Tô Nhiên chỉ cảm thấy, một lực đẩy rất lớn, đẩy cô về phía trước.

“A!” Cảm giác choáng váng ập tới, sau đó là đau đớn lan tràn.

Một ký ức lạ lẫm và quen thuộc, đổ xô vào đầu cô, thông tin này giống như một quả bom, nổ tung trong tâm trí cô.

Tô Nhiên cảm thấy đầu mình như nổ tung.

Bên tai từng tiếng ầm ĩ, làm cô không có cách nào giả vờ bị choáng được.

Máu, từ trên trán chảy xuống, cảm giác đầu mình như bị rách.

Ký ức đột nhiên tuôn ra, lại quấy nhiễu trong đầu cô long trời lở đất, đau đến nỗi cô từng đợt choáng váng, cơ hồ chết đi.

Cô cảm thấy mình thực sự sắp chết.

“Một con ranh thôi mà, nào quý giá như vậy.”

“Cái đứa của nợ, chết thì chết thôi!”



“Cái đồ gà mái không đẻ trứng!”

“...”

Tô Nhiên mở mắt ra, trước mắt một vùng máu đỏ tươi, xuyên qua vùng máu nhìn ra ngoài, một đám người đang cãi nhau, người lớn năm sáu mươi tuổi, người trẻ chỉ mới hai mươi tuổi.

Một người phụ nữ ôm cô khóc, người trước mắt, cô đương nhiên nhận ra, đó là mẹ kiếp này của cô.

Không sai, Tô Nhiên là xuyên không rồi.

Cô là thai xuyên đến thế giới này, lúc mới sinh ra, không biết có phải do hạn chế thân thể hay không, cô không hề có tý ký ức nào. Giống như tất cả những đứa trẻ mới sinh, cô giống như một tờ giấy trắng.

Cô lớn lên ở Tô gia, từ nhỏ bởi vì là một đứa con gái mà bị bà nội mắng chửi, cô cũng không biết phản kháng.

Mãi cho đến trước khi đụng đầu, trí nhớ của cô cũng chỉ có ký ức kiếp này, không hề có kiếp trước.

Đến lúc vừa rồi khi cô bị chị họ Tô Mễ đẩy đụng vào bên giếng, ký ức của cô đã trở lại.

Kiếp trước, lúc cô chết chỉ mới hai mươi tuổi, vừa mới học năm hai, bởi vì một sự kiện bất ngờ mà xuyên qua nơi này.



Kiếp trước, cô sống rất hạnh phúc, trong nhà chỉ có một đứa con là cô, cha mẹ thương cô, nếu không phải là một tai nạn ngoài ý muốn, bây giờ cô có lẽ sống hạnh phúc hơn.

Nhưng ông trời đã gửi cô đến đây.

Càng làm cho cô không ngờ tới chính là, cả đời này cô lại sống trong một quyển sách.

Đó là một quyển sách cô đọc trước khi xuyên việt, là một quyển văn niên đại, chủ yếu kể về câu chuyện nữ chính làm giàu, ở thời đại đặc biệt đó, cùng chồng làm hiệu trưởng chịu khổ, cuối cùng lúc khôi phục thi đại học, thi đậu đại học, trở thành kẻ giàu có.

Trong sách có một nữ phụ, là chị dâu của nữ chính, chuẩn xác mà nói là chị dâu cũ.

Vị chị dâu cũ này, bất ngờ trùng tên với cô, đều tên là Tô Nhiên.

Nữ phụ Tô Nhiên cả đời này vất vả, lúc ở nhà mẹ đẻ chính là một kẻ xui xẻo, bị bà nội xem thường, ngay cả cha mẹ cũng không được tôn trọng.

“Tô Nhiên” từng đọc sách, nhưng khi mười sáu tuổi, bị người ta làm nhục, cuối cùng gả cho anh trai của nữ chính. Lại bị ghét bỏ, người lại ngu xuẩn, vào thập niên bảy mươi bởi vì muốn đoạn tuyệt quan hệ với nhà nữ chính, bị một nhà nữ chính bình phản trở về chạy tới chuồng heo, cuối cùng ly hôn thê thảm mà chết.

Mãi cho đến lúc chết, mới biết được, thì ra năm đó người làm nhục cô, chính là anh trai của nữ chính, cũng chính là chồng của nữ phụ. Sở dĩ gả cho hắn, cũng là một tay hắn bày mưu tính kế, đơn giản là bởi vì hắn coi trọng nữ phụ Tô Nhiên, nhưng cô không đồng ý, lúc này mới có cuộc hôn nhân này.

Lúc ấy Tô Nhiên đọc đến đây, trong lòng mắng một tiếng: Sao lại viết nữ phụ thảm thế này? Đổi lại là ai, cuối cùng đều sẽ bị hắc hóa!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện