năm con số.

Nhưng dù vậy, Bùi Khiêm vẫn cảm thấy chưa thoả mãn.

Dùng tiền gấp, tiêu không hết được!

Hắn có thể cảm giác được, so với bình thường, ngày hôm nay hệ thống ở phương diện tiền bạc đã có nới lỏng.

Hạn chế của hệ thống hình như sẽ điều chỉnh, mỗi lần Bùi Khiêm tìm các lý do khác nhau để dùng tiền của hệ thống, hạn mức cao nhất mà hệ thống cho phép cũng có chỗ khác biệt.

Như lần trước, Bùi Khiêm lấy lý do đi Dương Thành giao lưu học tập nên có thể hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn đi công tác để dùng tiền.

Mà lần này, Bùi Khiêm lấy lý do chúc mừng (Pháo đài trên biển) hoàn thành việc nghiên cứu phát minh, hoạt động liên hoan có thể mở rộng phạm vi lựa chọn.

Nếu như là hoạt động liên hoan bình thường, tiệc buffet nhiều lắm cũng chỉ khống chế trong khoảng mỗi người 200 tệ, nhiều hơn nữa hệ thống sẽ cho cảnh cáo.

Nhưng lần này, đại khái vì lý do của Bùi Khiêm rất hợp lý, lựa chọn cho mỗi người đều là tiệc tiệc bufet 400 tệ, hệ thống cũng không có phản ứng gì, ngầm đồng ý!

Bùi Khiêm suy đoán, tiêu chuẩn hệ thống chắc chắn có khả năng biến hóa, cũng không phải là luôn bất biến.

Đây là chuyện tốt, điều này có nghĩa Bùi Khiêm sự tự do ngày càng cao, sau đó sẽ có thể sử dụng hệ thống tài chính làm nhiều chuyện hơn!

Đương nhiên, vốn của hệ thống vẫn có hạn chế là chỉ dùng cho hoạt động của công ty, không thể dùng cho các khoản thanh toán cá nhân.

Bùi Khiêm đã rất cố gắng dùng tiền, nhưng vẫn cảm giác giống như muối bỏ biển.

Nếu tính khoản chi ngày hôm nay, tổng cộng mới tiêu không tới 30 nghìn, so với dự đoán của Bùi Khiêm có chênh lệch rất lớn!

Nhưng cũng đành chấp nhận, khoảng cách kết toán vẫn còn một tuần, còn thời gian để tiêu!

Bùi Khiêm có thể duy trì bình tĩnh đối với hoạt động này, nhưng những người khác thì không rồi.

Đặc biệt là đám người Mã Dương, Bao Húc, Hoàng Tư Bác, khi tham gia hoạt động đoàn thể từ từ rơi vào trạng thái ngây ngốc!

Xem phim, trực tiếp bao trọn một rạp VIP IMAX, xem phim 3D mới nhất rất thoải mái!

Sau đó là bữa tối, mỗi người đều hơn 400 tệ, tổng cộng có hơn 500 loại rau và hơn 400 loại hải sản, nào là cá ngừ vây xanh, tôm càng New Zealand, tôm rồng xanh Úc, tôm tít loại 1... Không thiếu gì cả!

Mã Dương nhìn thấy kem ly Häagen-Dazs cung cấp không giới hạn, xém chút nữa ôm một thùng ăn, kết quả đảo mắt đã bị Bùi Khiêm phê bình mạnh mẽ.

Có thể đừng chọn được không!

Cái nào quý cũng không hiểu à? Nếu thực sự không biết thì hỏi Baidu nha!

Mọi người ăn không chừa thứ gì, từng người đi qua lại trong phòng ăn, hễ nhìn thấy một ít đồ ăn hình thù kỳ quái, mặc kệ có ăn được hay không, chỉ cần thấy đắt thì đều mang đi hết.

Những người này phần lớn đều là trên hai mươi tuổi, độ tuổi phàm ăn, những chồng dĩa trên bàn ăn rất nhanh sẽ chồng thật cao.

Bùi Khiêm thật sự rất bình tĩnh.

Kiếp trước hắn rất ít ăn loại tiệc bufet này, những này món ngon đối với hắn mà nói đúng là rất có sức hấp dẫn, nhưng lúc này Bùi Khiêm càng để ý đến 500 nghìn kia.

Chờ nhận được 500 nghìn kia, chả có gì mà chả ăn được cái gì thứ tốt ăn không được? Mà không cần giống như bây giờ, muốn ăn một bữa ngon còn phải tìm kế, còn phải xem thái độ của hệ thống!

Bùi Khiêm hững hờ nhét một miếng cá ngừ vây xanh vào miệng, trong đầu nghĩ tới chỉ toàn là 500 nghìn.

...

Lâm Vãn không chú ý tới mấy món ăn trên.

Đối với cô thì những thức ăn này không có gì mới mẻ, đều sớm ăn chán.

Điều khiến cho cô cảm thấy hứng thú chính là khí thế của các đồng nghiệp trong công ty và Bùi tổng!

Cô nhìn những đồng nghiệp này, mỗi người đều rất hài lòng!

Đó là những nụ cười mà chưa bao giờ Lâm Vãn nhìn thấy khi làm việc ở công ty Thiên Hỏa!

Bởi vì những món ăn ngày hôm nay?

Không, nhất định không phải.

Đây đơn giản chỉ là một bữa tiệc buffet 400 tệ một người mà thôi, cũng không có gì mới lạ.

Những đồng nghiệp này sở dĩ vui như vậy nhất định bởi vì bọn họ cảm nhận được sự coi trọng của Bùi tổng, vì nhân cách của Bùi tổng khiến họ thấy ấm áp, giúp họ cảm nhận được niềm vui công việc từ tận đáy lòng!

Ai nói nhân viên và ông chủ nhất định phải là kẻ thù của nhau?

Ai nói công việc chỉ có thể là một chuyện rất đau khổ?

Ở công ty của Bùi tổng, tất nhiên không phải như vậy!

Một bữa tiệc liên hoan thuần túy thế này hoan, thực sự quá hiếm thấy!

Liên hoan ở những công ty khác thường chọn ngày chủ Nhật, chiếm dụng thời gian nghỉ của nhân viên, hơn nữa liên hoan chính là uống rượu, gọi là tăng cảm tình đồng nghiệp nhưng kì thực chính là một loại xã giao!

Rất nhiều người chán ghét điều này nhưng không thể làm gì.

Ở Đằng Đạt hoàn toàn không phải như vậy.

Mọi người cười cười, uống uống, lãnh đạo phát biểu, chúc rượu lẫn nhau, tập thể lúng túng, giai đoạn phá tan không khí ngại ngùng... Tất cả đều không hề có, đơn giản chỉ hưởng thụ mỹ thực!

Hoạt động liên hoan tập thể thuần túy đến mức nào!

Hơn nữa, Lâm Vãn chú ý tới Bùi Khiêm chỉ hững hờ ăn, không biết đang suy nghĩ gì.

Chắc là đang suy nghĩ về trò chơi và chuyện của công ty?

Tất cả mọi người đều hưng phấn chọn món ăn, ăn lấy ăn để, chỉ có mình Bùi Khiêm đang lo lắng, không biết đang suy nghĩ gì.

Quả nhiên, đây chính là một ông chủ có trách nhiệm, đây chính là "Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi nhạc nhi nhạc"!

- --

Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi nhạc nhi nhạc "Xuất từ Tống - Phạm Trọng Yêm (Nhạc Dương lầu nhớ), nguyên câu là: " tất viết "Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi nhạc nhi nhạc "", ý nghĩa chính là vì người làm quan (thân phận của tác giả lúc đó) ứng đem quốc gia, lợi ích dân tộc đặt trên vai, vì tiền đồ, vận mệnh của tổ quốc, mà lo lắng, vì là trên hanhj phúc của nhân dân mà xuất lực, thể hiện chính trị hoài bão to lớn và lòng dũng cảm gan dạ của tác giả.

- -

Lâm Vãn thật sự có nhận thức mới về Bùi Khiêm.

...

Sau khi cơm nước xong, mọi người đi đến tiệm karaoke xa hoa gần đó, hát hò suốt đêm.

Đương nhiên, phụ nữ nếu không muốn hát, muốn về nhà sớm thì Bùi Khiêm cố ý sắp xếp nam đồng nghiệp lái xe đưa các cô trở về.

Ngược lại phí phòng riêng đều giống nhau, dù cho mọi người về hết cũng không khiến Bùi Khiêm gặp trở ngại khi tiêu tiền.

Nguyên tắc của hắn chính là chỉ cần các ngươi đừng cản trở ta tiêu tiền của hệ thống, các ngươi thích làm gì thì làm!

Bên trong căn phòng xa hoa có một quầy bar nhỏ và sân nhảy, các món đồ uống đang bày la liệt.

Khi mới bắt đầu mọi người còn hơi câu nệ, nhưng sau khi Mã Dương phô bày giọng hát chết người, hát xong bài (Mua bán tình yêu), không khí lập tức náo nhiệt hẳn!

Mọi người dồn dập thả lỏng bản thân, ôm micro gào khóc thảm thiết.

Lâm Vãn không về, cũng tham gia hát mấy bài, giọng hát hay như ca sĩ nhận được một tràng hoan hô.

Cô phát hiện, bản thân cô có chút thích tập thể này.

Nơi đây giống như một gia đình lớn đầy tình yêu, tất cả mọi người vây quanh Bùi tổng, cười vui vẻ!

Bầu không khí khiến Lâm Vãn cảm thấy cô không đến sai chỗ!

Đằng Đạt chính là nơi cô khổ sở truy tìm, liên quan với đáp án về giấc mơ trò chơi!

Bùi Khiêm cũng rất vui vẻ, uống mấy lần.

Trong tình trạng nửa tỉnh nửa say, hắn phảng phất nhìn thấy hệ thống đang kết toán, 500 nghìn của hệ thống đang chuyển đến thẻ cá nhân của hắn...

...

...

Giữa trưa hôm sau, Bùi Khiêm tỉnh lại tại căn hộ thuê, xoa đôi mắt lim dim buồn ngủ.

Ngày hôm qua tuy uống rượu nhưng may đều là rượu ngon, không thế nào là rượu giả nên không có dấu hiệu đau đầu.

Hắn rời giường rót chén nước, mở laptop của mình.

Máy vi tính xách tay cũng đã đổi, laptop trước kia đã quang vinh xuất ngũ, tuy rằng từ khi bắt đầu nhập học mới chỉ mua hơn nửa năm.

Laptop hiện tại của Bùi Khiêm là notebook Alienware Gaming bản cao cấp nhất!

Nhưng đều dùng tiền của hệ thống, phiên bản cao cấp này cũng không phải chuyện đáng để Bùi Khiêm mong đợi.

Hắn mở nền tảng ESRO ra, kiểm tra (Pháo đài trên biển), phát hiện vẫn chưa thông qua xét duyệt!

Trò chơi này có dung lượng lớn, việc xét duyệt đương nhiên phải chậm một tí, vì vậy suốt 20 giờ qua trò chơi vẫn trong trạng thái "Đang xét duyệt“.

Bùi Khiêm khép máy vi tính lại, không quá để ý.

Người khác quan tâm trò chơi của họ lúc nào thông qua thẩm duyệt vì phải chuẩn bị kế hoạch quảng cáo, sau khi trò chơi được xét duyệt sẽ phải triển khai ngay lập tức!

Thế nhưng Bùi Khiêm không có bất kỳ kế hoạch tuyên truyền nào!

Đã như vậy, trò chơi lúc nào được thẩm duyệt còn quan trọng sao? Cơ bản không quan trọng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện