Sau khi Như Lan dỗ dành nhóc con ngủ, liền suy nghĩ sau này nên làm cái gì bây giờ? Bây giờ bảo cô bỏ rơi mấy đứa nhỏ thì cô không đành lòng, nhưng cô cũng không biết ba của ba đứa nhỏ này trông như thế nào nữa.

Chỉ biết trong nguyên tác, sau này nguyên chủ cảm thấy mình là quả phụ bởi vì chồng cô ta mỗi ngày đều không ở nhà, cho nên vào một lần chồng của nguyên chủ gửi tiền về, cô ta liền ôm tiền bỏ trốn.

Nhưng mà cô ta cũng rất xui xẻo, chạy ra ngoài không có thư giới thiệu, cũng không thể đi đâu được, cuối cùng sau khi bị người khác lừa gạt hết tiền, lại trở về rồi. Nhưng mà lúc này, nhà chồng của nguyên chủ đã không cần cô ta nữa. Bởi vì ngày cô ta bỏ trốn, lão tam ngã xuống đất đập trúng đầu mà chết đi.

Cha mẹ chồng nguyên chủ đều rất hận cô ta, bởi vì cô ta khiến một đứa cháu trai của bọn họ chết rồi, bây giờ vẫn còn mặt mũi quay về.

Cuối cùng chồng nguyên chủ cũng trở về, hai đứa nhỏ cũng không chịu nhận cô ta, cuối cùng nguyên chủ bị đuổi về nhà mẹ, sau khi cô ta về nhà, lại tiếp tục đi làm nhưng bị người khác lừa đi nơi khác sau đó không còn trở lại nữa, chết tha hương ở đất khách quê người.

Còn hai đứa con của cô ta, cũng không có kết cục tốt đẹp gì, tuy người mẹ độc ác đã rời khỏi nhà, nhưng tổn thương cô ta gây ra trước sau vẫn còn đó, nhất là cái chết của lão tam khiến bọn họ cảm thấy vô cùng tự trách, sau này tính cách của hai anh em càng ngày càng lầm lì, sau cùng một người chết trong những năm tháng đói kém, người còn lại sau đó cũng rơi xuống sông chết đuối.

Như Lan nghĩ đến kết cục của ba đứa nhỏ trong nguyên tác lại cảm thấy vô cùng đau lòng.



Cô âm thầm thề trong lòng, có cô ở đây, sẽ không để cho bọn họ có kết cục giống như trong nguyên tác, cô sẽ để bọn họ lớn lên khỏe mạnh bình thường, để bọn họ lớn lên trong hoàn cảnh gia đình lành mạnh, như vậy thì tính cách của bọn họ mới được hình thành như những đứa trẻ bình thường cùng trang lứa.

Nhưng hiện tại cô cũng không biết chồng của nguyên chủ là người như thế nào, có dễ sống chung hay không, nếu như không dễ sống chung, Trình Như Lan sẽ không tiếp tục sống cùng anh ta, nhưng bây giờ cô còn chưa gặp anh ta nên cô cũng không nghĩ nhiều như vậy nữa, điều quan trọng nhất bây giờ là nuôi dạy ba đứa trẻ thật tốt.

Sáng hôm sau, Trình Như Lan thức dậy liền quét dọn sạch sẽ trong ngoài nhà một lượt, nếu không cô nhìn nhà cửa bẩn thỉu sẽ không thấy thoải mái.

Nhưng mà đây cũng là một nhiệm vụ được hệ thống đưa ra vào sáng sớm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng Như Lan nhận được quả nhiên giống như những gì cô đã nghĩ, một thùng dầu nặng khoảng 10 cân, ngoài ra còn có một gói kẹo sữa Thỏ Trắng, còn có 2 điểm tích lũy.

Tối hôm qua Trình Như Lam cũng đi ngủ tương đối sớm, ở thời đại này không có sự cám dỗ của điện thoại di động và Internet, cũng không có hoạt động giải trí gì, mọi người nói chung đều đi ngủ rất sớm, sau khi Trình Như Lan ăn cơm, dỗ dành nhóc con ngủ xong thì không bao lâu sau cô cũng ngủ luôn rồi.

Hôm nay cô dậy tương đối sớm, bởi vì không có đồng hồ để xem thời gian nhưng cô đoán chừng bây giờ khoảng 6 giờ, nếu là ở thời hiện đại thì cô chưa từng dậy sớm như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện