Liễu Tố Tố muốn tranh thủ thời gian vẫn còn sớm, phải nhanh chóng mua hạt giống về gieo trồng, như vậy trong nhà mới có đồ ăn để ăn.

“Có, nhưng mà hình như không nhiều lắm, nhà của em vẫn còn một ít, để em đưa trước cho chị nhé.”

Trần Nam nói: “Hơn nữa ngày mai sẽ họp chợ, lúc đó mọi người sẽ mang ra rất nhiều đồ để bán, với lại còn không cần phiếu nữa, chị có muốn đi cùng không?”

“Đương nhiên là đi rồi.” Cô đúng là còn thiếu rất nhiều đồ chưa mua.

Nhà Trần Nam cũng trồng rau củ, hầu hết loại nào cũng có, vậy nên mỗi loại liền đưa cho Liễu Tố Tố một ít, lúc quay trở lại để đón đứa nhỏ, Liễu Tố Tố liền đưa cho cô ấy gói thịt bò.

Trần Nam vừa nhìn thấy là thịt thì lập tức muốn từ chối, hôm qua Hình Tiểu Quân ăn một bát thịt bò cô ấy cũng đủ ngượng ngùng rồi, hơn nữa bình thường đội trưởng Hàn còn rất hay giúp bọn họ, cũng không chút tính toán so đo với bọn họ.

Liễu Tố Tố trực tiếp đưa cho cô ấy: “Nếu em không ăn, thì coi như chị cho mấy đứa nhỏ nhà em đi, chỉ là chút đồ ăn vặt của trẻ con thôi, đừng khách khí với chị như vậy.”

Trần Nam nghe vậy đành nhận lấy, nếu như nói lúc trước chỉ vì quan hệ của chồng cô ấy với Hàn Liệt, vậy nên cô ấy mới muốn tới giúp, nhưng vừa trải qua một buổi tiếp xúc, cô ấy phát hiện thái độ làm người của Liễu Tố Tố rất tốt, có thể qua lại nhiều với cô, chính cô ấy cũng cảm thấy rất vui vẻ.

Trần Nam dắt theo mấy đứa nhỏ quay về, Liễu Tố Tố đầu tiên đem mấy hạt giống phân ra, mấy giống cây trồng này là giống mới, nhưng có một số không phải là mới hoàn toàn, cô còn phải ủ trong nước nữa, như vậy đợi người ở lầu trên mang đất trồng rau về là cô có thể bắt đầu trồng được rồi.

Làm xong liền cười nói: “Tiểu Cẩm, con giúp dì gọi em trai em gái vào có được không?”

Nguyên buổi sáng hôm nay Hàn Cẩm đều đi theo cô, tuy rằng nhóc con vẫn không nói chuyện, nhưng dựa vào những gì Liễu Tố Tố cảm nhận được, tâm tính đứa nhỏ bắt đầu ổn định hơn so với lúc đầu gặp mặt một chút rồi.

Nếu như suy nghĩ của cô là đúng, chỉ cần có cơ hội, cô sẽ cố gắng nói chuyện nhiều với cậu một chút, khiến cậu cảm nhận được tầm quan trọng của chính bản thân mình.



Quả nhiên, Hàn Cẩm nghe vậy thì lập tức gật đầu, mau chóng chạy ra ngoài tìm người.

Hàn Liệt buổi trưa không trở lại, Liễu Tố Tố tính là đơn giản làm chút bánh để ăn, liền phát hiện ra ba con mèo bẩn đang đứng trước mặt mình.

Hàn Tú Tú vẫn còn tốt hơn chút, chỉ là tay áo ống quần có dính chút bùn, mà hai người Hàn Tiền cùng Hàn Trình, quả thực không cần dùng mắt cũng thấy được, đến cả tóc cũng dính bùn.

Liễu Tố Tố: “...”

Cô hít sâu một hơi, tự nhắc nhở bản thân không được đánh trẻ con, giáo dục bằng đòn roi là không tốt, đối với trẻ con phải dịu dàng kiên nhẫn cẩn thận.

“Sao lại như thế này?”

Tuy rằng cô đã cố gắng khống chế lắm rồi, nhưng Hàn Tiền đã phát hiện được biểu tình có chút không ổn của mẹ mình, nhóc vừa định nói gì đó, liền bị Hàn Trình mang vẻ mặt ngây thơ vô tội cướp lời trước.

“Mẹ, Ngưu Đản dẫn chúng con đi nghịch bùn, chơi vui lắm, ba người bọn con ban đầu chơi rất vui, cuối cùng không cẩn thận rơi vào cống rãnh, cho nên chị Tú Tú mới kéo chúng con lên ha ha, mẹ đừng lo lắng.”

Lại còn dám nói cô đừng lo lắng nữa!? Liễu Tố Tố lúc này còn hận không thể quên đi suy nghĩ vừa rồi của mình, nhanh chóng vơ lấy gậy gộc để đánh hai đứa nhóc, vậy mà lại đi nghịch bùn, may mà bọn chúng còn biết đường mò về nhà.

Liễu Tố Tố nhíu mày, cảm giác như vậy không được, tuy rằng có Hàn Liệt giúp đỡ, nhưng anh rất bận bịu việc huấn luyện, vậy nên dù là việc quản con, hay việc trong nhà, căn bản đều do mình cô quản lý, như vậy cũng đủ mệt chết rồi, nếu ngày nào mà mấy đứa nhóc quấy rối cô cả ngày, vậy thì cô dù có mệt chết cũng không lo xong việc được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện