Hai chị em ra khỏi nhà trưởng thôn đi về khu thanh niên trí thức, Từ An hưng phấn nói:“Chị, chúng ta thật sự có thể tự mình xây nhà rồi.
”Từ Ninh sờ đầu cậu bé, nói: “Đúng vậy! Đợi nhà của chúng ta xây xong, hai chúng ta mỗi người một phòng, mỗi ngày chị làm đồ ăn ngon cho Tiểu An.
”Từ An nghe xong hưng phấn đến mức đôi mắt tỏa sáng.
Trở lại khu thanh niên trí thức, đám thanh niên trí thức đều đã ngủ, hai chị em đến phòng bếp nấu nước tắm rồi mỗi người trở về phòng nghỉ ngơi.
5 giờ sáng ngày hôm sau, Từ Ninh tỉnh dậy, khu thanh niên trí thức đều là 6 giờ dậy nấu cơm, cô muốn làm cơm trước thanh niên trí thức khác.
Đi đến đất phần trăm nhìn thấy có hai quả cà chua đỏ, cô hái xuống, định làm bánh canh cà chua.
Đợi cô làm cơm xong rửa nồi sạch sẽ, Từ An và ba thanh niên trí thức nam khác cũng tỉnh dậy.
Hôm nay đến lượt ba bọn họ nấu cơm, nhìn thấy Từ Ninh đã nấu xong, ba bọn họ bắt đầu bận việc.
Phòng bếp nhỏ, Từ An và Từ Ninh dọn bàn đến sân ăn, hai bát bánh canh to, mỗi người một quả trứng gà.
Mới bưng ra còn chưa ăn, Lâm Thu Hoa mở cửa đi ra nhìn thấy hai chị em ăn cơm ở trong sân, liếc mắt nhìn trong bát một lát, lập tức đi tới đất phần trăm.
Chỉ một lát sau cô ta đi trở về, chỉ vào bát Từ Ninh chất vấn: “Có phải cô hái cà chua hay không?”Từ Ninh bóc vỏ trứng gà sạch sẽ để vào trong bát, mới thong thả ung dung trả lời: “Là tôi hái, thì sao?”Lâm Thu Hoa tức giận nói: “Mấy quả cà chua đó là của tôi, dựa vào cái gì cô hái cà chua của tôi?”Từ Ninh nói:“Đồ ăn ở đất phần trăm không phải là của khu thanh niên trí thức sao? Sao lại thành của một mình cô? Ăn mảnh quen, một lần không ăn được thì khó chịu sao?”Lâm Thu Hoa tức hộc máu nói: “Ai ăn mảnh? Cà chua là tôi trồng, cây giống cà chua cũng là tôi mua ở nhà thím trong thôn.
”Từ Ninh nói:“Cô trồng nhưng là tôi tưới nước đấy, dựa vào cái gì cô có thể ăn, chúng tôi chỉ có thể nhìn cô ăn.
Dựa vào cô mặt to, dựa vào cô trông xấu à.
”Từ Ninh vừa dứt lời, trong phòng bếp truyền tới tiếng cười, nhưng nhanh chóng không có âm thanh, hẳn là có người không nhịn được cười ra.
Từ An cũng ở bên cạnh nói:“Đồ ăn ở đất phần trăm đều là anh Trần, anh Tôn, anh Cát và chị gái tôi tưới nước, hai người chính là ăn không trả tiền.
”Lâm Thu Hoa chỉ vào hai chị em, gương mặt tức tới mức trắng bệch.
Từ Ninh lại nói tiếp:“Cà tím, đậu que, ớt cay còn là chúng tôi trồng đấy? Sao không thấy cô ăn ít một miếng, sao da mặt dày như vậy, nhanh đi rửa mặt sạch sẽ đi, xem có thể rửa mỏng một chút hay không…”Từ Ninh còn chưa nói xong, Lâm Thu Hoa lập tức a một tiếng lao về phía cô.
Từ Ninh sợ cô ta va đổ bàn cơm, cô còn chưa ăn đâu, nên dùng sức đẩy cô ta sang bên cạnh, đẩy cô ta ngã thành hình chữ X.
Chỉ nghe xoẹt một tiếng, tiếng kêu của Lâm Thu Hoa im bặt, bò dậy chạy vào trong nhà.
Hai chị em liếc nhau, nghẹn cười cúi đầu ăn cơm, trong phòng bếp cũng im ắng.
Khi hai chị em ăn cơm xong thu dọn bàn, trưởng thôn và một người đàn ông trung niên tới đây.
Người này hai chị em bọn họ đều quen, tên Trần Hồng Quân, nhà ai xây nhà làm giường đất đều tìm ông ta, là người có tay nghề tốt trong thôn, hai chị em vội chào hỏi:“Chú trưởng thôn, chú Hồng Quân.
”Ba thanh niên trí thức nam đi từ trong bếp ra chào hỏi, trưởng thôn gật đầu với bọn họ.
Từ An chạy tới phòng bếp lấy nước sôi chị gái nấu tới, chuẩn bị rót nước cho hai người, bị trưởng thôn cản lại:“Mới ăn cơm xong không khát, đi chia đất phần trăm cho cháu trước, để chú Hồng Quân cháu đến khu đất trống kia nhìn xem, hai người thương lượng đi.
”Lại nói với ba thanh niên trí thức nam kia: “Các cậu cũng đi theo đi, tôi sợ ranh giới tới phạm vi của các cậu, các cậu làm ký hiệu.
”Ba thanh niên trí thức nam đều đi theo tới khu đất phần trăm.
Trưởng thôn nói với Từ Ninh:“Khu thanh niên trí thức các cháu có một mẫu bốn phần đất, lẽ ra bảy thanh niên trí thức mỗi người có thể chia hai phần đất phần trăm, nhưng ngày hôm qua chú đến trên xã họp, lãnh đạo trên xã nói qua thời gian nữa thôn Du Thụ chúng ta sẽ có một đám thanh niên trí thức đến.
Cho nên không thể chia như vậy được, chỉ có thể chia cho hai chị em mỗi người một phần đất phần trăm.
”.