Sáng hôm sau Lục Nhiên tỉnh dậy nhìn kế bên mình cô liền biết cả đêm qua anh đã ngủ với người con gái khác.

Lục Nhiên bước vào phòng tắm vệ sinh cá rồi xuống lầu.
Vừa mới bước xuống chưa được nửa cầu thang thì ở dưới nhà cô đã nghe được tiếng nói của Quỳnh Trân.
- ~Lăng à~ Em muốn ăn cái này ~
Quỳnh Trân đang ngồi trên người Bạch Thái Lăng mà nũng nịu đòi cái này, đòi cái nọ.

Nhưng anh vẫn chiều theo Quỳnh Trân.

Hai người đang tình tứ với nhau thì từ trên lầu Lục Nhiên đi xuống.

Ả Quỳnh Trân thấy thế cũng chẳng chịu nhúc nhích gì mà vẫn cứ ngồi trên người Thái Lăng.
Lục Nhiên không quan tâm đến bọn họ, Cô đi vào nhà bếp dặn bác Hoa.
- Bác Hoa à! Chiều nay con không về đâu nhé! Nếu bác Hoa có nấu ăn thì khỏi chờ con! Lục Nhiên nhẹ nhàng nói.
- Được con cứ đi đi! Nhưng con không sao đó chứ? Bác Hoa nhỏ giọng hỏi cô nhưng cô chỉ cười rồi lắc đầu.

Bác Hoa cũng phải thương cho cô gái nhỏ này.

Chồng mình đem tình nhân về nhà mà không làm được gì!
Lục Nhiên đi ra ngoài phòng bếp, ý định của cô sẽ đi làm luôn và không để ý đến họ nhưng đời đâu như là mơ.


Vừa mới bước ngang qua hai người họ Quỳnh Trân đã giọng dẹo lên tiếng.
- ~ Chị Lục Nhiên không ăn sáng sao?~
- Không hai người cứ ăn đi! Lục Nhiên lạnh nhạt trả lời.
- ~ Em chỉ muốn mời chỉ ăn thôi mà sao chị lại lạnh nhạt với em như vậy ~ Cô ta tỏ ra sợ hãi mà núp vào lòng ngực Thái Lăng.
Bạch Thái Lăng vẫn im lặng không nói gì lúc này anh lại lên tiếng.* Em cứ ăn đi mặc kệ cô ta* Lục Nhiên nghe thế chỉ cười nhẹ rồi bước ra ngoài nhưng chưa đi được nửa bước ả Quỳnh Trân lại nói tiếp:
- Chị đi đâu mà ăn mặc đẹp quá vậy? Nghe Quỳnh Trân nói anh lúc này mới quay đầu lại nhìn.

Quả thực thường ngày cô cũng mặc như vậy nhưng anh không để ý.

Chẳng hiểu sao hôm nay lại thấy cô mặc đẹp như vậy.

Bạch Thái Lăng chỉ nhìn một cái rồi quay đầu lại ăn tiếp, từ đầu đến cuối khuôn mặt của anh chẳng để lại cảm xúc gì.
- Đi đâu là việc của tôi không cần cô hỏi! Nói rồi Lục Nhiên bước ra ngoài rồi leo lên chiếc xe đang đậu sẵn trước cửa.
.......Tối hôm qua
Lục Nhiên khóc xong cũng lấy đồ rồi vào phòng tắm.

Vừa mới ra đã có người gọi đến, thấy số lạ nên Lục Nhiên cũng chừng chừ một lúc rồi bốc máy.
- Alo cho hỏi ai vậy?
- Chị Lục Nhiên sao! Em là Cao Tần nè!
...............
- Được rồi vậy mai em tới đón chị nhé! Bye bye! Nói xong Cao Tần cũng tắt máy.
................
- ~Chị Lục Nhiên leo lên xe ai vậy Lăng~ Cô ta thấy Lục Nhiên có người tới đón thì hỏi.
- Em đừng quan tâm cô ta mau ăn đi!
- Nhưng hình như em thấy người trong xe đón chị ấy là con trai thì phải?
Đột nhiên trong phút chốc anh dừng đôi đũa lại rồi quay sang liếc Quỳnh Trân làm cô ta im lặng mím môi chẳng dám nói gì.

Còn anh khi nghe Quỳnh Trân nói cô vào xe của một người đàn ông khác thì chẳng biết vì sao anh lại khó chịu trong người kèm theo sự tức giận nhưng chẳng thể hiện ra bên ngoài.
..........
Quỳnh Trân thì ở nhà còn Bạch Thái Lăng đã đi làm.

Bác Hoa chẳng quan tâm gì mấy đến cô ta mà đi làm việc của mình.

Ở trên phòng mình, cô ta đang suy nghĩ cách để đuổi Lục Nhiên ra khỏi nhà và ly hôn với Thái Lăng để Quỳnh Trân có thể đường đường chính chính kết hôn với anh.
Đang nằm suy nghĩ thì đột nhiên điện thoại cô ta reo lên.

Quỳnh Trân nhíu mày khó chịu không muốn bắt máy nhưng cô đành phải nghe.


- Alo! Em yêu ở về nước vui chứ? Sao không gọi cho anh gì hết vậy?
- Là anh Nhất Sầm sao? Về nước nhiều chuyện quá nên em quên mất.

Quỳnh Trân cười gượng nói
Nhất Sầm là người tình của Quỳnh Trân trong những thời gian cô ta đi du lịch tại Italy.

Hắn và Quỳnh Trân gặp nhau trong lúc cô đi bar và hai người đã làm quen nhau.

Trong những thời gian Quỳnh Trân ở Italy, cô và Nhất Sầm sáng đêm ở với nhau, hết quan hệ rồi vào bar, xong lại đi mua những món đồ xa xỉ.
Cũng chẳng biết vì sao từ khi Quỳnh Trân về nước thì cô cũng chẳng còn muốn liên lạc với Nhất Sầm.

Nhưng hôm nay anh lại điện.
- Em biết không em yêu! Anh đang hết tiền rồi nên là........!Nói tới đây Nhất Sầm im lặng.
- Được rồi! Khoảng hai ba ngày gì nữa.

Em chuyển tiền qua cho anh.
- Nói hắn ta cho em 50tr nhé! Nhất Sầm thừa biết cô quen Bạch Thái Lăng nên dựa vào đó để lợi dụng.
……………… Chiều đến
Lục Nhiên đi làm về thì cô không về nhà mà lại ghé qua nhà của Lung Linh.

Lung Linh đang ở trong nhà vừa ăn mì vừa xem phim thì cô nghe tiếng chuông cửa.

Đặt tô mì xuống bàn Lung Linh đi ra mở cửa.
* Cạch*
- Ủa Lục Nhiên! Sao hôm nay rảnh mà qua thăm tớ vậy? Lung Linh bất ngờ ôm bạn mình mà hỏi
- Tớ qua ngủ lại! Lục Nhiên mệt mỏi đáp

- Sao nhìn sắc mặt cậu buồn vậy? Vào nhà rồi kể tớ nghe! Nói rồi Lung Linh dẫn bạn mình vào nhà.
Vào tới nhà Lục Nhiên ngồi xuống ghế rồi kể lại toàn bộ chuyện vừa xảy ra hôm qua.

Lung Linh nghe xong tức giận nói.
- Cái gì? Thái Lăng mà còn quen ả ta sao?
- Uhm
- Nhưng anh ta cưới cậu rồi mà?
- Thì anh ấy nói chỉ vì ba mẹ anh ấy ép nên mới lấy mình! Lục Nhiên buồn bã nói.
- Người gì mà quá đáng thế? Vậy giờ cậu định tính sao? Lung Linh vừa tức vừa thương giùm bạn mình
- Tớ cũng chẳng biết! Để theo tự nhiên đi!
Vì để bạn mình khỏi buồn nên Lung Linh đã chấn an bạn mình một câu:" Nếu cậu có ly hôn thì qua nhà tớ, tớ sẽ nuôi cậu!" Lục Nhiên thấy vậy thì cười rồi ôm bạn mình.

Hai cô gái liền nhìn nhau cười rồi đột nhiên trên lầu truyền xuống một giọng nói.
- Thế ai sẽ nuôi anh? Không ai khác chính là Cố Hàn.
- Kệ anh chứ! Ai thèm nuôi anh đâu! Lung Linh liếc nhìn nói.
Lục Nhiên cũng hơi bất ngờ vì có Cố Hàn ở đây nhưng cô cũng chẳng quan tâm lắm.

Nếu có thời gian rảnh cô sẽ hỏi bạn mình sau.
- Lymarie-
Mọi người nếu đọc truyện thấy hay thì cho mình xin một like để mình có thêm động lực nhé!!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện