- Bác sĩ...ý..ý của ông...chẳng lẽ...chẳng lẽ
Bác sĩ gật đầu
- Đúng vậy.....haizz
Bác sĩ thờ dài sau đó nói tiếp
- Trong thuốc độc có một loại độc tố gây kích thích đến cơ quan thần kinh ảnh hưởng đến não bộ... khả năng lớn..sẽ trở thành người thực vật
Mẹ Diệp nghe đến đây lắc đầu liên tục
- Không...không thể nào
Con gái bà, " người thực vật ", không...đây không phải là sự thật. Vì không chịu nổi kích động nên mẹ Diệp đã bị ngất xỉu
Cha Diệp và Pierre vừa bước vào cửa liền nghe thấy bác sĩ nói Diệp Nhi sẽ trở thành " người thực vật " liền chết sững. Nhưng thấy mẹ Diệp té xỉu liền tiến lên ôm bà ngồi xuống ghế sopha
- Bác sĩ, ông kiểm tra..kĩ càng chưa
Pierre giọng hơi run run gằn hỏi lại lần nữa. Anh..ban nãy chắc đã nhầm thôi. Tiểu Diệp sao có thể thành người thực vật được chứ
- Tỉ lệ thành người thực vật là 50%. Nếu như cô gái có ý chí sống thì sẽ mau tỉnh dậy thôi. Nhưng sau 3 tháng mà chưa tỉnh dậy, có lẽ cô gái sẽ ngủ như vậy suốt đời
Pierre nghe xong lời nói của bác sĩ thì buông thõng cánh cánh tay, ngửa cổ ra đằng sau. Người thực vật, tại sao những người mà anh yêu thương đều trở thành người thực vật. Từ người mẹ mà anh yêu quý, đến người con gái mà anh yêu nhất.....
—————————
Mới sáng sớm, đám người Kì Lân đã bay sang Syria để quyết đấu. Lần này nhất định phải tận tay giết chết hắn. Tuy rằng ngày trước anh có đối sử không tốt với em gái hắn nhưng mà cũng không phải anh giết em gái hắn. Hắn lại đem mọi tội lỗi đổ vào anh, rồi còn cả người anh yêu nhất. Thật là nực cười. Hại đến anh, anh không ý kiến. Nhưng đã đụng vào người anh yêu nhất, thì đừng nghĩ anh có thể nhắm mắt cho qua. Mối thù này, nên kết thúc tại đây.....
Từ Trung Quốc đến Syria mất khoảng gần 1 ngày ( Na không rõ khoảng cách nó là bao nhiêu nên chém bừa vậy). Đám đàn em của Kì Lân sẽ sang sau. Anh, Rich cùng Roi sẽ sang bên Syria trước bằng máy bay tư nhân đến bàn một số công việc trước
Anh, Rich cùnh Roi đặt phòng tại khách sạn 5* X vì ở đây tiện lợi cho việc đi lại hơn. Vả lại đồ gia dụng ở đây đầy đủ, muốn ăn gì thì gọi cái đó. Anh cũng có một ngôi biệt thự tại Syria và một cái bang nhóm nhỏ, nhưng đã lâu không qua sử dụng, chắc chắn bây giờ rất dơ. Vậy nên ở khách sạn là tốt nhất, bước tiếp tính sau 😌
"""""""""""""""""
Tại một căn phòng tối
- Hắn đã tới
Người đàn ông quay lưng về phía thuộc hạ đang ngồi chễm chệ trên ghế xoay, đôi mắt nhìn ra phía ngoài đăm chiêu, không biết anh ta đang suy nghĩ gì
- Vâng chủ nhân, hắn ta tới được 1h rồi
- Bọn chúng ở đâu
Nghe nói đám người Kì Lân đã đến được 1h mà người đàn ông nheo mắt lại. Tự bao giờ đàn em của hắn lại làm ăn chậm chạp vậy.
- Khách sạn X đi về Phía Nam trung tâm thành phố. Đi cùng với hắn ta có 2 người nữa
- Hừ... Ra ngoài trước đi
- Thuộc hạ cáo lui
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng. Cuối cùng vì một người con gái anh ta yêu mà tuyên chiến với hắn. Hắn đợi ngày này đã lâu rồi, thật muốn một tay giết chết tên Mạc Kì Lân đó. Nhưng mà, hừ...vẫn còn chưa chơi đủ. Hắn rất thích cái trò chơi mèo vờn chuột vì nó rất kích thích. Tổn thương người anh yêu cũng là một thú vui cho hắn. Nhưng mà mới như vậy đã bỏ cuộc sao.
- Ngày xưa nếu mày đối xử tốt với em gái tao, không khéo chúng ta vẫn còn là bạn tốt.....
Nhắc đến quá khứ, hai con mắt người đàn ông đó lại trở nên đẫm máu. Chính là khoảng thời gian 18 năm trước
Lúc ấy hắn 8 tuổi, Kì Lân 8 tuổi, em gái hắn 6 tuổi
- Anh Tiểu Lân, sau này Tiểu Diệu lớn lên muốn làm cô dâu của anh. Anh có đồng ý lấy Tiểu Diệu không
Tiểu Diệu chính là em gái của Nam Đình. Còn Nam Đình chính là người đàn ông đó. Hồi nhỏ 3 người chơi rất thân với nhau. Tuy chơi thân nhưng trên mặt của Kì Lân không bao giờ thấp thoáng lấy một nụ cười nào cả. Anh vẫn rất băng lãnh và khó gần
- Em làm sao lại là cô dâu của anh được...
Khuôn mặt vẫn tỉnh bơ không cảm xúc. Nhưng thật ra anh cũng có một chút tình cảm với cô bé, nhưng chỉ dừng lại ở mức anh trai thương em gái mà thôi. Theo tư tưởng của anh lúc bấy giờ chỉ chú tâm vào học hành. Vả anh và Tiểu Diệu còn nhỏ thì biết cái gì là tình yêu, chỉ qua vài ngày là Tiểu Diệu sẽ quen ngay thôi nên anh đã từ chối
- Về nhà học bài đi
Anh xoa đầu Tiểu Diệu rồi ra xe
- Anh mau đồng ý đi, Tiểu Diệu thật sự thích anh Lân mà...Anh đồng ý với Tiểu Diệu đi...huhu
- Ngoan...anh phải về học bài
- Kì Lân cậu cứ đồng ý với con bé đi
Nam Đình thấy em gái mình cứ đeo bám Kì Lân cũng không khỏi thờ dài. Nhưng thôi, ai bảo anh yêu thương cô em gái này như thế nào chứ
Nhưng Kì Lân vẫn không đáp lại lời mà bỏ lên xe luôn. Tiểu Diệp thấy Kì Lân chưa trả lời câu hỏi của mình thì vội chạy theo
- Anh Lân...mau trả lời em đi mà... Tiểu Diệu làm cô dâu của anh...huhu
Cô bé mải chạy theo xe ra giữa đường nhưng không để ý phía sau có chiếc xe đang bấm còi rầm rộ. Nhưng hình như chiếc xe đó có vấn đề, chỉ nhìn thấy mặt tài xế xe xanh mét không còn giọt máu. Chân đạp lên phanh nhưng xe cũng không dừng lại, chỉ biết bấm còi
- Tít...tít
Nam Đình nhìn thấy chiếc xe lao tới trong chớp mắt thì không khỏi trợn mắt, hét to
- Tiểu Diệuuu....
Ầmmmm
Bác sĩ gật đầu
- Đúng vậy.....haizz
Bác sĩ thờ dài sau đó nói tiếp
- Trong thuốc độc có một loại độc tố gây kích thích đến cơ quan thần kinh ảnh hưởng đến não bộ... khả năng lớn..sẽ trở thành người thực vật
Mẹ Diệp nghe đến đây lắc đầu liên tục
- Không...không thể nào
Con gái bà, " người thực vật ", không...đây không phải là sự thật. Vì không chịu nổi kích động nên mẹ Diệp đã bị ngất xỉu
Cha Diệp và Pierre vừa bước vào cửa liền nghe thấy bác sĩ nói Diệp Nhi sẽ trở thành " người thực vật " liền chết sững. Nhưng thấy mẹ Diệp té xỉu liền tiến lên ôm bà ngồi xuống ghế sopha
- Bác sĩ, ông kiểm tra..kĩ càng chưa
Pierre giọng hơi run run gằn hỏi lại lần nữa. Anh..ban nãy chắc đã nhầm thôi. Tiểu Diệp sao có thể thành người thực vật được chứ
- Tỉ lệ thành người thực vật là 50%. Nếu như cô gái có ý chí sống thì sẽ mau tỉnh dậy thôi. Nhưng sau 3 tháng mà chưa tỉnh dậy, có lẽ cô gái sẽ ngủ như vậy suốt đời
Pierre nghe xong lời nói của bác sĩ thì buông thõng cánh cánh tay, ngửa cổ ra đằng sau. Người thực vật, tại sao những người mà anh yêu thương đều trở thành người thực vật. Từ người mẹ mà anh yêu quý, đến người con gái mà anh yêu nhất.....
—————————
Mới sáng sớm, đám người Kì Lân đã bay sang Syria để quyết đấu. Lần này nhất định phải tận tay giết chết hắn. Tuy rằng ngày trước anh có đối sử không tốt với em gái hắn nhưng mà cũng không phải anh giết em gái hắn. Hắn lại đem mọi tội lỗi đổ vào anh, rồi còn cả người anh yêu nhất. Thật là nực cười. Hại đến anh, anh không ý kiến. Nhưng đã đụng vào người anh yêu nhất, thì đừng nghĩ anh có thể nhắm mắt cho qua. Mối thù này, nên kết thúc tại đây.....
Từ Trung Quốc đến Syria mất khoảng gần 1 ngày ( Na không rõ khoảng cách nó là bao nhiêu nên chém bừa vậy). Đám đàn em của Kì Lân sẽ sang sau. Anh, Rich cùng Roi sẽ sang bên Syria trước bằng máy bay tư nhân đến bàn một số công việc trước
Anh, Rich cùnh Roi đặt phòng tại khách sạn 5* X vì ở đây tiện lợi cho việc đi lại hơn. Vả lại đồ gia dụng ở đây đầy đủ, muốn ăn gì thì gọi cái đó. Anh cũng có một ngôi biệt thự tại Syria và một cái bang nhóm nhỏ, nhưng đã lâu không qua sử dụng, chắc chắn bây giờ rất dơ. Vậy nên ở khách sạn là tốt nhất, bước tiếp tính sau 😌
"""""""""""""""""
Tại một căn phòng tối
- Hắn đã tới
Người đàn ông quay lưng về phía thuộc hạ đang ngồi chễm chệ trên ghế xoay, đôi mắt nhìn ra phía ngoài đăm chiêu, không biết anh ta đang suy nghĩ gì
- Vâng chủ nhân, hắn ta tới được 1h rồi
- Bọn chúng ở đâu
Nghe nói đám người Kì Lân đã đến được 1h mà người đàn ông nheo mắt lại. Tự bao giờ đàn em của hắn lại làm ăn chậm chạp vậy.
- Khách sạn X đi về Phía Nam trung tâm thành phố. Đi cùng với hắn ta có 2 người nữa
- Hừ... Ra ngoài trước đi
- Thuộc hạ cáo lui
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng. Cuối cùng vì một người con gái anh ta yêu mà tuyên chiến với hắn. Hắn đợi ngày này đã lâu rồi, thật muốn một tay giết chết tên Mạc Kì Lân đó. Nhưng mà, hừ...vẫn còn chưa chơi đủ. Hắn rất thích cái trò chơi mèo vờn chuột vì nó rất kích thích. Tổn thương người anh yêu cũng là một thú vui cho hắn. Nhưng mà mới như vậy đã bỏ cuộc sao.
- Ngày xưa nếu mày đối xử tốt với em gái tao, không khéo chúng ta vẫn còn là bạn tốt.....
Nhắc đến quá khứ, hai con mắt người đàn ông đó lại trở nên đẫm máu. Chính là khoảng thời gian 18 năm trước
Lúc ấy hắn 8 tuổi, Kì Lân 8 tuổi, em gái hắn 6 tuổi
- Anh Tiểu Lân, sau này Tiểu Diệu lớn lên muốn làm cô dâu của anh. Anh có đồng ý lấy Tiểu Diệu không
Tiểu Diệu chính là em gái của Nam Đình. Còn Nam Đình chính là người đàn ông đó. Hồi nhỏ 3 người chơi rất thân với nhau. Tuy chơi thân nhưng trên mặt của Kì Lân không bao giờ thấp thoáng lấy một nụ cười nào cả. Anh vẫn rất băng lãnh và khó gần
- Em làm sao lại là cô dâu của anh được...
Khuôn mặt vẫn tỉnh bơ không cảm xúc. Nhưng thật ra anh cũng có một chút tình cảm với cô bé, nhưng chỉ dừng lại ở mức anh trai thương em gái mà thôi. Theo tư tưởng của anh lúc bấy giờ chỉ chú tâm vào học hành. Vả anh và Tiểu Diệu còn nhỏ thì biết cái gì là tình yêu, chỉ qua vài ngày là Tiểu Diệu sẽ quen ngay thôi nên anh đã từ chối
- Về nhà học bài đi
Anh xoa đầu Tiểu Diệu rồi ra xe
- Anh mau đồng ý đi, Tiểu Diệu thật sự thích anh Lân mà...Anh đồng ý với Tiểu Diệu đi...huhu
- Ngoan...anh phải về học bài
- Kì Lân cậu cứ đồng ý với con bé đi
Nam Đình thấy em gái mình cứ đeo bám Kì Lân cũng không khỏi thờ dài. Nhưng thôi, ai bảo anh yêu thương cô em gái này như thế nào chứ
Nhưng Kì Lân vẫn không đáp lại lời mà bỏ lên xe luôn. Tiểu Diệp thấy Kì Lân chưa trả lời câu hỏi của mình thì vội chạy theo
- Anh Lân...mau trả lời em đi mà... Tiểu Diệu làm cô dâu của anh...huhu
Cô bé mải chạy theo xe ra giữa đường nhưng không để ý phía sau có chiếc xe đang bấm còi rầm rộ. Nhưng hình như chiếc xe đó có vấn đề, chỉ nhìn thấy mặt tài xế xe xanh mét không còn giọt máu. Chân đạp lên phanh nhưng xe cũng không dừng lại, chỉ biết bấm còi
- Tít...tít
Nam Đình nhìn thấy chiếc xe lao tới trong chớp mắt thì không khỏi trợn mắt, hét to
- Tiểu Diệuuu....
Ầmmmm
Danh sách chương