Trong lòng chị dâu cả nhà họ Hàn lập tức hiểu ra, cười nói: "Lệ Lệ cũng khách khí quá, cha đến chỗ chúng ta ăn cơm cũng là điều hiển nhiên, cần gì đưa bao đường nâu đến cho em nữa? Một bao này là nửa cân hả?"
Hàn Văn Đạt liếc vợ mình một cái, biết cô ta vui nhưng cũng không nói gì: "Sau này cha sẽ đến đây ăn cùng chúng ta."
"Cứ để cha đến đây ăn đi, nhà chúng ta là anh cả, mẹ vào thành phố thì cha tất nhiên phải đến nhà chúng ta ăn rồi." Chị dâu cả Hàn sửa lời cũng thật nhanh.
Hàn Văn Đạt thở dài, em bảy không hổ danh là người nhà thành phố, nhìn đi, chỉ với chút này đã khiến cho chị dâu không chút ý kiến nào nữa.
Chỉ có điều cũng không phải không có ý kiến nha.
Anh hai nhà họ Hàn, Hàn Văn Nhĩ đi đến đây, anh đã đến nhà của ông cụ trước rồi mới đi đến bên này: "Anh cả, hay là để cha đến mỗi nhà ăn đi? Cũng không cần phải ăn ở nhà lớn."
"Chú hai khách khí như vậy làm gì? Chẳng phải là cha đến nhà ăn cơm thôi sao, cứ để cha ăn cơm ở đây là được, ăn một bữa cơm còn phải chạy khắp nơi à? Việc này chú cũng không cần tranh cãi với chúng tôi." Hàn Văn Đạt còn chưa nói gì thì chị dâu cả nhà họ Hàn đã cười nói.
Hàn Văn Nhị cũng rất ngạc nhiên khi chị dâu cả Hàn không phản đối, ngược lại dáng vẻ còn rất thích.
Cho nên Hàn Văn Nhĩ cũng không nói gì: "Vậy để cha tắm rửa xong nói với cha mang đến nhà em, để vợ em giặt cho cha."
"Không cần, không cần, quần áo của cha chị cũng giặt luôn cho, cần gì phải đem qua bên đó? Chú hai đừng lo mấy chuyện này." Chị dâu cả nhà họ Hàn rất nhiệt tình.
Hàn Văn Nhĩ nhìn chị dâu cả nhà họ Hàn không ý kiến gì, lúc này mới về nhà nói với vợ của mình.
Chị dâu thứ hai nhà họ Hàn có chút hâm mộ: "Xem ra mẹ đã cho chị cả không ít đồ." Nếu không làm sao chị cả có thể vui vẻ đến như vậy? Mặc dù có chút hâm mộ, nhưng trong lòng của chị dâu hai nhà họ Hàn cũng biết, dù sao cha chồng qua nhà anh cả ăn cơm cũng là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng chị dâu thứ ba nhà họ Hàn vừa nghe, thì thật sự đã không ngồi yên.
"Anh nói xem có phải mẹ anh đã đưa cho chị cả thứ gì tốt không? Em nghe nói khi anh cả trở về, không chỉ mang theo lương thực còn cầm theo một cái rổ, trong rổ đó chắc chắn có những thứ rất tốt!"
Hàn Văn Sơn đang suy nghĩ về những quân bài mà anh đã thua đêm qua, anh nghi ngờ ông ba Trần kia chơi ăn gian, nên ngoài miệng chỉ có thể đáp qua loa: "Có thứ gì tốt chứ?"
"Em dâu thứ bảy thì chắc chắn sẽ không cho thứ gì tốt, nhưng thằng bảy thì có thể, để cha qua nhà anh cả ăn, làm gì có chuyện em ấy không đưa vài thứ qua cho chị cả?" Chị dâu thứ ba nhà họ Hàn nói.
Hàn Văn Sơn ngáp một cáp: "Vậy thì có lợi cho chị cả, liên quan gì tới chúng ta?"
Hàn Văn Đạt liếc vợ mình một cái, biết cô ta vui nhưng cũng không nói gì: "Sau này cha sẽ đến đây ăn cùng chúng ta."
"Cứ để cha đến đây ăn đi, nhà chúng ta là anh cả, mẹ vào thành phố thì cha tất nhiên phải đến nhà chúng ta ăn rồi." Chị dâu cả Hàn sửa lời cũng thật nhanh.
Hàn Văn Đạt thở dài, em bảy không hổ danh là người nhà thành phố, nhìn đi, chỉ với chút này đã khiến cho chị dâu không chút ý kiến nào nữa.
Chỉ có điều cũng không phải không có ý kiến nha.
Anh hai nhà họ Hàn, Hàn Văn Nhĩ đi đến đây, anh đã đến nhà của ông cụ trước rồi mới đi đến bên này: "Anh cả, hay là để cha đến mỗi nhà ăn đi? Cũng không cần phải ăn ở nhà lớn."
"Chú hai khách khí như vậy làm gì? Chẳng phải là cha đến nhà ăn cơm thôi sao, cứ để cha ăn cơm ở đây là được, ăn một bữa cơm còn phải chạy khắp nơi à? Việc này chú cũng không cần tranh cãi với chúng tôi." Hàn Văn Đạt còn chưa nói gì thì chị dâu cả nhà họ Hàn đã cười nói.
Hàn Văn Nhị cũng rất ngạc nhiên khi chị dâu cả Hàn không phản đối, ngược lại dáng vẻ còn rất thích.
Cho nên Hàn Văn Nhĩ cũng không nói gì: "Vậy để cha tắm rửa xong nói với cha mang đến nhà em, để vợ em giặt cho cha."
"Không cần, không cần, quần áo của cha chị cũng giặt luôn cho, cần gì phải đem qua bên đó? Chú hai đừng lo mấy chuyện này." Chị dâu cả nhà họ Hàn rất nhiệt tình.
Hàn Văn Nhĩ nhìn chị dâu cả nhà họ Hàn không ý kiến gì, lúc này mới về nhà nói với vợ của mình.
Chị dâu thứ hai nhà họ Hàn có chút hâm mộ: "Xem ra mẹ đã cho chị cả không ít đồ." Nếu không làm sao chị cả có thể vui vẻ đến như vậy? Mặc dù có chút hâm mộ, nhưng trong lòng của chị dâu hai nhà họ Hàn cũng biết, dù sao cha chồng qua nhà anh cả ăn cơm cũng là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng chị dâu thứ ba nhà họ Hàn vừa nghe, thì thật sự đã không ngồi yên.
"Anh nói xem có phải mẹ anh đã đưa cho chị cả thứ gì tốt không? Em nghe nói khi anh cả trở về, không chỉ mang theo lương thực còn cầm theo một cái rổ, trong rổ đó chắc chắn có những thứ rất tốt!"
Hàn Văn Sơn đang suy nghĩ về những quân bài mà anh đã thua đêm qua, anh nghi ngờ ông ba Trần kia chơi ăn gian, nên ngoài miệng chỉ có thể đáp qua loa: "Có thứ gì tốt chứ?"
"Em dâu thứ bảy thì chắc chắn sẽ không cho thứ gì tốt, nhưng thằng bảy thì có thể, để cha qua nhà anh cả ăn, làm gì có chuyện em ấy không đưa vài thứ qua cho chị cả?" Chị dâu thứ ba nhà họ Hàn nói.
Hàn Văn Sơn ngáp một cáp: "Vậy thì có lợi cho chị cả, liên quan gì tới chúng ta?"
Danh sách chương